Edit Fic Joeji Nc 17 Cung Chieu Ta
L.Joe khóa cửa phòng, rồi đẩy ChanHee xuống giường. - Biết phải làm gì rồi chứ ?_ L.Joe khoanh tay trước ngực nói.ChanHee bất lực, đã bị bắt lên tới tận đây rồi, trước sau gì cũng bị Lee ByungHun làm cho tới hả dạ mới thôi. ChanHee tự cởi hết quần áo của mình ra.- Tốt ! Bây giờ thì nằm xuống, banh rộng chân ra._ L.Joe nói như ra lệnh.ChanHee liếc một cái nhìn không thiện cảm, rồi cũng làm theo. L.Joe tự cởi phăng quần áo, tiến lại gần, ngồi xuống giường. Dùng ngón tay đút vào trong cúc huyệt Chanhee đưa đẩy ra vào, nới lỏng nơi đó. Tay còn lại vuốt dọc cậu bé của ChanHee.- Ngươi...ng...chậm lại đi..aa..ư ư..um...L.Joe ngừng dày vò cậu bé, rút ngón tay ra...Rồi đâm thẳng thứ to lớn vào [π-π ;khóc ròng].- Ta chưa chuẩn bị mà a~..đau quá...ByungHun dừng ngay..._ ChanHee cào cấu tấm lưng của L.Joe.-..............._ L.Joe không để tâm, mà càng tăng tốc độ, thúc sâu hơn.- Yah~ ngươi.ng..bị điên hã...ư..dừng...aaa_ ChanHee thét, đánh vào lưng L.Joe liên hồi.- Khai mau, ngươi với thằng kia đã làm tình chưa hã ?_L.Joe không dừng lại, vẫn không hề giảm tốc độ.- Ngươi..ngươi nói nhảm cái gì..vậy hã aaa..ư urm..- Nói ! Có phải ngươi thích thằng đó rồi đúng không ?_ L.Joe khi nói tới hắn ta, lại càng thúc mạnh hơn- Chuy..chuyện đó k..không liên quan đến ngươi..ưrg.._ChanHee cắn răng chịu đựng.- Tiện nhân, vậy là thích rồi đúng không ?_ L.Joe giận dữ, đâm thô bạo hơn.- Chết tiệt, P..phải... ta thích đó_ ChanHee từ đau chuyển sang cáu giận mà trả lời thách thức.-Đồ tiện nhân !! Ta không cho ngươi thích thằng đó._ L.Joe vừa đâm sâu vừa mắng, như trút giận.- Đáng ghét, ngươi có quyền gì mà áp đặt cho ta chứ hã ?_ ChanHee cũng lớn tiếng quát lại.- TA ĐÃ NÓI KHÔNG CHO LÀ KHÔNG.- Ta làm gì mặc ta đi, nay ta chỉ đi chơi với bạn bè mà ngươi cũng bắt ta lại, ngươi không cho ta có bạn, ghét ta lắm hã ? Ngươi thì hay lắm sao ? Ngươi suốt ngày chỉ toàn đi tìm nữ nhi, ban đêm thì lôi ta ra thỏa mãn. Thực chất là ngươi xem thường ta, dù ta không thích hắn ! có thích ngươi đi chăng nữa thì ngươi cũng có cho đâu...Lee ByungHun là THẰNG KHỐN.- Ngươi chỉ được thích ta, rõ chưa ?- Tại sao chứ ? Ngươi làm gì mà ta phải th..aaaaa_ ChanHee thét lên vì L.Joe bỗng đâm cực thô bạo, sâu vào trong.Thô bạo đến nổi máu cũng ứa ra thấm đẫm tấm drap trắng.- Thích ta, ta sẽ cưng chiều ngươi_ L.Joe hôn nhẹ lên môi ChanHee.- Yah~ Như vậy mà gọi là cưng chiều hã ? Ngươi...ngươi...làm ta đau quá, đồ khốn._ Đau tới mức, ChanHee phát khóc.L.Joe hôn lên những giọt nước mắt, rồi hôn lên trán ChanHee:- Vậy thì không làm nữa, ngủ đi đồ hư hỏng_ L.Joe kéo chăn lên người mình và ChanHee....Hôm nay L.Joe thức dậy sớm, mở mắt ra nhìn sang bên cạnh và cười.- Ê ! Nhóc con..._L.Joe chọt chọt ChanHee.Nhưng ChanHee thì cứ ngủ như chết.- Ngủ như heo !!!_L.Joe mắng, rồi kéo chăn trên người ChanHee sang một bên.- Có thức dậy không hã ?_ L.Joe vỗ vào mông ChanHee.L.Joe cảm thấy vỗ mông ChanHee thích thích, nên cứ xoa xoa nắn bóp mông của ChanHee . [Au: mới sáng sớm chơi bóp đít kì vậy baa =))]- Yah ! ta thức, ta thức...Đáng ghét._ ChanHee xua tay L.Joe, rồi cúi xuống nhặt quần áo.- Sau này, mỗi sáng ta sẽ đánh thức ngươi bằng cách này_ L.Joe cười nham hiểm.ChanHee cố gắn đứng dậy thì...lập tức ngã khụy xuống đất.Giữa hai chân lại chảy máu, máu chảy xuống 2 bên đùi.- Đau...đau...đau quá..._ChanHee nhăn mặt, nước mắt cứ trực trào.- Đừng...đừng khóc ! Ta đưa ngươi đến bệnh viện.L.Joe hốt hoảng mặc quần áo vào, sau đó mặc cho ChanHee rồi nhanh chóng bế cậu đi....ChanHee trở về phòng ký túc xá trong tình trạng đi cà nhắc, tuy đã đở hơn trước nhưng đi lại vẫn rất khó khăn. Thế mà trên mặt ChanHee chẳng tí khó chịu mà ngược lại càng tươi tắn như vừa được sống lại.Còn L.Joe thì...lủi thủi đi theo sau, mặt mũi bơ phờ, có thể nói là buồn khủng khiếp !!! Chuyện gì đã xảy ra ???~*Flashback*~L.Joe không ngại trình bày sự việc diễn ra đêm qua cho bác sĩ nghe. Và rốt cuộc là L.Joe bị bác sĩ mắng cho một trận vì nguyên nhân ChanHee bị như vậy đều do L.Joe quá thô bạo khiến vách thịt bị rách.Bác sĩ còn dặn dò kỹ càng, rằng ChanHee nhất định không được 'quan hệ' trong một thời gian, để vết thương lành hẳn. Điều đó đồng nghĩa là L.Joe sẽ phải cai s.e.x trong thời gian dài. Còn ChanHee thì xem như được nghỉ ngơi dài hạn =)) ~*End Flashback*~- ChanHee a~ nữa tháng thôi, có được không ? Đi mà, xem như ta năn nỉ ngươi..._ L.Joe năn nỉ, đáng thương cạnh ChanHee.- Không được ! Cho đến khi vết thương lành lại.- Vậy thì chừng nào ? - hừmmm... độ khoảng 2 tháng thì phải.L.Joe mặt như sắp khóc, nói không nên lời. (R: cho chừa nhé :v )...- ChanHee !_ MinHae gọi từ xa.- Ờ, chào cậu MinHae, hôm bữa không đi với cậu được, thật sự xin lỗi.- Không sao đâu, nhưng...sao cậu đi cà nhắc vậy ?- Ờ...à, chân tớ bị đau hì hì không có sao đâu.- Ừ, mà hôm nay cậu nhất định phải đi ăn với tớ đó ! không được thất hứa.-................ChanHee đắn đo, suy nghĩ liệu L.Joe có nổi điên lên không ? Nổi điên cũng không sao, chỉ sợ là lại đem mình ra hành hạ.- ChanHee ! Sao cậu không trả lời ?...Cậu không m...- Mình đi, mình đi !!! - Vậy chúng ta đi thôi nào._ MinHae vui vẻ, kéo ChanHee đi.- CHANHEE ĐỨNG LẠI ! (R: lạy hồn -_- Lù lù như bóng ma) _ L.Joe từ phía sau nói vọng lên.- By..ByungHun...sao ngươi ở đây ?- Bất ngờ lắm hã ? Tưởng ta không có ở đây rồi trốn đi với hắn à.- Ta...ta không có trốn._ ChanHee cúi mặt.- Đi về._ L.Joe nắm tay ChanHee kéo đi.Thì MinHae giữ tay ChanHee lại.- Tôi với ChanHee đi đâu không phải việc của cậu, buông cậu ấy ra._ MinHae khư khư giữ chặt tay ChanHee.- Chính cậu mới phải buông ra.MinHae dùng sức kéo mạnh ChanHee ngã vào lòng mình.- ChanHee là người yêu của tôi, tôi và cậu ấy đang hẹn hò, nên tốt nhất cậu đừng làm phiền._ MinHae ôm ChanHee nói khiêu khích.- Tôi thách cậu dám mang nó đi.- Được thôi ! Tôi sẽ mang cậu ấy đi._ MinHae ôm eo ChanHee.ChanHee thì như bị đứng hình, bất động mặt ngớ ngẩn ra.L.Joe nắm chặt bàn tay lại đến lộ gân xanh, rồi vung thẳng một đấm vào mặt, khiến MinHae ngã xuống đất.- Mấy lần trước tao bỏ qua, nhưng lần này là do mày tự chuốc lấy. Tao nhắc lại NÓ LÀ NGƯỜI CỦA TAO, tao cấm ai đụng vào nó.L.Joe giận dữ, kéo tay ChanHee lôi đi.- L.Joe, đau...bỏ tay ta ra, ngươi làm ta đau quá_ ChanHee cố rụt tay lại, nhưng L.Joe thì cứ siết chặt tay kéo đi.- Im đi !- Ngươi..ngươi mắng ta.- Đi về nhanh đừng làm ta điên lên....Về tới phòng L.Joe khóa cửa lại, rồi mới buông ChanHee ra.ChanHee sợ hãi nhảy nhanh lên giường, trốn trong chăn.- Ta đã nói gì ? ngươi nhớ không ? Ta không cho ngươi đi với hắn mà.-............- Ngươi thích nó, rồi không nghe lời ta sao ? - Không có, ta không thích hắn, ta với hắn ngoài bạn bè ra không còn gì nữa._ ChanHee lú đầu ra trả lời.- Nhưng ngươi không biết, hành động của hắn rõ ràng là đang tán tỉnh ngươi sao ? Hắn thích ngươi.- Ta không biết._ ChanHee thục đầu vào chăn.L.Joe giật phăng cái chăn ra, ôm mặt ChanHee đối diện mình.- Ta yêu ngươi.ChanHee trợn tròn mắt.- Ngươi...ngươi...nói gì vậy ?- Ta yêu ngươi.- Ngươi đừng trêu ta nữa, không vui chút nào._ ChanHee gỡ tay L.Joe ra khỏi mặt mình.- Ta không trêu chọc ngươi, Ta yêu ngươi.-...................- Ta yêu ngươi, không cần ngươi có cho hay là không...nhưng làm ơn đừng theo ai nữa, cạnh ta...đừng đi đâu.L.Joe ôm ChanHee vào lòng.- Ta....- Ta biết ngươi ghét ta, không cần phải nói, vì dù có nói ta cũng không thả ngươi ra đâu. [Au: hơ hơ ==' ]- Cưng chiều ta !!- Sao ?- Ngươi nói yêu ta mà, từ nay phải cưng chiều ta.L.Joe lập tức hôn lên môi ChanHee.- Vậy đủ chưa ?_ L.Joe ghé sát mặt hỏi.- Yah~ là cưng chiều, chứ không phải ta đòi hôn !!!L.Joe lại đè ChanHee ra hôn tới tấp.- Ư..um.. ng..nghẹt.th.thở..urm.-...................- YAH~ ĐI CHẾT ĐI._ChanHee đạp thẳng vào 'thành viên', khiến L.Joe nằm lăn ra, kêu trời kêu đất. [Khóc tiếng miên =)))]
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store