Edit Fan Lao Ba Hieu Biet Mot Chut
Bọn họ chưa bao giờ biết Thịnh Kiều có thể đẹp đến như vậy. Đặc biệt là cặp mắt kia như đang hòa hợp với ánh trăng đêm nay, bên trong mông lung, cười đến mê ly. Người chủ trì đem bút ký tên kim sắc (kim sắc: vàng) chạy đến trước mặt Thịnh Kiều, cô nói cảm ơn rồi xoay người ký tên. Trước kia cô có luyện qua thư pháp, trước đây có bắt chước bút tích của nguyên chủ.Ký xong tên, người quản lý hội trường đưa cho cô một cái microphone, người chủ trì ở bên cạnh nói: "Thịnh Kiều, cùng truyền thông ở hiện trường và các fan bằng hữu chào hỏi một cái đi." Cô cong lên khóe môi: "Chúc mọi người một buổi tối tốt lành, hy vọng tôi và các bạn đều có một buổi tối tốt đẹp." Cô hướng về phía màn ảnh chớp chớp mắt, "Đặc biệt là những bằng hữu không nghĩ tôi sẽ xuất hiện ở chỗ này, tôi cũng chân thành chúc các bạn ngủ ngon, gặp mộng đẹp." Người chủ trì biết chuyện buổi chiều Tinh Diệu bỏ an bài thảm đỏ của cô, lo lắng cô ở chỗ này nói ra lời gì kinh thiên, nhanh chóng giảng hòa nói: "Đêm nay có nhiều soái ca mỹ nữ như vậy, đương nhiên rất tốt đẹp. Đối với lễ trao giải trong chốc lát nữa, cô có mong chờ gì không?" "Không có, kỹ thuật diễn của tôi mọi người rõ như ban ngày, không gian tiến bộ còn rất nhiều, tôi sẽ nỗ lực." Đạo diễn trong tai nghe thúc giục: "Đừng cho cô ta thời gian dừng lại, chạy nhanh tống cổ cô ta xuống." Người chủ trì nói tiếp: "Ha ha, Thịnh Kiều thật sự rất khiêm tốn, tôi tin tưởng mọi người đây cũng thực chờ mong nhìn thấy cô tiến bộ, chúng ta đây chờ lát nữa gặp ở hội trường." Thịnh Kiều cười cười, xoay người muốn đi.Khu truyền thông không biết là ai hô to một câu: "Thịnh Kiều! Trở mặt cùng công ty lớn như Tinh Diệu cô thật sự không sợ sao?" Bước chân Thịnh Kiều khựng lại, xoay người, hướng người chủ trì duỗi tay: "Microphone." Nội tâm người chủ trì thật là tôi cái đại thảo*, không biết làm thế nào đành đưa microphone qua, cô cười nói tiếng cảm ơn, xoay người nhìn về phía khu truyền thông: "Tội ác của thân phụ người mới có thể sợ hãi, tôi thì không. Tôi tin tưởng pháp luật, càng tin tưởng nhân tính." Cô cong môi, như đang tự giễu, ánh mắt lại lạnh băng: "Còn có, loại cảm xúc sợ hãi này, tại năm năm này đã bị tôi dùng hết." (*) Mình có tra mà không ra, ai biết thì nói mình nha.Đã đến thứ tự của nghệ sĩ tiếp theo, Thịnh Kiều trả lại microphone cho người chủ trì, nhấc làn váy xoay người rời đi. Cao Mỹ Linh nhận được tin tức mở ra phát sóng trực tiếp vừa lúc thấy được một màn như vậy, tức giận đến hung hăng ném điện thoại di động vào vách tường. Sau khi tức giận lại nhanh chóng dùng máy bàn gọi điện thoại: "Phái người chờ ở cửa, chờ lễ trao giải kết thúc lập tức đem cô ta đi, đừng cho cô ta xuất hiện ở khu vực truyền thông phỏng vấn! Còn nữa, liên hệ với mấy cái account marketing trong tay ngay.".......... Trong hội trường, người quản lý đem Thịnh Kiều đến vị trí của cô, xung quanh đã ngồi không ít người, khi nhìn đến cô trong mắt đều lộ ra ý đánh giá không rõ. Cô cũng không thèm để ý, thoải mái hào phóng cười với bốn phía, ngồi xuống ở vị trí của chính mình, cúi đầu bắt đầu chơi di động. Mở ra Weibo, từ khóa 【 Thịnh Kiều đi bộ bước lên thảm đỏ 】đã lên hot search. Dân mạng ăn dưa không rõ chân tướng mới vừa nhìn đến hot search này quả thực cười đến rớt cằm, ai mà không đi bộ bước lên thảm đỏ? Chẳng lẽ cô còn muốn mở cái máy kéo cô lên? Nhấn vào nhìn xem video fan ở hiện trường đăng lên mới biết được sao lại thế này. Trong video Thịnh Kiều mặc một bộ lễ phục đi ở bên đường, đèn đường tối đen, trên người cô lại lóe điểm điểm ánh sáng, ngữ khí tự nhiên tươi cười thân thiết mà nói chuyện phiếm cùng fan xung quanh. Rất nhanh liền có người tung tin Tinh Diệu hủy bỏ an bài đi thảm đỏ của Thịnh Kiều, kết quả bị Thịnh Kiều vả mặt. Video phỏng vấn trên thảm đỏ cũng đã chứng minh điểm này, câu "Những bằng hữu không hy vọng tôi xuất hiện ở chỗ này" của Thịnh Kiều chỉ ai cũng đã quá rõ ràng. Ngay từ đầu dân mạng đều đang mắng Tinh Diệu không có nhân tính, không bao lâu đột nhiên có rất nhiều account marketing nhảy ra, nói Thịnh Kiều dưới tình huống không có tài trợ còn có thể mặc lễ phục cao cấp nhãn hiệu xa xỉ như vậy, căn bản không thảm như cô nói. Có người đào ra được bộ váy sao trời trên người Thịnh Kiều cộng thêm đôi giày thủy tinh trên chân cô có tổng giá trị là tám mươi vạn. Thủy quân dũng mãnh bay vào, dùng hết sức lực muốn mang lệch tiết tấu, kết quả không bao lâu sau Chung Thâm đăng lên Weibo: Lễ phục, tôi tài trợ, @Thịnh Kiều ăn mặc rất đẹp. Weibo của Phó Tử Thanh ngay sau đó cũng cập nhật: Tạo hình, tôi tài trợ, @Thịnh Kiều cô đêm nay rất đẹp. Thịnh Kiều vô cùng vui mừng, chính mình cũng đăng lên một cái: Xe, chân của chính tôi, tôi rất vừa lòng, cảm ơn mọi người. Lúc trước dân mạng đều nghi ngờ ba người hỗ động là vì nhiệt độ phim, hiện tại cuối cùng cũng tin quan hệ của bọn họ là tốt thật sự. Khi một người gặp chuyện là khi có thể nhìn rõ giá trị của tình bạn. Tám mươi vạn, không phải ai cũng tùy tiện nguyện ý cho đi. Mọi người nhao nhao tỏ vẻ: 【 Tôi ở hiện trường làm chứng! Thịnh Kiều giống như công chúa đào hôn, lẻ loi đi ở bên đường trong gió lạnh, vừa đẹp vừa đáng thương 】 【 Trước kia sao lại không thấy cô ấy đẹp như vậy a a a tôi bị mù sao 】 【 Thật sự quỳ trước giá trị nhan sắc này, sợ đây sẽ là tạo hình đẹp nhất thảm đỏ đêm nay 】 【 Tôi tuyên bố, từ giờ trở đi tôi chính là fan nhan sắc của cô ấy 】 【 Tiên nữ hạ phàm ô ô ô, toàn thân cô ấy đều đang sáng lên kìa 】 【 Tôi còn nói chuyện cùng cô ấy! Thịnh Kiều thật thân thiết nha, một chút làm cao của minh tinh cũng không có 】 【 Cô ấy còn nói tôi tiếp ứng cố lên! Khen đèn bài nhà tôi làm đẹp! 】 【 Tôi vốn là nhà XX, kết quả đêm nay hình chụp nhiều nhất lại là Thịnh Kiều, thật sự quá đẹp 】 【 Thật muốn hồn xuyên vào dải lụa trên cổ tay cô ấy 】 【 Không nói dải lụa còn không chú ý, đó là tác phẩm thiết kế của phòng làm việc tạo hình KZ đứng đầu trong nước, giá thị trường là bảy vạn! 】 【 Cô ấy như Phượng Hoàng Niết Bàn* vậy 】 (*) Phượng Hoàng Niết Bàn: mỗi cách 5 thế kỉ Phượng Hoàng sẽ mang theo tất cả bất hạnh không vui cùng với cừu hận ân oán của nhân gian dấn thân vào trong liệt hỏa để tự thiêu lấy sinh mệnh và kết thúc mỹ lệ để đổi lấy sự tường hòa và hạnh phúc của thế nhân. Sau khi thân thể trải qua sự thống khổ cùng cực lớn lao với luân hồi Phượng Hoàng có năng lực niết bàn sống lại càng trở nên hoàn mỹ hơn, rực rỡ hơn, truyền kì hơn. Vì vậy phượng hoàng là biểu tượng cho sự tái sinh và hồi sinh......... Mọi người tụ tập tại buổi lễ long trọng thời thượng, đến cuối cùng nhiệt độ thảo luận cao nhất vậy mà lại là về một nhị tuyến tiểu hoa. Đoàn đội quản lý các nhà đã chuẩn bị tốt thông cáo diễm áp*, đem phát ra một chút nước bọt cũng không có, quả thực bị tức chết rồi. (*) Diễm áp: chỉ giá trị nhan sắc cao hơn người khác. Thông cáo diễm áp có thể nói đến giá trị nhan sắc dáng người nhân phẩm..., đơn giản là một bài ca ngợi về minh tinh nào đó.Anti-fan ngo ngoe rục rịch ngửi được sự bất mãn của các phòng làm việc khác, nhân cơ hội ngoi đầu, nói thẳng hành động làm bộ làm tịch của Thịnh Kiều lần này gây ra hiềm nghi quá lớn, chính là vì muốn bán thảm, kích động dân mạng công kích Tinh Diệu, ý đồ đáng chết. Kiều fan quá ít, người qua đường vì cô nói chuyện cũng không muốn gây lộn với anti-fan, dần dần im lặng. Quảng trường dần dần bị anti-fan chiếm lĩnh, Vượng Tử đang ăn khuya lại tiến vào trạng thái chiến đấu khẩn cấp. ****** Lễ trao giải kết thúc, Thịnh Kiều không đợi Cao Mỹ Linh phái người đến tìm, chính mình liền rời đi. Cô căn bản không muốn đến khu vực truyền thông phỏng vấn, trước khi giải ước có hiệu lực thì có nói nhiều cũng là vô dụng. Phó Tử Thanh nhận được giải thưởng lớn, sau khi kết thúc còn phải nhận phỏng vấn, trước đó liên hệ xe giúp Thịnh Kiều, an toàn đưa cô về nhà. Sau khi về đến nhà cũng không nhàn rỗi, trạm tỷ đại chụp đã gửi hình, hơn một trăm tấm. Thịnh Kiều thanh toán số tiền còn lại, mở ra ps (photoshop), tự mình chỉnh sửa ảnh. Cô lúc trước đã tạo một tài khoản Weibo, bây giờ chính thức thay tên là 【 trạm Thịnh Kiều sao trời 】, sau khi mở trạm thì đăng hình thảm đỏ đã chỉnh sửa lên, làm một hoạt động rút thăm trúng thưởng mở trạm, rút ra mười người được năm trăm tiền mặt. Thử hỏi ai lại không thích tiền? Rất nhanh đã được chia sẻ hơn vạn lượt, không chỉ tuyên truyền hình đẹp của chính mình mà còn tuyên truyền trạm tử. Hoàn hảo. Không bao lâu quản lý tổ đánh bảng Kiều Mạch gõ QQ của cô: [ Hội trưởng, đây là hình chụp Kiều Kiều mà đêm nay em tìm đại chụp chụp được, lúc chị đăng lời chúc ngủ ngon thì có thể đính kèm một tấm.] Thịnh Kiều tăng lên một bậc cảm động, lập tức đăng nhập Fan club official weibo, viết bài chúc ngủ ngon cũng ra sức mười phần:- -- Em là thanh sơn (núi xanh) là nước biếc, là ban ngày là đêm tối, là ánh mặt trời là sao trời, là bình minh cũng là hoàng hôn. Đêm nay em rất đẹp. Ngủ ngon, Kiều fan.
Tận hết sức lực mà khoe khoang như vậy, ngẫm lại cũng có chút ngại ngùng nha. ****** Ngày hôm sau ngủ lấy lại sức, buổi chiều nhận được điện thoại của Chung Thâm hẹn cô qua nhà ăn lẩu, Thịnh Kiều bình tĩnh cự tuyệt: "Buổi tối tôi muốn đi nghe nhạc hội, không rảnh." "Cô không phải ca sĩ thì nghe nhạc hội cái gì chứ, nhanh lên đi." "Không phải ca sĩ thì không thể nghe nhạc bồi dưỡng tình cảm? Hai người anh và Phó Tử Thanh ăn đi, lần sau lại hẹn." Nói xong không đợi Chung Thâm phản bác, cúp điện thoại. Chờ đến chạng vạng, bóng đêm rủ xuống, Thịnh Kiều mang kỹ mũ và khẩu trang, ra cửa gọi xe. Khi đang trên xe taxi thì liên hoàn đoạt mệnh call của Chung Thâm lại đến nữa, Thịnh Kiều chịu không nổi, vừa nhận máy nghe, đầu kia mắng đến tê tâm liệt phế. "Thịnh Kiều đồ thấy sắc quên bạn đại móng heo, cô rõ ràng đi xem buổi biểu diễn của Hoắc Hi, lão tử tin cô cái quỷ ấy!" Thịnh Kiều "bang" cúp điện thoại sau đó tắt máy. Trong phòng, Chung Thâm tức giận đến suýt chút nữa quăng điện thoại ngã nồi lẩu.Xe taxi rất nhanh đã đến bên ngoài sân vận động, Thịnh Kiều đến muộn, khoảng cách đến mở màn chỉ còn có năm phút đồng hồ, thời gian này fan hầu hết đều đã vào sân, cô đè thấp vành nón mò mẫm trong bóng đêm đi vào sân vận động. Đây là buổi biểu diễn thứ chín của Hoắc Hi từ khi anh xuất đạo, cũng là buổi biễu diễn thứ chín cô xem. Mỗi một buổi diễn đều không bỏ. Trước kia khi vẫn còn là Kiều Tiều, mỗi một lần cô đều sẽ đến sân vận động vào buổi chiều, ở ngoài sân phân công chuẩn bị đồ tiếp ứng miễn phí cho fan. Cho dù ở đầu ngọn nắng gắt hay mạo hiểm với bão tuyết, chỉ cần nghĩ rằng vài giờ nữa có thể nhìn thấy người mình yêu thì ngay cả cười cũng ngọt hơn so với bất kỳ thời điểm nào. Mà hiện tại thân phận thay đổi, chỉ dám đến gần mở màn mới trộm tiến vào, nếu bị Hi Quang phát hiện, Thịnh Kiều sợ rằng mình sẽ bị giẫm chết ở sân vận động. Bình thường mà nói, ngồi ở mấy hàng trước trong sân đều là tiền tuyến trạm tỷ, dù sao buổi biểu diễn không phải tất cả fan đều có thể đến, những fan đang chờ ở nhà đều chờ trạm tỷ chụp hình quay video, gào khóc đòi ăn. Thịnh Kiều nhìn xung quanh một vòng, thấy tất cả mọi người đều đang đùa nghịch camera trên tay, không ai chú ý đến cô thì nhẹ nhàng thở ra. Cô hiện tại cùng trước kia không giống nhau, nghèo, không mua nổi đống thiết bị nước ngoài giá cao kia, chỉ có thể mua một cái camera DSLR* phổ thông tạm chấp nhận được. (*) Máy ảnh DSLR - Digital single-lens reflex camera hay Máy ảnh cơ kĩ thuật số. Bất quá cũng may vị trí không tệ, hàng thứ nhất ở chính giữa, lấy cảnh hoàn mỹ! Bầu không khí vẫn là bầu không khí cô quen thuộc, sau khi đã ngồi xuống ổn định cô rất nhanh đã dung nhập trong đó, thẳng đến khi Hoắc Hi lên sân khấu, tiếng kêu gọi thét chói tai vang lên phía chân trời, nhân viên sân khấu chiếu sáng bầu trời đêm, buổi biểu diễn chính thức bắt đầu. Thời gian là hai tiếng rưỡi. Cuối cùng là đến màn encore*, rốt cuộc Thịnh Kiều cũng kéo cảm quan đã bay khỏi Địa cầu trở về, dọn dẹp một chút khom lưng đứng lên muốn rời sân vận động, fan ngồi bên cạnh đột nhiên túm chặt lấy cô. Thịnh Kiều sợ đến mức run lên, còn tưởng rằng thân phận bị bại lộ. Fan ách giọng nói: "Màn encore*, còn có một bài hát cuối cùng." (*) Encore: Là lúc kết thúc concert, idol hay nhóm nhạc diễn lại bài hát nào đó theo kiểu chào tạm biệt fan. Thịnh Kiều nhẹ nhàng thở ra, gượng cười: "Tôi mắc tiểu, nhịn không được." Fan lúc này mới buông tay: "Vậy cô đi đi." Thịnh Kiều tranh thủ chạy, ngồi lên xe taxi trước khi fan ra ngoài. Ở trên xe liền bắt đầu sàng lọc ảnh chụp, xóa đi những tấm mờ, sau khi về đến nhà liền cắm dây cáp (để chuyển ảnh lên máy tính), tách ra phân tổ từng tấm ảnh chụp những bộ trang phục khác nhau rồi mở ra ps bắt đầu chỉnh ảnh. Những cái này đều là quá trình nhất định phải trải qua sau hoạt động khi cô còn là Kiều Tiều, chụp ảnh chỉnh ảnh ra ảnh, đăng lên trạm chính cung, được fan chia sẻ liếm hình. Chờ cô chỉnh ảnh xong rồi, theo bản năng mở ra Weibo, thời điểm tính toán đăng lên thì đột nhiên phát hiện, không phải..... Cô đã không phải là trạm tỷ lớn nhất của Hoắc Hi nữa. Không có Kiều Tiều, không có trạm chính cung. Mấy ngàn tấm ảnh đẹp, không thể chia sẻ cho fan cùng xem, quá đáng tiếc! Buồn bã mất mát trong chốc lát, ánh mắt Thịnh Kiều sáng lên, cô xin một tài khoản Weibo mới, lấy ID là "Phúc Sở Ỷ", trước tiên chú ý Hoắc Hi và một loạt tài khoản phía chính phủ của anh, rồi chú ý siêu lời nói của Hoắc Hi sau đó phát lên Weibo một loạt hình. Rất nhanh đã được các fan gào khóc đòi ăn chia sẻ hơn một ngàn. Bình luận sôi nổi: - -- Đây là ảnh chụp thần tiên gì! - -- Vị trí này của po chủ* cũng thật tốt quá đi! Chụp ca ca xem thật đẹp nha! - -- Kĩ thuật chụp ảnh và kĩ thuật chỉnh ảnh đều là hạng nhất, quỳ po chủ*. (*) Po chủ: là người tuyên bố một chủ đề trong diễn đàn hay blog. Có thể gọi là lâu chủ hay chủ blog.Cũng có fan phát hiện "Phúc Sở Ỷ" này là tài khoản vừa xin, ngay cả Hoắc Hi cũng là mới chú ý hai mươi phút trước thì không ngừng ở dưới nhắc nhở fan: Gần đây anti-fan hung hăng ngang ngược, đừng cho nhiệt độ mấy cái tài khoản không rõ này. Thịnh Kiều ngược lại không thèm để ý, gửi ảnh Hoắc Hi trong bốn bộ trang phục khác nhau trong buổi biểu diễn vào một file hình, sau đó thỏa mãn tắm rửa đi ngủ. Mới vừa nằm lên giường thì di động rung lên, điện thoại hiển thị "Bảo bối của mình". Thịnh Kiều như cá chép lộn mình ngồi dậy, ho khan hai tiếng mới nghiêm trang nhận điện thoại: "Alo, Hoắc Hi." Đầu kia khựng lại, hỏi: "Giọng cô làm sao vậy?" Thịnh Kiều: "........ La đau." ??? Là tôi tổ chức buổi biểu diễn hay là cô tổ chức buổi biểu diễn?
Tận hết sức lực mà khoe khoang như vậy, ngẫm lại cũng có chút ngại ngùng nha. ****** Ngày hôm sau ngủ lấy lại sức, buổi chiều nhận được điện thoại của Chung Thâm hẹn cô qua nhà ăn lẩu, Thịnh Kiều bình tĩnh cự tuyệt: "Buổi tối tôi muốn đi nghe nhạc hội, không rảnh." "Cô không phải ca sĩ thì nghe nhạc hội cái gì chứ, nhanh lên đi." "Không phải ca sĩ thì không thể nghe nhạc bồi dưỡng tình cảm? Hai người anh và Phó Tử Thanh ăn đi, lần sau lại hẹn." Nói xong không đợi Chung Thâm phản bác, cúp điện thoại. Chờ đến chạng vạng, bóng đêm rủ xuống, Thịnh Kiều mang kỹ mũ và khẩu trang, ra cửa gọi xe. Khi đang trên xe taxi thì liên hoàn đoạt mệnh call của Chung Thâm lại đến nữa, Thịnh Kiều chịu không nổi, vừa nhận máy nghe, đầu kia mắng đến tê tâm liệt phế. "Thịnh Kiều đồ thấy sắc quên bạn đại móng heo, cô rõ ràng đi xem buổi biểu diễn của Hoắc Hi, lão tử tin cô cái quỷ ấy!" Thịnh Kiều "bang" cúp điện thoại sau đó tắt máy. Trong phòng, Chung Thâm tức giận đến suýt chút nữa quăng điện thoại ngã nồi lẩu.Xe taxi rất nhanh đã đến bên ngoài sân vận động, Thịnh Kiều đến muộn, khoảng cách đến mở màn chỉ còn có năm phút đồng hồ, thời gian này fan hầu hết đều đã vào sân, cô đè thấp vành nón mò mẫm trong bóng đêm đi vào sân vận động. Đây là buổi biểu diễn thứ chín của Hoắc Hi từ khi anh xuất đạo, cũng là buổi biễu diễn thứ chín cô xem. Mỗi một buổi diễn đều không bỏ. Trước kia khi vẫn còn là Kiều Tiều, mỗi một lần cô đều sẽ đến sân vận động vào buổi chiều, ở ngoài sân phân công chuẩn bị đồ tiếp ứng miễn phí cho fan. Cho dù ở đầu ngọn nắng gắt hay mạo hiểm với bão tuyết, chỉ cần nghĩ rằng vài giờ nữa có thể nhìn thấy người mình yêu thì ngay cả cười cũng ngọt hơn so với bất kỳ thời điểm nào. Mà hiện tại thân phận thay đổi, chỉ dám đến gần mở màn mới trộm tiến vào, nếu bị Hi Quang phát hiện, Thịnh Kiều sợ rằng mình sẽ bị giẫm chết ở sân vận động. Bình thường mà nói, ngồi ở mấy hàng trước trong sân đều là tiền tuyến trạm tỷ, dù sao buổi biểu diễn không phải tất cả fan đều có thể đến, những fan đang chờ ở nhà đều chờ trạm tỷ chụp hình quay video, gào khóc đòi ăn. Thịnh Kiều nhìn xung quanh một vòng, thấy tất cả mọi người đều đang đùa nghịch camera trên tay, không ai chú ý đến cô thì nhẹ nhàng thở ra. Cô hiện tại cùng trước kia không giống nhau, nghèo, không mua nổi đống thiết bị nước ngoài giá cao kia, chỉ có thể mua một cái camera DSLR* phổ thông tạm chấp nhận được. (*) Máy ảnh DSLR - Digital single-lens reflex camera hay Máy ảnh cơ kĩ thuật số. Bất quá cũng may vị trí không tệ, hàng thứ nhất ở chính giữa, lấy cảnh hoàn mỹ! Bầu không khí vẫn là bầu không khí cô quen thuộc, sau khi đã ngồi xuống ổn định cô rất nhanh đã dung nhập trong đó, thẳng đến khi Hoắc Hi lên sân khấu, tiếng kêu gọi thét chói tai vang lên phía chân trời, nhân viên sân khấu chiếu sáng bầu trời đêm, buổi biểu diễn chính thức bắt đầu. Thời gian là hai tiếng rưỡi. Cuối cùng là đến màn encore*, rốt cuộc Thịnh Kiều cũng kéo cảm quan đã bay khỏi Địa cầu trở về, dọn dẹp một chút khom lưng đứng lên muốn rời sân vận động, fan ngồi bên cạnh đột nhiên túm chặt lấy cô. Thịnh Kiều sợ đến mức run lên, còn tưởng rằng thân phận bị bại lộ. Fan ách giọng nói: "Màn encore*, còn có một bài hát cuối cùng." (*) Encore: Là lúc kết thúc concert, idol hay nhóm nhạc diễn lại bài hát nào đó theo kiểu chào tạm biệt fan. Thịnh Kiều nhẹ nhàng thở ra, gượng cười: "Tôi mắc tiểu, nhịn không được." Fan lúc này mới buông tay: "Vậy cô đi đi." Thịnh Kiều tranh thủ chạy, ngồi lên xe taxi trước khi fan ra ngoài. Ở trên xe liền bắt đầu sàng lọc ảnh chụp, xóa đi những tấm mờ, sau khi về đến nhà liền cắm dây cáp (để chuyển ảnh lên máy tính), tách ra phân tổ từng tấm ảnh chụp những bộ trang phục khác nhau rồi mở ra ps bắt đầu chỉnh ảnh. Những cái này đều là quá trình nhất định phải trải qua sau hoạt động khi cô còn là Kiều Tiều, chụp ảnh chỉnh ảnh ra ảnh, đăng lên trạm chính cung, được fan chia sẻ liếm hình. Chờ cô chỉnh ảnh xong rồi, theo bản năng mở ra Weibo, thời điểm tính toán đăng lên thì đột nhiên phát hiện, không phải..... Cô đã không phải là trạm tỷ lớn nhất của Hoắc Hi nữa. Không có Kiều Tiều, không có trạm chính cung. Mấy ngàn tấm ảnh đẹp, không thể chia sẻ cho fan cùng xem, quá đáng tiếc! Buồn bã mất mát trong chốc lát, ánh mắt Thịnh Kiều sáng lên, cô xin một tài khoản Weibo mới, lấy ID là "Phúc Sở Ỷ", trước tiên chú ý Hoắc Hi và một loạt tài khoản phía chính phủ của anh, rồi chú ý siêu lời nói của Hoắc Hi sau đó phát lên Weibo một loạt hình. Rất nhanh đã được các fan gào khóc đòi ăn chia sẻ hơn một ngàn. Bình luận sôi nổi: - -- Đây là ảnh chụp thần tiên gì! - -- Vị trí này của po chủ* cũng thật tốt quá đi! Chụp ca ca xem thật đẹp nha! - -- Kĩ thuật chụp ảnh và kĩ thuật chỉnh ảnh đều là hạng nhất, quỳ po chủ*. (*) Po chủ: là người tuyên bố một chủ đề trong diễn đàn hay blog. Có thể gọi là lâu chủ hay chủ blog.Cũng có fan phát hiện "Phúc Sở Ỷ" này là tài khoản vừa xin, ngay cả Hoắc Hi cũng là mới chú ý hai mươi phút trước thì không ngừng ở dưới nhắc nhở fan: Gần đây anti-fan hung hăng ngang ngược, đừng cho nhiệt độ mấy cái tài khoản không rõ này. Thịnh Kiều ngược lại không thèm để ý, gửi ảnh Hoắc Hi trong bốn bộ trang phục khác nhau trong buổi biểu diễn vào một file hình, sau đó thỏa mãn tắm rửa đi ngủ. Mới vừa nằm lên giường thì di động rung lên, điện thoại hiển thị "Bảo bối của mình". Thịnh Kiều như cá chép lộn mình ngồi dậy, ho khan hai tiếng mới nghiêm trang nhận điện thoại: "Alo, Hoắc Hi." Đầu kia khựng lại, hỏi: "Giọng cô làm sao vậy?" Thịnh Kiều: "........ La đau." ??? Là tôi tổ chức buổi biểu diễn hay là cô tổ chức buổi biểu diễn?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store