Edit Dung La Ta Deu Tung Nem Khan Tay Cho Bon Ho Chi U Cuu
Tác giả: Chi U Cửu
Người đào hố: Thì Là Thì Là🌼
Thời gian cập nhật: 31/12/2022
..............www.wattpad.com/user/thilathila
Trận tuyết này vẫn rơi đến tối, các nàng lại ở một đêm trên núi, sáng sớm ngày hôm sau bão tuyết ngừng lại. Sau khi tuyết trên đường xuống núi được xúc đi, Ngũ phu nhân lại kêu người khiêng Ban Minh Kỳ xuống núi để về nhà.Chuyện này không thể chậm trễ được.Thế là một đoàn người lại thu dọn hành lý, trước khi chuẩn bị đi còn đụng phải Phó phu nhân tự mình đến đón huynh muội Phó gia.Ngũ phu nhân hoàn toàn không cho Chiết Tịch Lam lộ mặt, tự mình chào hỏi Phó phu nhân một tiếng rồi dẫn đám nhỏ rời đi.Phó Lí nằm ở trong xe ngựa dùng đôi mắt trông mong nhìn đoàn xe của phủ Nam Lăng Hầu rời đi, thở ngắn than dài. Phó phu nhân tát lên mặt hắn: "Ngươi thật là muốn chọc ta tức chết! Hôm nay ngươi nhìn thấy rồi, nàng ta cũng không có ý gì với ngươi, ngươi đừng đi dây dưa nữa."Lại nhìn nữ nhi, thấy nàng ta uể oải suy sụp thì hít một hơi: "Con lại bị nàng ta đánh phải không?"Phó Sư Sư không lên tiếng.Nàng ta cúi đầu dựa vào cửa sổ, gió lạnh không xuyên vào xe ngựa được nhưng lòng của nàng ta thật lạnh thật lạnh.Phó Sư Sư không được tính là thông minh, hôm qua sau khi cãi nhau với Chiết Tịch Lam, trên đường đi vừa sợ hãi vừa bực tức, buổi tối tức giận đến cơm cũng không ăn, nhưng đợi đến lúc muốn đi ngủ, nàng ta lại lăn lộn khó ngủ, bên tai vang lên lời nói của Chiết Tịch Lam.... ngươi tưởng a tỷ của ngươi rất vui vẻ sao?... cả nhà các ngươi, bám vào trên người a tỷ ngươi gặm xương hút máu....Nàng ta trợn tròn mắt đến bình minh, sau khi sắc trời sáng rõ mới ngủ thật say. Lúc này xe ngựa lắc lư làm cho nàng ta không được yên bình, lòng cũng lắc tới lắc lui.Lúc thì nàng ta cảm thấy a tỷ rất tốt, có vinh hoa phú quý hưởng không hết, lúc lại đứt quãng nhớ tới mỗi lần nàng ta nhìn thấy a tỷ, trong mắt của a tỷ cũng không có nét cười như ở Vân Châu nữa.A tỷ vui vẻ không?Nàng ta ngơ ngác hỏi a nương: "Tại sao phải đưa a tỷ đi tuyển tú vậy ạ? A tỷ ở một mình trong cung, không vui biết bao."Phó phu nhân nghe vậy thì giận dữ: "Con lại nghe nói nhảm ở chỗ nào rồi! Câm miệng đi!"Phó Sư Sư im lặng, ngược lại là vẻ mặt Phó Lí lộ ra chút khổ sở: "Đều là vì lời nói của vị đạo sĩ kia."Lúc trước nhà bọn họ rất nghèo, về sau cha hắn trợ giúp một đạo sĩ rồi trở thành bằng hữu tốt. Đạo sĩ tính phong thủy cho nhà hắn, dời phần mộ tổ tiên, còn đổi tên cho ba tỷ đệ bọn họ.
www.wattpad.com/user/thilathilaĐại tỷ tỷ lấy hai chữ Vô Vọng, hắn được một chữ Lí, muội muội được chữ Sư.Ba cái tên này đều đến từ sáu mươi bốn quẻ trong Chu Dịch.Sau khi làm xong những thứ này, nhà hắn bắt đầu phát đạt nên cha hắn rất tin đạo sĩ, trước khi đạo sĩ kia qua đời còn từng tính quẻ cho đại tỷ, nói tỷ ấy có mệnh quý nhân, không nên sống ở địa phương nhỏ.Đúng lúc năm đó Bệ hạ tuyển tú, a tỷ đã được cha nương đưa đi kinh đô, quả nhiên bắt đầu đại phú đại quý. Những năm này, cha còn xây đạo quán cho đạo sĩ kia, hằng năm bái tế.Hắn cũng có phần oán trách: "Nhà chúng ta tiểu phú tiểu quý không phải rất tốt sao? Hiện giờ như vậy, rất lâu rồi con chưa được gặp a tỷ."Phó phu nhân cho ngay mỗi người một cái tát, cả người bị tức đến phát run: "Nghiệp chướng, nghiệp chướng, đều không cho phép ra ngoài nữa!"Đời trước không làm việc của con người nên mới sinh ra hai cái đứa nghiệp chướng này.
................Nhóm người của phủ Nam Lăng Hầu về nhà, Đại phu nhân đã đi ra để đón từ lâu, nhìn thấy chân của Ban Minh Kỳ thì khóc thành tiếng: "Làm sao lại như thế, đang êm đẹp, vậy mà lại bị ngã."Ban Minh Kỳ cúi đầu, rất hổ thẹn với việc bản thân nổi lòng bất chính, lại thấy biểu muội đang đứng ở một bên nhìn nhìn, vội vàng nói: "Mẫu thân, chúng ta mau vào đi thôi."Đại phu nhân bèn dẫn người về, nói với Ngũ phu nhân: "Chước Hoa, lần này đa tạ muội, ta đi xem nó trước, ngày mai có thời gian lại nói chuyện với muội sau."Ngũ phu nhân gật đầu: "Tẩu tẩu, tẩu mau đi đi, không cần lo đâu ạ, đại phu nói rồi, Minh Kỳ không sao."Đại phu nhân thở phào, đi vài bước, đột nhiên lại dừng lại, quay đầu nói với Ngũ phu nhân: "Hôm nay lại mua một lô trang sức ở Trân Bảo Các tiếp, của Minh Nhụy và Tịch Lam đã đưa đến Ngũ phòng, muội nhớ để cho hai đứa chọn."Nói xong lại vội vội vàng mà đi, Ban Minh Nhụy tò mò: "Không phải hồi trước vì để đi thọ yến của phủ Anh Quốc Công nên đã làm đồ trang sức rồi sao, sao lại mua nữa nhỉ?"Ngũ phu nhân tức giận liếc nàng một cái, Chiết Tịch Lam lại nói: "Có lẽ Đại phu nhân làm là vì muội, sợ muội không có đồ trang sức đeo, lại sợ cho riêng một mình muội thì muội sẽ suy nghĩ nhiều nên dứt khoát đặt mua cho mọi người thêm một lần nữa."Ban Minh Nhụy cười lên: "Lam Lam, vậy thì may mà có muội ta mới có thể có thêm đồ trang sức rồi."Chiết Tịch Lam cũng thở phào một hơi. Đại phu nhân thật dễ ở chung, tốt bụng, nếu như sau cùng chuyện của nàng và Ban Minh Kỳ có thể thành, ngày tháng về sau cũng sẽ dễ chịu một chút.Đến lúc về đến Ngũ phòng, nàng lại bị Ngũ phu nhân kéo đến đi một bên thì thầm nói chuyện."Chuyện Minh Kỳ, con cũng đừng gấp gáp, việc này trước tiên cần phải để Minh Kỳ bị Đại tẩu tẩu nhìn ra rồi ta lại đi nói thì mới tốt.""Con nhìn đi, với tính tình kia của Minh Kỳ, chỉ hai ba ngày sẽ giấu không được đâu."Bà nói đến đây lại cười một cái: "Con có biết vì cái gì mà thằng bé không giấu được không?"Chiết Tịch Lam hiểu ý: "Huynh ấy là chính nhân quân tử, ngay cả liếc nhìn con một cái thôi cũng đã cảm thấy xấu hổ rồi."Ngũ phu nhân gật đầu: "Phải, cho nên ta đánh cuộc trong ba ngày nó sẽ lộ tẩy, chúng ta coi như không biết đi."Loại chuyện thành thân này, nhà gái vội vàng trước không tốt.Bà nói: "Con yên tâm, Đại tẩu tẩu là người tốt, tâm địa lương thiện, một lòng muốn tốt cho Minh Kỳ, sẽ không ngăn cản. Hầu gia vì hôn sự của nó cũng ưu sầu muốn chết, nếu như con bằng lòng, ông ấy sẽ đồng ý."Một con đường bằng phẳng.Nhưng Chiết Tịch Lam vẫn không tự tin, nàng sợ Ngũ phu nhân nghĩ quá tốt rồi cuối cùng ngược lại là bị thất vọng, vẫn nói: "Di mẫu, xem trước một chút đã ạ, người đừng nôn nóng quá."Hai người đang nói chuyện, lại thấy Xuân Sơn tiến đến do dự nói: "Phu nhân, phủ Vân Vương đưa tới một con ngựa, hai cái rương lớn ạ."Chiết Tịch Lam và Ngũ phu nhân nhìn nhau, biết được là ngựa là con ngựa mà Vân Vương Thế tử nói muốn tặng kia, rương hòm hẳn là của Chiết Tùng Niên muốn hắn chuyển giúp.Chiết Tịch Lam đứng lên, hiếu kỳ nói: "Trước tiên dắt ngựa đến hậu viện đi, đợi lát nữa ta đi xem. Bây giờ ta phải nhìn rương xem... cha ta gửi cái gì mà có thể có tới hai cái rương."Xuân Sơn cho người khiêng vào: "Còn rất nặng đó ạ."Ngũ phu nhân nghe thấy tên Chiết Tùng Niên là sẽ không kiên nhẫn ngay: "Ta rất không thích cha con, ông ta có thể đưa đến những gì chứ, năm đó thành thân với a nương con, ngay cả một cái vòng tay bằng bạc cũng không tặng nổi."
www.wattpad.com/user/thilathilaChiết Tịch Lam dở khóc dở cười: "Con mở ra xem thử."Kết quả vừa mở ra đã thấy bên trong ánh vàng lóng lánh, một dãy đồ trang sức bằng vàng, đồ trang sức bảo thạch, cây trâm cài tóc đầy đủ kiểu dáng.Nàng vội vàng đậy nắp rương, quay đầu nhìn lại, Ngũ phu nhân và Xuân Sơn ở bên cạnh đã sợ đến ngây người.Một hồi lâu, Ngũ phu nhân mới dùng sắc mặt phức tạp nói: "Lam Lam.... cha con, không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng một cái thì đã khiến cho ai nấy cũng phải kinh ngạc... ông ta đã bắt đầu tham ô rồi?"-------------- Hết chương 17 ------------
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store