│EDIT - ĐM│Trùng đực không phải Omega.
14. Không hoàn hảo.
Khu đèn đỏ ở trung tâm.
Ngô Nặc Quân vừa nhảy một màn trên sân khấu xong, rồi ngồi gần quầy bar.
Ở đây không thường có người yêu cầu Omega đi tiếp rượu, dù sao Omega giá cả đắt đỏ, hơn nữa những người làm việc ở đây đều rất chăm sóc Ngô Nặc Quân.
Có lẽ là vì Ngô Nặc Quân thật sự không có chính kiến, họ sợ Ngô Nặc Quân bị người khác bắt nạt.
"Cho tôi một ly nước giải khát, cảm ơn." Ngô Nặc Quân như thường lệ, không gọi chút cồn nào, không ai cảm thấy lạ. Từ rất nhiều năm trước Ngô Nặc Quân đến đây đã như vậy rồi.
Một thành viên bang phái Tinh hệ Tử Vong ngồi cách đó không xa, thỉnh thoảng liếc nhìn Ngô Nặc Quân. Không phải cảnh giác, mà là lo lắng Ngô Nặc Quân xảy ra chuyện.
Ngô Nặc Quân vốn dĩ lớn lên đã khá ưa nhìn, đặc biệt đặt cậu ta giữa một đống "nhân viên" hoa hòe lộng lẫy này, Ngô Nặc Quân càng trở nên nổi bật.
Hắn ít lời, luôn cẩn thận, cố gắng nghiêm túc bảo vệ mình. Uống rượu ở nơi này quả thực không an toàn, nên cậu thậm chí chưa từng gọi đồ uống có cồn, trên thực tế, những người thầm mến cậu nghi ngờ cậu không biết uống rượu.
Cũng có vài Alpha có ý với Ngô Nặc Quân, nhưng họ đều không đường đột đến quấy rầy cậu, dù sao Omega này vừa nhìn đã là kiểu người muốn lập gia đình, mà công việc của họ cũng chẳng biết ngày nào sẽ mất.
Ngô Nặc Quân nhìn ly nước, cậu không biết Alpha cách mình không xa kia đang nghĩ gì. Thực ra, Ngô Nặc Quân rất giỏi uống rượu, cậu chỉ lo lắng mình sẽ nói ra điều gì không nên nói vì men say.
Người Diệp Dương Nam sắp xếp cũng ở gần đó, họ sẽ đến đây tuần tra hàng ngày, đảm bảo nơi này sẽ không xảy ra chuyện gì.
Và lúc này, Nhâm Nhị đang canh giữ ở đây đã nhận được tin nhắn của An Nguyên Na, trong nhà Ngô Nặc Quân phát hiện khoang đông lạnh, bên trong còn có Trùng tộc chưa thể chuyển hóa hoàn toàn.
Tay Nhâm Nhị hơi run một chút, sau đó cầm ly rượu lên uống một ngụm. Chắc chắn không chỉ Ngô Nặc Quân có vấn đề trong thành Tích Dực, hơn nữa Ngô Nặc Quân đã ở đây mười mấy năm, trong mười mấy năm này bọn họ đã thâm nhập đến mức nào rồi? Nhâm Nhị nghĩ cũng không dám nghĩ.
Có vấn đề, Ngô Nặc Quân dùng ngón tay sờ sờ mép ly.
Hắn biết Nhâm Nhị, nhân viên Tinh hệ Tử Vong ở đây cậu đều đã điều tra qua, tần suất Nhâm Nhị nhìn cậu nhiều hơn quá mức.
Có phải người Tinh hệ Tử Vong đã phát hiện ra điều gì không?
Đúng lúc này, vòng tay quang não của Ngô Nặc Quân bỗng nhiên bắt đầu lóe ánh sáng đỏ, biểu cảm Ngô Nặc Quân lập tức thay đổi.
Đồng thời, tại tầng hầm nhà Ngô Nặc Quân.
Các Trùng tộc bị nhốt trong khoang đông lạnh đột nhiên tỉnh dậy, bắt đầu gào thét dữ dội.
"Chết tiệt?! Chúng ta đã làm gì?" An Nguyên Na ban đầu đứng trước khoang đông lạnh, kết quả con Trùng tộc bên trong bỗng nhiên sống dậy, sợ đến mức cô suýt nữa rời khỏi thế giới tươi đẹp này.
"Chúng ta chẳng làm gì cả." Úc Đình tặc lưỡi một tiếng, "Bọn chúng bị cải tạo thành đồng hồ sinh học, khi chúng ngủ đông căn bản không thể bị phát hiện."
An Nguyên Na thấy Úc Đình bình tĩnh như vậy, bản thân cũng thở phào nhẹ nhõm, "Vậy hiện tại bọn chúng đang...?"
"Đến giờ thức dậy phát hiện kẻ xâm nhập." Úc Đình muốn sờ cằm mình, nhưng hắn chỉ có thể chạm vào cơ giáp, "Ngô Nặc Quân hẳn là đã biết."
"Chết tiệt." An Nguyên Na kinh hãi, "Anh nhất định có cách giải quyết..."
"Không có." Úc Đình quay đầu lại nhìn Minh Phạn, "Các ngươi xử lý xong chưa?"
"Xong được hơn 70%." Minh Phạn không ngẩng đầu.
"Dừng lại đi, còn lại ta có thể tự mình nghiên cứu." Úc Đình vẫy vẫy tay, "Nếu ta đoán không nhầm, nơi này sắp nổ tung rồi."
"Được." Minh Phạn tắt quang não, Thất Thất ký sinh trong quang não của anh cũng ngừng làm việc.
Úc Đình và Minh Phạn nhanh chóng lao ra ngoài, Úc Đình không quên kéo theo An Nguyên Na đang ngây người.
Ngay khoảnh khắc họ bước ra khỏi tầng hầm, tiếng nổ vang lên, Minh Phạn nhanh nhẹn đẩy bức tường vốn đã được dịch chuyển ra trở lại vị trí cũ, chặn vụ nổ bên trong.
Ở khu đèn đỏ, Nhâm Nhị ngay khi nghe thấy động tĩnh liền đứng dậy chĩa súng vào Ngô Nặc Quân: "Cậu Ngô, giải thích một chút?"
Một thành viên Tinh hệ Tử Vong đang canh gác "Omega trong mộng" của mình bên cạnh giật mình kinh hãi, gã đương nhiên nhận ra Nhâm Nhị, Nhâm Nhị coi như là cấp trên trực tiếp của gã.
Vị Alpha này theo bản năng muốn hỏi có phải có hiểu lầm gì không, nhưng gã không mở lời, thậm chí không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
Nhiều nhân viên Tinh hệ Tử Vong trong sảnh đứng dậy, súng của họ đồng loạt chĩa vào Ngô Nặc Quân.
Khách hàng và nhân viên làm việc ở đây quen thuộc ngồi xổm xuống ôm đầu.
Ngô Nặc Quân từ từ giơ hai tay lên, quay người đối diện với Nhâm Nhị.
Lúc này, khuôn mặt cậu ta trông đặc biệt lạnh lùng, sự ôn hòa và cẩn thận ngày thường biến mất không dấu vết: "Giải thích ra thì có lẽ sẽ hơi phiền phức."
"Không sao, chúng ta có thể từ từ nói chuyện, có thời gian mà." Nhâm Nhị cười cười, "Bây giờ cậu cần đi theo chúng tôi..."
ĐOÀNG!
Tiếng súng vang lên, ngực Nhâm Nhị thủng một lỗ lớn, máu thịt tan chảy ngay lập tức, mãi đến khi Nhâm Nhị ngã xuống đất, máu của anh mới chảy ra.
Sau đó là vài phát súng nữa, khi người Tinh hệ Tử Vong còn chưa kịp phản ứng, họ đã ngã xuống đất.
"Ngài Ngô?" Một Beta mặc chiếc váy ngắn bằng vải lụa mỏng màu đỏ thu súng lại, anh ta là một vũ công vừa ra khỏi phòng thay đồ, đi cùng ra với anh ta còn có hơn mười người.
Và chờ giải quyết xong, một bộ phận vũ công và nhân viên làm việc ban đầu đang ngồi xổm trên mặt đất cũng lạnh lùng đứng dậy.
Một số người không thuộc nhóm này thì nép vào cùng khách hàng của mình, có chút ngơ ngác nhìn đồng nghiệp thường bỗng nhiên từ người phục vụ biến thành sát thủ lạnh lùng.
"Tôi không sao." Ngô Nặc Quân bước tới, một chân đạp vỡ máy liên lạc của Nhâm Nhị, tiện tay lấy khẩu súng từ tay anh, rồi sau đó Ngô Nặc Quân quay người nhìn về phía Alpha đang đờ đẫn bên cạnh, Alpha này thích cậu, cậu biết.
Sau đó, Ngô Nặc Quân chĩa súng vào đầu Alpha này, nhắm chuẩn, nổ súng.
Kèm theo tiếng đoàng, Alpha này tử vong.
"Xem ra cứ điểm này phải bỏ đi rồi." Một người đàn ông cũng mặc đồng phục Tinh hệ Tử Vong bước ra từ phòng thay đồ của vũ công.
"Hành động của họ không thông báo cho anh?" Ngô Nặc Quân hỏi.
"Không có, phỏng chừng là ý của Nhâm Nhị, hoặc là sợ đánh rắn động cỏ, hoặc là đã bắt đầu nghi ngờ tôi." Người đàn ông đạp chân lên xác chết của Nhâm Nhị, "Xảy ra chuyện gì?"
"Kế hoạch Z bị phát hiện." Mặt Ngô Nặc Quân chùng xuống, "Phòng thí nghiệm đã bị phá hủy."
"Là ai?!" Người đàn ông căng thẳng.
"Không có theo dõi, không nhìn thấy." Ngô Nặc Quân nhíu mày, "Nhưng tôi có một đối tượng nghi ngờ."
"Úc Đình." Khi nói ra hai chữ này, lông mày Ngô Nặc Quân không kìm được nhíu chặt hơn.
Ngô Nặc Quân lại quay đầu nhìn thoáng qua, nhìn thấy khách hàng run rẩy khắp sảnh và các vũ công hoàn toàn không hiểu chuyện, vũ công không hiểu chuyện chiếm đa số.
"Cần xử lý không?" Người đàn ông hỏi.
"Hệ thống theo dõi vừa rồi có bị phá hủy không."
"Phá hủy rồi."
Ngô Nặc Quân gật đầu, "Vậy thì xử lý sạch sẽ trước khi người Tinh hệ Tử Vong đến, không cần để lại một ai."
"Vâng."
Người đàn ông đó ra lệch, rồi đi theo Ngô Nặc Quân ra ngoài.
Họ đi thang máy xuống lầu, khi đến cửa, hai người dừng bước.
Ngô Nặc Quân nhìn về phía người đàn ông, hắn gật đầu, sau đó hắn đưa tay vào túi quần, không biết ấn vào cái gì.
Sau đó là một tiếng ầm, toàn bộ tầng lầu bên trong từ phòng thay đồ bắt đầu nổ tung, uy lực vụ nổ không lớn, thậm chí không ảnh hưởng đến tầng trên và tầng dưới của họ, nhưng mọi thứ bên trong tầng đó gần như nát bét, bao gồm cả con người.
Bất kể là những người vô tội bị liên lụy, hay là đồng bọn của hai người họ.
"Chắc chắn họ đều ở bên trong?" Ngô Nặc Quân hỏi lại.
Người đàn ông lấy vòng tay ra nhìn thoáng qua, trên giao diện bán trong suốt tất cả chân dung đều tối đen, chỉ còn lại hắn và Ngô Nặc Quân: "Chết sạch, thật tàn nhẫn."
"Anh phải hiểu rõ chúng ta đang làm gì." Ngô Nặc Quân đưa tay từ túi người đàn ông móc ra một điếu thuốc, ngậm lên châm lửa, "Sau này nghiên cứu nếu có thể đạt được thành quả, chúng ta cũng không thể trở thành nhân vật chính diện, giống như vị Tiểu tướng quân bị ăn vào bụng Trùng kia, dùng xong liền vứt."
"Vì nhân loại." Người đàn ông đã sớm có giác ngộ.
Ngô Nặc Quân hít sâu một hơi thuốc, ánh lửa lập lòe giữa các ngón tay cậu: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, nhìn tình hình chúng ta chưa chắc đã sống được đến ngày thành công đó."
Một chiếc xe bay màu đen đậm dừng trước mặt họ.
Ngô Nặc Quân bước lên xe, người nọ không đi theo.
Ngô Nặc Quân cuối cùng chĩa nòng súng vào đầu người đàn ông, hắn không né tránh.
"Các anh không thể bị bắt sống." Ngô Nặc Quân lạnh lùng nhìn vị đồng liêu đã hợp tác với mình hơn mười năm này.
Người đàn ông cười gật đầu, hắn còn chưa kịp nói một câu mình hiểu, thì hắn cũng giống như Alpha thích Ngô Nặc Quân kia, đầu bị bắn nổ tung.
"Tiếp theo chúng ta sẽ tìm vị Úc Đình kia?" Nữ Alpha lái xe thậm chí không quay đầu lại, sau khi nhận được cảnh báo, thông tin của cô liền kết nối với Ngô Nặc Quân.
"Vị Alpha bên cạnh hắn rất mạnh, và bộ trang bị trên người hắn có vấn đề rất lớn, không nên tùy tiện ra tay." Ngô Nặc Quân nhíu mày.
"Vậy tôi đưa ngài rời khỏi thành Tích Dực trước?"
Ngô Nặc Quân nằm trên lưng ghế, "Bang phái Tinh hệ Tử Vong muốn trở thành chính phủ khu vực này đã nhiều năm, lúc này, cảng và các giao lộ chắc chắn đều đã bị phong tỏa."
"Trước hết đánh thức tất cả các thể thí nghiệm được chọn đi, gây náo loạn, cứ gây náo loạn là được." Ngô Nặc Quân xoa trán mình.
"Làm vậy sẽ chết rất nhiều người."
"Họ sống ở nơi này, gần Trùng tộc nhất, có lẽ ngày mai Trùng tộc sẽ xâm lấn diện rộng, họ vốn dĩ không sống được lâu." Ngô Nặc Quân nhìn ra ngoài cửa sổ, "Hành tinh bị Trùng tộc xâm lấn trước đó cách nơi này chỉ hơn 63 triệu km, là vào mười năm trước."
"Nhưng Trùng tộc đã rất lâu không xâm lấn diện rộng." Nữ Alpha tiếp tục nói.
"Đó là vì Trùng tộc đã chết một con Thị Trùng, bị Alpha 3S xuất thế kia giết chết, những Trùng tộc cấp thấp đó sẽ không sợ hãi, nhưng cấp trên của chúng thì sợ." Ngô Nặc Quân thở dài, "Những thứ đó sớm muộn gì cũng phải khởi động, đáng lẽ không nên giết, đặc biệt là mượn tay Tộc Trùng giết.
"Bây giờ họ cảm thấy an toàn, nhưng bọn lão già đó thậm chí chưa từng đến biên giới Trùng tộc xem qua một lần." Nói đến đây, Ngô Nặc Quân lại dừng một chút, "Bộ trang bị trên người Úc Đình là thứ tôi chưa từng gặp."
"Hắn có vấn đề?!"
"Có lẽ hắn là một biến số." Ngô Nặc Quân cười cười.
Và lúc này, hai nhóm người Úc Đình và Diệp Dương Nam cùng nhau chạy đến tầng lầu vừa bị nổ tung.
Công suất vụ nổ ở đây không tính là quá lớn, ít nhất họ còn có thể thấy được tay chân bị đứt rời, không phải toàn bộ bị biến thành tro tàn.
Mặc dù những thứ bên trong đúng là bị nổ tả tơi, không có một cái đầu nào có thể nhìn rõ mặt.
Diệp Dương Nam bước vào rồi đi vòng quanh một lượt, sau đó dừng lại ở vị trí trung tâm.
Hắn nhìn thấy một ngón tay bị đứt, đầu ngón tay không còn một chút da, nhưng chiếc nhẫn màu đen trên đầu ngón tay không rơi ra, đây là một món trang sức, rất rẻ tiền, mua ở chỗ người bán hàng rong, chỉ 0.5 tinh tệ một chiếc.
Người đến nơi như thế này thường sẽ không đeo đồ rẻ tiền.
"Nhâm Nhị." Diệp Dưỡng Nam nắm chặt nắm đấm.
Món đồ này là bạn gái nhỏ của Nhâm Nhị mua cho anh, nhưng trước khi Nhâm Nhị gia nhập Tinh hệ Tử Vong, bạn gái nhỏ của anh đã chết.
Tính cách Diệp Dương Nam và Nhâm Nhị không hợp nhau, nhưng họ đã là anh em không hợp nhau như vậy trong vài chục năm.
"Đại ca! Trong thành náo loạn rồi!" Một Alpha chạy tới, "Người Trùng hóa đột nhiên gia tăng."
Diệp Dương Nam hít sâu một hơi: "Ngài Úc, ngài có thể truy tìm vị trí của Ngô Nặc Quân không? Hắn không thể chạy thoát!"
Quỷ mới biết Liên minh Chính phủ Nhân loại rốt cuộc đã cài cắm bao nhiêu người như Ngô Nặc Quân vào đây, trong thành phố này của họ chắc chắn không chỉ có một, họ phải moi miệng Ngô Nặc Quân, toàn bộ hệ thống Tinh hệ Tử Vong, nhiều hành tinh như vậy, đã trở thành một bãi thí nghiệm lớn.
Nói cho cùng, họ đã bị vứt bỏ, thời gian bị vứt bỏ còn sớm hơn họ dự đoán.
"Ta thử xem." Úc Đình bảo Thất Thất thâm nhập toàn bộ mạng lưới internet của thành Tích Dực, rồi sau đó hắn nhìn về phía cảnh tượng thảm khốc ở đây, trầm mặc một lát vẫn mở lời: "Ta rất xin lỗi."
Minh Phạn ngạc nhiên nhìn về phía Úc Đình: "Không..."
"Không liên quan đến các ngươi." Diệp Dương Nam nhắm mắt, "Không điều tra không có nghĩa không có, ngược lại, tôi cũng không biết Tinh hệ Tử Vong đã bị thâm nhập sâu đến mức nào."
【Tìm thấy rồi.】 Thất Thất thông qua các hệ thống giám sát ven đường, cuối cùng phát hiện chiếc xe nghi ngờ là của Ngô Nặc Quân.
"Ta đã đồng bộ định vị lên quang não của các ngươi, đi bắt người đi." Úc Đình không muốn nói thêm nữa.
Hắn đương nhiên biết tất cả những điều này sẽ không thay đổi vì cuộc điều tra của họ, vì cuộc điều tra này, Tinh hệ Tử Vong có thể ý thức được vấn đề nhất định, từ đó đưa ra phản ứng, bắt được một phần nội gián, bóp chết nhiều cái chết không rõ ràng trong trứng nước.
Dù nghĩ thế nào đây cũng là một chuyện tốt.
Hơn nữa hắn hợp tác với phái Tinh hệ Tử Vong, Diệp Dương Nam đã cam đoan với họ rằng tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện.
Úc Đình hiển nhiên biết đây không phải vấn đề của mình.
Hắn chỉ là không thích sự không hoàn hảo này.
Hoàn hảo phải là họ đã bắt được Ngô Nặc Quân, lúc này hẳn là đang uống rượu mừng công.
Nhưng không, Nhâm Nhị và nhiều người như vậy đều đã chết.
Thôi được, Úc Đình và Nhâm Nhị không quen nhau, chắc chắn sẽ không đau lòng.
Sự bực bội của Úc Đình nhắm vào những gì diễn ra trước mắt đang nhắc nhở hắn, hắn không phải toàn năng.
3S càng giống như một hiện thực, nó phá vỡ ảo tưởng về sức mạnh, sau khi thực sự có được, lại càng khiến người ta cảm thấy bất lực.
Diệp Dương Nam dẫn người đi theo hướng bản đồ quang não chỉ dẫn.
Úc Đình muốn đi theo, kết quả bị Minh Phạn kéo lại.
"Đừng quá khắc nghiệt với chính mình, thế giới này không có thần." Minh Phạn nhìn mũ giáp của Úc Đình, "Cho dù tất cả chuyện này muốn truy cứu nguồn gốc, thì đó cũng là vấn đề của tôi, giống như Diệp Dương Nam nói, không điều tra không có nghĩa là không có."
"Không ai có thể đạt đến hoàn mỹ." Minh Phạn lấy ra một viên kẹo từ trong lòng, đặt vào lòng bàn tay Úc Đình, "Đừng để sức mạnh của cậu áp bức chính mình."
"Kẹo cam?" Úc Đình "a" một tiếng, "Ngươi dỗ trẻ con sao? Hay là cho rằng mình đang tán tỉnh Omega?"
Minh Phạn sửng sốt một chút: "Không...không phải, tôi không có ý tán tỉnh..."
"Được rồi, đi cùng ta bắt cái thứ rác rưởi Ngô Nặc Quân kia, ta muốn tra tấn hắn sống không bằng chết, đó mới là hiện thực." Úc Đình quay người.
Viên kẹo đó hắn vẫn nhận lấy, bỏ vào hộp trữ vật của cơ giáp.
💣+🔥=💥
☾°。 ⋆༺ 𝕾𝖍𝖆𝖑𝖎𝖎 ༻⋆。 °☽
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store