Edit Dm Trieu Hoan Nguoi Choi Kien Thiet Dai Nguy
Editor: Bánh Crepe Sầu Riêng Khi những chuyển biến của triều đình được truyền đến Mật Dương thì đã là hơn nửa tháng sau.Nghe nói Khổng Trừng thông qua con gái mình là Khổng Thái hậu khống chế ấu đế đóng dấu vào chiếu thư, tự phong Thái úy, Đô đốc Trung ngoại chư quân sự, Lục Thượng thư sự, nắm giữ quân binh đại quyền vào tay, Khương Thư chỉ biết thở dài.Mặc dù đây vốn là cốt truyện mà y đã viết, và quả thực đã xảy ra vào đúng thời điểm mà y thiết lập, nhưng nghĩ đến những sự kiện sẽ xảy ra sau này, y chỉ cảm thấy vô cùng hỗn loạn.Người khác không biết cục diện phát triển sau đó, nhưng y lại biết rất rõ.Ngoại thích tập quyền, chính là khởi đầu của nội loạn.Khổng Trừng tự biết quyền lợi địa vị của mình đến không chính đáng, luôn lo lắng có người mưu hại mình, vì vậy càng ngày càng bài xích dị kỷ, thay thế các chức vụ quan trọng bằng bè đảng của mình, kết quả lại càng làm tăng thêm sự oán hận trong triều.Từ xưa đến nay, trăng tròn thì khuyết, thịnh cực thì suy, đạo lý này ai cũng hiểu, nhưng quyền lực đã mê hoặc lòng người.Khổng Trừng hiện nay quyền cao chức trọng, nhưng không bao lâu nữa, Xa Kỵ Tướng quân Vương Dịch bị trấn áp mạnh mẽ sẽ âm thầm liên hệ với Hoài Dương Vương phát binh thảo phạt Khổng thị.Hành động này ban đầu chỉ muốn ép Khổng Trừng thoái vị, ai ngờ Tây Nam Vương và Bình Giang Vương lại lần lượt mượn danh nghĩa "thanh quân trắc*" phái binh tấn công Hành Xuyên, từ đó nội loạn hoàn toàn bùng nổ.*thanh quân trắc: tiêu trừ bè phái gian thần vì lợi ích của quân vương. Thường được dùng để hợp thức hoá hành động nổi dậy, lật đổ trong bối cảnh phong kiến.Dù đã biết những chuyện này sẽ xảy ra, Khương Thư cũng không thể ngăn cản. Khổng thị không thể kiểm soát được dã tâm của mình, sớm muộn gì cũng sẽ đi đến bước đường này. Bởi vậy hàng loạt các cuộc đấu đá chính trị cùng đối đầu vũ lực cũng sẽ tự nhiên mà xảy ra.Vẫn là câu nói đó, đây là đại thế xu hướng, không thể thay đổi.Đối với y, điều duy nhất có thể xem là may mắn vào lúc này là chiến loạn nội bộ chủ yếu tập trung ở phương nam, tạm thời chưa ảnh hưởng đến Tuân Châu.Y có thể nhân cơ hội này để tận lực phát triển địa bàn của mình, tăng cường binh lính, tích trữ lương thực, chế tạo vũ khí, để khi cục diện hỗn chiến Trung Nguyên bùng nổ, y cũng có khả năng bảo vệ tính mạng của gia đình, bạn bè và đông đảo bách tính trên địa bàn của mình.Thậm chí, trong thời loạn lạc chiếm cứ một vùng đất, trở thành bá chủ trong số quần hùng sau này.Nghĩ đến đây, Khương Thư hơi cau mày.Y vốn không muốn nghĩ đến những điều này, nhưng khi thực sự đến thời điểm này, y phát hiện dù là Hình Tang hay những người hiện tại đang nắm quyền, y đều không thể tin tưởng được, người mà y thực sự có thể tin tưởng vẫn chỉ có bản thân mình.Cũng như việc đoạt lại Mật Dương khi trước, y không tin tưởng người trong triều đình, chỉ có thể tự mình ra mặt trấn giữ Mật Dương.May mắn thay, xem tình hình hiện tại, y thực sự đã làm được.Vậy thì có lẽ, y có thể nhìn xa hơn một chút, không ép buộc bản thân, làm sao biết mình không làm được?Đương nhiên, chuyện tương lai khó lường, có lẽ y căn bản không thể sống đến lúc quần hùng tranh giành, nhưng bây giờ đã có ý nghĩ này, y vẫn nên chuẩn bị trước, nắm bắt sự thay đổi của cục diện thiên hạ.Trong một năm tới, phương nam sẽ xảy ra nhiều biến cố lớn, chỉ cần sơ suất một chút, ngôi vị hoàng đế cũng có thể đổi chủ, y không thể lúc nào cũng chờ đợi mười ngày nửa tháng mới biết tin.Nếu không có cách nào thì đành chấp nhận số phận, nhưng bây giờ y có bug người chơi, có thể nhận được tin tức một cách nhanh nhất tự nhiên là tốt nhất.Vì vậy, sau khi kết thúc công việc trong ngày, Khương Thư đã cố ý dành thời gian để đặt hàng chục điểm hồi sinh trên bản đồ, các châu ở phía nam Tuân Châu như Nghi Châu, Ung Châu, Hy Châu, Thanh Châu, Giang Châu, Lăng Châu, Hoài Châu, Hoàng Châu, Thương Châu, thậm chí cả Giao Châu ở cuối phía nam, Ninh Châu và Lương Châu ở cuối phía tây, phàm là trong phạm vi nước Ngụy, đều có nơi người chơi hồi sinh.Trước đây y không dám đặt số lượng lớn điểm hồi sinh ở bên ngoài vì lo lắng người chơi thoát khỏi sự kiểm soát của mình. Nhưng bây giờ trò chơi đã mở ra quyền hạn mới cho y. Chỉ cần mở bản đồ ra, y thậm chí có thể quan sát được hành tung của người chơi trên đảo xa, và màu sắc ánh sáng mà người chơi phát ra trên bản đồ cũng có thể phản ánh rõ ràng việc người chơi có phản bội tham gia phe phái khác hay không.Đã như vậy, Khương Thư cũng không cần tận lực khống chế phạm vi hoạt động của họ nữa.Thậm chí, bây giờ y còn rất khuyến khích người chơi đi ra ngoài, dù sao càng nhiều người chơi phân tán bên ngoài, có nghĩa là y càng có nhiều tai mắt, biết tin tức bên ngoài càng nhanh. Đương nhiên nếu có thể có thêm vài người tự giác cung cấp tình báo như Doãn Vân Ảnh nữa thì càng tốt.Sau khi thiết lập xong điểm hồi sinh, Khương Thư đặc biệt phát một thông báo cập nhật.Số lượng điểm hồi sinh lần này tăng lên quá nhiều, mặc dù hiện tại không phải là thời điểm người chơi hoạt động sôi nổi nhất, nhưng sự việc này vẫn nhanh chóng gây ra làn sóng xôn xao trên diễn đàn.[Lưu Quần Chủ: Game đột nhiên tăng nhiều điểm hồi sinh như vậy là sao, sắp đánh nhau à?Kỷ Lộ: Oa, Lương Châu xa quá, cảm giác sắp đến Tây Vực rồi.Lý Quỳ: Nói không chừng qua Lương Châu thật sự có thể đến mấy nước phương Tây, nói như vậy, tôi có chút động lòng rồi, mỹ nữ Tây Vực, hì hì...Hà Cảnh Trạch: Giao Châu cũng xa quá, chúng ta có thể đến Đông Nam Á chơi rồi.*Giao Châu: là một đơn vị hành chính quan trọng thời Bắc thuộc, nằm ở vùng Bắc và Bắc Trung Bộ Việt Nam ngày nay (với các phần mở rộng vào khu vực Quảng Tây – Trung Quốc)Duệ Nhĩ Muội: Tăng điểm hồi sinh rồi à, sao tôi không thấy?Y Nhân Túy: Không thấy điểm hồi sinh liên quan đến cấp độ, sau khi lên cấp 40 sẽ mở khóa toàn bộ bản đồ nước Ngụy, có thể thấy các điểm hồi sinh khác, đương nhiên bây giờ cậu tự sát, khi chọn điểm hồi sinh cũng có thể thấy.Tất Thăng: Vấn đề là tự sát sẽ mất một nửa kinh nghiệm cấp độ, mọi người thực sự nỡ sao?Đoạn Anh Hùng: Người chơi thử nghiệm lần 3 không sợ gì cả.Tân Địch Nhi: Bản thân người chơi thử nghiệm lần 3 mới mười mấy cấp, mất thì mất đi, ra ngoài chơi mới là quan trọng...]Sau khi xem phản ứng của người chơi, Khương Thư yên tâm.Ban đầu y còn lo lắng người chơi tiếc kinh nghiệm cấp độ, có lẽ sẽ rất ít người muốn ra ngoài, còn nghĩ có nên sắp xếp nhiệm vụ gì không, bây giờ thấy có nhiều người tự nguyện ra ngoài khám phá bản đồ, vậy cũng không cần cố ý sắp xếp gì nữa.*Sáng hôm sau, sương sớm mịt mờ, gió sớm se lạnh.Chưa vào xuân, thời tiết vẫn lạnh giá, lạnh nhất là khi mặt trời chưa lên, gió lạnh lùa qua khe cửa khiến người ta run rẩy.Thức dậy sớm vào mùa đông là điều đau khổ nhất, Khương Thư như mọi khi nằm ườn trong chăn, cho đến khi Chi Đào gọi dậy lần thứ hai, y mới miễn cưỡng dậy, mặc bộ quần áo giữ ấm đặc biệt may bằng lụa và bông, rồi khoác bên ngoài bộ quan phục dày cộp.Thời tiết hôm nay dường như đặc biệt lạnh, dù trong nhà có lò than nhưng cũng không có tác dụng gì lớn. Khi rửa mặt, Khương Thư lạnh đến mức răng va vào nhau, cho đến khi ngồi vào bàn, uống một ngụm cháo gạo nóng hổi, y mới cảm thấy toàn thân dần ấm lên.Lúc ăn sáng luôn phải xem chút tin tức, báo tháng Mật Dương tháng hai đã phát hành, y cũng đã xem vài lần rồi, không có hứng thú gì, lúc này liền trực tiếp mở diễn đàn trò chơi ra.Sáng nay trên diễn đàn thảo luận nhiều nhất vẫn là về việc thiết lập điểm hồi sinh mới, Khương Thư lướt qua vài bài đăng, thấy không có nội dung gì mới, liền nhấp vào mục yêu thích, mở bài ghi chép của Sa Ngộ Tịnh ra.Người chơi này kể từ khi hoàn thành nhiệm vụ khám phá hòn đảo mới mà y giao, đã bắt đầu cuộc sống sinh tồn trên hoang đảo.Bây giờ đang là mùa đông, thực vật trên đảo hoang tàn, động vật cũng khó tìm. Theo tiến độ khám phá hiện tại của Sa Ngộ Tịnh, hòn đảo này hẳn là một hòn đảo hoang vắng.Không có nhà ở, cũng không có sự hỗ trợ của thổ dân, vì vậy cuộc sống sinh tồn trên hoang đảo của Sa Ngộ Tịnh càng khó khăn hơn, câu đầu tiên hắn đăng lên bài viết mỗi ngày là "Cảm ơn anh chị em đã ủng hộ, hôm nay tôi vẫn còn sống".Khương Thư thấy hắn thật đáng thương, liền thỉnh thoảng giao cho hắn một vài nhiệm vụ, để hắn có thể dùng tích phân đổi lấy vật tư, không đến nỗi chết cóng hoặc chết đói.Hơn nữa, theo dõi bài viết sinh tồn trên hoang đảo cũng khá thú vị, mỗi ngày xem những bức ảnh phong cảnh tuyết rơi trên đảo và cuộc sống sinh tồn khó khăn của Sa Ngộ Tịnh, việc ăn cơm cũng thêm phần thú vị.Vừa ăn sáng vừa đọc bài viết, Khương Thư cảm thấy tinh thần sảng khoái, hăm hở ra ngoài, chuẩn bị bắt đầu công việc của một ngày mới.Kết quả vừa đến quan phủ ngồi xuống chưa được bao lâu, Trương Tử Phòng đã dẫn một người đến chính đường.Trương Tử Phòng tuy giữ chức Chủ bộ, nhưng thông thường đều ở trong binh khí phường, chỉ một số ít trường hợp cần mưu sĩ bàn bạc mới đến quan phủ, lúc này ông đột nhiên đến, lại còn dẫn theo một người khác, thật khó để không khiến người ta tò mò."Vị này là?""Vị tiên sinh này tên là Chu Minh, là bạn tốt của ta." Trương Tử Phòng cười tủm tỉm giới thiệu, "Thời gian này hắn đã viết ra một số thứ, muốn đưa cho phủ quân xem." Khương Thư hơi nhướng mày, đánh giá nam tử bên cạnh ông.Đối phương dáng người nhỏ bé, dung mạo bình thường, từ đầu đến chân đều tầm thường, điều duy nhất khiến người ta ấn tượng là đôi mắt tĩnh lặng, một đôi mắt dường như có thể nhìn thấu mọi chân lý nên tỏ ra không hề sợ hãi.Cơ thể người chơi là do game cung cấp, nhưng tinh thần và dung mạo lại là của chính họ, chỉ cần dựa vào ánh mắt độc đáo toát ra từ đôi mắt này, Khương Thư cũng có thể khẳng định thân phận của người này trong thực tế không tầm thường.Đương nhiên, người có thể kết bạn với Trương Tử Phòng, chắc chắn đều là những người kiệt xuất trong các lĩnh vực khác nhau của nước Hoa.Khương Thư thầm nghĩ.Đúng vậy, về thân phận thật sự của Trương Tử Phòng, Khương Thư ít nhiều cũng có chút manh mối.Đầu tiên, khí chất của Trương Tử Phòng rất đặc biệt, dù che giấu thế nào, cái khí độ ung dung thuộc về người ở vị trí cao toát ra trong lời nói và hành động rất khó có thể che dấu được.Thứ hai, ông rất hay qua lại với Bộ Kinh Vân. Hai người đôi khi thậm chí không thèm che giấu mối quan hệ của họ trước mặt y, cộng thêm việc lúc trước Trương Tử Phòng tùy tiện lấy ra mấy bản vẽ vũ khí, cùng với năng lực quân sự đáng nể mà Bộ Kinh Vân thể hiện, Khương Thư có thể đoán được hai người này tám chín phần mười là người do nhà nước phái đến.Việc này nằm trong dự liệu của y. Thử nghĩ xem, một thế giới thậm chí còn chưa hoàn toàn đạt được công nghệ VR, đột nhiên xuất hiện một trò chơi toàn cảnh có độ chân thực 100%, nếu nhà nước không coi trọng, y mới thấy lạ.Mà đối với đất nước của mình, Khương Thư luôn rất tin tưởng, vì vậy khi đoán được thân phận đại khái của Bộ Kinh Vân và Trương Tử Phòng, y đã tiết lộ một số thông tin với Bộ Kinh Vân.Y đoán rằng Trương Tử Phòng có thể cũng nhận ra thân phận của y khá đặc biệt, còn có thể đoán được y là người xuyên không đến từ nước Hoa hay không thì y không chắc.Nói đi thì phải nói lại, vì Trương Tử Phòng là người do nhà nước phái đến, thì người chơi thử nghiệm lần 3 tên "Chu Minh" mà ông mang đến lúc này, rất có thể cũng là người được nhà nước sắp xếp, chỉ là không biết có thân phận thế nào.Tuy nhiên, về điểm này, Khương Thư cũng nhanh chóng có được kết quả từ một xấp kế hoạch phát triển mà Trương Tử Phòng chuyển giao giúp.Thật lòng mà nói, dù biết bạn của đại lão chắc chắn là đại lão, nhưng khi đọc cuốn kế hoạch dày cộp này, Khương Thư vẫn bị chấn động, còn hơn cả khi xem bản vẽ vũ khí của Trương Tử Phòng khi trước.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store