Edit Dem Trang Non Sessinu Dong Nhan
Sessomaru bước sâu vào rừng cây, đứng dưới gốc cây phong cao lớn, đôi mắt vàng kim vừa vặn đối diện với đôi con ngươi đen tuyền vừa thân thuộc vừa xa lạ. Cuộn thân mình trên cành cây, gia hỏa trừng to mắt, giống như động vật nhỏ hoảng sợ căng cứng cơ thể. Sessomaru nhìn một chút liền nhận ra y kinh hoàng cùng luống cuống che đậy thân thể đã cứng ngắc. Inuyasha ôm chặt lấy Thiết Toái Nha, phảng phất như thể đó là cọng rơm cứu mạng duy nhất của mình. Đương nhiên Yêu đao dùng răng của phụ thân y tạo thành uy danh hiển hách, cường đại vô song, từ trước đến nay là sự tồn tại không ai dám khinh thường. Nhưng mà vào đêm không có mặt trăng thế này, chủ nhân của nó chỉ là một nhân loại yếu ớt, trong mạch máu không có chút tia yêu lực lưu động nên không có cách nào làm nó biến hóa. Thiết Toái Nha một lần vung kiếm liền chém chết 100 yêu hiện tại chỉ là một thanh đao cùn thôi. Sessomaru nghiền ngẫm đánh giá đệ đệ bán yêu đang cuộn tròn trên cây, ánh mắt sắc bén đánh giá thực hư từng tấc từng tấc đảo qua tiểu cẩu đang mặc hồng y. Inuyasha một đầu tóc đen tuyền như đêm, ngay lúc sao trời chiếu xuống tản ra ánh sáng nhàn nhạt, chứng tỏ huyết thống dơ bẩn của y cùng tai thú cũng biến mất thay vào đó là đôi tai tinh xảo của nhân loại. Sessomaru quan sát đôi mắt đen như hắc thạch của Inuyasha, thẳng vào mắt y, bất động thanh sắc đọc cảm xúc trong con ngươi vốn dĩ là màu vàng kim sáng chói, bên trong tràn đầy kinh hoảng nhưng vẫn cố tỏ ra trấn định, nhưng sau đó xác nhận mình không có cách nào trốn thoát mà sinh ra tuyệt vọng. Tuyệt vọng. Thật đúng là thứ cảm xúc thú vị! Bình thường thứ này rất ít khi xuất hiện ở Inuyasha. Bán yêu bình thường luôn cuồng vọng, tự đại cầm chặt Thiết Toái Nha, tựa hồ cho là một ngày nào đó có thể đem trái tim trong lòng ngực huynh trưởng của mình móc ra. Không thể nghi ngờ đó là đệ đệ bán yêu nhỏ yếu của hắn, đặc biệt là cái bộ dạng đặc thù vào ban đêm này, hắn tin chắc bản thân không cần xuất ra nửa phần yêu lực cũng có thể một trảo xé y tan thành trăm mảnh. Mà nhiều khi, một nửa huyết thống giống như y, bán yêu dơ bẩn lại nhỏ yếu, hoàn toàn là sự tồn tại buồn cười, lại có thể làm ra việc khiến người ta giật mình không tin. Ví dụ như, làm hắn mất cánh tay trái. Hắn không thể nói dối mình đối với cánh tay áo trái trống rỗng không có tí cảm xúc nào, tựa như hắn từ trước đến nay trên mặt đối với sự tình gì đều biểu hiện thờ ơ không biến đổi. Thực tế, đối với bán yêu có thể bùng phát lên sức mạnh tạo thành thương tổn lớn như thế cho mình rất ngạc nhiên. Có đôi khi hắn sẽ thấy rất thú vị, bán yêu luôn chăm chỉ không ngừng trong thời gian dài đằng đẳng trong cuộc sống hắn tạo ra không ít kinh ngạc hoặc kinh hỉ. Nhiều khi hắn chỉ thấy tức giận, cái tên bán yêu ti tiện kia vậy mà lại thích cùng nữ nhân nhân loại giao du một chỗ, luôn luôn vì mấy chuyện ngây thơ, buồn cười như tình yêu mà ưu thương, buồn phiền. Đúng là làm dơ bẩn tôn nghiêm của yêu quái. Không ra thể thống gì. Sessomaru từ trong suy nghĩ sâu xa hoàn hồn lại, lần nữa đối diện với đôi ngươi hắc thạch, thanh âm lạnh như băng nói:
- Inuyasha, nhìn thấy ca ca mà không chào hỏi sao? Ta thấy ngươi cả ngày cùng nhân loại sớm chiều một chỗ cho là đã sớm học được một chút cấp bậc lễ nghĩa cơ đấy!
- Inuyasha, nhìn thấy ca ca mà không chào hỏi sao? Ta thấy ngươi cả ngày cùng nhân loại sớm chiều một chỗ cho là đã sớm học được một chút cấp bậc lễ nghĩa cơ đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store