Edit Chuyen Ver Co Vo Ngoc Met That
-Trên đường tới Lễ Đường , tâm trạng cậu rất tồi tệ , cậu không muốn nhìn thấy mặt anh , nên đã xoay hẳn người nhìn ra bên ngoài. Không khí trong xe yên lặng đến đáng sợ , mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ riêng của mình . Nhìn họ giống 2 người xa lạ ,hơn là vợ chồng sắp cưới . Đến lễ đường vì biết cậu còn đau nên anh liền bế cậu vào phòng thay đồ , khiến mọi người cứ tròn mắt lên nhìn " Vợ chồng này tình cảm thật đấy "" Chủ tịch chìu vợ thật "-Mọi người bàn tán xôn xao. Cậu nghe thấy mà như phát điên, anh nghe thấy họ nói vậy tự nhiên trong lòng thấy vui vui , dù anh biết có người đang lườm mình cháy mắt. Khi đến phòng thay đồ cậu còn ngượng hơn . Nhờ cái đám dấu thâm tím trên người cậu , mà cậu trở thành tâm điểm chú ý của mọi người-Thay quần áo xong, có chị nhịn cười đã lâu bảo với cậu'' Chị biết ! 2 vợ chồng rất yêu thương nhau , nhưng phải cố gắng nhịn chứ , có muốn thì cũng làm ít thôi , sao lại điên cuồng thế này . Chờ đến tối nay vất vả như thế cơ à . Vợ chồng trẻ mà chị , không làm đủ là không ngủ được hahaha đúng không cô dâu "-May mà quần áo che hết mấy cái dấu thâm tím đó chỉ còn mấy cái ở trên cổ- Nghe mọi người nói cậu ngượng chín mặt , vừa xấu hổ lại vừa tức giận . Càng nghĩ cậu càng bực mình , tất cả đều tại tên đáng ghét đó , hắn ta cố ý làm họ sỉ nhục cậu mà" TẤT CẢ RA NGOÀI HẾT, NGÀY MAI MẤY NGƯỜI KHÔNG CẦN ĐI LÀM. TÔI KHÔNG THUÊ MẤY NGƯỜI KHÔNG BIẾT PHẬN SỰ CỦA MÌNH "" Xin lỗi chủ tịch, chúng tôi chỉ đùa một xíu để vui thôi, chúng tôi hứa sẽ không làm vậy nữa "" RA NGOÀI "-Mọi người lôi kéo nhau ra ngoài, có một số người đi lại thì thầm với cậu" Vương Nguyên à! Tôi xin cậu đấy, xin chủ tịch giúp chúng tôi đi "-Nguyên Nhi làm ngơ như chưa nghe gì" Chúng tôi xin cậu mà , tôi mà mất việc thì lấy gì kiếm sống nuôi gia đình đây. tôi có mẹ già đang nằm viện , con lớn mắc bệnh bại liệt , rất cần tiền thuốc thang . Tôi không thể mất việc được "" Đừng để tôi nói thêm lần nữa "" Mọi người ra ngoài đi, để tôi xin cho "" Vâng vâng, cảm ơn cậu "" Anh đừng đuổi việc họ, tha cho họ đi "" Tôi không bao giờ 2 lời. Không tôn trọng em là không tôn trọng tôi. Sau ngày hôm nay sẽ có nhiều người mất việc "" Nhưng họ chỉ lỡ lời thôi mà. Anh lại muốn đuổi việc ai nữa? "" Đám buôn dưa ngoài kia "" Thì họ chỉ nói chuyện cho vui mà thôi , chứ có ý gì đâu"" Không cho phép, chưa giết là may rồi "" Đồ độc ác nhà anh có như thế thôi mà cũng đuổi việc người ta "" Tôi không chấp nhận trong công ty có con sâu ngốc "-Anh quay đi_Thế sao còn để tôi ở lại công ty làm gì《TRONG LỄ ĐƯỜNG》-Sau khi nghe cha xứ nói để buồn ngủ thì ông cũng dừng lại" Tuấn Khải con có đồng ý lấy cậu Vương Nguyên làm vợ, hứa @$&$&#;@*&#&$&#& "" Con đồng ý "" Vương Nguyên con có đồng ý lấy cậu Tuấn Khải làm chồng, hứa @&^#&@*@**#&#& "- Đợi mãi mà không thấy cậu trả lời , cha xứ cùng mọi người đều rất sốt ruột . Chẳng lẽ cậu muốn từ chối anh lên mới do dự như vậy ? Anh thấy cậu cứ cúi đầu không trả lời , bèn đến gần tai cậu nói nhỏ " Chẳng phải em đã đồng ý lấy anh rồi sao? Sao lại không trả lời cha xứ . Em muốn đổi ý à? "-Nhưng anh vẫn không thấy cậu động đậy cũng chẳng trả lời. Anh bèn cúi mặt xuống , xem thử khuôn mặt đang cúi xuống kia ra sao rồi? Và điều anh nhìn thấy rất bất ngờ 2 mắt cậu nhắm nghiền. trời ơi! Đang ở nơi thiêng liêng hồi hộp như thế này , mà cậu cố thể đứng ngủ ngon lành . Anh không biết phải làm sao với cô vợ ngốc này nữa! " Vương Nguyên! Em dậy ngay cho tôi "-Nghe anh gọi lớn bên tai cậu mới tỉnh lại, ngơ ngác nhìn anh và mọi người" Có chuyện gì thế? Mọi người nhìn tôi ghê vậy "" Cha xứ và mọi người đang đợi câu trả lời của em "" Trả lời gì cơ? "" Em mau nói: con đồng ý đi "" Con đồng ý "" Nhân danh chúa ta tuyên bố 2 con là vợ chồng "" Hảaaaa "-Sau khi hôn lễ hoàn thành, anh và cậu đi hưởng tuần trăng mật. Một tuần sau-Anh mặc quần áo chỉnh tề cậu liền hỏi" Anh đi đâu đấy? "" Anh đi làm "" Đi làm? Anh làm ở công ty nào? Công việc và chức vụ là gì? Lương có bằng tôi không? "" Em không biết tôi làm ở đâu? "" Anh hỏi hay nhỉ? Anh có nói với tôi đâu mà tôi biết "" Không cần nói, rồi em cũng biết thôi "" Cái đồ... "" thôi tôi đi làm đây, em ở nhà nghỉ ngơi đi "" Không! Tôi cũng muốn đi làm, ở nhà chán lắm "" Em nghỉ lâu như vậy tôi tưởng em nghỉ làm luôn chứ "_Sao em lại đi làm, sao không ở nhà đi. Tôi biết kiếm công việc gì cho em mà đỡ tổn thất đây?" Vớ vẫn "" Em đi làm hay đi chơi nhỉ? Không sợ bị đuổi việc sao? " Ứ ! Tôi là nhân tài số 1 của công ty họ , họ giám đuổi tôi sao?Nếu đuổi tôi thì tên chủ tịch đó có mắt như mù "*Au: XẶC" Tên chủ tịch mù đến nơi rồi "" Ai cho anh nói xấu chủ tịch của tôi? CẤM "" Có vẻ em bênh chủ tịch của mình nhỉ? "" Đương nhiên ! Chủ tịch của tôi là 1 người vô cùng tài giỏi , đẹp trai , thông minh , tài trí , là 1 người tuyệt vời . Cỡ như anh ,chỉ có đáng xách dép cho anh ấy thôi "" Em.... Em giỏi lắm. Tôi không thèm nói chuyện với em nữa. Em chưa thấy vị chủ tịch kia là ai mà dám chê tôi "" Thôi, tôi tạm tha cho anh đấy "" em thích chủ tịch của em như thế à? "" đương nhiên chẳng lẽ lại thích kẻ chuyên đi đâm thuê chém mướn nhà anh "" Được rồi! Nếu em thích chủ tịch của em như vậy ! Sao không đi mà theo đuổi hắn ta? "" Tất cả đều tại anh ! Tôi đang lập kế hoạch cưa đổ chủ tịch . Thì bị anh xen ngang , ép tôi lấy anh . Nếu không phải tại anh , thì biết đâu được chủ tịch bây giờ đã là của tôi "" Cũng đúng! Em muốn làm gì thì làm tôi không cản em "" Anh nhớ giữ lời hứa nhé "" Tất nhiên "" Haha ngựa đâu đến đây cho ta cưỡi nào, chủ tịch yêu ơi hú hú "" Tôi thua em "_Dám nói tôi là ngựa, được lắm tối nay em biết tay với tôi- Anh cõng cậu ra ngoài với ánh mắt ngạc nhiên , sửng sốt của mọi người . Có vẻ ngồi trên lưng anh , nghịch tóc tai anh mãi cũng chán . Cậu bèn nghĩ ra ý tưởng, muốn kiểm tra xem trí thông minh của anh đến đâu" tôi đố anh nhé? "" Được em đố đi "" Tôi có 5 cây kẹo, anh xin tôi 2 cây. Vậy thì tôi còn bao nhiêu cây? "" Còn 5 cây "_Em mà cho tôi cây nào tôi chết liền" Sai! Còn 3 cây. Không ngờ anh lại ngốc thế há há "*Au: Ai ngốc nhỉ😂" Mà anh không biết cũng phải câu đố này tôi phải nghĩ cả tuần mới ra đấy "" Em thông minh thật đấy, tôi khăm phục em "" Có muốn tôi đố nữa không? "" Thôi thôi một người 'THÔNG MINH' như em tôi sẽ không đấu lại "" Haha quá khen "
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store