Edit Cac Papa Thu Nhan Cua Ta
Chương 19: Gặp lại
Không biết có phải do duyên phận hay không, hai vị giống cái tuổi tác cách nhau đến bảy tuổi này nói chuyện, tán gẫu phi thường hợp nhau. Bọn họ thường thường ở trên internet câu được câu không tán gẫu, sau đó thì mời nhau cùng du lịch. Tuy rằng các thú nhân đều rất bận rộn, nhưng vì giống cái, có thời gian hay không có thời gian cũng phải trích ra một khoảng để đi cùng nhau. Duy chỉ có bên Finney, tướng quân Skalan số lần cùng đi với bọn họ tương đối ít.
“Đại ca, ngươi nói xem, có phải tướng quân không thích giống cái nhà hắn hay không a?”
David bát quái quan sát mấy ngày xong, cuối cùng không nhịn được mà đặt câu hỏi.
“Ít nói nhảm”
Tấu hắn một chút, Rei trực tiếp từ chối tán gẫu về chuyện người nhà của chỉ huy. Ở trong mắt vị tướng quân chính trực này, dưỡng dục tốt giống cái của mình chính là phải kiế tiền cải thiện sinh hoạt mới là vương đạo, cái khac đều là hoa trong gương, trăng trong nước, không đáng nhắc đến
“Đầu lĩnh, tướng quân tìm ngươi”
Chỉ là hình như tướng quân đại nhân cũng không hoàn toàn nghĩ như thế a. Này đã là lần thứ ba gọi Rei đến văn phòng “tán gẫu”, mà hôm nay là thứ năm, cách lần gần nhất đi nhà của hắn thăm viếng mới là ngày thứ tư.
“Đại ca, tướng quân tìm ngươi làm gì thế?”
Tế bào bát quái của xám mao lang nháy mắt tăng vọt lên, một đôi mắt màu xám bạc lóe lên ánh sáng chói lòe lòe rõ ràng là nói “mau nói cho ta biết”.
“Làm chuyện của ngươi đi!”
Rei quăng một cái ánh mắt, lỗ tai con lang nào nó sụp xuống, nhưng tay thì nhanh chóng bấm quang não vô cùng đáng thướng hướng tiểu giống cái của mình cáo trạng
“Tiểu ngốc qua, Rei papa của ngươi bắt nạt ta, tối hôm nay chúng ta cùng nhau…”
“Ngớ ngẩn!”
Bất đắc dĩ thở dài, Rei sâu sắc cảm giác được rằng mình không chỉ đang nuôi một tiểu giống cái, còn nuôi thêm một nhãi con thú nhân. May mắn là gần đây Karl cùng Finney càng ngày càng thân thiết, nên hắn có nhiều cơ hội gặp mặt tướng quân, đệ trình “Kế hoạch tiếp tế hành quân đường dài” cùng “Kĩ xảo thu thập bộ lông của Thạch Hầu”, hai bản này đều chiếm được tán thành. Nếu không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, trong thời gian ngắn hắn có thể có cơ hội thăng chức, cái tiểu sói xám vừa thành niên kia không cần tiếp tục làm nghề nghiệp nguy hiểm đến tính mạng như lính đánh thuê nữa
Không biết lão đại đang cân nhắc cho bản thân mình như vậy, David liền điền tên mình vào giấy báo danh để tham gia nhiệm vụ của lính đánh thuê tiếp theo. Thừa dịp Rei đi “nói chuyện việc nhà” với Skalan, xám mao lang liền mang quân trang, gọn gàng ngồi lên phi thuyền của lính đánh thuê đi đến một tinh cầu có lửa hừng hực. Hắn chỉ là có chút đơn thuần nghĩ đến mấy ngày trước tiểu Karl nhắc đến truyện cổ tích [Tây Du kí] (toi cũng không biết Tây Du kí là truyện cổ tích á :V), cái kia gọi là “Hỏa Diệm Sơn” rất thú vị. Nếu như hắn có thể từ tinh cầu A hừng hực lửa kia lấy được một khối vĩnh thiên thạch làm lễ vật tặng cho con vật nhỏ, nhất định ít nhất cũng phải được ba mươi hay năm mươi cái hôn môi mềm mềm, thơm thơm của nhân nhi a!
Kết quả, môi thơm không được, bởi vì một mình hành động một mình mà bị thương, David dùng người đầy băng gạc đổi lấy ba mươi, năm mươi giọt nước mắt như hạt châu. Để con sói xám thẳng tính này đau lòng muốn hỏng, hận không thể lui ra khỏi quân bộ, không làm cái kia lính đánh thuê đồ bỏ a!
“Con vật nhỏ, ngoan, không khóc”
Dean về nhà chuẩn bị đồ ăn, tiểu Karl sống chết không chịu quay về, Rei không thể làm gì khác hơn là ôm vật nhỏ, canh giữ ở bên giường David.
Nam nhân cao to nhíu mày rất chặt, một bên là thân thể bị thương của con ngốc lang kia, một bên là thân thể của tiểu giống cái. Con vật nhỏ sắp năm tuổi, tuy rằng so với lúc trước càng hoạt bát, đáng yêu rất nhiều, nhưng lại không quá thích việc đi đến trường học, cũng không quá thích cùng các bạn cùng lứa tuổi vui đùa. Không yêu thích vận động thì kết quả chính là tố chất thân thể của vật nhỏ không tốt lắm, cảm mạo hay cái gì so với giống cái nhà khác thì đều dễ bị hơn một chút. Hiện tại David bị thương, Rei rất sợ bảo bối bởi vì thương tâm mà tổn thương thân thể.
Nghĩ đến đây, Hắc Báo híp mắt lại, mặt đầy sát khí, thẳng kích đến lang nào đó đang nằm tĩnh dưỡng suýt nữa vươn mình xuống giường làm một cái chào tiêu chuẩn quân bộ. Hết cách rồi, Rei là đại ca của lang huynh a, biết lần này là mình làm sai, còn làm tiểu giống cái thương tâm, khổ sở, cả người lông sói cùng nhau dựng ngược lên. Hiện tạ bị công kích mạnh mẽ bằng mắt dao găm, hắn đương nhiên không có can đảm khò khè ngủ say, chỉ có thể nhe răng nhếch miệng thả âm thanh ôn nhu an ủi Karl
“Tiểu ngốc qua không khóc, papa rất nhanh sẽ khỏe lại, chờ mấy ngày nữa chúng ta cùng nhau chơi trò thang trượt đuôi chó sói nha”
“David papa, ta không muốn chơi thang trượt, ta muốn ngươi mau mau khỏe mạnh…”
Vẫy vẫy hai tay thịt thịt, Karl chỉ cảm thấy trong lòng đều đau.
Đời trước David hình như cũng là từng bị thương nặng, có điều khi đó bản thân mình đã toàn tâm toàn ý nhào đến trên người Karo, không có quan tâm hắn. Lần này, nghiêm túc nghe xong lời của bác sĩ, còn nhìn kỹ một chút thương thế của vị papa này, cuối cùng mới rõ ràng vì sao lúc trước Rei papa miễn cưỡng đem David từ dã chiến bộ trực tiếp chuyển đến quân bị bộ. Nhiều thương tích như thế, chỉ nhìn liền đau, còn sống chính là hắn mạng lớn đó! Nếu như lại bị thương thêm lần nữa, quả thực không có cách nào chịu đựng được!
Tuy rằng là có suy luận rõ ràng, nhưng Karl nghĩ quá nhiều căn bản không biết được, nguyên nhân lớn nhất Rei ép David chuyển bộ ngành một phần là vì…..xám mao lang thực sự không phục quán giáo, hắn nhất định phải có người trông coi mới an tâm! Bởi vì như vậy, chủ nhân một gia đình cái gì đó quả nhiên là phải bận tâm sao? Năm nay Rei cũng chưa đến hai mươi lăm tuổi, chỉ có thể coi là một thanh niên thú nhân mà thôi, mà lại một mực muốn đem tâm của một nhà to nhỏ đều lo lấy a! Đáng thương, không thể trách được bất luận là về quân sự hay là mưu lược, vị thú nhân này có có quá mức bình thường năng lực, để rất nhiều quan lớn quân bộ thẳng thán xong kế có người. Trên thực tế, hắn là đem phạm vi cần quan tâm khuếch lớn một chút, từ nhỏ gia đến đại gia, thậm chí mở rộng đến toàn bộ Liên Bang mới thôi.
“Con vật nhỏ, ngoan chút, ở đây chờ papa trở về”
Dean còn chưa đến, Rei phải cùng bác sĩ chính thương nghị về phương án trị liệu của xám mao lang. Với khả năng có thể xuất hiện hình ảnh xương cốt cùng từ ngữ máu tanh, bất đắc dĩ chỉ có thể để tiểu Karl ngồi ở ghế dài ở phòng bệnh nghỉ ngơi.
“Được”
Karl đã không phải là Ngô Hạ A Mông (còn được gọi là Lã Mông, ông là một nhân vật lịch sử, cuộc đời của ông cùng cái tên này thì các bạn có thể tìm hiểu trên Mr. Google. Nên nói không phải là Ngô Hạ A Mông sơ sơ nghĩa là nay không giống xưa ấy), tất nhiên là ngoan ngoãn gật đầu, lắc lư đôi chân ngắn nhỏ nhắn, ngồi trên ghế đờ ra. Khuôn mặt nhỏ vô cùng nộn nộn, tròn tròn, bởi vì xuất thần mà dáng vẻ ngốc ngốc, trái lại càng thêm khả ái. Bệnh viện người lui tới nhiều, tình cờ hiếu kỳ ló đầu đến xem, thấy đều sẽ lộ ra hiểu ý nở nụ cười.
Đối với ánh mắt của người bên ngoài, tiểu Karl gần là không hề hay biết. Mấy ngày nay cùng Finney câu thông, hắn học được thật nhiều kiến thức mà đời trước chưa tùng biết đến, cũng bắt đầu chậm rãi dự định làm một phen sự nghiệp của chính mình. Ở trong mắt tiểu đại nhân này, kỳ thực chính là thừa dịp mình sống lại biết trước được nhiều chuyện, phải cố hẵng nỗ lực một hồi, đỡ phải sau này gặp chuyện lại liên lụy đến các papa.
Căn cứ vào chuyện Rei cùng David gia nhập làm lính đánh thuê sớm hơn đời trước, Karl chính là hoài nghi quỹ tích cuộc đời của mình sẽ không thay đổi, có điều nhiều hay ít thì cũng sẽ xảy ra một chút hỗn loạn mà thôi. Vì không muốn các papa làm nhiều việc mạo hiểm hơn nữa, ta phải sớm cho các papa biết, ta đã rất hiểu chuyện, có thể chăm sóc chính mình, cũng có thể tự cấp tự túc không cần bọn họ liều lĩnh tính mạng để đổi lấy tiền làm ta vui lòng!
Suy nghĩ có chút thất thần, tiểu Karl không có phát hiện trước mặt đột nhiên xuất hiện thêm một vài thú nhân còn nhỏ nghịch ngợm. Đây là thú nhân ở trường học tổ chức đi tham quan thực nghiệm, vài thú nhân chuồn êm, thoát khỏi sự kiểm soát của các lão sư. Vốn là dự định đi chơi một vòng nhưng nhìn thấy tên ghế dài chỉ có một mình Karl, các tiểu thú nhân đều nổi lên tâm tình trêu đùa
“Ngươi nhìn bên kia chỉ có một tiểu giống cái”
“Thật đáng yêu! Thật là nhiều thịt”
“Các ngươi có ai mang kẹo?”
“Ta có… Này! Là kẹo của ta____”
“Cho ngươi, ta gọi là Karo, là thú nhân rất lợi hại nha!”
Thời gian như lặp lại vào thời khắc này.
Karl ngẩng đầu lên, nhìn thấy trước mặt là một thiếu niên có mái tóc màu đỏ, đột nhiên cảm thấy, trong lòng lại rầu rĩ đau. Dù là không yêu, dù là làm lại tất cả, dù là ta chắc chắn không muốn đạp lên vết xe đổ nặng hơn, thế nhưng, nhân sinh vẫn là như vậy quay vòng lại, sẽ không bởi vì quyết định của ta mà thay đổi.Tuy rằng thời gian hai người gặp nhau chậm hơn nửa năm, nhưng cảnh tượng hầu như không khác nhau chút nào. Vì vậy, ta nhất định phải thỏa hiệp với vận mệnh sao?
Karl ánh mắt ảm đạm, mím mím miệng, giơ lên cánh tay…..
Không biết có phải do duyên phận hay không, hai vị giống cái tuổi tác cách nhau đến bảy tuổi này nói chuyện, tán gẫu phi thường hợp nhau. Bọn họ thường thường ở trên internet câu được câu không tán gẫu, sau đó thì mời nhau cùng du lịch. Tuy rằng các thú nhân đều rất bận rộn, nhưng vì giống cái, có thời gian hay không có thời gian cũng phải trích ra một khoảng để đi cùng nhau. Duy chỉ có bên Finney, tướng quân Skalan số lần cùng đi với bọn họ tương đối ít.
“Đại ca, ngươi nói xem, có phải tướng quân không thích giống cái nhà hắn hay không a?”
David bát quái quan sát mấy ngày xong, cuối cùng không nhịn được mà đặt câu hỏi.
“Ít nói nhảm”
Tấu hắn một chút, Rei trực tiếp từ chối tán gẫu về chuyện người nhà của chỉ huy. Ở trong mắt vị tướng quân chính trực này, dưỡng dục tốt giống cái của mình chính là phải kiế tiền cải thiện sinh hoạt mới là vương đạo, cái khac đều là hoa trong gương, trăng trong nước, không đáng nhắc đến
“Đầu lĩnh, tướng quân tìm ngươi”
Chỉ là hình như tướng quân đại nhân cũng không hoàn toàn nghĩ như thế a. Này đã là lần thứ ba gọi Rei đến văn phòng “tán gẫu”, mà hôm nay là thứ năm, cách lần gần nhất đi nhà của hắn thăm viếng mới là ngày thứ tư.
“Đại ca, tướng quân tìm ngươi làm gì thế?”
Tế bào bát quái của xám mao lang nháy mắt tăng vọt lên, một đôi mắt màu xám bạc lóe lên ánh sáng chói lòe lòe rõ ràng là nói “mau nói cho ta biết”.
“Làm chuyện của ngươi đi!”
Rei quăng một cái ánh mắt, lỗ tai con lang nào nó sụp xuống, nhưng tay thì nhanh chóng bấm quang não vô cùng đáng thướng hướng tiểu giống cái của mình cáo trạng
“Tiểu ngốc qua, Rei papa của ngươi bắt nạt ta, tối hôm nay chúng ta cùng nhau…”
“Ngớ ngẩn!”
Bất đắc dĩ thở dài, Rei sâu sắc cảm giác được rằng mình không chỉ đang nuôi một tiểu giống cái, còn nuôi thêm một nhãi con thú nhân. May mắn là gần đây Karl cùng Finney càng ngày càng thân thiết, nên hắn có nhiều cơ hội gặp mặt tướng quân, đệ trình “Kế hoạch tiếp tế hành quân đường dài” cùng “Kĩ xảo thu thập bộ lông của Thạch Hầu”, hai bản này đều chiếm được tán thành. Nếu không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, trong thời gian ngắn hắn có thể có cơ hội thăng chức, cái tiểu sói xám vừa thành niên kia không cần tiếp tục làm nghề nghiệp nguy hiểm đến tính mạng như lính đánh thuê nữa
Không biết lão đại đang cân nhắc cho bản thân mình như vậy, David liền điền tên mình vào giấy báo danh để tham gia nhiệm vụ của lính đánh thuê tiếp theo. Thừa dịp Rei đi “nói chuyện việc nhà” với Skalan, xám mao lang liền mang quân trang, gọn gàng ngồi lên phi thuyền của lính đánh thuê đi đến một tinh cầu có lửa hừng hực. Hắn chỉ là có chút đơn thuần nghĩ đến mấy ngày trước tiểu Karl nhắc đến truyện cổ tích [Tây Du kí] (toi cũng không biết Tây Du kí là truyện cổ tích á :V), cái kia gọi là “Hỏa Diệm Sơn” rất thú vị. Nếu như hắn có thể từ tinh cầu A hừng hực lửa kia lấy được một khối vĩnh thiên thạch làm lễ vật tặng cho con vật nhỏ, nhất định ít nhất cũng phải được ba mươi hay năm mươi cái hôn môi mềm mềm, thơm thơm của nhân nhi a!
Kết quả, môi thơm không được, bởi vì một mình hành động một mình mà bị thương, David dùng người đầy băng gạc đổi lấy ba mươi, năm mươi giọt nước mắt như hạt châu. Để con sói xám thẳng tính này đau lòng muốn hỏng, hận không thể lui ra khỏi quân bộ, không làm cái kia lính đánh thuê đồ bỏ a!
“Con vật nhỏ, ngoan, không khóc”
Dean về nhà chuẩn bị đồ ăn, tiểu Karl sống chết không chịu quay về, Rei không thể làm gì khác hơn là ôm vật nhỏ, canh giữ ở bên giường David.
Nam nhân cao to nhíu mày rất chặt, một bên là thân thể bị thương của con ngốc lang kia, một bên là thân thể của tiểu giống cái. Con vật nhỏ sắp năm tuổi, tuy rằng so với lúc trước càng hoạt bát, đáng yêu rất nhiều, nhưng lại không quá thích việc đi đến trường học, cũng không quá thích cùng các bạn cùng lứa tuổi vui đùa. Không yêu thích vận động thì kết quả chính là tố chất thân thể của vật nhỏ không tốt lắm, cảm mạo hay cái gì so với giống cái nhà khác thì đều dễ bị hơn một chút. Hiện tại David bị thương, Rei rất sợ bảo bối bởi vì thương tâm mà tổn thương thân thể.
Nghĩ đến đây, Hắc Báo híp mắt lại, mặt đầy sát khí, thẳng kích đến lang nào đó đang nằm tĩnh dưỡng suýt nữa vươn mình xuống giường làm một cái chào tiêu chuẩn quân bộ. Hết cách rồi, Rei là đại ca của lang huynh a, biết lần này là mình làm sai, còn làm tiểu giống cái thương tâm, khổ sở, cả người lông sói cùng nhau dựng ngược lên. Hiện tạ bị công kích mạnh mẽ bằng mắt dao găm, hắn đương nhiên không có can đảm khò khè ngủ say, chỉ có thể nhe răng nhếch miệng thả âm thanh ôn nhu an ủi Karl
“Tiểu ngốc qua không khóc, papa rất nhanh sẽ khỏe lại, chờ mấy ngày nữa chúng ta cùng nhau chơi trò thang trượt đuôi chó sói nha”
“David papa, ta không muốn chơi thang trượt, ta muốn ngươi mau mau khỏe mạnh…”
Vẫy vẫy hai tay thịt thịt, Karl chỉ cảm thấy trong lòng đều đau.
Đời trước David hình như cũng là từng bị thương nặng, có điều khi đó bản thân mình đã toàn tâm toàn ý nhào đến trên người Karo, không có quan tâm hắn. Lần này, nghiêm túc nghe xong lời của bác sĩ, còn nhìn kỹ một chút thương thế của vị papa này, cuối cùng mới rõ ràng vì sao lúc trước Rei papa miễn cưỡng đem David từ dã chiến bộ trực tiếp chuyển đến quân bị bộ. Nhiều thương tích như thế, chỉ nhìn liền đau, còn sống chính là hắn mạng lớn đó! Nếu như lại bị thương thêm lần nữa, quả thực không có cách nào chịu đựng được!
Tuy rằng là có suy luận rõ ràng, nhưng Karl nghĩ quá nhiều căn bản không biết được, nguyên nhân lớn nhất Rei ép David chuyển bộ ngành một phần là vì…..xám mao lang thực sự không phục quán giáo, hắn nhất định phải có người trông coi mới an tâm! Bởi vì như vậy, chủ nhân một gia đình cái gì đó quả nhiên là phải bận tâm sao? Năm nay Rei cũng chưa đến hai mươi lăm tuổi, chỉ có thể coi là một thanh niên thú nhân mà thôi, mà lại một mực muốn đem tâm của một nhà to nhỏ đều lo lấy a! Đáng thương, không thể trách được bất luận là về quân sự hay là mưu lược, vị thú nhân này có có quá mức bình thường năng lực, để rất nhiều quan lớn quân bộ thẳng thán xong kế có người. Trên thực tế, hắn là đem phạm vi cần quan tâm khuếch lớn một chút, từ nhỏ gia đến đại gia, thậm chí mở rộng đến toàn bộ Liên Bang mới thôi.
“Con vật nhỏ, ngoan chút, ở đây chờ papa trở về”
Dean còn chưa đến, Rei phải cùng bác sĩ chính thương nghị về phương án trị liệu của xám mao lang. Với khả năng có thể xuất hiện hình ảnh xương cốt cùng từ ngữ máu tanh, bất đắc dĩ chỉ có thể để tiểu Karl ngồi ở ghế dài ở phòng bệnh nghỉ ngơi.
“Được”
Karl đã không phải là Ngô Hạ A Mông (còn được gọi là Lã Mông, ông là một nhân vật lịch sử, cuộc đời của ông cùng cái tên này thì các bạn có thể tìm hiểu trên Mr. Google. Nên nói không phải là Ngô Hạ A Mông sơ sơ nghĩa là nay không giống xưa ấy), tất nhiên là ngoan ngoãn gật đầu, lắc lư đôi chân ngắn nhỏ nhắn, ngồi trên ghế đờ ra. Khuôn mặt nhỏ vô cùng nộn nộn, tròn tròn, bởi vì xuất thần mà dáng vẻ ngốc ngốc, trái lại càng thêm khả ái. Bệnh viện người lui tới nhiều, tình cờ hiếu kỳ ló đầu đến xem, thấy đều sẽ lộ ra hiểu ý nở nụ cười.
Đối với ánh mắt của người bên ngoài, tiểu Karl gần là không hề hay biết. Mấy ngày nay cùng Finney câu thông, hắn học được thật nhiều kiến thức mà đời trước chưa tùng biết đến, cũng bắt đầu chậm rãi dự định làm một phen sự nghiệp của chính mình. Ở trong mắt tiểu đại nhân này, kỳ thực chính là thừa dịp mình sống lại biết trước được nhiều chuyện, phải cố hẵng nỗ lực một hồi, đỡ phải sau này gặp chuyện lại liên lụy đến các papa.
Căn cứ vào chuyện Rei cùng David gia nhập làm lính đánh thuê sớm hơn đời trước, Karl chính là hoài nghi quỹ tích cuộc đời của mình sẽ không thay đổi, có điều nhiều hay ít thì cũng sẽ xảy ra một chút hỗn loạn mà thôi. Vì không muốn các papa làm nhiều việc mạo hiểm hơn nữa, ta phải sớm cho các papa biết, ta đã rất hiểu chuyện, có thể chăm sóc chính mình, cũng có thể tự cấp tự túc không cần bọn họ liều lĩnh tính mạng để đổi lấy tiền làm ta vui lòng!
Suy nghĩ có chút thất thần, tiểu Karl không có phát hiện trước mặt đột nhiên xuất hiện thêm một vài thú nhân còn nhỏ nghịch ngợm. Đây là thú nhân ở trường học tổ chức đi tham quan thực nghiệm, vài thú nhân chuồn êm, thoát khỏi sự kiểm soát của các lão sư. Vốn là dự định đi chơi một vòng nhưng nhìn thấy tên ghế dài chỉ có một mình Karl, các tiểu thú nhân đều nổi lên tâm tình trêu đùa
“Ngươi nhìn bên kia chỉ có một tiểu giống cái”
“Thật đáng yêu! Thật là nhiều thịt”
“Các ngươi có ai mang kẹo?”
“Ta có… Này! Là kẹo của ta____”
“Cho ngươi, ta gọi là Karo, là thú nhân rất lợi hại nha!”
Thời gian như lặp lại vào thời khắc này.
Karl ngẩng đầu lên, nhìn thấy trước mặt là một thiếu niên có mái tóc màu đỏ, đột nhiên cảm thấy, trong lòng lại rầu rĩ đau. Dù là không yêu, dù là làm lại tất cả, dù là ta chắc chắn không muốn đạp lên vết xe đổ nặng hơn, thế nhưng, nhân sinh vẫn là như vậy quay vòng lại, sẽ không bởi vì quyết định của ta mà thay đổi.Tuy rằng thời gian hai người gặp nhau chậm hơn nửa năm, nhưng cảnh tượng hầu như không khác nhau chút nào. Vì vậy, ta nhất định phải thỏa hiệp với vận mệnh sao?
Karl ánh mắt ảm đạm, mím mím miệng, giơ lên cánh tay…..
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store