ZingTruyen.Store

Edit Ai Ni U Hu

Đêm đó Cơ phát cho Hàn Diệp bú sữa xong hai người vẫn phân giường ngủ.

Hôm sau tỉnh dậy nghĩ đến chuyện hoang đường đêm qua Cơ Phát vẫn cảm thấy cực kỳ ngượng ngùng, chỉ có thể không ngừng tự nhủ mình làm như vậy chỉ để chữa bệnh cho Hàn Diệp, mình không có ý gì khác. Chờ đến khi Hàn Diệp khỏi bệnh, y sẽ đích thân chọn cho hắn một cô nương môn đăng hộ đối để thành thân.

Lại có một chuyện kỳ quái phát sinh.

Tối hôm sau Cơ Phát cũng định chữa bệnh cho Hàn Diệp theo cách hôm qua, nhưng lúc y định dùng ngọc thế để chặn nước lại phát hiện đầu ngọc thế bị vỡ một mảnh lớn, giống như bị đập vỡ, không dùng được nữa. Cơ Phát rất nghi hoặc, thầm nghĩ có lẽ mình không cẩn thận làm rơi vỡ từ lúc nào, lại sợ ném lung tung sẽ bị người phát hiện đành lẳng lặng giấu cây ngọc thế tàn tạ vào đáy tủ quần áo.

Không giống như lần đầu tiên y đứng còn Hàn Diệp ngồi bên mép giường bú sữa, Hàn Diệp đề nghị hai người cùng nằm nghiêng trên giường, như thế này Cơ Phát đỡ phải dùng sức hơn nhiều.

Mỗi tối trước khi ngủ bọn họ đều sẽ chữa bệnh như thế, có khi nửa đêm Cơ Phát tỉnh lại vẫn thấy Hàn Diệp còn ngậm núm vú của mình không nhả, Cơ Phát thương hại hắn nên cũng tùy ý Hàn Diệp.

Nhưng chữa bệnh kiểu này cũng mang đến cho Cơ Phát một ít rắc rối. Y cảm thấy sau mấy ngày liên tục cho bú ngực của mình đã to hơn rất nhiều. Bởi y là khôn trạch chi thân, bầu ngực vốn đã lớn hơn nam tử bình thường một chút, bây giờ lại càng dễ thấy, mặc ba bốn tầng quần áo vẫn có thể thấy bầu ngực phập phồng. Càng làm cho Cơ Phát xấu hổ hơn là núm vú của y cũng trở nên vô cùng mẫn cảm, không thể mặc áo gai vải thô bởi cọ đến núm vú một cái y sẽ cảm thấy vừa ngứa vừa đau, khiến y buộc phải tới tiệm vải mua vải lụa để làm áo trong.

Mặc dù tình kỳ của Cơ Phát đã gần kết thúc nhưng vì Hàn Diệp thường xuyên mút sữa, nên có lúc thân thể y sẽ không khống chế được mà nổi lên phản ứng, y buộc phải tăng thêm liều lượng thuốc để áp chế, thấy thuốc của mình đã sắp uống hết, Cơ Phát lại tới chợ đen một chuyến.

Trong một tháng lần thứ hai thấy Cơ Phát đến chủ tiệm cũng cảm thấy kinh ngạc, hắn nhìn y vài lần, mở miệng trêu chọc: "Chẳng phải lần trước ta đã nói rồi sao? Không bằng để nhi tử bảo bối của ngươi giúp ngươi một chút, cớ gì phải chịu đựng vất vả như vậy?"

Bởi vì cho Hàn Diệp bú sữa nên lúc này Cơ Phát càng không nghe nổi những lời như vậy: "Nói bậy cái gì? Bệnh mắt của A Diệp nhà ta lại tái phát, bây giờ trở nặng."

"Ôi, sao lại như thế? Đã mời đại phu khám chưa?"

"Đã tìm Lăng thần y nổi danh trên trấn xem qua."

"Hả? Lăng thần y? Sao trước đây ta chưa từng nghe thấy danh hào của vị thần y này nhỉ?"

"Ngài ấy mới chuyển đến trấn trên, ta cũng chỉ nghe lão Lưu tiểu nhị trong khách điếm nhắc qua, mới đến khám một lần."

"Y thuật của vị đó thế nào? Có phải đại phu thật không vậy? Người trong trấn ngư long hỗn tạp, Cơ lão bản cũng phải cẩn thận."

Chủ tiệm hết chuyện để nói, Cơ Phát bị đâm trúng tâm sự chỉ mập mờ nói một câu cũng được.

Chủ tiệm cẩn thận nhìn Cơ Phát từ đầu đến chân, gật đầu nói: "Nhưng cũng may nhìn khá hơn một chút so với lần trước tới, Cơ lão bản, tín hương của người hình như hơi thay đổi?"

"Đừng nói nhảm nữa, mau đưa thuốc cho ta."

Chủ tiệm nghe xong chỉ cười, đưa cho Cơ Phát thứ y muốn: "Ta thấy Cơ lão bản chuyện tốt sắp đến, đặc biệt tặng cho ngươi thứ này — đây là thứ tốt đảm bảo ngươi dùng sẽ không hối hận, đừng cô phụ lòng tốt của ta."

Cơ Phát nghi hoặc nhận lấy đồ từ chủ tiệm, trừ bình ngọc quen thuộc cất giấu dược hoàn trên tay y còn có thêm một hộp giống như hương cao. Cơ Phát mở ra ngửi thấy mùi đinh hương nồng đậm, trên mặt lập tức đỏ bừng. Tốt xấu gì y cũng từng gả đi một lần, chỉ ngửi qua là biết đại khái công dụng của thứ này, nghiến răng nghiến lợi nói với chủ tiệm: "Ra ngoài ta lập tức ném đi."

Lúc ra khỏi chợ đen Cơ Phát cầm hộp hương cao trong tay lại không nỡ ném. Y không dùng được, nhưng chờ A Diệp chữa khỏi bệnh có cô nương hắn thích rồi biết đâu sẽ dùng đến? Cơ Phát tự tìm cớ cho mình, cẩn thận cất bình ngọc và hương cao vào ngực.

......

Bọn họ tiếp tục chữa bệnh như thế hơn năm ngày nữa, tuy mắt Hàn Diệp đã có chuyển biến nhưng cũng không nhanh lắm. Cơ Phát nhớ ra lần trước đại phu từng đề cập có thể còn có những biện pháp khác, nhân cơ hội tới bốc thuốc y cũng đưa Hàn Diệp theo để hỏi bệnh.

Lần này, Lăng thần y đưa mình Hàn Diệp vào một gian phòng riêng để kiểm tra, phải một lúc lâu mới ra ngoài, lúc đi ra thần sắc của Lăng đại phu hơi mất tự nhiên, trên trán thậm chí còn lấm tấm mồ hôi, sau khi hành lễ với Cơ Phát mới dẫn y tới một gian phòng khác nói chuyện.

Cơ Phát cảm thấy thái độ của đại phu đối với mình không hiểu sao cung kính hơn lần trước rất nhiều, cũng không biết có phải là ảo giác của y hay không, có lẽ vì y thường đến bốc thuốc phối dược, thưởng tiền cũng nhiều, nhưng Cơ Phát nhìn dáng vẻ căng thẳng toát mồ hôi của đại phu rất sợ đối phương sẽ nói với mình bệnh của Hàn Diệp khó chữa trị.

"Có chuyện này, tại hạ buộc phải nói với ngài."

"Chuyện gì vậy? Đại phu cứ nói đừng ngại."

"Bệnh mắt của lệnh lang trở nặng, tuy chữa trị bằng cách bú sữa có hiệu quả nhưng chuyển biến quá chậm, gần đây tại hạ đọc qua cổ tịch, có chút thu hoạch..."

Đại phu đột nhiên ngừng lời khiến Cơ Phát càng sốt ruột.

Do dự một lúc, Lăng thần y mới dè dặt nói tiếp, "... Thật ra để mẫu thể cùng với người bị thương âm dương giao hợp, cộng thêm chữa trị bằng sữa thì hiệu quả sẽ càng tăng, có câu nước sữa giao hòa, thuốc đến bệnh trừ."

Cơ Phát chỉ tập trung vào việc chữa khỏi cho Hàn Diệp, ngơ ngác hỏi đại phu, "Âm dương giao hợp là ý gì?"

"Chính là càn nguyên cùng với khôn trạch âm dương giao hợp."

Lúc này Cơ Phát mới hiểu được những lời đại phu vừa nói, khuôn mặt càng đỏ hơn so lần đầu tiên tới đây.

Cái này... cái này thật sự có thể sao?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store