Edit Ai Ni U Hu
Tác giả: hạn chế một vài độ tuổi, cốt truyện bắt đầu có chút màu sắc...—— Trương Triết Hạn không chịu nổi cún con mè nheo nài nỉ, cuối cùng đã đồng ý ngủ lại. Vấn đề là trong phòng ngủ của Cung Tuấn chỉ có một cái giường, Cung Tuấn lập tức hào phóng tỏ vẻ mình có thể ngủ trên sofa, giường để cho Trương Triết Hạn, nhưng Trương Triết Hạn không đồng ý, nói không sao một cái giường thì ngủ cùng đi, anh thấy giường của Cung Tuấn rất rộng, nằm thử một chút cảm thấy hai người ngủ cũng không phải không được.Chờ hai người rửa mặt xong Cung Tuấn lấy cho anh gối mới nhưng chỉ có một cái chăn, bọn họ liền đắp chung chăn đi ngủ. Hai thằng con trai mét tám mấy chen trên một chiếc giường quả thực vẫn hơi chật, đụng phải tay chân của đối phương cũng rất bình thường, nhưng Trương Triết Hạn để ý Cung Tuấn vẫn luôn quay lưng về phía mình cố gắng cho mình nhiều không gian hơn, cún con cũng sắp co người thành quả bóng. Anh không nhìn nổi, chủ động kéo người lại nói không sao tôi không ngại, cậu nằm dịch vào một chút sắp rơi xuống đất rồi, tôi cũng không muốn nửa đêm xuống giường vớt cậu lên. Lúc này Cung Tuấn mới vui vẻ tiến lại gần nói đàn anh thật tốt, bình thường em ngủ một mình đều cảm thấy rất quạnh quẽ, may mà hôm nay có đàn anh. Trời mưa hơi lạnh ý, bên đó ấm hơn, em có thể nằm gần đàn anh một xíu được không?Trương Triết Hạn nói tùy hắn, đừng dính cả người vào người anh là được, anh ngủ mơ không chỉ la hét còn có thể đánh người, muốn Cung Tuấn chuẩn bị tâm lý thật tốt. Trong bóng đêm Cung Tuấn cười nói hắn không tin, quả nhiên nhích lại gần một xíu, cánh tay hai người đụng nhau, cũng không biết làn da của ai đang nóng lên, có thể là của mình, Trương Triết Hạn nghĩ. Anh rất ít khi ngủ cùng người khác, hơn nữa lúc tối chơi game còn chưa hết hưng phấn nên lật qua lật lại mấy lần vẫn không ngủ được. Cung Tuấn thấp giọng hỏi đàn anh còn chưa ngủ ạ, có phải em thở to quá làm phiền anh không?Trương Triết Hạn nói không phải, lại bảo Cung Tuấn không cần gọi mình là đàn anh."Thế gọi là gì ạ?" Cung Tuấn hỏi. Anh nói gọi Triết Hạn, anh Hạn hoặc Tiểu Triết đều được. Cung Tuấn cười mềm xèo gọi anh một tiếng Tiểu Triết. Anh không hiểu làm sao cậu nhóc vượt hơn anh cả chiều cao lẫn hình thể này lại có lúc vô tình phát ra thứ âm thanh mềm xèo như tiếng cún sữa kêu, hơn nữa còn là gọi tên anh.Anh cho rằng Cung Tuấn sẽ gọi mình là anh Hạn, không ngờ hắn lại gọi một tiếng Tiểu Triết. Các bạn nữ của anh mới thường gọi anh như vậy, bạn nối khố cũng chỉ gọi Triết Hạn, có rất ít người cùng giới gọi Tiểu Triết ngay trước mặt anh, đối phương còn nhỏ tuổi hơn anh. Trương Triết Hạn lập tức cười mắng Cung Tuấn nói hắn bắt đầu trở nên không biết lớn nhỏ, Cung Tuấn ấm ức nói là anh nói có thể gọi như vậy. Trương Triết Hạn nghẹn lời, không thể phản bác, đổi thành đưa tay vỗ cánh tay Cung Tuấn đang đặt bên cạnh. Cung Tuấn áu một tiếng nói Tiểu Triết đừng đánh. Cậu còn gọi, Trương Triết Hạn nói gọi anh Hạn cho tôi, nói xong lại tiếp tục bóp cánh tay hắn. Tiểu Triết, Tiểu Triết. Cung Tuấn không nghe lời anh, vừa đùa giỡn với anh vừa tiếp tục gọi Tiểu Triết. Trương Triết Hạn chơi mệt rồi, cuối cùng cũng tùy ý Cung Tuấn muốn gọi thế nào thì gọi, có cảm giác đã lâu mình mới lại trải nghiệm niềm vui chọc cún.Cung Tuấn đột nhiên lại ghé vào tai anh nói, "Hôm qua ở KTV anh gọi em là Tuấn Tuấn."
"Ừ?" Trương Triết Hạn không hiểu tự nhiên hắn lại nhắc cái này làm gì.
"Người nhà em cũng gọi em như vậy." hình như anh còn nghe được cún con cười, hehehe đặc trưng, có chút lưu manh đáng yêu.
"Thật không, Tuấn Tuấn." Trương Triết Hạn tiếp tục trêu cún.
"Gâu gâu." Cung Tuấn tựa hồ nhìn thấu tâm tư của anh, thậm chí còn bắt chước rất sống động hai tiếng chó sủa.
"Được rồi, cún nhỏ Tuấn Tuấn, mau đi ngủ." Trương Triết Hạn vỗ vỗ đầu Cung Tuấn cười nói, không hề nhận ra đây cmn sao có thể là hành động thẳng nam sắt thép sẽ làm với hội anh em thuần túy.
"Vâng chủ nhân, gâu gâu, ngủ ngon." Cung Tuấn được xoa đầu rất vui vẻ, theo dõi nhất cử nhất động của Trương Triết Hạn, diễn thật tròn vai em cún ngoan ngoãn.
"Ngủ ngon." Trương Triết Hạn nói xong hai mắt cũng đã díu vào nhau, trong lúc mơ màng còn cảm thấy nói ngủ ngon với một tên con trai có chút kỳ quái, dù sao anh cũng chưa từng nói với bạn nối khố của mình, nhưng cảm giác nói với Cung Tuấn xong hình như cũng không có kỳ quái như vậy.......Đợi đến khi hô hấp của người bên cạnh dần dần bình ổn, Cung Tuấn nhỏ giọng gọi Trương Triết Hạn vài tiếng đối phương cũng không có phản ứng hắn mới xác định Trương Triết Hạn đã ngủ. Lúc này Cung Tuấn mới cẩn thận tới gần, nương theo ánh trăng chiếu vào phòng nhìn khuôn mặt ngủ say của Trương Triết Hạn. Tướng ngủ của anh rất ngoan, hít thở nhẹ nhàng, người ban ngày hoạt bát náo nhiệt bây giờ an tĩnh giống một chú mèo con đang ngủ. Lông mi dài mà dày đổ bóng trên mặt, nốt ruồi nhỏ dưới mắt và bên gò má làm tăng thêm mấy phần quyến rũ, đôi môi nhìn rất mềm, Cung Tuấn không chịu nổi cám dỗ đưa tay cẩn thận chạm vào, quả nhiên rất mềm, giống thạch, giống cánh hoa, không biết hôn lên có phải cũng sẽ mềm như thế, đáng tiếc hiện giờ hắn còn chưa có cơ hội.Trước kia hắn từng nghe nói về Trương Triết Hạn, đánh bóng có thể so với tuyển thủ chuyên nghiệp, nghe nói người còn rất đẹp trai lại không kiêu ngạo, thu hút được một lượng lớn người hâm mộ trong trường bọn họ. Lúc đầu hắn chỉ là linh vật để giữ thể diện cho đội bóng của trường, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Trương Triết Hạn trong đám người của đại học A hắn đã không thể cử động, có thể nói là vừa gặp đã yêu. Mặc dù đối phương là con trai, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn ngũ quan lại tinh xảo, cười lên còn rực rỡ hơn ánh nắng ngày đó, mang theo mông nhỏ của mình vẫn luôn chạy chậm bên ngoài sân để khởi động.Hắn vốn còn muốn dựa vào kỹ thuật dẫn bóng của mình để khoe khoang trước mặt Trương Triết Hạn vài lần, không ngờ Trương Triết Hạn chơi rất quyết liệt, càng không ngờ trong đội hắn đúng lúc có mấy người chơi kém dùng nhiều đối một đi vây công Trương Triết Hạn, tạo cơ hội cho hắn làm anh hùng cứu mỹ nhân, bán đồng đội bị mắng ngu ngốc cũng đáng. Bởi vì cái gọi là duyên phận trời định, ngày đó sau trận bóng hắn vào nhà vệ sinh của quán ăn, lúc trở về tình cờ thấy Trương Triết Hạn từ bên kia đi tới, lập tức lựa chọn bán đồng đội đến cùng đứng trước cửa ôm cây đợi thỏ. Chờ thỏ đi tới liền bày ra dáng vẻ đáng thương bị vứt bỏ, Trương Triết Hạn quả nhiên mềm lòng, Cung Tuấn không chỉ ăn cơm cùng anh còn lấy được phương thức liên lạc của người ta. Hắn so sánh mẫu người Trương Triết Hạn thích, cảm thấy mình hoàn toàn phù hợp, điều duy nhất không phù hợp có thể là giới tính, nhưng hắn không nghĩ đó là vấn đề lớn.Càng hiểu rõ Trương Triết Hạn hắn càng mê muội, vì thế càng lún càng sâu không có cách nào tự kiềm chế, không uổng công hắn nỗ lực kinh doanh cuối cùng đã từng chút một kéo người vào bẫy rập của mình.Hắn sợ Trương Triết Hạn mời ăn cơm xong sẽ không tìm mình nữa nên vẫn luôn nghĩ cách trì hoãn, thuận tiện nghĩ trăm phương ngàn kế thể hiện tài nấu nướng của mình. Trước một ngày Trương Triết Hạn nói mời hắn ăn cơm, tối đó Cung Tuấn đã nấu xong đồ ăn để trong tủ lạnh chờ bắt người mang về. Ở KTV thật sự là trùng hợp, nhưng vào nhầm cửa là vì hắn tình cờ nghe được giọng hát của Trương Triết Hạn, nghĩ có thể đi vào thuận tiện làm quen với bạn bè của anh, dù sao hai người cũng không học cùng trường, rất nhiều chuyện không tiện hỏi thẳng Trương Triết Hạn nhưng có thể hỏi bạn bè anh.Lần này cũng là mưu đồ đã lâu, hắn đặc biệt xem dự báo thời tiết nói chạng vạng tối sẽ mưa to mới hẹn Trương Triết Hạn đi chơi bóng. Ban ngày lúc chơi bóng hắn đã chạm vào thân thể Trương Triết Hạn vài lần, trước đó hắn đã để ý lúc Trương Triết Hạn chơi bóng trong mắt chỉ có đối thủ căn bản sẽ không để ý đến những đụng chạm thân thể này. Lúc bị mưa ướt hắn có thể nhìn thấy núm vú hồng nhạt sau lớp áo phông ướt đẫm, quần áo chơi bóng thấm nước gần như trong suốt dán lên người anh, phác họa vòng eo nhỏ đến không tưởng, tại sao lại có người eo vừa hẹp vừa nhỏ, nhưng cặp mông lại vừa vểnh vừa tròn, gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo tạo nên sự tương phản rõ rệt với thân hình nóng bỏng, hắn thật hoài nghi Trương Triết Hạn là con gái, hoặc bên dưới có cấu tạo sinh dục khác nam giới, nếu không sao có thể hình thành loại cảm giác thuần nhiên ngây thơ lại quyến rũ mê hoặc này...Ánh mắt Cung Tuấn theo mặt Trương Triết Hạn trượt đến cổ anh, rồi đến cổ áo rộng mở. Có trời mới biết bây giờ hắn muốn ăn sạch người này đến mức nào, chỉ nhìn gương mặt say ngủ an tĩnh của Trương Triết Hạn cũng làm hắn cứng. Người đều đã ngủ bên cạnh nhưng vẫn không thể ăn, nhìn được ăn không được làm cho hắn vô cùng khó chịu. Cung Tuấn trầm mặc hôn lên đầu ngón tay mình vừa chạm vào môi Trương Triết Hạn, rồi lặng lẽ đứng dậy đi vào phòng tắm.Trương Triết Hạn rất dễ đổ mồ hôi, có phải trên người anh bộ phận nào cũng tiết nhiều nước không nhỉ. Muốn nắm eo anh kéo anh vào trong bể dục cùng hắn trầm luân, để anh khóc lóc gọi mình là Tuấn Tuấn, muốn bắn lên mặt anh, nhìn trong mắt anh ý loạn tình mê... Hắn nghĩ đến rốt cuộc cũng phát tiết trong tay mình. Lúc rửa tay Cung Tuấn có chút hoảng hốt, nghĩ đến đàn anh đang mặc quần áo của mình, ngủ trên giường của mình, trên người đều lưu lại mùi hương của mình, hắn liền rất vui vẻ, hơi thở còn có chút run rẩy. Hắn thích sạch sẽ, từ trước tới giờ quần áo đều mỗi ngày thay một lần, nhưng giờ phút này hắn nghĩ bộ quần áo kia hắn muốn giữ lại không giặt.
"Ừ?" Trương Triết Hạn không hiểu tự nhiên hắn lại nhắc cái này làm gì.
"Người nhà em cũng gọi em như vậy." hình như anh còn nghe được cún con cười, hehehe đặc trưng, có chút lưu manh đáng yêu.
"Thật không, Tuấn Tuấn." Trương Triết Hạn tiếp tục trêu cún.
"Gâu gâu." Cung Tuấn tựa hồ nhìn thấu tâm tư của anh, thậm chí còn bắt chước rất sống động hai tiếng chó sủa.
"Được rồi, cún nhỏ Tuấn Tuấn, mau đi ngủ." Trương Triết Hạn vỗ vỗ đầu Cung Tuấn cười nói, không hề nhận ra đây cmn sao có thể là hành động thẳng nam sắt thép sẽ làm với hội anh em thuần túy.
"Vâng chủ nhân, gâu gâu, ngủ ngon." Cung Tuấn được xoa đầu rất vui vẻ, theo dõi nhất cử nhất động của Trương Triết Hạn, diễn thật tròn vai em cún ngoan ngoãn.
"Ngủ ngon." Trương Triết Hạn nói xong hai mắt cũng đã díu vào nhau, trong lúc mơ màng còn cảm thấy nói ngủ ngon với một tên con trai có chút kỳ quái, dù sao anh cũng chưa từng nói với bạn nối khố của mình, nhưng cảm giác nói với Cung Tuấn xong hình như cũng không có kỳ quái như vậy.......Đợi đến khi hô hấp của người bên cạnh dần dần bình ổn, Cung Tuấn nhỏ giọng gọi Trương Triết Hạn vài tiếng đối phương cũng không có phản ứng hắn mới xác định Trương Triết Hạn đã ngủ. Lúc này Cung Tuấn mới cẩn thận tới gần, nương theo ánh trăng chiếu vào phòng nhìn khuôn mặt ngủ say của Trương Triết Hạn. Tướng ngủ của anh rất ngoan, hít thở nhẹ nhàng, người ban ngày hoạt bát náo nhiệt bây giờ an tĩnh giống một chú mèo con đang ngủ. Lông mi dài mà dày đổ bóng trên mặt, nốt ruồi nhỏ dưới mắt và bên gò má làm tăng thêm mấy phần quyến rũ, đôi môi nhìn rất mềm, Cung Tuấn không chịu nổi cám dỗ đưa tay cẩn thận chạm vào, quả nhiên rất mềm, giống thạch, giống cánh hoa, không biết hôn lên có phải cũng sẽ mềm như thế, đáng tiếc hiện giờ hắn còn chưa có cơ hội.Trước kia hắn từng nghe nói về Trương Triết Hạn, đánh bóng có thể so với tuyển thủ chuyên nghiệp, nghe nói người còn rất đẹp trai lại không kiêu ngạo, thu hút được một lượng lớn người hâm mộ trong trường bọn họ. Lúc đầu hắn chỉ là linh vật để giữ thể diện cho đội bóng của trường, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Trương Triết Hạn trong đám người của đại học A hắn đã không thể cử động, có thể nói là vừa gặp đã yêu. Mặc dù đối phương là con trai, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn ngũ quan lại tinh xảo, cười lên còn rực rỡ hơn ánh nắng ngày đó, mang theo mông nhỏ của mình vẫn luôn chạy chậm bên ngoài sân để khởi động.Hắn vốn còn muốn dựa vào kỹ thuật dẫn bóng của mình để khoe khoang trước mặt Trương Triết Hạn vài lần, không ngờ Trương Triết Hạn chơi rất quyết liệt, càng không ngờ trong đội hắn đúng lúc có mấy người chơi kém dùng nhiều đối một đi vây công Trương Triết Hạn, tạo cơ hội cho hắn làm anh hùng cứu mỹ nhân, bán đồng đội bị mắng ngu ngốc cũng đáng. Bởi vì cái gọi là duyên phận trời định, ngày đó sau trận bóng hắn vào nhà vệ sinh của quán ăn, lúc trở về tình cờ thấy Trương Triết Hạn từ bên kia đi tới, lập tức lựa chọn bán đồng đội đến cùng đứng trước cửa ôm cây đợi thỏ. Chờ thỏ đi tới liền bày ra dáng vẻ đáng thương bị vứt bỏ, Trương Triết Hạn quả nhiên mềm lòng, Cung Tuấn không chỉ ăn cơm cùng anh còn lấy được phương thức liên lạc của người ta. Hắn so sánh mẫu người Trương Triết Hạn thích, cảm thấy mình hoàn toàn phù hợp, điều duy nhất không phù hợp có thể là giới tính, nhưng hắn không nghĩ đó là vấn đề lớn.Càng hiểu rõ Trương Triết Hạn hắn càng mê muội, vì thế càng lún càng sâu không có cách nào tự kiềm chế, không uổng công hắn nỗ lực kinh doanh cuối cùng đã từng chút một kéo người vào bẫy rập của mình.Hắn sợ Trương Triết Hạn mời ăn cơm xong sẽ không tìm mình nữa nên vẫn luôn nghĩ cách trì hoãn, thuận tiện nghĩ trăm phương ngàn kế thể hiện tài nấu nướng của mình. Trước một ngày Trương Triết Hạn nói mời hắn ăn cơm, tối đó Cung Tuấn đã nấu xong đồ ăn để trong tủ lạnh chờ bắt người mang về. Ở KTV thật sự là trùng hợp, nhưng vào nhầm cửa là vì hắn tình cờ nghe được giọng hát của Trương Triết Hạn, nghĩ có thể đi vào thuận tiện làm quen với bạn bè của anh, dù sao hai người cũng không học cùng trường, rất nhiều chuyện không tiện hỏi thẳng Trương Triết Hạn nhưng có thể hỏi bạn bè anh.Lần này cũng là mưu đồ đã lâu, hắn đặc biệt xem dự báo thời tiết nói chạng vạng tối sẽ mưa to mới hẹn Trương Triết Hạn đi chơi bóng. Ban ngày lúc chơi bóng hắn đã chạm vào thân thể Trương Triết Hạn vài lần, trước đó hắn đã để ý lúc Trương Triết Hạn chơi bóng trong mắt chỉ có đối thủ căn bản sẽ không để ý đến những đụng chạm thân thể này. Lúc bị mưa ướt hắn có thể nhìn thấy núm vú hồng nhạt sau lớp áo phông ướt đẫm, quần áo chơi bóng thấm nước gần như trong suốt dán lên người anh, phác họa vòng eo nhỏ đến không tưởng, tại sao lại có người eo vừa hẹp vừa nhỏ, nhưng cặp mông lại vừa vểnh vừa tròn, gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo tạo nên sự tương phản rõ rệt với thân hình nóng bỏng, hắn thật hoài nghi Trương Triết Hạn là con gái, hoặc bên dưới có cấu tạo sinh dục khác nam giới, nếu không sao có thể hình thành loại cảm giác thuần nhiên ngây thơ lại quyến rũ mê hoặc này...Ánh mắt Cung Tuấn theo mặt Trương Triết Hạn trượt đến cổ anh, rồi đến cổ áo rộng mở. Có trời mới biết bây giờ hắn muốn ăn sạch người này đến mức nào, chỉ nhìn gương mặt say ngủ an tĩnh của Trương Triết Hạn cũng làm hắn cứng. Người đều đã ngủ bên cạnh nhưng vẫn không thể ăn, nhìn được ăn không được làm cho hắn vô cùng khó chịu. Cung Tuấn trầm mặc hôn lên đầu ngón tay mình vừa chạm vào môi Trương Triết Hạn, rồi lặng lẽ đứng dậy đi vào phòng tắm.Trương Triết Hạn rất dễ đổ mồ hôi, có phải trên người anh bộ phận nào cũng tiết nhiều nước không nhỉ. Muốn nắm eo anh kéo anh vào trong bể dục cùng hắn trầm luân, để anh khóc lóc gọi mình là Tuấn Tuấn, muốn bắn lên mặt anh, nhìn trong mắt anh ý loạn tình mê... Hắn nghĩ đến rốt cuộc cũng phát tiết trong tay mình. Lúc rửa tay Cung Tuấn có chút hoảng hốt, nghĩ đến đàn anh đang mặc quần áo của mình, ngủ trên giường của mình, trên người đều lưu lại mùi hương của mình, hắn liền rất vui vẻ, hơi thở còn có chút run rẩy. Hắn thích sạch sẽ, từ trước tới giờ quần áo đều mỗi ngày thay một lần, nhưng giờ phút này hắn nghĩ bộ quần áo kia hắn muốn giữ lại không giặt.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store