Chap12: Lời cảnh báo
Sau đêm tìm thấy cuốn sổ bí ẩn, Linh không ngừng bị ám ảnh bởi những lời nhắn trên trang giấy: "Cây sồi là cánh cổng. Nhưng cánh cổng chỉ mở khi có sự mất mát." Dù chưa hiểu rõ ý nghĩa, Linh linh cảm rằng đây không phải sự trùng hợp. Ai đó, hoặc một thế lực nào đó, đang cố gắng dẫn dắt cô đến một bí mật lớn hơn. Sáng hôm sau, khi Linh đang chuẩn bị ra khỏi nhà, một phong thư lạ được nhét qua khe cửa.
Bên ngoài chỉ có duy nhất tên cô, được viết bằng nét chữ nguệch ngoạc. Linh cẩn thận mở phong thư và rút ra một tờ giấy cũ, nhăn nhúm. Trên đó là dòng chữ ngắn gọn, nhưng đủ để khiến cô lạnh sống lưng: "Tránh xa Minh. Nếu không, em sẽ hối hận." Linh cảm thấy tim mình thắt lại. Ai đã gửi bức thư này? Là một người biết rõ bí mật của Minh, hay là một thực thể từ thế giới khác? Linh siết chặt bức thư trong tay, rồi nhanh chóng nhét nó vào túi. Cô quyết định không kể chuyện này cho Minh, ít nhất là lúc này.
Tại gốc cây sồi, Linh tìm thấy Minh đang ngồi chờ cô như thường lệ. Nhưng hôm nay, anh có vẻ lo lắng, ánh mắt anh không ngừng dõi về phía xa như đang chờ đợi điều gì.
"Minh, có chuyện gì sao? Anh trông không giống mọi ngày," Linh hỏi, giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy quan tâm. Minh quay lại nhìn cô, đôi mắt anh thoáng vẻ bối rối trước khi anh khẽ thở dài.
"Linh, anh cảm thấy có điều gì đó không ổn. Những ngày gần đây, anh cảm nhận được sự hiện diện của họ... Những thực thể từ thế giới của anh. Họ đang tìm anh." Linh cảm giác như một cơn gió lạnh chạy dọc sống lưng.
"Họ... họ sẽ làm gì nếu tìm được anh?" Minh im lặng một lúc lâu, rồi nói:
"Họ sẽ đưa anh về. Và nếu họ biết em có liên quan, em cũng sẽ không an toàn."
"Em không sợ!" Linh thốt lên ngay lập tức, giọng cô đầy kiên quyết. "Minh, em đã nói rồi, em không quan tâm chuyện gì xảy ra, em chỉ muốn ở bên anh." Minh mỉm cười buồn, ánh mắt anh ánh lên sự dịu dàng và đau lòng.
"Anh biết em dũng cảm, Linh. Nhưng anh không thể để em gặp nguy hiểm. Có những điều em chưa biết, và sự thật có thể sẽ khiến em thay đổi suy nghĩ."
"Vậy thì hãy nói cho em biết sự thật! Em không muốn anh tiếp tục giấu giếm nữa," Linh nói, giọng cô pha lẫn sự khẩn thiết và bối rối.
Trước khi Minh kịp trả lời, một cơn gió mạnh bất ngờ thổi qua, mang theo một luồng khí lạnh lẽo đến rợn người. Linh cảm giác như thời gian xung quanh cô chậm lại. Cô ngước nhìn, và giữa những tán lá của cây sồi, một ánh sáng lạ lóe lên, tựa như một cặp mắt đang theo dõi họ.
Minh đứng bật dậy, ánh mắt anh trở nên sắc lạnh. Anh bước lên chắn trước Linh, như thể đang bảo vệ cô khỏi một mối đe dọa vô hình.
"Họ đang đến," Minh nói, giọng anh trầm thấp.
"Ai đang đến? Minh, chuyện gì đang xảy ra?" Linh hoảng hốt hỏi.
Minh không trả lời, nhưng ngay lúc đó, một tiếng nói vang lên, vọng từ mọi phía, như thể phát ra từ chính không gian xung quanh họ:
"Minh, ngươi đã đi quá xa. Ngươi không thuộc về thế giới này. Quay về, trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ hơn."
Linh kinh hãi, đôi mắt cô mở to. Giọng nói này không giống bất kỳ thứ gì cô từng nghe – nó vừa xa lạ, vừa đầy quyền uy, như một thực thể có sức mạnh vượt ngoài hiểu biết của con người.Minh siết chặt tay, ánh mắt anh hướng về phía cây sồi, nơi giọng nói phát ra.
"Tôi sẽ không quay về. Đây là lựa chọn của tôi." Giọng nói kia tiếp tục, lần này sắc lạnh hơn:
"Nếu ngươi không quay về, ngươi biết hậu quả là gì. Không chỉ mình ngươi phải gánh chịu, mà cả cô gái kia cũng sẽ trả giá."
"Đừng động đến cô ấy!" Minh hét lên, giọng anh vang vọng, đầy sự phẫn nộ.
Linh nhìn Minh, lòng cô tràn ngập lo lắng. Cô không hiểu hết chuyện gì đang diễn ra, nhưng rõ ràng Minh đang phải đối mặt với một sức mạnh khủng khiếp. Giọng nói bí ẩn vang lên lần cuối, trước khi tan biến vào không khí: "Cảnh báo cuối cùng. Đừng để ta phải hành động."
Khi không gian trở lại yên tĩnh, Linh nhận ra mình đang run rẩy. Cô nhìn Minh, thấy anh vẫn đứng đó, nhưng sự mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt anh.
"Minh, họ là ai? Tại sao họ lại làm vậy?" Linh hỏi, giọng cô nghẹn ngào. Minh quay lại, ánh mắt anh tràn đầy sự ân hận
"Họ là những kẻ cai quản thế giới của anh. Họ không chấp nhận việc anh rời khỏi thế giới đó, và càng không thể tha thứ nếu anh chọn ở lại đây vì em." Linh không biết phải nói gì. Cô cảm thấy như mình đang bị cuốn vào một cơn bão mà cô không thể kiểm soát. Nhưng một điều cô biết chắc: cô sẽ không để mất Minh, dù phải đối mặt với bất kỳ điều gì. Cô nắm lấy tanh, ánh mắt cô kiên định.
"Dù chuyện gì xảy ra, Minh, em sẽ không rời xa anh. Chúng ta sẽ tìm ra cách để vượt qua tất cả."
Minh nhìn cô, lòng anh tràn ngập xúc động. Anh biết rằng lựa chọn ở lại với Linh có thể sẽ khiến cả hai phải trả giá đắt. Nhưng với ánh mắt kiên cường của cô, anh cảm thấy như mình có đủ sức mạnh để đối mặt với bất kỳ điều gì. Trong lòng Minh, một lời hứa thầm vang lên: "Dù chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ bảo vệ em, Linh."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store