ZingTruyen.Store

Du Phong Quyet


Trương Du Phong hiện tại ko còn nhìn thấy ánh sáng , mắt hắn mãi mãi ko thể nhìn thấy được ánh mặt trời .

''A ly '' Trương Du Phong bị mất đi đôi mắt , cơ thể thiếu khuyết ko thể tỏ bày cùng ai , hắn bật dậy đầu đau như búa bổ , đưa ta sờ lên mặt thì thấy mắt được quấn vải ,

''Huynh tỉnh rồi hả ?'' Mộc Tuyết Ly nhẹ giọng hỏi .

Trương Du Phong nghe giọng cô thì ngồi đó im lặng ko nói gì ?

Cô thấy vậy đi tới nhún khăn đưa vào tay hắn rồi nói '' ta bên huynh 3 năm , đúng ba năm ta sẻ đi khỏi , huynh đừng nghĩ gì cả " cô nói rồi đi tới bàn lấy lượt chải tóc cho hắn .

Trương Du Phong im lặng , hắn bị mù và tâm thức bị tổn hại nghiêm trọng do dùng Diệt Thần kiếm , hiện giờ lại trong hình hài Thiếu niên nên khó lòng quay về Vân Du Cung , lúc hắn làm Phong Thần cũng từng bị ám hại như thế , cách thức cũng na ná làm hắn tự trách bản thân quá vô ý .

Mộc Tuyết Ly thấy hắn cứ im lặng như vậy làm trái tim cô đau như ai bóp nát , cô nhẹ nhàn nói '' Du Phong huynh giận ta sao ?'' .

Hắn im lặng nhưng lắc đầu , cô thấy vậy lại nói '' nếu như ta ko tự ý phá kết giới thì chúng ta đã ko bị kéo vào đó , ta biết ta sai rồi , tất cả là lỗi tại ta hết huynh đánh ta vài cái đi , ta ko dám oán trách '' Mộc Tuyết Ly đứng dậy nói .

Trương Du Phong quay mặt nhìn cô , đôi mắt hắn đã được cô băng vải trắng lại nhưng hắn vẫn biết cô đang đứng đó '' ta ko trách nàng , đó là kiếp số của ta '' hắn nói xong thì nhẹ nhàn nắm tay cô rồi hỏi '' vì dệt vải cho ta mà để mình bị thương vậy sao ?'' .

Mộc Tuyết Ly rụt tay về , cô dấu đi vết cắt đã được băng bó qua , vì cô ko hiểu sao Linh Ngôn của cô ko còn Linh Nghiệm nữa , vết thương này ko lành được .

''Ko sao cả ? Ta sẻ có cách làm nó lành lại '' cô nhỏ giọng nói với hắn .

''Nếu như bị thương do dệt tơ Bạch Vân mà ra thì khó lành lắm '' hắn nhẹ giọng nói rồi thổi nhẹ vào tay cô , vết thường lúc này mới lành lại ..

Mộc Tuyết Ly bị sự dịu dàng của hắn làm cho khó chịu hết tâm cang , lúc hắn hôn mê Hư Linh đã xuất hiện và nói cho cô biết hết mọi chuyện rồi , tất cả những chuyện này điều do cô tuỳ ý làm càng mà xảy ra cớ sự này . Tơ Bạch Vân cũng là Hư Linh chỉ cô cách lấy về để dệt thành vải che đi đôi mắt vốn đã bị tổn hại do Mộng Cảnh tạo nên .

Hiện tại Mộc Tuyết Ly mang tâm tư hối hận và muốn chuộc lỗi lầm của mình .

''Du Phong Huynh cho ta bên cạnh chăm sóc huynh nhé , ta biết sai rồi '' cô nhỏ giọng nói với hắn .

Hắn mĩm cười lắc đầu nói '' ko phải lỗi của nàng , tất cả là kiếp nạn của ta , nếu như nàng cứ mang tâm tư hối lỗi sẻ làm ta thấy khó chịu , đó là lý do ta muốn nàng rời đi , nếu như nàng muốn ở bên cạnh ta thì nàng phải như xưa ko cần nghĩ đến chuyện đã qua , nàng làm được chứ ?'' Hắn dịu dàng như nước mà nhỏ giọng an ủi cô .

''Huhu ! Ta làm được mà , làm được '' Mộc Tuyết Ly đứng đó khóc rống lên , làm hắn bật cười rồi đứng dậy để hai tay lên vai cô

''A Ly nàng khóc sẻ làm ta đau lòng '' .

''Vậy ta ko khóc nữa , Du Phong ta xin lỗi huynh lần nữa nhé '' cô nói mếu máo rồi vòng tay ôm hắn.

''Được , ta chấp nhận lời xin lỗi của nàng '' Trương Du Phong nhẹ nhàn gật đầu nhưng lại ko vòng tay ôm  cô .

Thời gian của hai người trôi cứ như vậy mà trôi đi , Mộc Tuyết Ly được Hư Linh nói sự thật rằng Trương Du Phong vốn dĩ yếu đi vì phải chia sẻ Linh Ngôn cho cô , thực ra hắn đã dùng sức mạnh của mình mà giúp cô có được Linh Ngôn , hiện tại sức mạnh của hắn chỉ còn 7 phần vì 3 phần đó đã cho cô rồi .

Nay hắn bị mù , tâm thức bị tổn thương nghiêm trọng khiến hắn ko thể quay về hình dáng của bản thân mà bị kẹt trong hình hài một thiếu niên , nên danh Dạ Du Thần chỉ mõi Mộc Tuyết Ly biết mà thôi .

Mộng Cảnh Thần Cấp .

''Khi nảy ngươi sao lại bỏ chạy , Quỷ Ảnh ngươi ko nở đã thượng Mộc Tuyết Ly hả ?'' Mộng Thần cũng bị thương đang ngồi điều tức xong thì hỏi .

''Ta đối với Mộc Tuyết Ly là một lời khó nói hết , nay nếu như ta tay chỉ là bứt dây động rừng mà thôi , ta chỉ cần Trương Du Phong biến mất là đủ '' Quỷ Ảnh nói với giọng ko hiện rỏ vui buồn ,

''Yên tâm ! Trương Du Phong bị thương ko nhẹ , với tính cách của hắn chắt chắn dù bị thương hắn vẫn ko thể bỏ con dân Vân Du Quốc , tới đó ta một mẻ bắt gọn '' Mộng Thần cười nham hiểm , hắn rất đắc ý khi nói câu đó .

Quỷ Ảnh ko hiện mặt nên ko biết hắn đang nghĩ gì , lúc này hắn nói '' chuyện ngươi hứa với ta , tuyệt đối đừng nuốt lời . Nếu ngươi làm tổn thương đến Mộc Tuyết Ly thì dù là Mộng Thần ta cũng ko tha đâu '' .

''Yên tâm ! Ta và ngươi có cùng kẻ thù , Mộc Tuyết Ly ta tuyệt đối ko đụng tới '' Mộng Thần mĩm cười nói xong thì Quỷ Ảnh biến mất .

Mộc Tuyết Ly đem Trương Du Phong về Vô Vọng Cốc , ngày ngày chăm sóc và truyền Linh Lực cho hắn , mới đó mà đã được 1 năm ròng , vết thương của hắn cũng đã thuyên giảm nhưng vẫn ko thể chữa lành mắt cho hắn , và qua 1 năm này Hư Linh xuất hiện nhiều hơn . Chủ yếu là chăm sóc hắn phụ cô và cũng kể lại cho cô nhiều chuyện xưa cũ .

Nói về Lâm Tịch Dương từ ngày chia tay Mộc Tuyết Ly ở Lâm Gia Trấn thì tâm tình Thánh Nhân khó lòng mà thuận ý , hắn chứng kiến Mộc Tuyết Ly thể hiện thần uy và cũng nhận được tin sư tôn đã quay lại , khi hắn nhận được tin của Nhan Như Hoa về chuyện sư tôn hắn bảo hắn án binh bất động thì hắn lại nôn nóng muốn thể hiện sức mạnh của mình .

Vì một chút lơ là hắn bị Vô Diện một trong Tứ Quỷ Tướng của Ma Cung vây khốn ở Quỷ Trấn , nơi giao nhau giữa nhân giới mà Ma Giới ....

''Thiên Biến Vạn Hoá '' Lâm Tịch Dương lấy cứng chọi cứng với Vô Diện , tuy chưa bị bắt nhưng cũng ko thể thoát khỏi đó .

Lâm Tịch Dương đau đầu nghĩ '' ta bị vây khốn trong trận Ma Sát tinh này đã qua bao lâu cũng ko thể biết được , nay ko thể rời khỏi đây . Ta thực sự yếu đến mức nào chứ ?'' Hắn tự nói một mình rồi bắt đầu nhớ đến chuyện cũ của hắn .

Năm hắn được Trương Chân Nhân thu nhận rồi được hắn truyền thừa , rồi tới năm hắn 16 tuổi cuộc đời trải qua môn ngàn vất vả nhưng đó cũng là vì hắn muốn thế .

Rồi năm hắn 20 tuổi thì hắn mới biết hôn thê mà lẻ ra được quy định kết tóc với hắn là Nhan Sư Muội bên cạnh hắn từ bé tới lớn nàng nhỏ hơn hắn 3 tuổi , xinh đẹp , dịu dàng . Cữ chỉ lễ độ yểu điệu .

Từ năm 7 tuổi nàng đã lên Vân Du sống cùng hắn nhưng hắn ko hề hay biết gì về nàng , hắn 1 lòng tu luyện để có thể vượt trội hơn , để bảo vệ Lâm Gia trấn của hắn . Nàng đối với hắn từ nhỏ đã là ôn nhu như ngọc nhưng hắn chưa từng nghĩ đến tư tình nam nữ với nàng .

Cho đến ngày sư tôn biến mấy cách đây 12 năm trước hắn mới biết nàng chính là hôn thê của hắn , người mà hắn với mãi ko tới , cái bóng của nàng ám ảnh hắn nhiều năm , cuối cùng lại là nhị sư muội bên hắn từ nhỏ tới lớn .

Lâm Tịch Dương trong một lúc bi thương đã nghĩ đến nàng , lúc này chiếc vòng tay của nàng bõng nhiên phát sáng , ở Nhan Thành nàng lặng lẻ đi theo dấu tức của Lâm Tịch Dương .

Nhan Như Hoa đi theo khí tức của Lâm Tịch Dương thì tới được Quỷ Trấn  , nàng xuất hiện bên ngoài trận Ma Sát Tinh đang bao vây lấy hắn ...

''Ma Sát Tinh Trận '' Nhan Như Hoa nhẹ giọng nói rồi bắt đầu phá trận ,

Ma Sát Tinh hình thành từ tâm ma của mõi người , Vô Diện Quỷ Tướng vốn ko có hình ảnh , hắn là oán khí kết tụ từ tâm ma của con người mà ra nay Lâm Tịch Dương bị vây khốn trong Ma sát tinh trận ko ra được là vì hắn có tâm ma quá lớn , tâm ma của hắn chính là Sư Tôn hắn ko truyền Du Phong Quyết cho hắn , Mộc Tuyết Ly mạnh hơn hắn và cuối cùng là hôn thê hắn là Quận chúa .

Dù là Thánh Nhân nhưng hắn vẫn tự ti về thân phận với nàng , chính vì vậy mới mãi ko thể phá trận .

Nhan như Hoa dùng Thần Khí chuông Thanh Đồng , là một chiếc chuông chỉ cần nó vang lên , tâm sẻ thanh tịnh và chướng khí điều  tan biến hết , lúc này Lâm Tịch Dương nghe được tiếng chuông liền thanh tỉnh ...

''Như Hoa , là muội ấy , sau muội ấy lại ở đây ?'' Hắn nhẹ giọng nói rồi bắt đầu tỉnh tâm mà phá trận Ma Sát...

Bên ngoài là ma tộc đang bao vây lấy Nhan Như Hoa '' Nhân Tộc ! Nhân Tộc đã đạt tới Bán Thánh , nếu hấp thụ ả ta chúng ta sẻ vượt cấp rất nhanh '' .

Chúng Ma tộc nháo nhào tấn công nàng ,

''Linh Thánh Hộ Thể ''  Thánh Linh của nàng có được 1 phần là do đã đạt cấp Bán Thánh , còn một phần là do Thần Khí của nàng mang trên người , nó bổ trợ sức mạnh cho chủ nhân của mình . '' Nguyệt Quang Cung '' Nhan Như Hoa lúc này triệu hồi thần khí  Cung Nguyệt Quang , cung ko cần tên vẫn bắn ra hàng trăm mũi hạ ma tộc như rơm rạ .

Lúc này ma tộc xuất hiện ngày càng đông hơn , có nhưng ma tộc cấp cao bắt đầu tấn công nàng ... Nhan Như Hoa mang trong mình cấp bật Bán Thánh nhưng do bản thân Nhan Như Hoa chính là tiểu muội muội mà Nhan Như Ngọc cưng như trứng , trên người nàng từ đôi giày nàng mang tới trâm cài tóc của nàng điều là bảo cụ và Thần Khí thiên hạ hiếm có khó tìm .

''Thiên Long Châu  '' Nhan Như Hoa ném lên không trung một viên Long Châu làm sáng cả một Quỷ Trấn , ma tộc bị ánh sáng Thiên Long Châu là cho tan rã đội hình , ba giò bốn cẳng chạy trối chết .

Từ xa một thanh trường thương màu đen phóng về phía nàng , Nhan Như Hoa có Linh khí hộ thể liền nộ thần quang , nàng cũng tạo một tấm khiên để chặn được thanh hắc thương đó . Nhưng hình như hắc thương ko có ý công kích nàng .

''Nhan đại tiểu thư , nàng ko ở Nhan Thành làm quận chúa lại xuống Ma Tộc ta chơi đùa sao ?'' Vô Diện xuất hiện liền lạnh giọng hỏi nàng .

Nhan Như Hoa lắc đầu nói '' Ta xưa nay nghĩ mình là nữ nhi nên an phận chưa từng vọng động kiếm cớ với ai ,nhưng Vô Diện tướng ngài lại vây khốn sư huynh ta ở đây là ý gì ?'' .

Hắn nghe nàng nói thì bổng bật cười lớn '' ha ha ha ! Ta nào có vây khốn hắn , Lâm Thánh Nhân là tự mình chống chọi với tâm ma của chính mình , nếu hắn ko có tâm ma thì sao ở mãi trong trận ko thể ra khỏi chứ ?'' .

Nhan Như Hoa im lặng ko nói gì ? Bên trong trận Lâm Tịch Dương vẫn chưa thể phá trận , nếu như lời hắn nói là đúng vậy Lâm Tịch Dương là đang đánh nhau với chính bản thân hắn .

''Nếu ko phải ngươi dùng quỷ kế thì sư huynh sẻ ko bị như vậy ?''Nhan Như Hoa nói rồi lại lắc chuông Thanh Đồng .

Tiếng chuông thanh thuý vang lên làm Lâm Tịch Dương lại thanh tịnh , dù đã thanh tịnh nhưng những cái bóng hùng mạnh bên trong trận vẫn ko chịu tan biến , hắn vẫn đang chiến đấu mãi ko thể thắng được .

''Tịch Dương , Tịch Dương ''

Giọng Nhan Như Hoa vang lên trong đầu hắn '' Tịch Dương huynh đừng để tâm ma chiến thắng , huynh phải đánh bại tâm ma của chính mình '' .

''Như Hoa '' hắn nhỏ giọng gọi tên nàng .

''Ta ko muốn gây chiến với Nhan Thành , Nhan Đại tiểu thư mời đi cho '' Vô Diện quay lưng lạnh lùng nói .

Nhan Như Hoa lắc đầu nói '' Sư Huynh chưa phá trận ta sao có thể rời đi'' .

Vô Diện hừ lạnh nói '' muốn ở lại thì thu Long Châu đi ,ko lẻ Nhan Đại tiểu thư muốn ma tộc ta bị diệt sạch hả ?'' .

''Ta ko thể thu , vì Long Châu mà tắt ta sẻ bị bao vây thì sao ?'' Nàng nhẹ giọng nói .

''Cái này ko được , cái kia cũng không được , Nhan Đại Tiểu thư thật biết cách làm khó người khác '' Vô Diện giận dữ nói .

Nhan Như Hoa nghĩ hắn sẻ động thủ nhưng ko , hắn vẫn đứng im đó mà ko có ý tấn công cô .

Ở Ma tộc ai cũng có những tính cách riêng biệt , tuy là quỷ tương như Vô Diện lại rất có khí khái nam nhi , hắn ko đánh nữ nhân cũng ko hại trẻ nhỏ . Hắn có quy tắc của riêng mình .

Nếu Vô Nhan tâm tính hơi có chút thích mỹ nữ , thường hắn thấy ai xinh đẹp sẻ ngỏ ý muốn họ làm nữ nhân của hắn , mà suốt mấy trăm năm hắn chưa từng có thê tử , còn Vô Ảnh thì tính tình lãnh đạm , hắn ko vui cũng ko buồn . Nếu cần một ngàn năm hắn cũng ko mở miệng nói chuyện với ai cũng được .

Vô Ngã thì tính tình có phần trẻ con hơn , hắn ko thích chém giết lại chẳng thích ma tộc , tuy là 1 trong tứ tướng nhưng hắn ko ở Ma Tộc , hành tung bất định, nghe dầu hắn thích hoá thành hình người để sống ở Nhân Tộc hơn , còn hắn sống ở đâu ko ai biết .

Vô Diện ở Ma tộc quanh năm suốt tháng , hắn trong coi Ma Cung thay cho Quỷ Ảnh Ma vương vì  hiện tại Ma Vương ko ở đây , Vô Nhan bị thương chưa lành hẳn , Vô Ngã thì ko ở , Vô Ảnh  thì ở cũng như ko vì hắn chỉ nghe mõi lệnh của Ma Vương mà thôi. ( Ma Vương tên Quỷ Ảnh ) .

Vô Diện lúc này đứng cách nàng một đoạn chỉ đứng đó nhìn nàng mà ko động thủ , Nhan Như Hoa thì lúc nào cũng trong thế chiến đấu nhưng nàng cũng ko tấn công trước . Thế là hai người đứng đó nhìn nhau .....

[sao hắn ko tấn công chứ ? Hay hắn chờ mình lơ là mà thừa cơ hội ám toán mình ] Nhan Như Hoa suy nghĩ trong lòng rồi cứ đứng đó ...

3 ngày sau .....

''Ta nói này Nhan Đại Tiểu Thư , cô nương định đứng đây tới chừng nào ?'' Vô Diện đầu đổ mồ hôi lạnh mà hỏi cô .

Nhan Như Hoa mặt nhợt nhạt vì cô đã hiển Linh Thánh hộ thể liên tục ba ngày nên cơ thể bắt đầu có dấu hiệu mệt mõi '' Trừ phi sư huynh ta rời khỏi đây , còn ko ta ko đi '' nàng lạnh giọng nói .

Vô Diện lắc đầu ko thể hiểu nữ nhân nhân loại sao lại cứng đầu đến vậy , nhìn thì nhỏ bé yếu ớt nhưng tâm tính thì cứng ngắt .

''Nếu như Hắn vĩnh viễn ko ra khỏi đó thì sao ? Cô nương vẫn đợi được hắn ?'' .

Lời Vô Diện nói làm nàng hơi lo lắng , tâm ma của chính mình thì có thắng được nó ko ? Nghĩ vậy nàng nói '' nếu ta đợi mãi ở đây Ca Ca ta sẻ ko để nơi này yên đâu '' .

Vô Diện nghe nàng nói thì hơi chau mày , hắn nhớ lại lúc nữa năm trước khi phát hiện Lâm Tịch Dương một mình xong vào Quỷ Trấn để tàn sát ma tộc thì hai bên có giao chiến , cuối cùng vì háo thắng Lâm Tịch Dương truy đuổi sâu tới tận đây , và cũng bị vướn vào trận Ma Sát .

Trận này vốn dĩ ko tàn ác như cái tên của nó mà thực ra nó dựa vào tâm ma của người bước vào trận , tâm ma càng lớn thì càng khó phá trận Ma Sát này , vấn đề là Lâm Tịch Dương Mất gần nữa năm cũng ko ra khỏi trận được chứng tỏ Ma Chướng của hắn còn nặng hơn cả người Ma Tộc . Vậy sao hắn vượt cấp lên Thánh Nhân được .

Chuyện này khởi nguồn từ chuyện Mộc Tuyết Ly có được Du Phong Quyết mà ra , có thể hiểu được tâm ma trong lòng hắn hình thành chỉ vài năm trở lại đây mà thôi , mà cụ thể hơn chính là vào trận chiến ở Lâm Gia Trấn thì Lâm Tịch Dương mới bị tâm ma quấy rối , còn trước kia hắn ko có tâm ma .

''Lâm Thánh Nhân của các ngươi tâm ma quá nặng , hắn ko thắng được tâm mà thì trách ai , con về phần Nhan Đại Tiểu thư thì cô nương nên rời khỏi trước , nếu Linh Thánh hộ thể hết thì Ma Tộc kéo đến tới đó dù là Quỷ Tướng như ta cũng ko cứu được cô nương đâu đó , nhớ lấy '' Vô Diện nói xong thì biến mất .

Nhan Như Hoa thấy hắn ba ngày qua ko có ý định đánh nhau với nàng thì trong lòng lại lấy làm khó hiểu , nhưng Ma Tộc vốn tính khí thất thường nên nàng cũng ko quá quan tâm đến , hiện tại nếu miễn cưỡng nàng chỉ có thể hiển Linh Thánh thêm 2 ngày nữa , nếu như lúc đó Lâm Tịch Dương vẫn ko ra được nàng cũng ko biết tính thế nào ?.

Ma Tộc yếu thế nấp trong bóng tối để tránh hé Long Châu và Linh Thánh của nàng , bọn chúng chỉ đợi khi nàng hết Linh Thánh sẻ xông lên mà cắn xé nàng mà thôi .

''Tịch Dương , huynh phải chiến thắng tâm ma của mình đó , muội đợi huynh '' Nhan Như Hoa nhẹ giọng nói .

2 ngày sau ....

Lâm Tịch Dương ko thể thắng nổi tâm ma , hắn bị kẹt bên trong Ma Sát Tinh bị Ma chướng ăn mòn Linh Thể , lúc này bên ngoài Nhan Như Hoa cũng bắt đầu thấm mệt do linh lực đã tiêu hao quá nhiều .

Những góc khuất trong bóng tối , ma tộc yếu hơn đang gầm gừ muốn lao ra ,Nhan Như Hoa lúc này bị bao vây tứ bề , chỉ có mõi Long Châu còn chút ánh sáng nhưng nàng quyết định dùng nó để hỗ trợ Lâm Tịch Dương phá trận , tuy ko phải thần khí mạnh nhưng ánh sáng của Long Châu sẻ dẫn dắt hắn . Nghĩ vậy nàng để lại Long Châu rồi bỏ chạy về hướng Nhân Giới .

Phía sau lưng Ma tộc đuổi theo nàng , Nhan Như Hoa chỉ có thể vừa chạy vừa đánh .'' Sức lực mình hiện tại cũng chỉ đủ dùng để thoát thân khỏi đây , nếu như ma Tộc cấp cao xuất hiện mình chết mất  '' nàng vừa nói vừa chạy .

Con người vốn dĩ rất mâu thuẫn , nếu như muốn chạy sao 3 ngày trước ko chạy đi , để tới khi sức cùng lực kiệt mới bỏ chạy , đó là ý nghĩ của nàng hiện giờ vì nàng lúc đó tin rằng Lâm Tịch Dương sẻ phá được trận , nàng sẻ yểm trợ hắn rời khỏi nơi này nhưng hiện tại nàng ko thể giúp gì cho hắn nữa , nếu như còn ở đó chỉ sợ khi hắn phá xong trận với sức lực hiện giờ nàng là gánh nặng cho hắn .

Đó là lý do nàng cứ chần chứ tới giờ mới chịu đi , Nhan Như Hoa bắt đầu bị bao vây tứ phía , thần khí mà Ca ca nàng cho đã bảo hộ nàng suốt chặn đường dài này nhưng có lẻ là do sực lực nàng ko đủ để chạy tiếp , vừa chạy vừa đánh trả thật sự rất mệt mõi .

Khi mắt nàng đã mờ dần và hơi thở trở nên nặng nề hơn , lúc này một hắc y xuất hiện là Vô Diện , hắn đứng trước mặt nàng nhìn nàng khuỵ xuống đất , tay thì ôm ngực thở hổn hển.

''Nữ nhân này ta muốn , các ngươi cút !!!'' Hắn nói lớn ....

Chúng ma tộc nghe hắn nói , lời nói kèm them linh lực cường đại tạo nên tiếng vang dội , ma tộc cấp thấp lùi lại .........

ở Ma Cung này cấp bật thứ tự được tính theo sức mạnh , mạnh nhất là Ma Vương Quỷ Ảnh . Sau đó là bốn vị quỷ tướng quân , còn những ma tộc cấp thấp như bọn tiểu quỷ này rất đông nhưng lại yếu . Khi nghe Vô Diện quỷ tướng nói vậy tất nhiên bọn chúng ko dám vọng động , lập tức lùi lại rồi bỏ chạy hết .

Vô Diện đi tới khuỵ một chân rồi nhìn Nhan Như Hoa đang nữa tỉnh nữa mê mà gục dưới nền đất lạnh , hắn nhẹ giọng nói '' nữ nhân rất phiền , nhưng ko cứu thì lương tâm mình lại ko chịu được , chi bằng cứu xong để nàng ta mang ơn mình tới đó còn có chuyện cần nhờ '' hắn nói xong bế cô rồi biến mất ,

Nhan Như Hoa tỉnh lại , thấy mình được đắp một tấm áo choàng đen đầu được gối lên cái gì mềm mềm , bên cạnh có đóng lửa đang cháy nàng bật dậy thì thấy một thiếu niên đang nằm ngủ hai tay kê làm gối , miệng thì ngặm cọng cỏ .

''Ngươi là ai ???'' Nàng lùi lại và lấy áo choàng che đi thân thể mình , đó là bản năng mà thôi chứ y phục của nàng vẫn mặc chỉnh tề nhưng nghĩ tới mình nằm lên đùi một nam nhân thì nàng muốn chết cho xong chuyện .

''Tỉnh rồi sao ? Ta cứu cô nương một mạng đó , còn ko đa tạ ta thì thôi sao lại nhìn ta với ánh mắt thù địch đến vậy ?'' .

Nhan Như Hoa mắt mở to mà nhìn hắn , qua giọng nói này nàng nhận định đây chính là Quỷ tướng Vô Diện ...

''Là ngươi Quỷ tướng quân ,Vô Diện ? '' .

''Chính xác hơn phải nói là , ta chính là ân công của cô nương , đừng gọi tên kiểu thiếu tôn trong ta như vậy ?'' Vô Diện bật ngồi dậy rồi nhìn nàng.

Bị hắn nhìn chăm chú Nhan Như Hoa hơi chau mày quay mặt đi '' Ngươi có ý tứ gì ? Tại sao cứu ta ? Tại sao ko giết ta ?'' Nàng hỏi với giọng rất lạnh nhạt .

''Ta có quy tắt của mình , thứ nhất ko giết nữ nhân , bất kể là lão nhân hai tiểu cô nương , thứ hai ko giết trẻ nhỏ , thứ ba ko làm chuyện mờ ám như là thừa nước đục thả câu đâu '' . Hắn nhìn cô rồi nói làm cô cũng hiểu hắn muốn nói gì .

Thấy cô im lặng hắn lại nói tiếp '' ta coi vậy chứ mới có 300 tuổi thôi , trong các Quỷ Tướng ta là nhỏ tuổi nhất cho nên ta ko giống họ đâu '' .

Nhan Như Hoa lúc này thấy mình đang ôm trên người là áo choàng của hắn thì nàng trả lại rồi đứng dậy nói '' nếu vậy ta xin phép cáo từ '' nàng nói xong muốn đi .

''Ấy ấy !!'' Vô Diện lúc này xuất hiện chặn ngay đường nàng đi .

''Ngài muốn sao ? Ko lẻ muốn bắt ta sao ?'' Nhan Như Hoa thủ thế muốn đánh nhau với hắn .

Vô Diện thấy nàng như vậy thì lắc đầu nói '' tất nhiên ko có ý đó , chuyện là dù gì ta cũng là ân nhân cứu mạng đâu thể nói tiếng đa tạ rồi đi chí ít thì ....'' .

Hắn nói xong nhìn nàng làm nang hốt hoảng quay mặt đi , hắn biết nàng hiểu lầm ý hắn thì vội giải thích '' ko như cô nương nghĩ đâu ? Chuyện này khác ''.

Thấy hắn ko chịu nói rỏ Nhan Như Hoa lạnh giọng nói '' Ngài nói đi , nếu như trong khả năng ta sẻ làm hết mình '' .

Hắn nghe nàng nói vậy thì gật đầu nói '' chuyện là ta muốn Nhan Đại Tiểu Thư có thể gửi thức ăn xuống cho Ma Cung được ko ? '' .

Nhan Như Hoa nghe hắn nói thì ko hiểu gì ? Gửi thức ăn thì gửi làm sao ? .

Thấy cô có vẻ không hiểu hắn lại nói '' Ma Cung tồn tại được xem là nơi đáng sợ nhất đối với nhân giới nhưng họ ko biết rằng con người chết đi sẻ thành ma và ở lại Ma Cung .

Những nhân tộc sao khi chết hồn sẻ thoát khỏi thân xác và đi xuống Ma Cung , những tiếc nuối và oán hận của họ chưa được thực hiện khiến họ ko thể luân hồi từ đó kẹt lại bên dưới vĩnh viễn . Nếu như một số ma tộc chọn cách tu luyện để mạnh lên thì ko nói nhưng vẫn còn những tiểu Ma Tộc yếu ớt , đói khát .

Kết giới đã ngăn cảng họ lên nhân giới quậy phá nên nhưng ma tộc như bọn ta thì ko cần ăn , còn bọn họ vẫn phải ăn mới chịu nổi . Đói khát khiên tâm tính họ thay đổi, chút hình dáng oan hồn ban đầu cũng bị biến dạng thành hình dáng xấu xí hơn . Đó là lí do ta muốn Nhan Đại Tiểu thư có thể gửi thức ăn xuống Ma Cung cho ta được hay ko ?''

Nhan Như Hoa nghe hắn nói thì mới hiểu được tại sao Ma tộc cứ muốn lên Nhân giới , vì nơi này ấm áp và có nhiều thức ăn . Nhưng nàng ko biết là có tin Vô Diện được hay không vì Ma Tộc vốn rất gian trá nên nàng sợ hắn lừa mình .

''Ta phải gửi bằng cách nào ?''

Dù ko muốn tin nhưng nàng vẫn hỏi cách thức gửi lương thực xuống Ma Cung .

'' chuyện này đơn giản lắm , chỉ cần hằng tháng 1 ngày gửi lương thực bất kể là gì cũng được , hoa quả ngủ cốc ăn liền mà ko cần qua nấu nướng , ta sẻ lên lấy '' Vô Diện nghe cô đồng ý gửi thì lòng vui khấp khởi mà chỉ cách cho nàng .

''Ta phải gửi bao nhiêu mới đủ ? Chuyện này có đơn giản chỉ là gửi thức ăn thôi không ?'' Nhan Như Hoa trong lòng vẫn đầy rẩy bất an mà nói .

''Yên tâm ! Ta chỉ cần lương thực ko cần bất cứ gì cả ,cháo trắng và hoa quả là được ko cần gì quá cầu kì đâu ?'' Vô Diện lại giải thích .

Khi hai người đứng nói chuyện với nhau thì lúc này từ trên trời cao một giọng nói vang lên .

''Nhị sư tỷ''

Nhan Như Hoa nhìn lại thì vui mừng  khi thấy người tới là Mộc Tuyết Ly , Vô Diện đứng bên cạnh thấy Mộc Tuyết Ly thì chau mày '' Điện Hạ '' hắn nhẹ giọng nói rất khẻ .

Mộc Tuyết Ly đáp xuống nhìn Vô Diện ,rồi quay qua nhìn Nhan Như Hoa , cô mĩm cười đầy thâm thuý nhìn nàng hỏi nhỏ '' Hắn là nam nhân của tỷ sao ?'' .

Nhan Như Hoa hốt hoảng lắc đầu rồi kéo Mộc Tuyết Ly qua một góc , Nhan Như Hoa kể đầu đuôi cớ sự cho Mộc Tuyết Ly nghe .....

Khi hiểu hết sự tình Mộc Tuyết Ly đi tới nhìn Vô Diện rồi hỏi '' ngươi là Quỷ Tướng quân thật sao ? ''

''Chính là tại hạ ''Vô Diện chắp tay cúi đầu nói .

Mộc Tuyết Ly thấy hắn nhan sắc nhìn cũng rất mĩ mạo thì mĩm cười nói ''ngươi thực sự cứu nhị sư tỷ ta chỉ để tủ ấy gửi lương thực cho ngươi thôi sao ?'' Giọng cô đầy hoài nghi .

''Chính là như vậy , ko hề có ý khác '' Vô Diện lại cung kính nói .

Mộc Tuyết Ly mĩm cười rồi suy nghĩ [mình cùng Trương Du Phong trốn tận trong Vô Vọng cốc vẫn bị người khác tìm được , chắt bên trong này có cửa thông xuống dưới Ma Cung ,mình ko thể để Ma Tộc biết Trương Du Phong bị thương và đang ở đây được , cũng nên tìm cách đuổi họ đi nhanh thôi ] . Cô nghĩ vậy rồi nói.

''Thật ra ta có câu thần chú có thể biến thức ăn thành vô lượng vô biên , sẻ đủ thức ăn cho chúng Ma Tộc yếu ớt kia '' .

Lời nàng nói ra làm cho Nhan Như Hoa và Vô Diện hiện lên sự vui mừng '' vậy thì còn gì bằng đa tạ Thánh Nhân giúp đở'' Vô Diện cuối người nói .

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store