Drop Trong Cau Cung Co Chut Dep Trai
Chương 148: Giao tờ giấy ra!La Vy Vy dừng bút, nghi ngờ ngẩng đầu lên, vừa hay đối diện với đôi mắt hung dữ của chủ nhiệm giáo viên.Chuột sợ mèo, học sinh kém sợ giáo viên, trong lòng La Vy Vy giật nảy mình, sau đó nghĩ tới mình không làm gì, lúc này cô mới thản nhiên đối diện ánh mắt của chủ nhiệm.Chủ nhiệm híp mắt nhìn cô, mở miệng nói: "La Vy Vy! Giao giấy ra!"Người trong phòng thi lần lượt nhìn qua, dù sao mọi người đều là người chẳng thi được bao nhiêu điểm, đi hóng drama cũng được.Đương nhiên, ngoại trừ hóng drma ra, họ cũng hơi lo lắng cho La Vy Vy, ví dụ như Tống Ninh Viễn ngồi ở bàn đầu tiên.Cậu ta không nghĩ gì, cứ thế nói giúp La Vy Vy: "Chủ nhiệm, chị Vy Vy không thể chép phao được."La Vy Vy là người thế nào? Là một người ngủ còn quan trọng hơn cả thi, thi cử chép phao mệt tâm mệt thân như thế cô ấy tuyệt đối không thể làm! Dù sao chép phao cũng cần động não mà.Chủ nhiệm khó chịu trừng mắt nhìn Tống Ninh Viễn, cảnh cáo: "Em im miệng lại! Tôi bảo em à? Em đừng quên mình vẫn đang bị nhà trường giám sát đấy!"Ông ấy nói xong, lại nhìn La Vy Vy: "Em tự giao ra đi, tôi có thể xử lí nhẹ hơn, chỉ cho em 0 điểm môn thi này thôi. Nếu như không chịu giao, vậy em không cần thi kỳ thi này nữa, gọi thẳng phụ huynh tới!"Nghe thấy lời này, trong mắt La Vy Vy bùng lên ngọn lửa.Không nhắc tới phụ huynh còn được, vừa nói tới trong lòng cô càng khó chịu hơn."Em không chép phao, không biết tại sao chủ nhiệm lại nghi ngờ em như vậy? Thầy đã nhìn thấy em có hành động nhỏ rồi, hay là nhìn thấy em trao đổi với ai?" Cô cố gắng đè nén cơn giận của mình, không để mình chửi bậy.Cũng không biết có phải bị ảnh hưởng bởi tính cách Phàm Nhất Hàng hay không, với tính khí nóng nảy của cô trước đây, cô chắc chắn sẽ không nuốt nổi cục tức khi bị người ta vu khống tội quay cóp, cho dù đối phương là chủ nhiệm giáo viên đi nữa cô cũng phải ngẩng cổ, đỏ mặt tranh luận.Kêu cô nhẫn nhịn chịu oan ức? Không thể nào!Đương nhiên, cũng bởi vì tính cách như vậy, cô mới liên tục rơi vào bẫy của Tần Thiên Thiên.Có lúc thậm chí cô biết đó là bẫy cũng phải tranh luận cho rõ ràng, nhưng người ngoài cuộc lại cảm thấy cô đanh đá, vô lý, lúc nào cũng bắt nạt người yếu đuối như Tần Thiên Thiên.Vậy nên, khi không biết mấy tin đồn nhảm nói La Vy Vy là đứa con gái không đoan trang được loan truyền, cũng chẳng có mấy người tin La Vy Vy vẫn còn "sạch sẽ".Ngày qua ngày, sự tính toán của Tần Thiên Thiên cũng được tích lũy theo năm tháng. Thế nhưng thời gian lâu dần, La Vy Vy đã quen với những ánh mắt dị nghị và khác thường đó.La Vy Vy cố gắng bình tĩnh nói với chủ nhiệm: "Thẩy nghi ngờ em gian lận thì hãy cho em một lý do. Bởi vì em có thể khẳng định rằng, em không gian lận!""Em không gian lận, đó là lý do hả?" Chủ nhiệm giáo viên gật đầu, kéo tờ giấy thi cô đang đè xuống ra, sau đó đi tới vị trí của Phàm Nhất Hàng, cầm lấy tờ giấy thi trên bàn Phàm Nhất Hàng, so sánh hai tờ giấy thi, ông ấy nói: "Em tự xem đi! Đáp án của hai người các em gần như giống nhau! Đáp án môn xã hội có vô vàn cách biểu đạt, sao hai người các em lại tương đồng với nhau vậy?"La Vy Vy nhìn Phàm Nhất Hàng, hai người đều hiểu tại sao chủ nhiệm lại nghi ngờ cô gian lận.Chủ nhiệm biết Phàm Nhất Hàng là học sinh mới chuyển tới, mặc dù ngồi ở phòng thi cuối cùng nhưng thành tích rất tốt, vậy nên sẽ xem bài cậu hơn.Đợi đến khi đi đến bên La Vy Vy, trong lòng ông liền nổi lên nghi ngờ. Dù sao thành tích La Vy Vy vẫn khá tệ, nếu không thì cũng sẽ không ngồi ở vị trí cuối cùng của phòng thi.... Ngoại trừ Phàm Nhất Hàng.La Vy Vy tức đến nỗi bật cười, dựa vào đáp án tương tự nhau liền nghi ngờ bọn họ gian lận? Đề thi môn xã hội mặc dù có thể có rất nhiều cách biểu đạt, nhưng ý chính thì vẫn tương tự nhau.Chỉ có điều cô được Phàm Nhất Hàng ôn bài cho, vậy nên cách trả lời đáp án rất giống cậu, vừa hay đây là đề Phmf Nhất Hàng đoán trúng. Tối qua cậu đã nói với cô phải có những đáp án nào, vậy nên đáp án họ giống nhau là chuyện rất bình thường, không ngờ sự "bình thường" này rơi vào mắt chủ nhiệm lại trở thành "bất bình thường".Lẽ nào học sinh kém làm được bài đáng bị nghi ngờ là chép phao sao? Không công bằng!Cô cảm thấy không khống chế được tính khí nóng nảy của mình, vừa định mở miệng, Phàm Nhất Hàng ở bên cạnh bình tĩnh đáp: "Thưa thầy, em và La Vy Vy không gian lận."Lời nói của La Vy Vy dừng lại, lý trí mách bảo cô không được chen miệng vào, để Phàm Nhất Hàng nói.Chủ nhiệm khá giống bà Lưu, sẽ dịu dàng với học sinh có thành tích tốt hơn chút."Bạn Phàm Nhất Hàng, tôi đương nhiên biết em sẽ không gian lận, nhưng bạn ngồi trước em..."La Vy Vy tức giận đứng dậy: "Chủ nhiệm, thầy quá..."Phàm Nhất Hàng thẳng thừng cắt ngang cô: "Chủ nhiệm, nếu như thầy không tin có thể xem vấn đề tiếp theo đây. Em với La Vy Vy là bạn cùng bàn, ông nội em với bố cậu ấy quan hệ rất tốt, vậy nên đã nhờ em ôn bài cho. Cách trả lời của cậu ấy đều do em dạy, vậy nên đáp án mới tương tự nhau.""Chủ nhiệm bán tín bán nghi nhìn hai người.Thế nhưng mặc dù bình thường ông làm việc rất nghiêm khắc, nhưng cũng không phải kiểu giáo viên vì thể diện mà gây sự vô lý.Cho dù là học sinh kém thành tích tệ hại, ông cũng sẽ không vu oan đối phương!Sau giây phút chần chừ, chủ nhiệm gật đầu đồng ý: "Được, vậy hai em làm câu tiếp theo cho tôi xem."Phàm Nhất Hàng nhìn La Vy Vy bằng ánh mắt chuyên tâm làm bài, chuyên tâm cầm bút lên giải đề.La Vy Vy đón lấy ánh mắt Phàm Nhất Hàng, trong lòng chợt bình tĩnh lại.Quả thật dùng hành động chứng minh sự trong sạch của mình đáng tin hơn nói miệng rất nhiều.Chủ nhiệm lùi sang một bên, tránh ảnh hưởng tới hai người làm bài. Thế nhưng vì để họ không có cơ hội gian lận lần nữa, ánh mắt ông vẫn nhìn họ không rời.Đương nhiên, chủ yếu là nhìn La Vy Vy.Ánh mắt những người khác trong phòng thi cũng không rời hai người, dù sao buồn ngủ thì chỉ ngủ thôi, chi bằng hóng drama đi.Tầm khoảng năm phút sau, La Vy Vy và Phàm Nhất Hàng như có tâm linh tương thông, hai người gần như đồng thời dừng bút.Chủ nhiệm đi qua xem bài Phàm Nhất Hàng trước, sau đó mới đi tới trước mặt La Vy Vy. Nhìn La Vy Vy với ánh mắt xem xét, cuối cùng mới xem kỹ bài của cô.Mười giây sau, chủ nhiệm lộ ra biểu cảm kinh ngạc.Ông không dám tin, cầm bài La Vy Vy rồi đi tới bên cạnh Phàm Nhất Hàng, xem xét kỹ lại cả hai bài."Đây..." Ông không biết nên nói gì, bởi vì đáp án lần này của hai người vẫn tương tự nhau, mặc dù từ ngữ có kém hơn chút nhưng tổng thể vẫn giống nhau.La Vy Vy dựa vào ghế, nhướn mày hỏi: "Chủ nhiệm, bây giờ chúng em có thể tiếp tục thi được chưa?"Hết chương 148
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store