[DROP] [Longfic] Tổng tài thực đáng sợ [Junyo Ver.] [Quyển 2]
Chương 103 : Chỉ là vấn đề sớm hay muộn (P1)
Chương 103 : Chỉ là vấn đề sớm hay muộn (P1)
Suốt cả đêm không ngủ. Ánh nắng sáng sớm xuyên thấu qua song cửa sổ sát sàn, Yoseob đem cà phê pha xong đặt trên bàn làm việc trong phòng tổng tài, nhìn cũng không dám nhìn cái vị trí đó.
Cậu đi ra cửa, nháy mắt khi đi qua phòng họp thấy đôi mắt có chút sưng đỏ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn, ánh mắt to trong suốt, mặc dù dùng vẻ vui vẻ, phấn chấn che đậy qua, nhưng vẫn không cách nào che dấu toàn bộ.
Nghĩ đến chuyện hôm qua, Yoseob chậm rãi ôm lấy hai vai mình, trong ánh mắt tràn đầy yếu đuối.
Hắn nói qua, cũng biết, cậu không còn sạch sẽ.
Mang theo thân thể không sạch sẽ như vậy, cậu còn có thể hy vọng xa vời cái gì, có thể đổi lấy cái gì?
Một tia đau đớn nhỏ xíu tiến vào trái tim, lần nữa tập kích cậu.
Yoseob cười yếu ớt một cái, vẫn đẹp như cũ điên đảo lòng người, cậu cho rằng mình đau đớn cả đêm cũng không còn biết đau nữa chứ.
Cửa thang máy tầng trên cùng mở ra, Hyunseung bước ra ngoài, vốn định hướng phía phòng làm việc tổng tài, nhìn thấy Yoseob, bước chân cũng dừng lại.
Ánh mắt cũng dịu dàng rất nhiều: “Yoseob, Junhyung đâu? Ở bên trong sao?”
Yoseob lắc đầu: “Hình như còn chưa đến.”
Hyunseung nhíu mày một cái, nhìn văn kiện trong tay, lấy tay khép lại: “Có cuộc họp sắp mở, em theo tôi đi lên trước, đợi lát nữa tôi gọi điện thoại nội bộ thông báo cho Junhyung là được rồi.”
Yoseob nhất thời sáng tỏ.
Cậu đã hiểu, hội nghị sáng sớm thứ hai là các ngành hội nghị tổng kết, phòng thư kí quả thực mỗi lần đều phái người qua đây ghi chép, chẳng qua là trước kia đều là Hyuna phụ trách.
Những người còn lại đều chưa từng đụng vào một việc.
Hyunseung vốn không muốn chạy đi thông báo những người khác, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn hơi mê man của cậu, bước chân lập tức bất động.
Trong mắt hoa đào có ý cười xẹt qua, hắn dùng mặt sau kẹp tài liệu chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu: “Ngẩn ngơ cái gì đây?”
Yoseob hoàn hồn, có điểm xấu hổ mà lắc đầu: “Tôi đi chuẩn bị ngay đây.”
Đợi đến khi thu thập thỏa đáng cùng Hyunseung lên lầu, hắn nhẹ giọng dặn dò chú ý ghi chép các hạng mục công việc của hội nghị, để cậu điều ra các khuôn mẫu trước kia rồi ghi lại.
Yoseob gật đầu, vẻ mặt đơn thuần mà nhu thuận.
Trong nháy mắt đẩy cửa phòng họp ra, Hyunseung nhìn người cậu một chút, kéo vai cậu một cái, thấp giọng nói: “Tôi như thế nào lại cảm thấy em gầy đi nhỉ?”
Nói xong không chờ cậu trả lời, thu tay về, trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Yoseob cũng giật mình, thấy hắn đi vào cửa, cũng vội mà theo vào.
Vừa nhấc mắt lên liền thấy người đàn ông ngồi cuối bàn dài, Yoseob run lên một cái, ánh mắt trong suốt ngưng mắt nhìn hắn, sớm nên nghĩ đến hắn sẽ không tới công ty muộn.
Thì ra hắn đã sớm ở phòng họp.
Công việc là công việc, hắn không muốn thấy cậu bị chuyện riêng ảnh hưởng.
Yoseob thu hồi ánh mắt có chút run rẩy, chậm rãi xua tan những cảm xúc không nên tồn tại, chăm cú mở máy tính xách tay, ngón tay trắng mịn mảnh khảnh gõ lên bàn phím
Junhyunh cũng liếc mắt nhìn cậu ngồi ở bên cạnh, thông minh, dịu dàng làm cho tim đập nhanh, cậu thậm chí không dám lộ ra lòng mình.
Mặc tâm tình, khuôn mặt nhỏ nhắn thỉnh thoảng có chút hoảng hốt.
Hội nghị cử hành rất thuận lợi.
“Án tổng, tổng tài Yoon gần đây bị kiện cáo cá nhân ảnh hưởng đến quản lý công ty, danh dự nhất định cũng bị tổn hại nặng nề, cho nên Shock ở trên MT trong cuộc đấu thầu không chút nghi ngờ giành được thắng lợi, nhưng mà tổng hợp tình huống trước mắt, xem ra, tình trạng của Shock không lạc quan lắm, đây là phân tích tổng hợp thị trường của MT, ngài xem một chút.”
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store