ZingTruyen.Store

Drop Cho Quay Ray Phi Thang Nguyet Ha Diep Anh

Người khác thấy Kim Nhạc đen mặt còn tưởng Vân Hoa Môn xảy ra chuyện: "Vân Hoa Môn đã xảy ra chuyện gì?"

"Vân Hoa Môn thật ra không có chuyện gì, là chúng ta có chuyện!" Kim Nhạc đem phi thư vứt lên bàn, đem ánh mắt nhìn mọi người, "Tân nhiệm môn chủ Ngự Tiêu Môn là ai?"

"Tiền nhiệm môn chủ đang chuẩn bị đánh sâu vào Xuất Khiếu*, năm ngoái đã từ chức, tân nhiệm môn chủ hình như là sư đệ hắn?" Đường chủ quản lí nhớ tới mấy cửa hàng của Ngự Tiêu Môn ở Ung thành, "Chẳng lẽ cửa hàng mở ở Ung thành xảy ra chuyện?"

*giai đoạn thứ 6 trên Nguyên Anh.

Cửa hàng này mở ở Ung thành đã nhiều năm, nghe nói tiền lời vẫn luôn rất cao, đôi khi có vài tán tu tu vi cao tiến tới gây sự, vẫn là Vân Hoa Môn giúp đỡ xử lý, lại không thoải mái chỗ nào chứ?

Lưu Quang Tông quản hạt rất nhiều môn phái, vì phải nghiêm khắc quản lý lời nói việc làm của bọn họ, mỗi tông môn đều sắp xếp trong môn một phong chủ hoặc quản sự giám sát, cái loại chuyện ỷ thế hiếp người này cơ hồ không có ai dám làm.

"Vân Hoa Môn đưa thư đến, nói đệ đệ của tân nhiệm môn chủ Ngự Tiêu Môn đến Ung Thành, ức hiếp người dân địa phương, đùa giỡn đệ tử thân truyền Vân Hoa Môn." Kim Nhạc cảm giác như không còn mặt mũi kể tiếp nữa, "Bắt tân nhiệm môn chủ Ngự Tiêu Môn tự mình đến Vân Hoa Môn nhận lỗi, nếu việc này xử lý không tốt, thì để Ngự Tiêu Môn đổi một lần nữa môn chủ. Người nhà của chính mình còn quản lí không tốt, nói gì đến chuyện quản lí cả một môn phái."

"Trọng Tỉ." Kim Nhạc quay đầu nhìn phong chủ trẻ tuổi từ đầu tới đuôi một câu cũng chưa nói, "Về sau Ngự Tiêu Môn giao cho con quản."

Phong chủ trẻ tuổi chắp tay cung kính với chưởng môn, biểu cảm không có chút thay đổi, chỉ là kia đôi mắt nhìn qua có chút nhợt nhạt: "Sư phụ, đồ nhi tâm cảnh không xong, không rảnh quản việc này."

Kim Nhạc như nghĩ tới cái gì, thở dài một tiếng: "Thôi vậy."

Phong chủ trẻ tuổi tiếp tục im lặng lần thứ hai, hắn cúi đầu nhìn lòng bàn tay trắng của mình, giống như một pho tượng không có cảm tình.

"Chưởng môn, không biết Vân Hoa Môn lần này chỉ đơn thuần là đưa thư cho chúng ta, hay là..." Đường chủ quản lí có chút xấu hổ.

"Lấy tính cách chưởng môn Hành Ngạn, hắn tất sẽ đem sự tình báo cho mười đại tông môn, thông báo công bằng." Nếu không phải như vậy, thì khi Kim Nhạc nhìn thấy phi thư sắc mặt cũng sẽ không khó coi như vậy. Nghĩ thế, hắn lại sắp xếp một vị phong chủ cùng môn chủ Ngự Tiêu Môn tới Vân Hoa Môn cáo tội. Nghiêm túc mà nói, việc này cùng Lưu Quang Tông không có liên quan, nhưng bọn hắn đã qua lại với Vân Hoa Môn này gần ngàn năm, sao có thể vì chuyện này mà sinh hiềm khích.

Kim Nhạc suy tính không sai, những tông môn khác về sau cũng nhận được phi thư, tất cả đều trả lời phi thư chứng nhận bọn họ thực sự công bằng, nhưng bên trong lại lén lút hỏi rõ ràng chuyện của Ngự Tiêu Môn. Vị tân nhiệm môn chủ Ngự Tiêu Môn Chu Thương tu vi không tồi, tính cách cũng tốt, vấn đề ở đây  chính là đem đệ đệ nuôi như con, nuông chiều hắn đến vô pháp vô thiên.

Thực ra mỗi ngày Chu Thương làm việc trong Ngự Tiêu Môn, mỗi ngày đều nhìn chằm chằm vào người đệ đệ không nên thân kia, cho nên đối phương cũng không có cơ hội làm ra đại họa. Lần này lấy cớ "Tuần tra cửa hàng" đến Ung Thành, liền chọc phải Vân Hoa Môn, còn mở miệng đòi lấy hai đệ tử thân truyền làm thiếp.

Ngay cả khi Vân Hoa Môn có thể đứng trong bảng xếp mười đại tông môn, thì đó cũng là môn phái sừng sững nhiều năm không đổ trong Lăng Ưu giới, ngươi là đệ đệ của môn chủ môn phái Ngự Tiêu Môn phụ thuộc Lưu Quang Tông, lá gan ở đâu mà dám lấy đệ tử thân truyền làm thiếp? Sợ là ở nhà bị chiều đến mất não, không biết trời cao đất rộng.

Vân Hoa Môn đúng là môn phái hiền lành nha, tu sĩ Nguyên Anh tên Chu Hưng này có thể chọc cho bọn họ tức giận, cũng thật là bản lĩnh.

Các đại môn phái cũng có ý nghĩ tương tự, và điều đó cũng có nghĩa là mọi thứ chưa được giải quyết, bọn họ đã đứng về lập trường của Vân Hoa Môn. Nếu không phải mấy năm nay Ngự Tiêu Môn không làm ra được chuyện gì tốt, trong hồi âm của họ, chỉ sợ còn kèm theo một vài câu khiển trách.

Người không may mắn nhất trong ngày chính là Chu Thương vừa mới lên làm môn chủ, hắn cho rằng đệ đệ của mình cuối cùng cũng đã hiểu chuyện, không nghĩ tới đùng một cái, ra cửa liền gây chuyện. Gây chuyện thì không sao, còn trêu chọc tới Vân Hoa Môn, tuyên bố muốn nạp đệ tử thân truyền của phong chủ Vân Hoa Môn làm thiếp. Đó là nuôi đệ đệ như con, Chu Thương cũng không nhịn được muốn hỏi vị đệ đệ không nên thân kia, đến tột cùng là không biết xấu hổ như thế nào mới có thể nói ra được lời như vậy?

Chu Thương cũng không dám nghĩ nhiều, đem theo quà cáp, đi theo sau phong chủ Lưu Quang Tông vội vàng chạy tới Vân Hoa Môn.

Vừa mới vào Ung thành, liền có hai thân truyền đệ tử của Vân Hoa Môn đứng đó tiếp đón. Đệ tử cấp Kim Đan* trước kia hắn đã gặp qua, đệ tử cấp Trúc Cơ kia thì thật là lạ mắt, chỉ là bọn họ tiếp đãi cũng rất nhiệt tình, không vì Chu Hưng phạm sai lầm mà giận chó đánh mèo lên bọn họ, điều này làm cho Tùng Hà phong chủ Lưu Quang Tông thấy rất thoải mái.

*cấp thứ tư trước Trúc Cơ một bậc.

"Cung nghênh Tùng Hà phong chủ, Chu Thương môn chủ. Vãn bối là thân truyền đại đệ tử Tê Nguyệt Phong của Vân Hoa Môn, Thành Dịch, đây là Không Hầu, sư muội ta." Thành Dịch hành lễ với hai người.

"Hai vị sư điệt không cần đa lễ, phiền hai vị sư điệt dẫn đường." Tùng Hà đã nghe danh Thành Dịch, nghe nói đây là một trong những hậu duệ của Vân Hoa Môn, một trong những đệ tử tài năng nhất. Hắn cười cười với Thành Dịch, đem ánh mắt bắt đầu hướng đến cô bé bên cạnh Thành Dịch. Tiểu cô nương chỉ mới có người bốn mười lăm tuổi, tướng mạo không tầm thường, mấy ngày trước đây có tin tức nói, vị nữ đệ tử ngũ linh căn được Vân Hoa Môn thu nhận đã đột phá Trúc Cơ, chẳng lẽ chính là vị này?

"Phong chủ khách khí rồi." Tùng Hà nhìn Không Hầu, trên thực tế Không Hầu cũng đang trộm đánh giá bọn họ. Đã sớm nghe qua Lưu Quang Tông thập phần lợi hại, cao thủ nhiều như mây, lần này đem tu sĩ Nguyên Anh kia giam lại, nàng còn tưởng Lưu Quang Tông và Ngự Tiêu Môn sẽ hùng hổ doạ người, nào ngờ lại có thái độ đoan chính hiền hòa, thật là một nhát bóp chết tất cả kế hoạc nàng nghĩ suốt đêm qua trong trứng nước.

Trong tiểu thuyết không phải đều viết như vậy sao? Đại tông môn cao cao tại thượng, hất cằm nhìn người. Gặp loại chuyện này, bình thường đều là đối đầu nhau, là ai có khí thế, là ai có thể chiếm thế thượng phong. Hôm nay nàng cố ý cùng với đại sư huynh đến, là muốn hiểu trước một số tính toán của đối phương, không ngờ đến... cứ như vậy?

"Vị này sư điệt chính là thân truyền đệ tử mà quý phái mới thu nhận?" Tùng Hà lấy ra một thanh pháp khí tinh xảo, "Vân Hoa Môn cùng Lưu Quang Tông ta giao hảo nhiều năm, con gọi ta một tiếng sư thúc cũng không quá, mới ra khỏi cửa cũng không có gì thứ tốt có thể cho con, cái này con cứ cầm chơi, không cần ghét bỏ."

Không khiêu khích, ngược lại còn tặng quà cho nàng?

Không Hầu nhìn đại sư huynh, thấy sư huynh không phản đối mới nhận lễ gặp mặt này, rồi hành lễ với Tùng Hà. Vừa mới đảo mắt một cái đã thấy huynh trưởng của vị tu sĩ Nguyên Anh kia thò tay vào túi thu nạp, Không Hầu lập tức nói: "Thời gian không còn sớm, mời hai vị tiền bối đi theo ta."

Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, quà của phong chủ Lưu Quang Tông nhận thì nhận, nhưng đồ của vị Chu Thương môn chủ, giờ này khắc này lại không thể nhận.

Chút nữa còn muốn dạy dỗ đồ đệ ông ta, miễn cho lòng sinh xấu hổ.

Editor: MnhNha

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store