Doogem Hao Quang Chet Choc
Hoàng Hùng ngồi trong căn phòng tối, không một tiếng động ngoài tiếng thở dài. Cảm giác trống rỗng và mệt mỏi dâng lên trong tim cậu. Mỗi đêm, cậu đều thức dậy với những suy nghĩ đan xen về cuộc đời mình. Cái hào quang lấp lánh trên sân khấu đã rút lui, chỉ còn lại là sự cô đơn vô tận. Dù có bao nhiêu người xung quanh, cậu vẫn cảm thấy mình là một người lạc lõng trong chính thế giới của mình.Vì sao lại như vậy? Hoàng Hùng tự hỏi, trong khi những ánh đèn sân khấu vẫn chiếu rọi, những tiếng vỗ tay vẫn vang lên từ khán giả. Nhưng tất cả những điều đó đã không còn ý nghĩa gì nữa. Cậu không còn cảm nhận được niềm vui, chỉ thấy cái hố sâu của sự tuyệt vọng.“Giới nghệ sĩ này quá tàn nhẫn.” Cậu thở dài, như thể mỗi từ cậu nói đều mang một nỗi chán chường không thể tả. “Chúng ta đến với nhau vì cái gì? Vì sự nổi tiếng? Hay chỉ đơn giản là những người đồng hành trong cuộc chiến không bao giờ kết thúc này?”Hoàng Hùng đã từng tin vào tình yêu, vào sự kết nối chân thành giữa con người với con người. Nhưng giờ đây, điều đó dường như không còn tồn tại nữa. Cậu và Hải Đăng đều đã bị cuốn vào cái guồng quay vô tận của danh vọng, để rồi mất đi nhau trong chính cái thế giới mà họ tạo ra.---Hải Đăng, dù đã chọn rời xa Hoàng Hùng, nhưng anh vẫn không thể bước ra khỏi quá khứ. Những đêm dài cô đơn, những suy nghĩ quay cuồng trong đầu khiến anh gần như kiệt sức. Dù bên ngoài, cuộc sống của anh vẫn tiếp diễn, với những công việc mới, những dự án lớn, nhưng anh không còn cảm thấy sự thỏa mãn nào. Một khi đã đánh mất đi một người quan trọng như Hoàng Hùng, dường như tất cả những thứ khác đều trở nên vô nghĩa.Anh nhìn vào bức ảnh của mình và Hoàng Hùng trên bàn, cả hai cười tươi trong một buổi chụp hình đã lâu. Hạnh phúc trong bức ảnh ấy giờ đã trở thành một điều xa xỉ, một ký ức mà anh không bao giờ có thể chạm vào lần nữa.Liệu rằng, có phải đôi khi chúng ta tự tạo ra những vết thương mà sau này không thể chữa lành? Hải Đăng tự hỏi, khi cảm thấy lòng mình như bị xé nát mỗi lần nghĩ đến Hoàng Hùng. Nhưng điều đó cũng chỉ là những câu hỏi không có lời đáp, vì dù có muốn quay lại, mọi thứ cũng đã quá muộn màng.---Hoàng Hùng nhận được cuộc gọi từ Phong Hào. Người bạn duy nhất có thể hiểu được nỗi đau của cậu trong những lúc này. Tuy vậy, trong giọng nói của Phong Hào, Hoàng Hùng vẫn cảm nhận được sự xa cách mà không thể lấp đầy."Hoàng Hùng, cậu có cảm thấy cuộc sống này đang cướp đi mọi thứ của cậu không?" Phong Hào hỏi, giọng nói không giấu nổi sự lo lắng.Hoàng Hùng chỉ biết thở dài, không thể trả lời. "Tôi không còn biết mình muốn gì nữa, Phong Hào. Mọi thứ giờ đây như đang quay lại bủa vây tôi."Phong Hào im lặng một lúc, rồi tiếp tục: "Tình yêu và sự nghiệp, đôi khi chúng ta phải lựa chọn một trong hai. Nhưng cậu đã mất cả hai rồi, đúng không?"Câu hỏi của Phong Hào như một cú tát vào tâm hồn Hoàng Hùng. Cậu không biết trả lời sao, vì chính cậu cũng không thể chấp nhận được sự thật ấy. Tình yêu của cậu đã chết, sự nghiệp thì không còn ý nghĩa. Vậy cuối cùng, cậu còn gì?---Ngày hôm sau, khi Hoàng Hùng bước lên sân khấu lần nữa, cậu cảm nhận được sự thiếu thốn trong chính bản thân. Những ánh đèn chói lọi, những tiếng vỗ tay cuồng nhiệt từ khán giả, tất cả như một trò chơi mà cậu không còn muốn tham gia. Dù cậu đã đứng đó, nhưng lòng mình đã rời xa từ lâu.Trong cơn hoang mang, cậu lại nghĩ đến Hải Đăng. Nhưng giờ đây, người ấy không còn ở bên cạnh cậu. Cảm giác như cái gì đó đã rời xa mãi mãi, không có cơ hội quay lại.Sự nghiệp không thể lấp đầy khoảng trống trong trái tim cậu. Và những câu hỏi về tình yêu, về cuộc sống, vẫn luôn quẩn quanh trong đầu Hoàng Hùng. Tại sao chúng ta lại có thể mất đi tất cả chỉ vì những mục tiêu, những ham muốn vô tận trong cuộc sống này?"Chúng ta đã tự giết chết tình yêu của mình từ lúc nào?" Cậu thầm thì, đôi mắt mờ dần trong ánh đèn sân khấu.---Câu chuyện về Hoàng Hùng và Hải Đăng không chỉ là câu chuyện về tình yêu bị phá vỡ, mà còn là bài học về sự hy sinh quá mức trong một thế giới mà con người không còn biết đặt cái gì là quan trọng nhất. Và đôi khi, chúng ta cần phải học cách yêu chính mình trước khi yêu bất kỳ ai khác.(Còn tiếp...)
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store