ZingTruyen.Store

Dong Nhan Van Ma Dao To Su Tong Hop Nhieu Couple

Trong một lần đám con cháu thế gia đi săn đêm, vô tình đụng trúng 5 con yêu thú tu luyện đã mấy trăm năm cùng một lúc, Lam Tư Truy bị thương khá nặng. Vết cào sâu hoắm nơi vai trái khiến Tư Truy phải ngoan ngoãn nằm ở khách điếm tĩnh dưỡng. Tất cả cũng do Kim Lăng lúc chiến đấu bị... vấp chân. Mắt thấy yêu thú sắp tấn công tới nơi rồi mà Kim tiểu thư lại vừa ngã dập mặt không kịp tránh, Ôn Ninh còn đang bận đấu với các yêu thú khác, Lam Tư Truy một hơi vung kiếm chạy đến đỡ đòn.

Tiếc rằng dù nhanh mấy cũng vẫn không kịp đánh văng móng vuốt của yêu thú, chỉ có thể giảm nhẹ chấn thương. Cũng may là vào phần mềm nên Lam Tư Truy từ chối đề nghị quay về Lam thị của mọi người, lựa chọn ngoan ngoãn ở khách điếm tĩnh dưỡng, chờ đến khi vết thương khỏi thì tham gia chiến đấu.

Còn Kim Lăng? Cậu đương nhiên không bị thương, tuy nhiên đám con cháu thế gia lấy lí do "không còn Tư Truy để bảo vệ ngươi đâu nên tốt nhất là ở khách điếm chăm sóc người bệnh cho đỡ vướng chân" rồi vui vẻ đi săn đêm cùng Quỷ Tướng Quân.

Vậy nên bây giờ Kim tiểu thư được người chăm sóc từ khi còn nhỏ đã được nếm mùi chăm sóc người khác. Ngày đầu còn tay chân luống cuống, đến nay đã ba hôm, làm việc trở nên quen thuộc đến không thể quen hơn.

Sau khi nâng Tư Truy dậy, đặt quyển sách mới mua vào tay người ta, Kim Lăng liền ngoan ngoãn ngồi xuống cuối giường, thi thoảng bóp chân cho Lam Tư Truy để không bị tê do không vận động.

Lam Tư Truy cũng rất tự nhiên nhận sự chăm sóc của người kia. Từ nhỏ đến lớn chưa được chăm kĩ như thế này lần nào, bé con Ôn Uyển bị chôn xuống đất và bị thỏ đè bẹp chia sẻ: không thể trách cậu bắt nạt Kim Lăng, trách cách chăm trẻ của phu phu Vong Tiện quá mức khác người ấy.

Lam Tư Truy đọc sách một lát thì mỏi mắt, theo thói quen tay phải cầm sách tay trái đưa lên xoa mắt liền động đến vết thương, đau tới kêu nhỏ một tiếng.

Kim Lăng nghe Lam Tư Truy rên liền cau mày tiến đến. Cầm lấy tay trái cứng ngắc kia, hỏi.

"Đau lắm sao?"

Lam Tư Truy hít sâu một lát thì không thấy đau nữa, lắc lắc đầu.

"Không động đến thì không đau. Đã đỡ nhiều rồi, ngươi đừng lo." Mắt liếc thấy Kim Lăng mặt đầy tự trách, Lam Tư Truy thở dài. "Không phải lỗi tại ngươi, đừng bày ra cái vẻ mặt kia."

"Nhưng là do ta không cẩn thận." Kim Lăng cụp mắt, khẽ lầm bầm.

"Ta là người chạy đến đỡ không phải sao? Đừng nghĩ nhiều, nếu ta không đỡ, người nằm đây bây giờ sẽ là ngươi, có thể còn bị thương nặng hơn ta nữa, như vậy ta còn thấy khó chịu hơn những gì vết thương này gây ra." Lam Tư Truy nghiêm túc nói, mặt không đỏ khí không suyễn, chỉ có vành tai nấp sau mái tóc đen dài đã lặng lẽ đỏ lên.

Kim Lăng nghe Tư Truy nói xong mặt lập tức đỏ bừng. Nghiêng đầu nhìn sợi dây buộc trán trắng tuyết để ở đầu giường, Kim tiểu thư vô thức cầm lấy, nhẹ nhàng mân mê.

Lam Tư Truy thấy động tác của Kim Lăng, cổ cùng gò má dần đỏ lựng, mất tự nhiên quay mặt về hướng khác. Kim Lăng nghịch một lát, đợi cho nhiệt độ trên mặt giảm xuống mới lại ngẩng đầu lên nhìn Lam Tư Truy. Tầm mắt lướt qua bàn tay đang siết chặt cùng đôi môi hơi mím lại của cậu, Kim Lăng cau mày, nhẹ giọng hỏi.

"Làm thế nào để ngươi hết đau giờ?"

Lam Tư Truy chớp chớp mắt, nghiêng đầu nhìn Kim Lăng. Tay phải của cậu nâng lên, ngoắc Kim Lăng: "Lại đây."

"A?" Kim Lăng mơ mơ hồ hồ nhích lại gần Lam Tư Truy. Người kia khẽ mỉm cười, hôn nhẹ lên hai đầu ngón tay rồi chạm vào môi Kim Lăng.

"Hôn một cái sẽ không đau nữa."

Kim Lăng ngơ người nhìn nụ cười mỉm của Lam Tư Truy. Xúc cảm ấm áp trên môi vẫn vương lại khiến Kim tiểu thư ngốc lăng, không thể phản ứng lại trước hành động của Tư Truy.

Lam Tư Truy nheo mắt nhìn khóe môi run rẩy trước mặt, trong lòng chậm rãi đếm. Một... hai...

"Aaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!"

Kim Lăng bật dậy khỏi ghế, chạy vụt ra ngoài. Lam Tư Truy thở dài nhìn bóng lưng vàng kim nhanh chóng khuất dạng.

Với cái tính cách kia của cậu ta, không chủ động một chút thì còn lâu tên đầu gỗ này mới chịu nói ra.

Bạn nhỏ Lam Tư Truy yên lặng tính toán một chút, khóe môi khẽ cong lên một độ cung mờ ám.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store