ZingTruyen.Store

Dong Nhan Hp You Are My Special

"Aurelia Isobel Carrow!"

Louis mở cửa phòng, cô bé vẫn còn đang cuộn tròn trong chiếc chăn lông và ngủ ngon lành. Louis thở dài và lay nhẹ người em gái:

"Này Aurelia, dậy đi."

"Để cho em ngủ, anh đi ra đi."

"Em có muốn đi dự tiệc ở phủ Nott không?"

"Sao cơ, đi phủ Nott á?" Aurelia bật dậy

"Phải, nhanh lên, một lát nữa là đi đấy."

Một lúc sau thì Aurelia cũng xuống được nhà và đi vào trong phòng ăn.

"Con xuống rồi thì ngồi vào bàn đi, Aurelia."

"Vâng thưa ba."

Aurelia ngồi xuống bên cạnh Louis, mắt hướng về phía ông Albert.

"Lát nữa, chúng ta sẽ đến dự tiệc tại phủ Bulstrode theo lời mời của gia chủ gia tộc ấy."

"Gia chủ gia tộc ấy là ai thế ba?"

"Arnold Nott, ông ấy là bạn của ba."

"Được rồi, ăn mau đi rồi còn thay đồ nữa."

Bốn người cùng bắt đầu ăn, sau bữa sáng, tất cả cùng đi thay đồ.

"Đã đủ chưa?"

"Đủ rồi ba ạ."

Chiếc xe đen lăn bánh vào trong căn biệt thự của gia đình Nott, căn biệt thự vô cùng đẹp, khoảng sân đằng trước cũng rất rộng rãi. Cả gai đình Carrow bước vào bên trong căn biệt thự, bên trong được treo rất nhiều bức tranh, có lẽ là những thành viên của đời trước và thiên nhiên được vẽ vô cùng tinh xảo. Hai anh em Louis và Aurelia vừa đi vừa cãi nhau về những bức tranh, chỉ chịu dừng lạ khi nhận được ánh mắt "yêu thương" từ phía mẫu hậu Isobel Carrow. Đón tiếp gia đình là một người đàn ông với mái tóc đen cùng với đôi mắt màu xanh lá, lúc này Aurelia chợt nhạn ra ông ấy rất giống với Theodore Nott cùng với một phụ nữ có mái tóc vàng óng ả.

"Chào mừng và cảm ơn đã tới dự tiệc của gia đình chúng tôi, Albert Carrow."

"Không có gì, tôi phải cảm ơn ông vì đã mời chúng tôi."

"Lâu rồi mới gặp phu nhân Isobel Carrow đây."

"Phải, cũng lâu lắm rồi, Laurie ạ."

Sau một hồi nói chuyện thì bà Laurie mới để ý đến Louis và Aurelia.

"Đây là con của hai người hả?"

"Phải, Louis và Aurelia Carrow."

"Chào hai con, ta là Laurie Nott."

"Chào phu nhân."

Ông Arnold và bà Laurie dẫn cả gia đình vào trong phòng tiệc. Ông Albert và bà Isobel ngồi ở bàn và đang nói chuyện với những gia chủ và phu nhân của các gia tộc phù thủy thuần huyết khác còn Louis với Aurelia ngồi ở bàn khác ở gần chỗ đó. Cùng lúc đó, Aurelia thấy Theodore đang đi tới.

"Chào Aurelia, mừng cậu tới phủ Nott."

"Cảm ơn."

Theodore ngồi xuống ghế bên cạnh, chào hỏi Louis rồi tiếp tục nói chuyện với Aurelia.

"Cậu đã chuẩn bị gì cho năm học mới chưa ?"

"Vẫn chưa, tôi còn chưa thèm đi mua sách giáo khoa là đằng khác."

"Sách năm nay cũng thú vị phết nhưng cũng nhiều kiến thức lắm."

"Vậy sao ? Chắc tuần sau tôi sẽ đi mua cùng với anh Louis và ba tôi."

"Hình như chúng ta có thêm một gia đình nữa rồi."

Theodore hướng mắt ra cửa phòng tiệc, Aurelia hiếu kì cũng nhìn theo ánh mắt của cậu ấy. Là gia đình Malfoy, Draco đã nhìn thấy hai người nên tiến tới và ngồi xuống ghế cạnh Aurelia.

"Thái độ gì đây Draco ?"

"Không có gì."

Aurelia không thèm để ý đến Malfoy nữa mà tiếp tục nói chuyện với Theodore Nott khiến cho Draco khó chịu, đây là lần đầu tiên mà Aurelia không thèm để ý tới cậu. Đang nói chuyện thì một cô bé xen ngang, có vẻ là em gái của Theodore.

"Anh Theodore, ba gọi anh kìa."

"Được rồi, tôi đi nha Aurelia."

Aurelia gật đầu, cô bé đó ngồi xuống bên cạnh cô.

"Chào chị, em là Ruby Nott, chắc chị là Aurelia Carrow phải không ạ?"

"Phải, em là em gái của Theodore sao?"

"Vâng, anh ấy thường xuyên nhắc đến chị lắm đấy, hầu hết cả mùa hè, năm nay là em nhập học Hogwarts nên cảm thấy lo quá, chị ạ."

"Không có gì đâu Ruby, chỉ là người ta sẽ đặt một chiếc nón lên đầu và nó sẽ phân loại em vào một trong bốn nhà thôi."

Chà, Ruby với Aurelia nói chuyện vui vẻ, vẫn không có vẻ gì là quan tâm tới con người đang mặt mũi tối sầm ngồi bên cạnh.

"Này Aurelia, làm ơn để ý đến tôi một chút đi."

"Cậu vẫn còn ngồi đây sao, bất ngờ thật đấy."

Aurelia có chút bất ngờ, bình thường thì Draco đã bỏ đi từ lâu rồi nhưng hôm nay vẫn còn ngồi đây thì đúng là một điều lạ mà.

"Được rồi, tôi và cậu nói chuyện, thế là được chứ gì."

"Mà này, đừng quá thân thiết với Nott."

"Sao vậy? Cậu ấy tốt mà."

"Tôi thấy cậu ta có ý đồ gì đó nên cảnh báo trước thôi."

"Đừng có nghĩ xấu cho Nott, Draco Malfoy."

"Tôi đã nói là cảnh báo trước thôi mà."

Cuối cùng thì buổi tiệc cũng kết thúc, gia đình Carrow ra xe để trở về nhà. Trước khi ra về, Aurelia ôm tạm biệt Ruby Nott rồi cùng với mẹ đi ra xe.

-----------------------------------------

Hẻm Xéo vẫn trật ních người, chủ yếu là học sinh chuẩn bị cho năm mới tại Hogwarts. Hôm nay, ba Albert và mẹ Isobel đều quyết định cùng đi với Louis với Aurelia. Cả gia đình chia thành hai hướng: bà Isobel đi với Louis còn Albert đi với Aurelia.

Tại tiệm sách Phú quý và Cơ hàn, hai cha con lại bắt gặp gia đình Weasley cũng đang mua sách.

"Lại gặp nhau nữa rồi, Arthur, lần này là cả Molly Weasley nữa chứ."

"Chào Albert Carrow!"

"Để xem nào, một hai ba bốn, bảy người con, quả là một kì tích."

"Cảm ơn nhưng tôi không rõ đó là lời khen hay chê nữa."

"Ông muốn hiểu theo cách nào cũng được, Arthur ạ."

Cùng lúc đó, ông Albert đưa túi tiền cho Aurelia:

"Được rồi, con đi mua sách đi, ta cần nói chuyện với ông Weasley đây."

"Vâng ba."

Aurelia cố lách qua nhà Weasley để tiến vào bên trong. Ông chủ bèn niềm nở đón tiếp:

"Chào cô Carrow, tôi có thể giúp được gì?"

Aurelia đưa danh sách cho ông chủ, một lúc sau thì ông ấy bê đồ ra. Cô trả tiền cho ông chủ rồi tiến tới chỗ ba.

"Ba, con mua xong rồi."

"Được rồi, hẹn gặp lại ở Bộ nhé, Arthur Weasley."

Sau khi ra khỏi tiệm sách, Albert dẫn Aurelia đi vào trong tiệm cú rồi cả hai đi ra với một con cú tuyết trên tay. Cô luôn ao ước có một con cứ nên nhìn thấy con cú sư tử Max của anh Louis mà ghen tị vô cùng, cuối cùng thì ba cô cũng quyết định tặng cú cho Aurelia. Con cú này sẽ tên là White, một cái tên vô cùng dễ đọc và cả dễ nhớ nữa. Cả gia đình gặp lại nhau ở tiệm Trang phục Mọi dịp của phu nhân Malkin. Ra khỏi tiệm, kiểm tra lại đồ đạc một lần nữa rồi trở về nhà.

------------------------------------

Ngày 1/9, Louis và Aurelia có mặt tại sân ga 93/4 cùng với ông Albert vì bà Isobel không được khỏe cho lắm. Ông Albert ôm mỗi người con một cái rồi đứng nhìn hai đứa lên tàu với khuôn mặt vui vẻ.

"Trời ơi Aurelia Carrow, sao mới có mấy tháng mà cậu nhìn khác quá đi." Zabini kêu lên

"Xinh hơn rồi đấy, không thể tin nổi, dậy thì quá ư là thành công."

"Cảm ơn nha!"

Pansy và Zabini dẫn Aurelia vào trong toa. Nhìn thấy cô bước vào, cả Draco lẫn Theodore đứng hình mất mấy giây, không ngờ ngoại hình cảu Aurelia thay đổi đến chóng mặt.

'Không cần nhìn tôi với ánh mắt đấy đâu.'

Draco và Theodore vội thu tầm mắt lại. Aurelia ngồi dối diện với hai người, trên tay là quyển sách mà cô vô cùng yêu thích. Blaise Zabini và Pansy Parkinson ngồi hai bên nhưng ánh mắt thì cứ hướng về phía nhau khiến cho Aurelia cảm thấy mình như vật ngáng đường hai người.

"Này, có cần mình đổi chỗ cho cậu không Parkinson ?"

"Hả, cái gì cơ, Carrow ?"

"Nãy giờ hai người cứ lén nhìn nhau mãi, nếu muốn nhìn rõ hơn thì một trong hai người đổi chỗ cho mình nhé, chứ cứ như thế này thì mình không thể chịu nổi nữa."

"À thôi, không cần đâu, cậu cứ ngồi đó đi."

Pansy nói thế nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía Zabini. Aurelia bèn ra hiệu cho Draco và Theodore ngồi dịch ra rồi ngồi vào giữa hai người họ. Lần này là đến lượt Draco và Theodore nhìn Aurelia khiến cho cô bé như thể sắp nổ tung đến nơi rồi.

"Làm ơn đi, từ Blaise Zabini với Pansy Parkinson, giờ lại đến Draco Malfoy với Theodore Nott."

"Được rồi mà, đừng nóng nữa Carrow."

"Bây giờ thì ai làm việc người đó đi, tôi mà còn thấy bất kì ai nhìn tôi thì đừng trách."

Bỗng cả đoàn tàu dừng lại, đèn tắt hết, ai cũng vô cùng sợ hãi. Một sinh vật với áo choàng đen che kín mặt mở cửa toa, xem xét một lượt rồi đi mất.

"Nó là cái gì vậy ?"

"Hình như là giám ngục Azkaban thì phải."

"À, vụ của Sirius Black đúng không ?"

"Ừ ha, Black trốn khỏi Azkaban mà."

"Đúng rồi."

Đã đến Hogwarts, tất cả cùng xuống nhà ga bé nhỏ rồi đi những chiếc xe không có ngựa kéo. Ở cổng trường cũng có cả những giám ngục Azkaban đang đứng gác. Aurelia đều nhìn chúng với ánh mắt không hề có thiện cảm dù chỉ một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store