Dong Nhan Hp Tham Vong Hoac Tinh Yeu
"Seamus" tôi hét lên đầy phấn khích chạy tới ôm chặt lấy người bạn thân nhất của mình. Chúng tôi chuẩn bị bắt đầu năm học thứ 3 ở Hogwarts và tôi đã không gặp được Seamus trong nhiều tháng .Seamus ôm lại tôi , rồi cậu ấy mỉm cười rời đi .
Tôi mắt cậu ấy đột nhiên bắn xuống ngực tôi "Ừm , cậu đã lớn lên một chút" cậu ấy nói đùa , tôi mở miệng giả vờ sốc , tôi biết cậu ấy không có ý định chiều cao nhưng đôi mắt cậu ấy đang dáng xuống bộ ngực đang phát triển . Nhưng tôi đã cười cùng cậu ấy . Bạn thân có thể nói đùa về những điều này.Đúng, tôi đã trưởng thành hơn một chút trong những ngày nghỉ lễ , nhưng nhìn quanh ga xe lửa, rất nhiều học sinh năm ba khác cũng vậy.
Ngay cả giọng của Seamus cũng có vẻ trầm hơn .
Chúng tôi đã không còn là những đứa trẻ nữa , bây giờ chúng tôi là những thiếu niên. Chúng tôi lên tàu tốc hành Hogwarst tìm một khoan trống để ngồi.
Chúng tôi đang đi đến gần cuối con tàu thì ai đó lao ngang qua tôi."Hãy xem cậu đi đâu , Leigh" đó là Draco Malfoy.Tôi gần như há hốc mồm kinh ngạc khi nhìn thấy cậu ấy .
Draco đã thay đổi rất nhiều kể từ lần cuối tôi gặp cậu ấy .
Mái tóc bạch kim của cậu ấy không còn vuốt ngược nữa mà bây giờ xoã trước trán , cậu ấy rất cao .
Khuôn mặt cậu ấy bây giờ không còn trẻ con đáng yêu như vậy nữa , bây giờ nó trưởng thành và đẹp trai hơn .
Giọng cậu cũng trầm hơn rất nhiều .
Tôi không thể không đỏ mặt khi thấy Draco hấp dẫn như thế nào chỉ sau một mùa hè .
Cậu ta có thể là một Jerk , nhưng cậu ta là một kẻ nóng nảy .
Một cảm giác mới lạ nảy sinh trong tôi .
Tôi đoán đây là những gì sẽ xảy ra khi bạn trở thành một thiếu niên."Nào Charmaine , cứ như thế này thì chúng ta sẽ không có khoang đâu" Seamus kéo tôi bằng cánh tay buộc tôi phải nhìn ra xa khỏi cảnh Draco đang lùi dần về phía sau.Đến gần cuối tàu , cuối cùng chúng tôi cũng tìm thấy một khoang trống.
Chúng tôi ngồi gần cửa sổ ở hai phía đối diện nhau .
Tôi không thể không tự hỏi liệu tính cách của Draco đã 'lớn lên' một chút như những người còn lại trong kì nghỉ lễ hay không , nhưng tôi rất nguy ngờ điều đó .
Tôi có lẽ đã ở trong một năm nữa của những trò ngớ ngẩn và gọi tên của cậu ta ."Cậu đã làm gì trong những ngày nghỉ?" Tôi hỏi Seamus , gạt đi những suy nghĩ của mình ra khỏi cậu trai tóc bạch kim."Cha mình đưa mình đi cắm trại và câu cá . Ông ấy muốn có thời gian gắn bó giữa cha con . Mình nghĩ rằng ông ấy nghĩ rằng mình sẽ cảm thấy không thoải mái vì ông ấy là Muggle . Ông ấy nói đúng , mình nghĩ rằng ông ấy không được thoải mái vì là Muggle mặc dù vậy . Nhưng không , đó là bởi vì ông ấy thích câu cá " Seamus lắc đầu và tôi thì cười vì điều này ."Câu cá nghe có vẻ khá buồn chán" tôi đồng ý ."Tin mình đi . Mình đã nghĩ rằng có lẽ mình sẽ chết vì buồn chán" "Này các cậu" Neville ngồi cạnh tôi.
Neville đã thay đổi trong những ngày nghỉ .
Cậu ấy cao hơn và mảnh mai hơn rất nhiều.Chúng tôi đã nói về kì nghỉ của mình trên đường tới Hogwarts .
Năm học thứ ba được phép đi Hogsmeade vào cuối tuần .
Tôi đã được kí giấy phép trong túi và sẵn sàng đi.
Tôi không thể chờ đợi chiến đi đầu tiên của tôi ở đó.
Tôi muốn đến tiệm công tước mật nhất . Nghĩ về tất cả đồ ngọt ở đó khiến miệng tôi ứa nước."Chuyện gì vậy?" Neville hỏi với vẻ mặt sợ hãi khi đoàn tàu đột nhiên dừng lại và tất cả các đèn bị tắt hết."Chúng ta chưa thể nào ở Hogwarts " Dean nói thêm.Các cửa sổ của toa tàu bắt đầu đóng băng và nhiệt độ giảm xuống đột ngột.
Tôi có thể thấy hơi thở của chính mình mờ mịt trước mặt.
Da gà nổi trên cánh tay và tôi rùng mình."Mình sẽ đi xem chuyện gì đang xảy ra" tôi nói khi rời khỏi chỗ ngồi .
Suy nghĩ đầu tiên của tôi là đoàn tàu vừa bị hỏng , mặc dù điều đó không giải thích được việc giảm nhiệt độ đột ngột.Tôi không có ý tưởng cho điều đó.Seamus nắm lấy tay tôi "Cậu có điên không . Đừng có đi ra ngoài . Chúng ta không biết được điều gì đã gây ra chuyện này""Chà , chúng ta sẽ không phát hiện được nếu ta cứ ngồi ở đây" tôi rút tay mình ra khỏi tay cậu ấy từ từ mở cánh cửa trượt của toa "Đừng lo lắng , mình sẽ quay lại ngay nếu thấy điều gì đó không ổn" Tôi lẫn ra ngoài hành lang xe lửa tối tăm . Trời tối đến mức tôi chỉ có thể nhìn thấy những cái đầu của một số người nhô ra khỏi cái toa để xem có chuyện gì đang xảy ra.Tôi từ từ bước xuống hành lang với cái đũa phép của mình và đi tới đầu tàu . Da gà tôi nổi nhiều hơn khi thấy thứ gì đó ở ngay trước mắt .
Tôi quyết định dừng lại và quay đầu lại . Dù đó là gì thì bây giờ tôi cũng không muốn ở lại đây và tìm hiểu.Ngay sau khi tôi quay đầu lại , tôi đâm thẳng vào một ai đó .
Tôi thở hỗn hễn tim đập mạnh trong lồng ngực."Là ai đó?" Giọng sợ hãi của Draco thì thầm trước mặt tôi .
Tôi có thể cảm thấy hơi thở lạnh lẽo của cậu ấy phả ra từ cái bóng đen tối của cậu ấy."Là tôi , Lexi" tôi thì thầm với cậu ấy "Có thứ gì đó đang đến" giọng nói của tôi cho thấy tôi sợ hãi đến mức nào . Tôi không thể kiểm soát được nó.Draco nhìn qua vai tôi . Cậu ấy cũng có thể cảm nhận được thứ gì đó đang hướng về phía chúng tôi.
Cậu nắm lấy cánh tay tôi và kéo tôi vào cánh cửa gần nhất . Đó là một trong những phòng tắm của xe lửa."Đó là một giám ngục , họ đang tìm kiếm Sirius Black trên con tàu " Draco thì thầm với tôi . Tim tôi đập loạn xạ , cổ họng và bụng tôi thắt lại, biết những gì ở đó không làm cho nổi sợ biến mất mà lại tăng thêm.
Giám ngục là lính canh của nhà tù phù thủy Azkaban và được biết đến với nụ hôn ....
Và tôi không muốn điều đó xảy ra với tôi hôm nay hay bất cứ ngày nào .Không khí càng lúc càng lạnh khi họ càng đến gần .
Đột nhiên cánh cửa phòng tắm mở ra.
Tôi sợ hãi ôm chặt eo Draco và vùi đầu vào ngực cậu ấy.
Draco không đẩy tôi ra , thay vào đó cậu vòng tay quanh vai tôi để bảo vệ và lùi chúng tôi càng xa cửa càng tốt.Tôi nhắm mắt lại , tôi có thể nghe thấy nhịp tim đập nhanh của Draco trong lồng ngực cậu ấy.
Cơ tay cậu ấy căng lên xung quanh tôi và cậu ấy hơi run.
Tôi cảm thấy như tất cả hạnh phúc rời khỏi cơ thể của tôi , như tôi sẽ không bao giờ được hạnh phúc nữa.
Chúng tôi yên lặng và yên lặng chờ đợi điều gì đó sẽ đến tiếp theo.Các cơ của Draco cuối cùng cũng thả lỏng xung quanh tôi và nhịp tim cậu ấy bắt đầu chậm lại một chút."Đi rồi Lexi" cậu thì thầm vào tai tôi , vòng tay cậu vẫn ôm lấy tôi . Trên đoàn tàu vẫn tối và lạnh.
Tôi vẫn chưa dám di chuyển , đề phòng nó quay lại.
Tôi vẫn im lặng , vẫn trong vòng tay của Draco . Tôi cảm thấy một cảm giác an toàn kì lạ khi ở đây với Draco .
Điều mà tôi không bao giờ nghĩ rằng có thể cảm nhận được với cậu ấy.
Có lẽ tôi đã đúng và cũng có lẽ là cậu đã trưởng thành hơn một chút.
Tôi rất mừng vì tình cờ gặp cậu ấy trong hội trường.
Tôi sẽ không biết phải làm gì nếu không có cậu ấy ở đó . Có lẽ tôi sẽ phải hưởng trọn nụ hôn giám ngục chăng.Đèn đột ngột bật trở lại và đoàn tàu cũng bắt đầu di chuyển trở lại.
Tôi nhìn lên Draco người đang nhìn xuống tôi ; mặt cậu ấy trông hơi tái xanh xao hơn bình thường.Khi màu sắc trở lại trên khuôn mặt tôi, má tôi đột nhiên cảm thấy nóng nhận ra chúng tôi đang trong vòng tay của nhau.
Tôi thoát khỏi vòng tay của cậu và lùi ra xa cậu vài bước.
Draco trông có vẻ không thoải mái khi đứng thẳng dậy "Chúng ta hãy giữ điều đó cho riêng mình, được rồi Leigh" Tôi gật đầu tránh nhìn thẳng vào mắt cậu ấy. Draco nhanh chóng lướt qua tôi , cánh tay cậu nhẹ nhàng lướt qua tôi khi cậu đi. Tôi bị bỏ lại một mình trong nhà tắm.Tim tôi vẫn đập nhanh trong lồng ngực , nhưng không phải là do chứng mất trí nhớ , mà là do tôi đã quá gần gũi với Draco như thế nào.Bây giờ thì tôi đã chắc chắn rằng , tôi đã phải lòng cậu ấy .Hết .Sao vàng chứ :33
Tôi mắt cậu ấy đột nhiên bắn xuống ngực tôi "Ừm , cậu đã lớn lên một chút" cậu ấy nói đùa , tôi mở miệng giả vờ sốc , tôi biết cậu ấy không có ý định chiều cao nhưng đôi mắt cậu ấy đang dáng xuống bộ ngực đang phát triển . Nhưng tôi đã cười cùng cậu ấy . Bạn thân có thể nói đùa về những điều này.Đúng, tôi đã trưởng thành hơn một chút trong những ngày nghỉ lễ , nhưng nhìn quanh ga xe lửa, rất nhiều học sinh năm ba khác cũng vậy.
Ngay cả giọng của Seamus cũng có vẻ trầm hơn .
Chúng tôi đã không còn là những đứa trẻ nữa , bây giờ chúng tôi là những thiếu niên. Chúng tôi lên tàu tốc hành Hogwarst tìm một khoan trống để ngồi.
Chúng tôi đang đi đến gần cuối con tàu thì ai đó lao ngang qua tôi."Hãy xem cậu đi đâu , Leigh" đó là Draco Malfoy.Tôi gần như há hốc mồm kinh ngạc khi nhìn thấy cậu ấy .
Draco đã thay đổi rất nhiều kể từ lần cuối tôi gặp cậu ấy .
Mái tóc bạch kim của cậu ấy không còn vuốt ngược nữa mà bây giờ xoã trước trán , cậu ấy rất cao .
Khuôn mặt cậu ấy bây giờ không còn trẻ con đáng yêu như vậy nữa , bây giờ nó trưởng thành và đẹp trai hơn .
Giọng cậu cũng trầm hơn rất nhiều .
Tôi không thể không đỏ mặt khi thấy Draco hấp dẫn như thế nào chỉ sau một mùa hè .
Cậu ta có thể là một Jerk , nhưng cậu ta là một kẻ nóng nảy .
Một cảm giác mới lạ nảy sinh trong tôi .
Tôi đoán đây là những gì sẽ xảy ra khi bạn trở thành một thiếu niên."Nào Charmaine , cứ như thế này thì chúng ta sẽ không có khoang đâu" Seamus kéo tôi bằng cánh tay buộc tôi phải nhìn ra xa khỏi cảnh Draco đang lùi dần về phía sau.Đến gần cuối tàu , cuối cùng chúng tôi cũng tìm thấy một khoang trống.
Chúng tôi ngồi gần cửa sổ ở hai phía đối diện nhau .
Tôi không thể không tự hỏi liệu tính cách của Draco đã 'lớn lên' một chút như những người còn lại trong kì nghỉ lễ hay không , nhưng tôi rất nguy ngờ điều đó .
Tôi có lẽ đã ở trong một năm nữa của những trò ngớ ngẩn và gọi tên của cậu ta ."Cậu đã làm gì trong những ngày nghỉ?" Tôi hỏi Seamus , gạt đi những suy nghĩ của mình ra khỏi cậu trai tóc bạch kim."Cha mình đưa mình đi cắm trại và câu cá . Ông ấy muốn có thời gian gắn bó giữa cha con . Mình nghĩ rằng ông ấy nghĩ rằng mình sẽ cảm thấy không thoải mái vì ông ấy là Muggle . Ông ấy nói đúng , mình nghĩ rằng ông ấy không được thoải mái vì là Muggle mặc dù vậy . Nhưng không , đó là bởi vì ông ấy thích câu cá " Seamus lắc đầu và tôi thì cười vì điều này ."Câu cá nghe có vẻ khá buồn chán" tôi đồng ý ."Tin mình đi . Mình đã nghĩ rằng có lẽ mình sẽ chết vì buồn chán" "Này các cậu" Neville ngồi cạnh tôi.
Neville đã thay đổi trong những ngày nghỉ .
Cậu ấy cao hơn và mảnh mai hơn rất nhiều.Chúng tôi đã nói về kì nghỉ của mình trên đường tới Hogwarts .
Năm học thứ ba được phép đi Hogsmeade vào cuối tuần .
Tôi đã được kí giấy phép trong túi và sẵn sàng đi.
Tôi không thể chờ đợi chiến đi đầu tiên của tôi ở đó.
Tôi muốn đến tiệm công tước mật nhất . Nghĩ về tất cả đồ ngọt ở đó khiến miệng tôi ứa nước."Chuyện gì vậy?" Neville hỏi với vẻ mặt sợ hãi khi đoàn tàu đột nhiên dừng lại và tất cả các đèn bị tắt hết."Chúng ta chưa thể nào ở Hogwarts " Dean nói thêm.Các cửa sổ của toa tàu bắt đầu đóng băng và nhiệt độ giảm xuống đột ngột.
Tôi có thể thấy hơi thở của chính mình mờ mịt trước mặt.
Da gà nổi trên cánh tay và tôi rùng mình."Mình sẽ đi xem chuyện gì đang xảy ra" tôi nói khi rời khỏi chỗ ngồi .
Suy nghĩ đầu tiên của tôi là đoàn tàu vừa bị hỏng , mặc dù điều đó không giải thích được việc giảm nhiệt độ đột ngột.Tôi không có ý tưởng cho điều đó.Seamus nắm lấy tay tôi "Cậu có điên không . Đừng có đi ra ngoài . Chúng ta không biết được điều gì đã gây ra chuyện này""Chà , chúng ta sẽ không phát hiện được nếu ta cứ ngồi ở đây" tôi rút tay mình ra khỏi tay cậu ấy từ từ mở cánh cửa trượt của toa "Đừng lo lắng , mình sẽ quay lại ngay nếu thấy điều gì đó không ổn" Tôi lẫn ra ngoài hành lang xe lửa tối tăm . Trời tối đến mức tôi chỉ có thể nhìn thấy những cái đầu của một số người nhô ra khỏi cái toa để xem có chuyện gì đang xảy ra.Tôi từ từ bước xuống hành lang với cái đũa phép của mình và đi tới đầu tàu . Da gà tôi nổi nhiều hơn khi thấy thứ gì đó ở ngay trước mắt .
Tôi quyết định dừng lại và quay đầu lại . Dù đó là gì thì bây giờ tôi cũng không muốn ở lại đây và tìm hiểu.Ngay sau khi tôi quay đầu lại , tôi đâm thẳng vào một ai đó .
Tôi thở hỗn hễn tim đập mạnh trong lồng ngực."Là ai đó?" Giọng sợ hãi của Draco thì thầm trước mặt tôi .
Tôi có thể cảm thấy hơi thở lạnh lẽo của cậu ấy phả ra từ cái bóng đen tối của cậu ấy."Là tôi , Lexi" tôi thì thầm với cậu ấy "Có thứ gì đó đang đến" giọng nói của tôi cho thấy tôi sợ hãi đến mức nào . Tôi không thể kiểm soát được nó.Draco nhìn qua vai tôi . Cậu ấy cũng có thể cảm nhận được thứ gì đó đang hướng về phía chúng tôi.
Cậu nắm lấy cánh tay tôi và kéo tôi vào cánh cửa gần nhất . Đó là một trong những phòng tắm của xe lửa."Đó là một giám ngục , họ đang tìm kiếm Sirius Black trên con tàu " Draco thì thầm với tôi . Tim tôi đập loạn xạ , cổ họng và bụng tôi thắt lại, biết những gì ở đó không làm cho nổi sợ biến mất mà lại tăng thêm.
Giám ngục là lính canh của nhà tù phù thủy Azkaban và được biết đến với nụ hôn ....
Và tôi không muốn điều đó xảy ra với tôi hôm nay hay bất cứ ngày nào .Không khí càng lúc càng lạnh khi họ càng đến gần .
Đột nhiên cánh cửa phòng tắm mở ra.
Tôi sợ hãi ôm chặt eo Draco và vùi đầu vào ngực cậu ấy.
Draco không đẩy tôi ra , thay vào đó cậu vòng tay quanh vai tôi để bảo vệ và lùi chúng tôi càng xa cửa càng tốt.Tôi nhắm mắt lại , tôi có thể nghe thấy nhịp tim đập nhanh của Draco trong lồng ngực cậu ấy.
Cơ tay cậu ấy căng lên xung quanh tôi và cậu ấy hơi run.
Tôi cảm thấy như tất cả hạnh phúc rời khỏi cơ thể của tôi , như tôi sẽ không bao giờ được hạnh phúc nữa.
Chúng tôi yên lặng và yên lặng chờ đợi điều gì đó sẽ đến tiếp theo.Các cơ của Draco cuối cùng cũng thả lỏng xung quanh tôi và nhịp tim cậu ấy bắt đầu chậm lại một chút."Đi rồi Lexi" cậu thì thầm vào tai tôi , vòng tay cậu vẫn ôm lấy tôi . Trên đoàn tàu vẫn tối và lạnh.
Tôi vẫn chưa dám di chuyển , đề phòng nó quay lại.
Tôi vẫn im lặng , vẫn trong vòng tay của Draco . Tôi cảm thấy một cảm giác an toàn kì lạ khi ở đây với Draco .
Điều mà tôi không bao giờ nghĩ rằng có thể cảm nhận được với cậu ấy.
Có lẽ tôi đã đúng và cũng có lẽ là cậu đã trưởng thành hơn một chút.
Tôi rất mừng vì tình cờ gặp cậu ấy trong hội trường.
Tôi sẽ không biết phải làm gì nếu không có cậu ấy ở đó . Có lẽ tôi sẽ phải hưởng trọn nụ hôn giám ngục chăng.Đèn đột ngột bật trở lại và đoàn tàu cũng bắt đầu di chuyển trở lại.
Tôi nhìn lên Draco người đang nhìn xuống tôi ; mặt cậu ấy trông hơi tái xanh xao hơn bình thường.Khi màu sắc trở lại trên khuôn mặt tôi, má tôi đột nhiên cảm thấy nóng nhận ra chúng tôi đang trong vòng tay của nhau.
Tôi thoát khỏi vòng tay của cậu và lùi ra xa cậu vài bước.
Draco trông có vẻ không thoải mái khi đứng thẳng dậy "Chúng ta hãy giữ điều đó cho riêng mình, được rồi Leigh" Tôi gật đầu tránh nhìn thẳng vào mắt cậu ấy. Draco nhanh chóng lướt qua tôi , cánh tay cậu nhẹ nhàng lướt qua tôi khi cậu đi. Tôi bị bỏ lại một mình trong nhà tắm.Tim tôi vẫn đập nhanh trong lồng ngực , nhưng không phải là do chứng mất trí nhớ , mà là do tôi đã quá gần gũi với Draco như thế nào.Bây giờ thì tôi đã chắc chắn rằng , tôi đã phải lòng cậu ấy .Hết .Sao vàng chứ :33
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store