ZingTruyen.Store

Dong Nhan Harry Potter Tinh Nhan Than Bi

Charles cứ như vậy mơ mơ màng màng cùng vị nam nhân xa lạ này khiêu vũ rồi lại bị hắn kéo đến ngồi ở một địa phương, trong lúc đó có vô số lần Charles muốn chạy trốn đều bị người kia vô tình mà đánh gãy, thời gian trôi qua, gương mặt thiếu niên cũng từ hồng nhuận khôi phục trở về bộ dáng trắng nõn trấn định, sau lại lần lượt biến hóa đủ loại sắc thái khi thỉnh thoảng bị cử chỉ lớn mật của đối phương trêu chọc, như vậy tới tới lui lui vô số lần sau, Charles rốt cuộc cưỡng chế tâm tình kêu gào, thiếu niên thấp thỏm bất an ngồi bên cạnh người kia.

"Tom Riddle."

Voldemort hữu hảo vươn tay phải tự giới thiệu.

Xuất phát từ lễ phép, Charles cầm lấy tay Voldemort, tuy rằng lại một nữa lần đụng vào vẫn làm cậu run lên, mà khóe miệng tươi cười của đối phương làm cậu càng cảm thấy cả người đều không thích hợp.

"Charles McAvoy."

Bởi vì đối phương thật lâu không có buông tay, thiếu niên mới hậu tri hậu giác ý thức được chính mình quá mức với khẩn trương mà đem tên họ thật tiết lộ ra rồi.

Còn may đối phương chỉ là một Muggle, bằng không chính mình liền bại lộ...... Charles may mắn nghĩ.

Mà ở thời điểm Charles thất thần, một đống rượu và đồ ăn đã được đưa đến bàn bọn họ.

"Tôi không uống rượu......"

Charles nhìn cử chỉ thành thạo của đối phương, lại nghĩ đến một loạt hành động vừa rồi của hắn, còn thủ đoạn tán tình thập phần tùy tiện vừa rồi nữa, đều làm cậu cảm thấy muốn kháng cự tiếp cận người như vậy, nhưng không xong chính là, cậu lại sẽ không thể khống chế bị người đàn ông tên Tom Riddle này lôi kéo.

"Cái gì cũng có lần đầu."

Voldemort đáy mắt hiện lên ý cười, sau đó không có ý tốt mà cong cong khóe miệng.

Nghe câu nói mang đầy ý ám chỉ này, Charles cả khuôn mặt lại đỏ ... Cậu hiện tại ... Trái tim như bị ngọn lửa lớn thiêu đốt dày vò, đặc biệt là khi đối mặt người kia.

"Thực xin lỗi, chúng ta không phải rất quen thuộc ....."

Âm thầm cắn cắn môi, thiếu niên ấp úng mà nói ra những lời này. Sau đó cậu liền thấy nam nhân kia hài hước nhướng mày, chỉ nhướng mày thôi mà cũng hấp dẫn đến vậy ..... Thật sự là làm Charles từ trước tới nay chưa gặp phải chuyện lớn gì không biết phải làm sao.

"Thế nào, như vậy rồi mà vẫn chưa quen thuộc ?" Tiếng nói trầm thấp mang theo ngữ khí ái muội, mà tay hắn trực tiếp đem thiếu niên ôm vào lòng ngực, "Hiện tại thì sao?"

Charles còn không kịp làm ra phản ứng gì, đã lại bị kéo về vòng tay mà cậu vừa mới thoát ra.

" Xin đừng như vậy....." Thật sự Charles bây giờ có xúc động muốn đào tường chạy, đồng thời cũng không biết phải làm thế nào...... Cậu thậm chí không có dũng khí đẩy tay đối phương đang đáp ở trên vai ra.

Charles giờ phút này hoàn toàn quên mất đối phương chỉ là một Muggle, đối với cậu mà nói là không hề có tính công kích, chỉ cần sử dụng ma chú liền có thể lập tức thoát khỏi tình cảnh này, nhưng trên thực tế, thiếu niên chỉ dùng thanh âm khiếp nhược ... Khẩn cầu.

Tuy rằng bị người đàn ông này hấp dẫn, nhưng là chưa đến cái loại trình độ này, đặc biệt là ở loại địa phương này, trong giới Muggle. Mặc dù tâm tư thực rõ ràng, nhưng là nhút nhát gần như đã là thói quen, tính cách trốn tránh lại làm Charles vào giờ phút này liền cả dũng khí đẩy ra đối phương ra đều không có, thiếu niên trong mắt xuất hiện mê mang thậm chí biểu tình có chút phóng túng.

Voldemort nhìn thiếu niên gần trong gang tấc, mắt đen cuối cùng thu hồi biểu tình hài hước, hắn đứng dậy thuận tiện đem người trong lòng ngực kéo lên. Thiếu niên thân thể mềm mại, làm hắn không tự chủ được đem đối phương ôm càng chặt.

"Chúng ta đi ra ngoài, nơi này quá ồn." Chờ Voldemort nói xong, Charles ngốc ngốc gật gật đầu, sau đó phối hợp đi theo nam nhân bên người rời khỏi quán bar.

Đã vào thu Luân Đôn mang theo hơi lạnh, rời đi quán bar vài phút sau, trên đường bắt đầu xuất hiện mưa nhỏ.

Không có thi chú giữ ấm Charles bị một trận gió lạnh thổi qua làm run bần bật, sau đó, cậu thấy trên vai được phủ thêm một lớp áo choàng.

"Lạnh không?" Voldemort hỏi, sau khi đem áo gió trên tay khoác lên người thiếu niên, hắn nắm tay mang thiếu niên vẻ mặt dại ra đi tới của hàng bên kia đường đã đóng cửa tránh mưa.

Charles bị động đi theo, khi đối phương đóng cúc áo cho cậu, một tia cảm xúc kì dị từ đáy lòng dâng lên. Đối phương đem cậu bọc đến gắt gao, mà cái động tác này thoạt nhìn tựa hồ không có khả năng xuất hiện ở trên người này.

Không có phù thủy nào khi cảm thấy thời tiết trở lạnh liền đưa áo khoác cho đồng bạn, bọn họ đã quen dựa ma pháp giải quyết vấn đề nhỏ này.

Đã không còn sự ồn ào náo động ở quán bar, dưới mái hiên, người trước mặt tựa hồ cũng ít đi sự tùy hứng, ánh đèn màu cam ảm đạm chiếu xuống, Charles nhìn vào cặp mắt màu đen không thấy rõ cảm xúc kia.

Lúc này, Charles mới cố lấy dũng khí nghiêm túc đánh giá nam nhân trước mặt.

Tom · Riddle, một Muggle thập phần mê người, tóc cùng đôi mắt đen, ước chừng 30 tuổi, ngũ quan tinh xảo, dáng người cao gầy cùng với tính tình khó lường ...

Tỷ như giờ phút này, đối phương lại hài hước nhướng mày.

"Xem đủ rồi sao?"

Một câu liền lôi Charles trở về hiện thực, thiếu niên đột nhiên gật đầu trả lời nói, " Ư ... Ưm ... Thực xin lỗi."

Nhìn chằm chằm người khác như vậy không phải hành vi lễ phép.

Quả nhiên đỉnh đầu lại truyền đến tiếng cười khẽ.

Thiếu niên khẩn trương gương mặt phiếm hồng, hắn dồn dập nói thanh, " Tôi Không......"

Nhưng mà thanh âm bị bao phủ, người kia cúi người gương mặt dán thật gần, môi mỏng xẹt qua mặt cậu.

Trên mặt hơi lạnh...... Charles chất phác nghĩ, chờ cậu khiếp sợ lấy lại tinh thần, đối phương đã đứng thẳng thân thể.

"Vì cái gì......"

Thiếu niên hơi thở có chút không xong...... Tuy rằng trong lòng rối rắm nghĩ đối phương chỉ là trêu đùa mình, rõ ràng đây chỉ là trò chơi của đối phương, cho dù ở giới Muggle chưa lâu, nhưng cậu  biết thế giới Muggle không thiếu nhất chính là trò chơi tình cảm, nếu là giới phù thủy bình thường ngược lại sẽ càng thêm bảo thủ, chính là nghi vấn vẫn là tự xuất hiện.

Voldemort tựa hồ nhìn ra suy nghĩ của Charles, cái này làm cho hắn trả lời ở như vậy cảnh tượng hạ càng như là ở hỏi lại.

"Làm sao vậy, nhất kiến chung tình thật sự liền khó lý giải như vậy sao."

Charles bị giọng điệu đương nhiên này của đối phương làm chấn động rồi, vậy nhưng không hề cảm thấy người đối diện tuỳ tiện, mà là đối phương trong giọng nói có loại xác định rất khó lệnh người hoài nghi.

Thiếu niên trong lòng kỳ dị đảo qua suy đoán phía trước, trái tim kịch liệt nhảy lên chính là chỉ cần tin nội dung trong lời nói kia.

Sau đó lại là thật lâu im lặng.

Rốt cuộc, Charles có chút co quắp nắm chặt nắm tay rồi lại buông lỏng, cậu run run ngẩng đầu, lại một lần đối diện cặp mắt màu đen kia, thanh âm thiếu niên ở trong gió lạnh có chút run rẩy.

"Xin hỏi...... Ngài chung tình thời gian là bao lâu."

Tạm thời trước quên mất chính mình là cái phù thủy đi.

Ánh đèn nhàn nhạt, thiếu niên hơi hơi ngẩng đầu lên, đồng tử trong veo chiết xạ ra chưa từng có ánh sáng .

Voldemort nhìn thiếu niên thân hình gầy yếu ở gió lạnh không ngừng run rẩy, hắn cúi người đặt lên bàn tay vừa mới được hắn dắt đi một nụ hôn, Voldemort tầm mắt cùng Charles song song, mà thanh âm trầm thấp của hắn cũng rõ ràng truyền vào trong tai thiếu niên.

"Em sẽ biết."

*

Vì thế khi Charles học năm thứ tư tại Hogwarts, cậu lần đầu tiên bắt đầu yêu đương...... Đối phương là cái Muggle, tên Tom Riddle.

Cái này năm 4 Hufflepuff nguyên bản tồn tại cảm giác thấp, cũng không có nhiều bạn bè lắm coi như quen thuộc chỉ có mấy người bạn cùng phòng ngủ, trong đó có một người bạn thân, gọi là Lucas Tyr.

Trên đường đi đến phòng học ma dược, Charles bị đối phương gọi lại.

"Charles!"

Một bàn tay thật mạnh vỗ vào trên vai Charles, làm thiếu niên trong lòng ngực ôm đầy sách giáo khoa bước chân lảo đảo một cái thiếu chút nữa té ngã. Sau khi ổn định bước chân, Charles hơi bất đắc dĩ nhìn về phía Lucas, đây bằng hữu tốt nhất của cậu ở Hogwarts.

"Mau xem cái này," Lucas đập đập huy chương trước ngực ' Cedric cố lên ', một loại cảm giác vinh dự nghênh ngang, " Huynh Trưởng chúng ta thật quá tuyệt vời."

Charles nhìn ma pháp trên huy chương nháy mắt có một loại cảm giác vô ngữ, sau đó cậu rốt cuộc giác phát hiện mỗi học sinh đi qua mình trước ngực đều mang theo một cái huy chương như vậy, mà làm Charles cảm thấy kinh ngạc chính là cơ hồ mỗi người đều mang huân chương cổ vũ Cedric thắng lợi, mà cái kia từ năm nhất liền thập phần nổi danh, lời đồn người có lực lượng đối đầu với Chúa tể hắc ám, chúa cứu thế Harry Potter lại bị các học viện bài xích.

Tình cảnh như vậy làm Charles có chút thất thần, trong ấn tượng của cậu vị kia đầu tóc rối loạn loạn, đôi mắt màu lục nam sinh không phải vẫn luôn thực xuất sắc sao...... Charles thường xuyên có thể ở cuối học kỳ thấy đối phương vì học viện Gryffindor mang về thật nhiều điểm, cho nên như thế nào sẽ hoàn toàn không có người ủng hộ Potter đây.

Tựa hồ nhìn ra Charles suy nghĩ cái gì, Lucas nói, "Đó là bởi vì Cedric học trưởng của chúng ta quá ưu tú, là hoàn toàn xứng đáng là tuyển thủ Thi đấu Tam Pháp Thuật, mà Harry Potter...... Cậu ta là gian lận đem tên ném vào cốc lửa ."

Lucas nói tới đây thì dừng lại, Charles theo tầm mắt hắn liền nhìn thấy một người hướng về bọn họ bên này đi tới Harry Potter.

Hai người hướng hành lang bên cạnh di chuyển, Potter nện bước thực mau, vội vã xuyên qua đám người sau liền biến mất ở chỗ ngoặt. Lucas nhìn Charles bên người, nhún vai. Theo sau hai người cùng nhau đi đến phòng độc dược.

Ma dược là môn học Charles khó nắm bắt nhất. Không chỉ bởi vì chủng loại ma dược cực nhiều, còn vì giáo sư độc dược trên người không lúc nào là không phát ra hơi thở khủng bố...

Sau khi chuẩn bị tốt tài liệu, Charles nghiêm túc đem nhóm tài liệu đã phân loại tốt dựa theo sách giáo khoa rồi lần lượt cho vào nồi nấu quặng, sau đó dùng muỗng chậm rãi quấy, nhưng là màu sắc nhìn qua cùng thành phẩm triển lãm của giáo sư trước sau có chút sai lầm.

"Charles, bồ tới giúp mình cắt cái này một chút, mình đi quấy nồi." Lucas nói, liền cùng Charles đổi vị trí, hắn đã từ bỏ đi cắt cái rễ cây kia

Lúc Charles tiếp nhận dao trong tay Lucas, một âm thanh khinh thường thổi qua bên người bọn họ.

Cùng với này là một tiếng, "Hừ."

Viện trưởng viện Slytherin, Severus Snape liếc mắt nhìn sao có thể chịu được thứ ma dược so với cự quái còn không khéo tay bằng này, sau liền không chút do dự nổi lên hắn kia cuồn cuộn trường bào rời xa tổ ma dược cự quái Lucas.

Charles cùng Lucas hai mặt nhìn nhau, tâm linh tương thông mà nghĩ đại khái chỉ có học viện Slytherin cùng Ravenclaw mới có thể làm ra độc dược vừa mắt giáo sư Snape.

Ma dược bi kịch Hufflepuff cùng ma dược thật bi kịch Gryffindor hai nhà căn bản làm lót đế cho cho hai học viện kia đi......

Nghĩ đến giáo sư độc dược cũng sẽ không lại chú ý tới bên này, thả lỏng thần kinh Charles theo bản năng bắt đầu nhớ thương người yêu đang ở giới Muggle.

--------

Vold điện hạ thật sự là nhanh gọn dứt khoát kéo người về mà, mị lực thật phi thường haha

Bình chọn và bình luận để tạo động lực cho editor nhé mn

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store