ZingTruyen.Store

Dong Nhan Harry Potter Ghet Cua Nao Troi Trao Cua Do

___Buổi tối tại nhà Weasley___

Adam : Tụi này giận nhau kinh thật. Suốt 2 năm học không nói với nhau một lời nào ? (ý nói Y/n và Cedric )

Her : Không biết năm nay có tiến triển gì không nữa :((

Fred : Bỏ qua hai người họ đi. Năm nay sẽ là năm tổ chức cuộc thi Tam Pháp Thuật. Vậy nên là hay quan tâm đến nó , kệ hai người kia đi.

Adam : ừ ha , Fred không nhắc thì anh cũng không nhớ đâu.

Harry : Cuộc thi Tam Pháp Thuật là gì vậy ??

Her : Cuộc thi tam pháp thuật là cuộc thi mà người chiến thắng sẽ được ghi vào lịch sử. Mỗi người dự thi phải là người dũng cảm và họ sẽ vượt qua được ba thử thách rất nguy hiểm. Để đảm bảo sự an toàn hội đồng giám khảo đã nhất trí chỉ cho phép những người đủ 17 tuổi mới được thi.Và phần thưởng sẽ rất là lớn.

Harry : Cậu biết nhiều thật đó.

Y/n : Nhưng cuộc thi này rất nguy hiểm , đã có rất nhiều người gặp nạn khi tham gia cuộc thi .

Her : A Y/n .

Adam : Em làm gì giờ mới ra đây vậy ?

Y/n : Thì sửa soạn một số đồ để chuẩn bị cho ngày mai. Mà trong lúc em đang soạn đồ mọi người nói xấu em đúng không , em hắt xì nhiều lắm đó.

Adam : Con bé này hâm à , em hắt xì là do thời tiết chứ , tụi này không dám nói xấu em đâu.

Y/n : Em chỉ đùa thôi mà.

Molly Weasley : Nè mấy đứa mau ngủ sớm đi mai mấy đứa còn phải dậy sớm lắm đó.

Ginny : Vâng ạ.

.........................

___5h sáng___

Her : Y/n mau dậy đi .

Y/n : Ờ ...... mình biết rồi.

Her : Giờ mình đi gọi 2 người kia , cậu nhớ dậy đấy.

Y/n : Ừm.

......................

Arthur : Nào mấy đứa mau xuất phát thôi.

Y/n : *ngáp* Buồn ngủ quá đi.

Ron : Mình cũng vậy.

Harry : Mà tụi mình đi đâu vậy Ron * ngáp*

Ron : Không biết nữa.

Her : Mấy bồ tỉnh ngủ dùm cái .

.............

Arthur : A ông Amos , xin chào.

Amos Diggory : Xin chào ông Arthur .

*Cedric nhảy từ trên cây xuống*

Cedric : Cháu chào bác.

Arthur : Nếu tôi đoán không nhầm đây là Cedric Diggory phải không ?

Cedric : Dạ.

*Hả sao anh ta lại ở đây chứ * Y/n thì thầm.

Ron : Sao hả Y/n bộ muốn đi về rồi hả ?

Y/n : Đúng vậy đấy.

Ron : Mà mình thấy anh ấy vừa nhìn cậu rất nhiều đó.

Y/n : Thôi ngay đi không hả .

Arthur : Nào nào mấy đứa mau đi tiếp thôi.

....................

Arthur : Đến nơi rồi đây.

Harry : Một chiếc giày sao ?

Y/n : Đây không phải chiếc giày bình thường đâu , nó là khóa cảng đó.

Ron : Khóa cảng sao ?

Cedric : Chính xác là vậy.

Arthur : Rồi rồi mấy đứa mau bám chắc vào chiếc giày đi.

Harry : Bám bám vào sao ??

Arthur : Harry .

.................

Ron : Ôi trời ơi nó bay được nè.

Arthur : Nào mấy đứa mau bỏ tay ra đi.

Y/n : Hả ?? Bỏ ra sao ?

Cả đám vội bỏ tay ra , những tiếng hét thất thanh vang lên ,từng đứa đều ngã xuống đất riêng chỉ có mỗi ông Arthur , Amos và Cedric đều từ từ tiếp đất một cách an toàn .

Y/n : A đau thiệt đó.

Arthur : Lần đầu đi nên có vẻ không được suôn sẻ quá ha .

Cedric từ từ đi đến kéo Harry dậy , anh cũng quay ra nhìn xem Y/n có bị sao không ( eo giận mà vẫn quan tâm người ta ) nhưng có vẻ Y/n không được ổn cho lắm.

Adam : Y/n em làm sao vậy ?

Y/n : Hình như bị trẹo chân rồi anh ạ , em không đứng dậy nổi.

Fred : Để anh c...

Adam : Eeee Cedric cậu có thể cõng em ấy dùm mình được không ?

Cedric : Hả mình sao??? ......... được thôi.

*Cái ông này làm cái quái gì vậy trời*Y/n nghĩ thầm.

Cả đám đứng quanh cố nhịn cười , còn Cedric anh nhẹ nhàng đi đến đỡ Y/n dậy rồi cõng cô. Y/n rất lúng túng , mặt cô đỏ bừng . Mọi người lũ lượt đi trước , còn Cedric và Y/n đi sau cùng.

Cedric : Ờm ..... em ổn chứ .

Y/n : ..........Hơi đau . Cảm ơn anh đã giúp tôi.

Cedric : Chuyện ở sau trường lúc đó... anh xin lỗi.

Y/n : Không sao đâu .

Ron : Ê ê nhìn hai người họ đang nói chuyện với nhau kìa.

Adam : Omg không lẽ.... Trời ơi không uổng công tôi mất ăn mất ngủ trong suốt 2 năm học để giúp hai con người kia.

Ginny : Vậy là họ làm lành rồi sao ?

Ron : Đúng vậy đó.

Arthur : Đến nơi rồi. Hẹn gặp lại sau ông Amos.

Amos Diggory : Hẹn gặp lại.

Cedric : Tạm biệt em.

Y/n : Tạm biệt , hẹn gặp lại.

----------

Adam : Eo ơi tình cảm quá ta.

Y/n : Em còn chưa tính sổ anh chuyện lúc nãy đâu.

Adam : Hihi , thôi để anh đỡ vào trong.

___Lều nhà Weasley___

Fred : Đây đây Y/n vào đây ngồi đi.

Y/n : Em cảm ơn.

Her : Cậu ngồi đây nghỉ đi để mình đi lấy nước cho cậu.

Y/n : Mình cảm ơn Mione nhiều.

Arthur : Mấy đứa mau nghỉ ngơi đi .

___Tại trận Quidditch thế giới lần thứ 422___

Mọi người cùng nhau đi vào , sân vận động tràn ngập màu xanh và đỏ , tiếng hò hét vô cùng lớn . Một giọng nói vang lên đã làm cho cả hội trường im lặng.

"Chào mừng mọi người đã đến với trận đấu Quidditch thế giới lần thứ 422 "

Sau khi nghe ông ta giới thiệu mọi người xung quanh vỗ tay , hò hét lớn hơn lúc trước . Hai đội Bulgaria và Ireland lần lượt ra sân và như thế trận chiến đã bắt đầu diễn ra.

Ginny : Kia có phải là Viktor Krum không ?

Ron : Đúng là anh ấy , nhà vô địch của chúng ta.

Y/n : Nhà vô địch ? Cậu nói quá không đó ? Nhỡ đâu trận này anh ta thua thì sao ???

Ron : Không hề có chuyện thua nhé.

Y/n : Kinh đấy . Cậu có dám cá với mình không ?

Ron : Chơi luôn sợ gì .

Y/n : Được . Mình cá là anh ta sẽ thua .

Ron : Anh ấy chắc chắn không thể nào thua được . Nếu anh ấy mà thua thì mình sẽ mua đồ ăn cho cậu.

Y/n : Ok luôn , còn nếu mình thua thì mình sẽ tặng cậu một cây chổi hàng xịn luôn.

Ron : Ôi cậu hứa đó nha.

Y/n : Mình không bao giờ thất hứa cả.

Ron và Y/n cổ vũ rất sung . Trận Quidditch kết thúc và kết quả là Y/n đã thắng , Ron đã phải giữ đúng lời hứa của mình là mua đồ ăn cho Y/n . Mọi người trở về lều trại . Khi mọi người đang say giấc thì ông Arthur đã đánh thức mọi người dậy .

Y/n : Có chuyện gì vậy ạ ?

Arthur : Ta sẽ giải thích sau , bây giờ phải rời khỏi đây trước đã.

Cả đám lũ lượt kéo nhau ra ngoài , xung quanh toàn là tiếng hét , rất nhiều lều trại đã bị đốt cháy.

Arthur : Nào mấy đứa mau nhanh lên , hãy đứng sát vào nhau đừng để bị lạc.

Mọi thứ xung quanh như một mớ hỗn độn , Y/n đã bị lạc mất mọi người , cô bé rất hoảng loạn và sợ hãi . May sao Y/n đã gặp được Cedric . Khi nhìn thấy Cedric ngay lập tức Y/n ôm chầm lấy anh và òa khóc . Thấy Y/n đang rất sợ nên Cedric không hỏi gì nhiều . Anh lập tức đưa Y/n đi trốn , may sao họ đã tìm được chỗ an toàn và không ngờ lại gặp mọi người ở đấy . Thấy Y/n ,Adam đã chạy tới ôm lấy con bé , có vẻ Adam đã rất lo lắng cho Y/n .

Adam : Y/n , em không sao chứ ?

Y/n : Em không sao *mếu máo*

Adam : Em không sao là anh vui rồi . Cedric à, tôi cảm ơn ông một lần nữa . Nếu không có ông giúp con bé chắc tôi chết mất.

Cedric : Không có gì đâu , mình cũng rất lo cho em ấy mà.

Nghe đến đây mặt Y/n bỗng đỏ ửng lên còn vài người kia tuy vẫn còn rất sợ nhưng khi nghe thấy Cedric nói vậy họ đã cố nhịn cười. Sau khi sự việc kết thúc mọi người lặng lẽ trở về nhà với một gương mặt mệt mỏi

..........còn tiếp.

___Hết chương 13___

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store