ZingTruyen.Store

[DONE/ST] Khách làng chơi - Khuẩn Lý Hữu Độc

Chương 17: Triền miên

muraseki

Cơ thể Trần Nhưỡng khác hẳn người thường, lỗ lồn vốn đã nhỏ hẹp lại căng mịn. Tống Thịnh Dữ trời sinh đã có "vốn liếng" hơn người, cứ thế liều mạng đâm vào khiến Trần Nhưỡng đau đớn đến mức nửa thân trên bật dậy, trông như đang chủ động sà vào lòng hắn.

"Anh... Đi ra ngoài..." Trần Nhưỡng hổn hển nói, cứ tưởng giọng điệu mình đã đủ kiên quyết, nào ngờ thốt ra lại mềm nhũn, ướt át, chẳng khác nào đang mời gọi người ta đâm sâu hơn.

Tống Thịnh Dữ một tay lót dưới eo cậu, một tay giữ chặt gáy, hai cơ thể dán chặt vào nhau, chia sẻ nhiệt độ nóng rực. Đôi mắt Trần Nhưỡng dần mất tiêu cự, Tống Thịnh Dữ liếm nhẹ khóe mắt cậu, bỗng nhiên nhếch môi cười tà ác.

"Được thôi."

Hắn cố tình kéo dài thời gian rút ra, từng tấc từng tấc di chuyển chậm rãi như đang mài mòn sự kiên nhẫn của cậu. Làn da trắng mịn của Trần Nhưỡng rịn ra lớp mồ hôi mỏng, cơ thể nóng hầm hập trong từng giây chờ đợi bị kéo dài lê thê. Hai má cậu ửng hồng, đôi mắt như phủ một tầng sương mờ ảo.

Vách thịt ướt át bên trong níu kéo lấy cặc Tống Thịnh Dữ khi hắn rút ra. Dịch nhờn tiết ra từ đầu khấc hòa quyện với nước dâm của Trần Nhưỡng, bao bọc lấy cây gậy thịt khiến nó càng thêm bóng loáng, trơn trượt.

Tống Thịnh Dữ nhìn chằm chằm vào mặt Trần Nhưỡng không chớp mắt. Hắn như một thợ săn lão luyện rình rập trong bóng tối, thích thú vờn con mồi đến khi nó kiệt sức rồi mới một phát nuốt trọn vào bụng.

Dương vật đã rút ra hơn nửa, chỉ còn lại phần quy đầu to bè mắc kẹt ở cửa huyệt. Đôi chân thon dài của Trần Nhưỡng quắp chặt lấy eo Tống Thịnh Dữ. Hắn cúi người xuống, không biết là than phiền thật hay đang trêu chọc cậu: "Trần Nhưỡng, cậu kẹp chặt quá, tôi không ra được."

Trần Nhưỡng nhíu mày nhìn hắn đầy hoang mang. Cảm giác đau đớn đã tan biến trong quá trình rút ra chậm chạp ấy, chỉ còn lại sự tê dại, ngứa ngáy và nóng rực nơi vách thịt. Cảm giác trống rỗng vi diệu bị cây hàng của Tống Thịnh Dữ khơi gợi lên đến cực điểm.

Tống Thịnh Dữ trượt tay xuống vỗ vỗ vào mông cậu: "Mở chân rộng ra chút nữa, tôi sẽ ra ngay."

Trần Nhưỡng nghe lời thật, hơi tách rộng hai chân, khiến cái lỗ lồn hồng hào càng mở rộng hơn mời gọi.

Gian kế của Tống Thịnh Dữ đã thành công. Cơ mông hắn căng cứng, cây dương vật cứng ngắc nóng hổi tàn nhẫn xâm nhập trở lại, một lần nữa phá tan cửa mình chật hẹp của cậu. Cú thúc vừa nhanh vừa độc địa.

"Phụt..."

Tiếng nước dâm trào ra nghe rõ mồn một. Lượng dịch nhờn tích tụ bên trong bị ép bắn tung tóe, chảy dọc theo đáy chậu Trần Nhưỡng, thấm ướt cả lỗ đít vẫn chưa hoàn toàn khép lại phía sau.

Cú thúc này khiến Trần Nhưỡng hoàn toàn mất tiếng, chỉ biết trừng to mắt, miệng há hốc định mắng Tống Thịnh Dữ không biết xấu hổ. Nhưng hắn đâu cho cậu cơ hội đó.

"Tôi biết rồi, cậu muốn tôi đi ra chứ gì?" Vừa nói hắn vừa rút ra, đến khi chỉ còn lại phần đầu thì lại tàn nhẫn đóng cọc thật mạnh vào trong.

Tống Thịnh Dữ cảm nhận được những thớ thịt bên trong đang chậm rãi co bóp, mút chặt lấy mình. Sự ma sát giữa da thịt kích thích tiết ra càng nhiều nước dâm, rồi lại bị hành động ra vào của hắn ép trào ra ngoài. Hơn nửa cặp mông của Trần Nhưỡng đã ướt đẫm, thấm loang lổ cả ga trải giường bên dưới thành một mảng sẫm màu.

"Cái miệng dưới này thành thật hơn nhiều đấy." Tống Thịnh Dữ cười cợt nhả.

Trần Nhưỡng nhăn mặt đấm vào vai hắn, nhưng tay chân mềm nhũn chẳng còn chút sức lực nào. Tống Thịnh Dữ bắt lấy tay cậu, nhịp điệu đâm rút dưới thân bắt đầu tăng tốc. Đóa hoa mềm mại bị hắn đụ đến mức cánh hoa nở rộ, run rẩy đón nhận sự tàn phá không thương tiếc. Dù vậy, trong cơn đau đớn xen lẫn khoái cảm tê dại, nó vẫn không ngừng phun ra từng đợt mật ngọt.

Cơ thể Trần Nhưỡng mềm mại hơn đàn ông bình thường rất nhiều, mồ hôi tuôn ra khiến da thịt trơn láng như được bọc trong tơ lụa thượng hạng. Tống Thịnh Dữ chặn cả hai cái miệng trên dưới của cậu mà vẫn chưa thỏa mãn, bàn tay thô ráp vò nát hai hạt đậu nhỏ trước ngực cậu.

Hai đầu vú vừa mới nhú lên một chút đã bị kẻ cưỡng bức bóp nắn không thương tiếc. Gốc rễ của chúng cắm sâu vào bầu ngực mềm mại, bàn tay to lớn của Tống Thịnh Dữ mở ra, bao trọn lấy cả phần thịt ngực đàn hồi vào trong lòng bàn tay.

Trần Nhưỡng từng sinh con một lần, ngực có phát triển đôi chút nhưng không có sữa. Sau này tuy đã nhỏ đi nhưng phần thịt ngực lại đặc biệt mềm xốp, chỉ cần bóp nhẹ là đầy ắp cả tay.

"A..."

Đây là điểm nhạy cảm của Trần Nhưỡng. Tống Thịnh Dữ là tay chơi lão luyện, vừa chạm vào đã phát hiện ra ngay. Hắn luyến tiếc rời môi khỏi miệng cậu, chuyển sang ngậm lấy một bên đầu vú.

Đầu vú mềm mại dưới sự cọ xát của lưỡi và răng hắn dần trở nên cứng ngắc. Trần Nhưỡng không thể chống lại bản năng cơ thể, ưỡn ngực dâng hiến cho hắn, muốn hắn liếm ướt thêm chút nữa, mút mạnh thêm chút nữa. Vì nụ hoa bên trên bị trêu đùa, đóa hoa bên dưới dường như cũng cảm nhận được luồng nhiệt tình này, từng đợt nước dâm nóng hổi phun trào xối xả lên quy đầu của Tống Thịnh Dữ.

Cơ thể Trần Nhưỡng như một mỏ kho báu khai thác mãi không hết. Tống Thịnh Dữ cái gì cũng muốn, vừa chơi đùa đầu vú lại vừa tơ tưởng đến chỗ khác.

Hắn gặm cắn cổ Trần Nhưỡng, để lại hết dấu răng này đến dấu răng khác. Một tay vê nắn đầu vú cậu kéo ra, tay kia lần mò xuống lỗ đít phía sau. Lỗ nhỏ màu đỏ hồng co rúm lại. Tống Thịnh Dữ dùng ngón trỏ và ngón giữa ấn vào, khuấy đảo bên trong, ép những nếp gấp ruột mềm mại không ngừng co bóp, cọ xát vào ngón tay hắn, chẳng mấy chốc đã ướt nhẹp dịch nhờn.

Trần Nhưỡng thất thủ toàn tập, bị Tống Thịnh Dữ xâm chiếm triệt để. Cổ họng phát ra những tiếng nức nở đáng thương, bụng dưới tê dại từng cơn. Cây gậy thịt nhỏ nhắn phía trước chẳng biết đã dựng đứng lên từ lúc nào, khi Tống Thịnh Dữ ấn mạnh ngón tay vào điểm G phía sau, nó lập tức bắn tinh ra ngoài.

Cùng lúc đó, dòng nước nóng từ trong lồn cũng phun trào mạnh mẽ. Trần Nhưỡng đạt cao trào cả trước lẫn sau cùng một lúc. Tống Thịnh Dữ bị kích thích bởi sự co bóp điên cuồng bên trong, lỗ sáo mở ra, cây dương vật thô to giật nảy lên mấy cái rồi bắn thẳng tinh dịch vào sâu trong tử cung cậu.

Trần Nhưỡng ưỡn cong người như vầng trăng khuyết, khuôn mặt ửng hồng đẫm nước mắt, đôi mắt mờ mịt nhìn gương mặt ướt đẫm mồ hôi của Tống Thịnh Dữ. Hắn cũng không ngờ cậu lại sướng đến mức này. Nhìn biểu cảm ngẩn ngơ của Trần Nhưỡng, hắn cúi xuống liếm đi giọt nước mắt nơi khóe mi cậu, cuốn tất cả vị mặn chát vào trong miệng.

Tống Thịnh Dữ rút cặc ra. Từ cái lồn đỏ hồng sưng tấy, tinh dịch trắng đục hòa lẫn với nước dâm từ từ chảy ra, cảnh tượng dâm dục và diễm lệ đến mức khiến cây hàng vừa mới mềm xuống của hắn lại cương cứng trở lại ngay lập tức.

Trần Nhưỡng bị đụ đến mức suýt ngất đi, Tống Thịnh Dữ vẫn chưa thấy đủ. Hắn vừa liếm nước mắt cậu vừa thì thầm nhắc nhở:

"Đừng khóc nữa, nước ở trên chảy hết rồi thì lấy gì cho cái miệng dưới dùng đây?"

Trần Nhưỡng ngửa đầu cắn mạnh vào vai hắn như mèo con mài răng, cứ ngỡ mình đã trả thù được một vố đau, nào ngờ lại tạo cớ cho Tống Thịnh Dữ hành hạ cậu thêm. Hắn lật cậu qua lật lại, đụ hết tư thế này đến tư thế khác.

Cơn mưa ngoài trời rả rích suốt cả đêm không dứt, cũng giống như cuộc mây mưa triền miên không hồi kết trong căn phòng nhỏ này.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store