ZingTruyen.Store

Doi Cho Nga Nam Duong Nam Do

Cẩm Giang thấy vậy cũng rời đi, đúng vậy chàng trai vừa rồi là Lê Hoàng Việt Anh hay có thể gọi là Viễn Việt Phù Anh, người ở hiện thực là bạn cấp ba và đại học của cô, cũng có chút ấn tượng.

Lúc đi lên sân thượng, Cẩm Giang liền thầm trao một bức thư màu hồng hình trái tim cho một người đàn ông tầm ba mươi mấy tuổi.

Đơn nhiên là trao âm thầm nhé, nội dung chỉ gồm một chữ: Congratulation!

À nhầm, là một chữ với một dấu chấm than.

Trở lại sân thượng, Cẩm Giang liền được Y Vân nhiều chuyện chu chu cái mỏ kể lại diễn biến gây cấn lúc Cẩm Giang đi vắng.

Một lát sau khi Cẩm Giang rời đi thì mạng xã hội đã bùng nổ tin tức bệnh viện bị cháy, sau đó là hàng loạt các vụ án và phốt của phó viện trưởng được tuôn ra, trong đó hơn phân nửa là tin tức do nhóm Cẩm Giang tìm được và truyền đi, nhưng bất ngờ hơn là vẫn còn một phần tin tức khác cũng đáng sợ không kém, như tìm được cơ hội mà tuồn ra theo.

Những người kia vừa tuôn tin tức, vừa dùng danh nghĩa công minh công bằng mà dân thâu tóm quyền lực, tài sản của phó viện trưởng theo sự phân chia ban đầu của Cẩm Giang.

Cũng là đôi bên cùng có lợi thôi.

Còn phần tin tức ngoài lề kia là gì á?

Phó viện trưởng buôn bán nội tạng bệnh nhân trái phép...

Còn gì là nhân phẩm và liêm sỉ con người nữa.

"Hello Kitty của tôi bảo là từng nhìn thấy nhân phẩm của tên đó nằm trong bụng con chó gần nhà!"

"Còn tôi thì nghe chậu lan trong bệnh viện kể rằng, từ lúc nó được sinh ra ở đó chưa từng thấy tên đó có chút liêm sĩ nào!"

"Yên lặng chút nào, tôi đang phát trực tiếp đây, ngày mai chắc chắn bà bà của tôi sẽ nhìn thấy tôi trên livestream mà đến đây tìm tôi!"

"Bà bà của cậu năm nay bao tuổi!"

"Không biết nửa, chỉ biết từ nhỏ thì mỗi năm điều phải đi đốt nhang cho bà..."

Thua thua.

Sau đó phó viện trưởng được con dân trên tầng thượng này quan sát chằm chằm, ông ta chạy vào phòng giám sát, rồi thở phào, rồi liền tra vị trí của thẻ tín dụng từ lịch sử giao dịch.

Rất nhanh ông ta liền nhìn về hướng bên này.

Lúc ông ta định rời đi, viện trưởng – người mà theo camera ghi hình là đã bị chết cháy lại đứng trước mặt phó viện trưởng.

Phó viện trưởng xanh mặt, hiện tại đường lui đã không còn.

Viện trưởng hùng hồn thông báo đuổi việc và sẽ kiện phó viện trưởng lên tòa, giấy tờ đã làm xong hết sức đầy đủ như được chuẩn bị rất lâu từ trước.

Tròng mắt phó viện trưởng đầy sự hốt hoảng và kinh ngạc.

Tất cả đều là bẩy mà đợi ông ta rơi vào sao!

Tất cả đều đã được bọn họ toan tính trước sao!

Ông ta ngồi khụy xuống nền đất, phía sau là đống tro tàn của một khu bệnh viện bị cháy rụi.

Tàn như cuộc đời ông ta từ đây.

"Nên trở lại rồi!"

"Chưa chơi đã mà!"

"Quay về cười vô mặt phó viện trưởng rồi đi chơi tiếp được không?"

"Được"

Mọi người đều rất hào hứng vui vẻ, bắt xe quay trở lại bệnh viện.

Ai cũng không khỏi cảm thán vài câu, những phòng bị cháy thảm nhất đa phần đều thuộc nhóm người bọn họ, viện trưởng và vài bác sĩ, toàn là khu của họ.

"May mà có thượng thần tỷ tỷ dẩn muội rời đi nga"

"Ôi trời, nếu như vừa rồi tôi không đem Hello Kitty bảo bối của tôi ra ngoài thì bây giờ đã đáng sợ đến mức nào rồi!"

"Chứ như tôi đem được mấy thùng bánh tráng ra ngoài rồi mà có ăn được mấy miếng đâu." Duy Quang thở dài "Á à nhớ rồi, mấy người nợ tui tận mấy lần bánh tráng, mau trả lại đây!"

Cẩm Giang đi đến trước mặt phó viện trưởng, người đang hốt hoảng gọi từng cuộc điện thoại cầu cứu và ngồi bệt dưới nền đất không quan tâm hình tượng.

"Chà chà, bây giờ người đó cũng không cứu nổi ông đâu!" Cẩm Giang cười đểu vào phó viện trưởng vài cái "Có khi ông ta còn sợ bị ông làm cho vạ lây, muốn đá ông càng xa càng tốt ấy chứ!"

Điều Cẩm Giang nói là sự thật, phó viện trưởng gọi biết bao nhiêu cuộc cầu cứu đều vô nghĩa, chỉ còn biết trừng mắt tức giận với Cẩm Giang.

Cẩm Giang liền như bắt được nhịp, quay qua nói với mọi người.

"Nào tôi đếm nhé, mọi người đồng thanh nào..."

"Một, hai, ba..."

"Hahahahahahahahahaha..."

Một tràng haha thật dài được quăng vào mặt phó viện trưởng. Còn viện trưởng cùng những người vây xem chỉ biết đứng im ngước nhìn đám người tâm thần, ba phần vừa lòng nhưng bảy phân bất lực.

Rất nhanh sau đó, cảnh sát liền đến hốt phó viện trưởng đi, nhanh như hốt shit, chỉ sợ để lâu thêm một lát, nó sẽ càng bốc mùi nặng hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store