Doan Tinh
Bài thơ tôi viết chẳng còn hồn
Khi ngày chết yểu giữa hoàng hôn
Trái tim tê tái vì bề bộn
Lạnh buốt đêm trường dưới mồ chôn.Ôm lấy linh hồn hỡi càn khôn
Để phần người ta như tồn tại
Ta ôm lấy ngươi không sợ hãi
Viết nốt tấn hài trót nợ vay.Ai nhốt linh hồn giữa cơn say
Nghe đêm than thở sầu tê tái
Trót mang nợ nần ôm luôn lãi
Nên sầu đời nặng chẳng phôi phai.Nỗi sầu chất chứa hết hôm nay
Để vòng quay khổ luân phiên mãi
Ngày mai sáng trời buồn trôi mãi
Trôi mãi theo ngày nở về đêm.Phần hồi bỗng chốc rõ dần thêm
Vị đắng đêm tan cười khoái trá
Ngày dài ủ dột nhu nhược quá
Đớn hèn giãy dụa dưới đêm hoang.-Vũ- 050517
Khi ngày chết yểu giữa hoàng hôn
Trái tim tê tái vì bề bộn
Lạnh buốt đêm trường dưới mồ chôn.Ôm lấy linh hồn hỡi càn khôn
Để phần người ta như tồn tại
Ta ôm lấy ngươi không sợ hãi
Viết nốt tấn hài trót nợ vay.Ai nhốt linh hồn giữa cơn say
Nghe đêm than thở sầu tê tái
Trót mang nợ nần ôm luôn lãi
Nên sầu đời nặng chẳng phôi phai.Nỗi sầu chất chứa hết hôm nay
Để vòng quay khổ luân phiên mãi
Ngày mai sáng trời buồn trôi mãi
Trôi mãi theo ngày nở về đêm.Phần hồi bỗng chốc rõ dần thêm
Vị đắng đêm tan cười khoái trá
Ngày dài ủ dột nhu nhược quá
Đớn hèn giãy dụa dưới đêm hoang.-Vũ- 050517
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store