Chương 21 - Thành An Lâm
Khách điếm ở Thành Nam Kinh
Buổi sáng, chưa kịp ra khỏi giường y đã nghe xôn xao dưới sảnh lớn. Chưa kịp thay y phục chỉnh tề hắn đã vội vàng bước ra trước phòng nhìn xuống sảnh, hóng chuyện.
- Có nghe tin gì hay chưa? Tiệm vải ở đầu thành đã bị Ấu Quỷ bắt đi đứa con trai 6 tuổi rồi!
- Lại có trẻ bị bắt nữa à?
- Đã liên tục như vậy rồi, tội cho chúng nó.
- Ta nghe nói Ấu Quỷ đó bắt về dùng thịt trẻ em tu thuật.
Một vài vị khách dưới sảnh trò chuyện.
- Bắt trẻ em ăn thịt?_ Thịnh Ninh bất ngờ lên tiếng khiến cho Thừa Phong bên cạnh cũng giật mình .
- Phải. Cô nương ở nơi khác mới đến à?_ Một vị tiên sinh lớn tuổi
- Phải. Ta đến từ Đại Kinh_ Thịnh Ninh trả lời.
- Này, đừng tiết lộ thông tin tránh phiền phức chứ!_ Thừa Phong bên cạnh nhắc nhở
Từ phía cửa lớn, một đôi phu phụ quần áo cũng được xem là chỉnh tề, tươm tất vội vội vàng vàng chạy vào. Họ quỳ xuống dập đầu cầu xin Thừa Phong và Thịnh Ninh trên gác.
- Cầu xin đại nhân giúp đỡ! Con trai của ta đã bị con quỷ đó bắt đi 3 hôm nay rồi... sống chết ra sao chưa rõ...
- Nó chỉ là một đứa trẻ con thôi!
Đại nương khóc nấc lên.
- Đại nương ... đừng kích động quá!_ Nàng vội vã chạy đến đỡ lấy người đàn bà ấy
- Tiểu thư, đại nhân ... xin hãy cứu rỗi Nam Kinh.
- Cầu xin ngài giúp đỡ!
- Cứu lấy bọn trẻ!
Thịnh Ninh xót xa lên tiếng
- Thật ra bọn người chúng ta là người của triều đình, đến đây cứu trợ bá tánh , có chuyện gì khó khăn mọi người từ từ kể lại... chúng ta sẽ cố gắng...._Nàng dịu dàng bảo
Quay sang đã nhìn thấy Thừa Phong lỏn lẻn có ý định rời đi mất.
- Tiêu công tử, đừng làm quốc sư mất mặt chứ!
" Ta... chỉ muốn nhanh chóng đến được Bất Tru Sơn mà thôi - Hoàng Dịch"
- Chuyện của bọn họ, liên quan gì đến ta?_ Hắn hỏi
Thấy nét mặt y không vui, Thịnh Ninh nhanh nhẹn chạy lên cạnh y, không biết nàng thuyết phục điều gì khiến hắn nhanh chóng đồng ý.
- Nói phải giữ lời!_ Thừa Phong
- Được, một lát nữa mọi người tập hợp lại ở sảnh trọ, ta có việc cần trao đổi!_ Hắn nghiêm túc dặn dò.
- Đội ơn đại nhân!
- Đội ơn đại nhân!
- Ngài ấy là Tiêu tam công tử phủ Quốc Sư đương triều đấy!_ Tề Đến nói lớn
- Đa tạ Tiêu công tử! Đa tạ Tiêu công tử!
Các bậc tiền bối trong sảnh, trên dưới hai mươi mấy người đều quỳ xuống khấu đầu. Thịnh Ninh bên cạnh vui vẻ nhìn sang Thừa Phong, trong lòng không khỏi có chút mến mộ.
.....
Núi Bất Tru
Một làn khói mỏng lan nhẹ quấn quanh chân núi, hương thơm của ngàn hoa vương vấn khắp trong không khí. Hoa Thần dần dần hiện ra.
Dưới chân núi, thổ địa công cùng vài tiểu tiên đã đợi sẵn nghênh đón. Ông cung kính thi lễ, thưa chuyện ở Bất Tru Sơn.
- Hoá ra Hoa Thần hôm nay đến đây là đợi hai vị điện hạ dùng phàm thân tìm về._ Thổ Địa Công
- Ngươi thấy có vấn đề gì sao?_ Nàng kiêu ngạo hỏi
- Cũng thật lạ! Đại công chúa và Thánh nữ ma tộc đều từng đến đây và cũng đều biến mất. Mấy lần tiểu tiên lên thiên giới bẩm báo sổ sách dưới nhân gian cũng không nghe nói công chúa đã trở về! Vậy họ..._ Ông nói
- Tâm Diên công chúa vẫn chưa quay về thiên giới! Cũng được 4 ngày trên trời rồi._ Hoa Thần
- Vậy tức là đã chín mươi sáu ngày dưới nhân gian rồi!_ Thổ Địa Công lo lắng
- Nhưng ông không cần lo cho nàng ấy, pháp lực của Tâm Diên không kém cạnh ai đâu... Thiên hậu sẽ sớm tìm thấy cả hai tỷ đệ họ thôi!_ Hoa Thần
Ông cúi gật đầu. Sau đó, tiểu tiên cũng dẫn Hoa Thần đến nơi sắp xếp cho nàng nghỉ ngơi, phải ở đây khá lâu để đợi được bọn họ.
.......
Khách điếm Nam Kinh
Mọi người nghiêm túc kể lại chuyện đã xảy ra trong vài tháng qua.
- Ban đầu con quỷ này thoát ẩn thoát hiện xuất hiện vào lúc gà chưa gáy sáng đi khắp trên phố. Nó đi đến đâu gió thổi kinh hồn đến đấy, mùi tanh tưởi bốc lên nồng nặc, người bán đậu phụ vô tình ra chợ chuẩn bị hàng lúc sớm đã nhìn thấy nó, đôi mắt to trảng, tóc tay bù xù, thân hình cao chừng đến khoảng 1 trượng, tay chân ốm dài trông rất đáng sợ.
Một đại thúc lớn tuổi trầm giọng kể.
- Sau đó chừng 5 ngày, vào khoảng chạng chiều, bọn trẻ trong thành đang chơi đùa thì bị nó đến lùa đi mất 7-8 đứa, liên tục những ngày sau đều có trẻ em bị bắt cóc. _ Ông nói
- Đến nay cũng được hơn tháng, lại mất thêm một đứa trẻ con!_ Đại thẩm không kìm nổi mà bật khóc
- Là hài tử của chúng tôi!_ Đôi phu phụ bên cạnh than thở đau lòng
Thịnh Ninh nghe xong câu chuyện cũng sởn hết cả da, nàng sợ sệt nhìn Thừa Phong bên cạnh. Chỉ thấy hắn bình tĩnh, gõ bàn suy tính.
- Thiếu gia, chúng ta sẽ diệt quỷ chứ?_ Tề Đến
- Tề Đến, đi tìm cỏ Nhật Thiên Hồng về đây cho ta_ Y lên tiếng
"Lúc bây giờ chỉ có cách dùng Nhật Thiên Hồng tích tụ ma lực trong người của ta mới có thể chống lại con quỷ chết bầm ấy"_ Hoàng Dịch nghĩ bụng
Thịnh Ninh ngồi lại bàn gỗ, chăm chú ghi chép lại những đứa trẻ bị bắt đi. Một lâu sau cũng có kết quả.
- Là 48 đứa trẻ!
- Bốn mươi tám?_ y quay sang Thịnh Ninh.
- Ta sẽ đi tìm Ấu Quỷ và ta cũng nghĩ cô nên ở lại khách điếm này! Sau khi mặt trời lặn không được ra ngoài._
- Đại thúc!_ Thừa Phong nghiêm túc nhìn sang ông ấy
- Có thể đưa tất cả đứa trẻ đến một nơi có người trông coi không?
- Có thể._ Đại thúc
- Nhưng ta cũng muốn giúp ngài một tay!_ Thịnh Ninh nói
- Cô chỉ làm ta thêm rắc rối!_ Thừa Phong
- Ta hứa sẽ không gây hại gì? Cho ta đi cùng... có được không?
Thừa Phong bất lực nhìn nàng, thấy thịnh Ninh cương quyết hắn cũng không dập tắt ngọn lửa bùng cháy ấy của nàng.
- Ấu Quỷ đang tu thuật Quy Nhi tử, nếu có ăn đủ 49 bộ não của trẻ em nó sẽ tấn thăng thành đại quỷ có thêm uy lực. Ta có kế này...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store