Sư tôn xinh đẹp ngươi đừng lại đây (0)
Mọi người đọc tạm motip truyện mới nha. Tại tui chưa nghĩ ra diễn biến tiếp của "Mục Tiêu Là Được Trở Về".--------------------------
Xem phim xuyên không tới thế giới từ cổ trang tới hiện đại rồi đến tu tiên của Trung Quốc. Nhìn trang phục lộng lẫy tới lóa mắt. Nhan sắc ai cũng trên đỉnh cao, múa võ múa phép, bay vù vù ngầu nhức nách. Những mối tình ngọt ngào tới ngược luyến rồi lại về bên nhau. Chắc hẳn ai cũng từng có suy nghĩ muốn xuyên vào nhỉ? Thế các bạn có biết cảm giác xuyên vào vào thế giới tu tiên, huyền huyễn mà lại không biết tiếng trung không? Trương Văn Tuấn chính là xui xẻo như vậy đó. Bản thân Trương Văn Tuấn là huấn luyện viên thể hình. Ngoại hình mạnh mẽ, manly boy ai nhìn cũng không thể ngờ hắn là một hủ nam. Sở thích không thể kể đó là nằm trên giường vừa ôm gấu bông màu hồng vừa hú hét khi đọc tiểu thuyết đam mỹ. ..... Chỉ là tiện đường mua một quyển tiểu thuyết tu tiên, mới xem tranh công thụ thôi mà. Sao tỉnh dậy đã xuyên thành nhân vật qua đường. "Trông kẻ xấu xí kia kìa. Cũng có can đảm tới đây." - người mặc cổ phục màu trắng chê cười hắn. "Người đâu đã to lớn, lại còn có vết sẹo dài như kia. Trông thôi đã thấy bẩn mắt." - người con gái mặc cổ phục màu tím thì thầm. Trương Văn Tuấn không hiểu gì thấy họ cười cũng cười. Nhưng nhìn xung quanh hắn có thể hiểu đây chắc là ngày mà các ông lớn chọn đồ đệ xuất hiện trong phim. Gương mặt hắn phản chiếu qua vũng nước. Hoàn toàn giống gương mặt của hắn ở thế giới thực chỉ là có một vết sẹo dài ở mắt trái nên trong hung ác. Vốn nghĩ chỉ là tham gia cho có, cho biết thực tế như nào ai ngờ được chọn. *Ông trời ơi, thanh niên ba tốt như con sao có thể đen đủi như vậy. Xuyên không chẳng có bàn tay vàng, chẳng có cốt truyện thôi cũng được. Còn cho người ta xuyên vào cuốn truyện bản tiếng Trung, mình thiếu kinh phí cũng không thể như vậy chứ.* - Trương Văn Tuấn trong đầu gào thét. Sư tôn xinh đẹp yêu mị khoác lên mình bộ y phục trắng lộng lẫy tao nhã nhìn hắn như chờ hắn chấp nhận. Tiếng xì xào bắt đầu vang lên. *Bụp* Hắn trực tiếp giả ngất cho qua chuyện. Ai ngờ thức dậy vẫn là phải làm đồ đệ. ****** Một bảng điện tử hiện ra trước mắt. Hắn cứ nghĩ là hệ thống đã tới. Ai dè chỉ là bảng Vietsub đã vậy còn là bản dịch thô. Tức tới lật bàn. Sư tôn vẻ ngoài tao nhã nhưng lại giết người không chớp mắt khiến hắn run rẩy không ngừng. Thôi đành giả câm, giả ngu mong sống thêm được một ngày. Nhưng thứ đầu tiên nghe được lại là: Vương Gia Bảo, kiếp này ngươi lại thành một tên câm sao? Haha, đến ông trời cũng giúp ta. Ta sẽ không để ngươi yên đâu. Ánh mắt uất hận, gương mặt xinh đẹp vặn vẹo của sư tôn khiến hắn nhũn cả chân. *Cái cơ thể này lúc trước đã làm gì vậy trời? Sư...sư tôn, oan quá. Truyện thì chưa kịp đọc, mình đây cái gì cũng không biết." - Mặt hắn tái mét. Sư tôn nhìn vậy chỉ nhếch mép cười khinh. *Thôi được rồi, mình có nghe người ta nói sư tôn này rất tốt. Chắc với kẻ thù cũng không đến nỗi đâu.* - Vương Gia Bảo tự an ủi. Cứ như vậy kiếp sống từ con cá muối lười biếng thành trâu ngựa bắt đầu. .....
Mở đầu: "Tên súc sinh nhà ngươi, mau đi lấy nước rửa chân cho ta." - Sư tôn "...." - Vương Gia Bảo lấy nước. - *Không sao, mày chịu được mà.* "Tên súc sinh, mau đi lau toàn bộ Thiên Linh Điện cho ta." - Sư tôn. Ngày qua ngày leo thang bộ tới mỏi chân, lau tẩm điện tới chai tay cùng 7749 việc khác. *Được rồi Sư tôn gì chứ? Tên đó là thằng khốn nạn. Mặt đẹp thì có ích gì? Sau này mà hắn có gặp nạn nhất định mình sẽ xiên ké hắn vài phát.* - Vương Gia Bảo vừa làm việc vừa bực bội.
.......
Rồi tới "Tên câm nhà ngươi, mau đi tu luyện cho ta." - Sư tôn Vương Gia Bảo quyết tâm ngồi lỳ. "Tên câm, mau vào ăn cơm." - Sư tôn Vương Gia Bảo ăn nhiệt tình. "Tên câm, mau thức dậy dọn dẹp." - Sư tôn Vương Gia Bảo mặc kệ vẫn ngủ. *Ma tôn à, mau tới một kiếm chém chết ta rồi mang tên phiền phức này đi đi.*
.......
Cuối cùng "A Bảo, mau ăn bánh Sơn Trà đi. Món này rất nổi tiếng đó. Ngon không?" - Sư tôn Vương Gia Bảo gật đầu "A Bảo, mau ăn Thủy Chi Liên này đi. Nó sẽ.giúp ngươi tăng tu vi. Thấy cơ thể có tốt không?" - Sư tôn Vương Gia Bảo gật đầu "A Bảo, mau uống thử trà này đi. Nó được pha từ những giọt sương sớm nên rất thơm. Lại tốt cho cơ thể. Có ngon không?" - Sư tôn. Vương Gia Bảo gật đầu. "Thế ngươi có muốn song tu với ta không?" - Sư tôn Vương Gia Bảo gật đầu. Sau đó mới nhận ra bị lừa xua tay, lắc đầu nhiệt tình. "Muộn rồi. Với lại im lặng là đồng ý." - Mỉm cười xinh đẹp như hoa còn tay thì không đứng đắn.
*Oa... Ma tôn ngươi chết ở đâu rồi? Mau tới hốt vợ ngươi đi.* - Vương Gia Bảo bị ức hiếp tới phát khóc. "Ma tôn sao? Hắn đang bận việc nhà rồi." - Sư tôn đột nhiên lên tiếng. *Hả* - Vương Gia Bảo. Sư tôn vẻ ngoài thanh cao lên giường hóa thú. - Sao lại ra thành ra như vậy? Còn ma tôn thì sao? - Sư tôn cái gì cũng biết còn lừa ta. - Sư tôn là tên mặt người dạ thú. - Huynh đệ tốt của sư tôn, sao ngươi với ma tôn cũng kì vậy? - Ma tôn sao ngươi cũng nằm dưới rồi? #Cốttruyệnbịđổikhôngphảilỗitạita #Sưtônxinhđẹpngươiđừnglạiđây
Xem phim xuyên không tới thế giới từ cổ trang tới hiện đại rồi đến tu tiên của Trung Quốc. Nhìn trang phục lộng lẫy tới lóa mắt. Nhan sắc ai cũng trên đỉnh cao, múa võ múa phép, bay vù vù ngầu nhức nách. Những mối tình ngọt ngào tới ngược luyến rồi lại về bên nhau. Chắc hẳn ai cũng từng có suy nghĩ muốn xuyên vào nhỉ? Thế các bạn có biết cảm giác xuyên vào vào thế giới tu tiên, huyền huyễn mà lại không biết tiếng trung không? Trương Văn Tuấn chính là xui xẻo như vậy đó. Bản thân Trương Văn Tuấn là huấn luyện viên thể hình. Ngoại hình mạnh mẽ, manly boy ai nhìn cũng không thể ngờ hắn là một hủ nam. Sở thích không thể kể đó là nằm trên giường vừa ôm gấu bông màu hồng vừa hú hét khi đọc tiểu thuyết đam mỹ. ..... Chỉ là tiện đường mua một quyển tiểu thuyết tu tiên, mới xem tranh công thụ thôi mà. Sao tỉnh dậy đã xuyên thành nhân vật qua đường. "Trông kẻ xấu xí kia kìa. Cũng có can đảm tới đây." - người mặc cổ phục màu trắng chê cười hắn. "Người đâu đã to lớn, lại còn có vết sẹo dài như kia. Trông thôi đã thấy bẩn mắt." - người con gái mặc cổ phục màu tím thì thầm. Trương Văn Tuấn không hiểu gì thấy họ cười cũng cười. Nhưng nhìn xung quanh hắn có thể hiểu đây chắc là ngày mà các ông lớn chọn đồ đệ xuất hiện trong phim. Gương mặt hắn phản chiếu qua vũng nước. Hoàn toàn giống gương mặt của hắn ở thế giới thực chỉ là có một vết sẹo dài ở mắt trái nên trong hung ác. Vốn nghĩ chỉ là tham gia cho có, cho biết thực tế như nào ai ngờ được chọn. *Ông trời ơi, thanh niên ba tốt như con sao có thể đen đủi như vậy. Xuyên không chẳng có bàn tay vàng, chẳng có cốt truyện thôi cũng được. Còn cho người ta xuyên vào cuốn truyện bản tiếng Trung, mình thiếu kinh phí cũng không thể như vậy chứ.* - Trương Văn Tuấn trong đầu gào thét. Sư tôn xinh đẹp yêu mị khoác lên mình bộ y phục trắng lộng lẫy tao nhã nhìn hắn như chờ hắn chấp nhận. Tiếng xì xào bắt đầu vang lên. *Bụp* Hắn trực tiếp giả ngất cho qua chuyện. Ai ngờ thức dậy vẫn là phải làm đồ đệ. ****** Một bảng điện tử hiện ra trước mắt. Hắn cứ nghĩ là hệ thống đã tới. Ai dè chỉ là bảng Vietsub đã vậy còn là bản dịch thô. Tức tới lật bàn. Sư tôn vẻ ngoài tao nhã nhưng lại giết người không chớp mắt khiến hắn run rẩy không ngừng. Thôi đành giả câm, giả ngu mong sống thêm được một ngày. Nhưng thứ đầu tiên nghe được lại là: Vương Gia Bảo, kiếp này ngươi lại thành một tên câm sao? Haha, đến ông trời cũng giúp ta. Ta sẽ không để ngươi yên đâu. Ánh mắt uất hận, gương mặt xinh đẹp vặn vẹo của sư tôn khiến hắn nhũn cả chân. *Cái cơ thể này lúc trước đã làm gì vậy trời? Sư...sư tôn, oan quá. Truyện thì chưa kịp đọc, mình đây cái gì cũng không biết." - Mặt hắn tái mét. Sư tôn nhìn vậy chỉ nhếch mép cười khinh. *Thôi được rồi, mình có nghe người ta nói sư tôn này rất tốt. Chắc với kẻ thù cũng không đến nỗi đâu.* - Vương Gia Bảo tự an ủi. Cứ như vậy kiếp sống từ con cá muối lười biếng thành trâu ngựa bắt đầu. .....
Mở đầu: "Tên súc sinh nhà ngươi, mau đi lấy nước rửa chân cho ta." - Sư tôn "...." - Vương Gia Bảo lấy nước. - *Không sao, mày chịu được mà.* "Tên súc sinh, mau đi lau toàn bộ Thiên Linh Điện cho ta." - Sư tôn. Ngày qua ngày leo thang bộ tới mỏi chân, lau tẩm điện tới chai tay cùng 7749 việc khác. *Được rồi Sư tôn gì chứ? Tên đó là thằng khốn nạn. Mặt đẹp thì có ích gì? Sau này mà hắn có gặp nạn nhất định mình sẽ xiên ké hắn vài phát.* - Vương Gia Bảo vừa làm việc vừa bực bội.
.......
Rồi tới "Tên câm nhà ngươi, mau đi tu luyện cho ta." - Sư tôn Vương Gia Bảo quyết tâm ngồi lỳ. "Tên câm, mau vào ăn cơm." - Sư tôn Vương Gia Bảo ăn nhiệt tình. "Tên câm, mau thức dậy dọn dẹp." - Sư tôn Vương Gia Bảo mặc kệ vẫn ngủ. *Ma tôn à, mau tới một kiếm chém chết ta rồi mang tên phiền phức này đi đi.*
.......
Cuối cùng "A Bảo, mau ăn bánh Sơn Trà đi. Món này rất nổi tiếng đó. Ngon không?" - Sư tôn Vương Gia Bảo gật đầu "A Bảo, mau ăn Thủy Chi Liên này đi. Nó sẽ.giúp ngươi tăng tu vi. Thấy cơ thể có tốt không?" - Sư tôn Vương Gia Bảo gật đầu "A Bảo, mau uống thử trà này đi. Nó được pha từ những giọt sương sớm nên rất thơm. Lại tốt cho cơ thể. Có ngon không?" - Sư tôn. Vương Gia Bảo gật đầu. "Thế ngươi có muốn song tu với ta không?" - Sư tôn Vương Gia Bảo gật đầu. Sau đó mới nhận ra bị lừa xua tay, lắc đầu nhiệt tình. "Muộn rồi. Với lại im lặng là đồng ý." - Mỉm cười xinh đẹp như hoa còn tay thì không đứng đắn.
*Oa... Ma tôn ngươi chết ở đâu rồi? Mau tới hốt vợ ngươi đi.* - Vương Gia Bảo bị ức hiếp tới phát khóc. "Ma tôn sao? Hắn đang bận việc nhà rồi." - Sư tôn đột nhiên lên tiếng. *Hả* - Vương Gia Bảo. Sư tôn vẻ ngoài thanh cao lên giường hóa thú. - Sao lại ra thành ra như vậy? Còn ma tôn thì sao? - Sư tôn cái gì cũng biết còn lừa ta. - Sư tôn là tên mặt người dạ thú. - Huynh đệ tốt của sư tôn, sao ngươi với ma tôn cũng kì vậy? - Ma tôn sao ngươi cũng nằm dưới rồi? #Cốttruyệnbịđổikhôngphảilỗitạita #Sưtônxinhđẹpngươiđừnglạiđây
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store