ZingTruyen.Store

Đoản đam mỹ

Đoản 7

ChinhPhi1002

"Khắc Đình, tôi hận anh."

"Tôi hận..."

Tiếng khóc nức nở hòa cùng tiếng gào thét đến khản đặc của chàng trai ở góc kia khiến người ta thương xót. Tầm Phú nằm trên chiếc giường ở giữa căn phòng, xung quanh cậu là ba, bốn người đàn ông.

Cậu tuyệt vọng.

Khắc sâu hơn là đau đớn.

"Yên tâm, tí nữa thôi, là mày sẽ sướng phát điên lên." Một kẻ ấn đầu cậu xuống, cưỡi lên lưng cậu khiến cậu không tài nào nhúc nhích được.

Bốn người đàn ông, một chàng trai nhỏ gầy gò nằm trên giường. Ba kẻ kia đang muốn hiếp dâm cậu tập thể, gã đàn ông còn lại đang ngồi ở ghế sô pha gần đó lại bày ra vẻ mặt thích thú xem trò vui.

Kẻ đó. Cậu yêu tột độ, yêu sâu đậm tận xương tủy, dành tất cả những gì cậu có để đối tốt với hắn. Đổi lại là gì?

Khắc Đình hắn nói: "Tôi cũng muốn chia sẻ đồ tốt với anh em mình."

Món đồ? Cậu chỉ là món đồ thôi ư? Tại sao đàn ông họ lại như vậy? Cuối cùng là tại sao, tại sao lại đối xử với cậu như thế? Cậu đã làm gì sai à?

Hay là do mẹ cậu là gái làng chơi. Hắn gọi cậu là con đĩ đẻ, mẹ cậu là kẻ khiến gia đình hắn tan vỡ. Cậu không biết, cậu vô tội mà...

Cuối cùng mục đích hắn tiếp cận cậu là đây ư? Là khiến cậu đau đớn như thế này ư? Kẻ dối trá. Hắn cười với cậu. Hắn cưng chiều cậu chỉ là lớp bọc giả tạo!

Một kẻ xé đôi chiếc áo Tầm Phú đang mặc ra. Hắn trêu chọc thân thể cậu mặc kệ những lời van xin. Ba kẻ, ra sức chà đạp cậu.

Cậu muốn ngất đi, ngất để không cảm thấy tủi nhục. Để không muốn chứng kiến họ làm gì với thân thể cậu. Ngất để không thấy vẻ mặt của kẻ cậu từng yêu.

Tủi nhục. Đau đớn.

Tầm Phú khóc đến cạn nước mắt. Đôi mắt xưng húp không nhìn rõ sau ba tiếng đồng hồ ròng rã.

Ba tiếng. Ba chục năm Tầm Phú vẫn nhớ rõ.

Cậu đã khóc đớn đau đến cỡ nào.

Cậu đã cầu xin đến rát cổ họng như thế nào.

Cơ thể cậu bị một đám người xa lạ bỡn cợt. Mà người đem cậu đặt lên giường là tên bạn trai của cậu.

Cậu mới 25 tuổi xuân.

Sao họ lại làm thế?

Mà điều Tầm Phú ám ảnh nhất lại là Khắc Đình. Hắn ta lao vào đánh bật ba kẻ kia ra, cứu lấy cậu vào phút chót.

Giờ còn gì à?

Con của cậu, đứa con mới được 2 tháng của cậu...

Cậu cầu xin rồi mà.

Hắn bây giờ trưng ra bộ mặt đáng ghê tởm ấy làm gì? Cậu với hắn yêu nhau năm năm. Còn tưởng sắp kết hôn nữa cơ chứ. Ai dè đó chỉ là trò đùa. Hận hận thù thù đều trút lên cậu, lừa dối chồng chất lừa dối.

Cậu làm gì có tội. Đứa con của cậu nó cũng làm gì có tội?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store