Dn Shougeki No Souma Nhat Ki Cuoc Song Cua Tan Than Am Thuc
Người ta có câu mùa thu rất đẹp,đẹp với cái vẻ trầm lắng cô độc của nó,đẹp vì cái lá thu đỏ như thầm lặng mong ngóng người yêu.Hikisa chẳng nghĩ gì cứ đi đến trường trong phong cảnh ngập tràn phong cảnh lá phong đơn điệu mà sinh động vô cùng.Những tiếng bước chân ngày một nặng trĩu chắc có lẽ vì cái cảnh giác đau khổ vì mất đi cô bạn thân nhất hay đánh mất hy vọng vào cái tuổi thơ đẹp ấy đã tan biến trong phút chốc.Cứ nhớ lại lòng cô lại quặng đau,hạt lệ như muốn rơi ra trên hai gò má,cô biết thời gian đã trôi qua thật lâu rồi đáng để bỏ quên đáng đừng chờ đợi nhưng mất đi tình bạn đối với cô là không thể,mãi mãi không thể.Đi có thể là cách giải thoát tròn cái ảnh đạm của khung cảnh này.Hikisa nhớ cô bạn mình thích mùa thu thế nào,thích cái ý nghĩa sâu sắc của nó đến nhường nào.Nhìn lá phong rơi mà lòng cô lại bất an không biết cuộc đời mình có bi đát thế không có mất mát thế không?Cầu xin người hãy trả lời cho con biết thần linh ơi!Tiếp tục cuộc hành trình , cô gặp Megumi đang đạp xe và nói chuyện với Souma nhìn hai người mà cô nhớ quá,cô bạn thân của cô cũng giống vậy cũng thân thiện ngây ngô nhưng thế giới này quá tàn nhẫn mà đã đánh cắp cô bạn ấy ra khỏi cô có phải là sự trừng phạt gì chăng.Trong đầu nghĩ ngợi thì trước mắt đã đến sân trường.Hikisa thở dài thì cũng đúng thôi cũng phải sắp rời đi rồi mà.Nhìn bằng ánh mắt trìu mến thì tiếng gọi kêu lên từ một chiếc xe đen.Erina:Này,cô em gái của tôi lên xe đi chúng ta hôm nay có lịch trình dày đặc đấy để chuẩn bị mở cửa vào ngày mai đấy mà.Hikisa: Nhanh thật đấy,chị nhỉ!Erina:Sao vậy vì không được ở bên người yêu sao?Hikisa có vẻ ngập ngừng,cô biết chị đang chọc mình nhưng cô không giận vì đây có lẻ cũng sẽ là khoảng cách gần như là cuối cùng cô được nghe nên chỉ trả lời ngắn gọn:Có lẽ vậy,em lên xe được ko?Erina: Ờ được.Erina có vẻ cảm thấy có lỗi vì câu nói vừa rồi có làm em ấy bị tổn thương hay không.Hikisa:Chị đừng lo,em không giận chị đâu chỉ là em muốn coi chị cảm thấy thế nào thôi mà.Erina:Vậy mà làm chị hết hồn tưởng hôm nay em có chuyện gì xảy ra chứ.Hikisa: bình thường mà.Cuộc trò chuyện trong xe cũng bắt đầu kết thúc khi đến nơi.Hai chị em đi đến phòng làm việc thì một người bảo vệ tới nói:Thư tiểu thư Hikisa,ngài hiệu trưởng cho gọi ngài.Hikisa đáp:Tôi biết rồi đến ngay.Erina:Em ổn thật chứ.Hikisa:Ổn mà thôi em đi gặp ông cái đã chào chị.Cùng người bảo vệ đến phòng hiệu trưởng thì tiếng vọng đã vang ra:Vào đi.Hikisa bbuowcs vào phòng với một tâm trạng bình thường và ngồi xuống đệm thưởng thức ly trà mà ông đã pha sẵn cho.Uống một ngụm ,cô liền nói: Sao ông lại gọi cháu đến đây ạ.Hiệu trưởng(tác giả nhát viết tên nên ghi vậy cho tiện):Chả có gì nhưng cháu sẽ rời đi vào xong lễ hội mùa thu này chắc cháu cũng biết rồi nhỉ.Hikisa: Vâng chấu biết để chuẩn bị thi vòng chung kết ở BLUE chứ gì?Hiệu trưởng: Có vẻ như cháu hiểu chuyện đấy.Hikisa:Mà sao ông lại hứng thú việc này.Hiệu trưởng:Không phải là hứng thú mà ta bấy ngờ khi cháu tham gia không cho ai biết may mà con gái đáng kính của ta thông báo thôi là chết rồi.Hikisa: Việc ấy quan trọng sao ạ.Hiệu trưởng:Đương nhiên rồi cháu biết khi ấy cháu mới 14 tuổi thôi đấy dám giả danh để đi thi là không tốt.Hikisa: Ai nói cháu đi thi chính họ mời thôi đấy mà.Hiệu trưởng:Sao không từ chối đi hả.Hikisa:Không muốn cơ hội giúp nâng cao tay nghề dại gì bỏ qua.Hiệu trưởng:CHáu mà cũng biết hai từ đó à.Sáng tạo chưa đủ hay sao mà lên đó quậy hả?Hikisa: Quậy là sao cháu khổng hiểu ý ông?Hiệu trưởng:Không phải làm càn con vào được chung kết mà không phải là quậy à.Hikisa:Cái đó là may mắn thôi màHiệu trưởng:May mắn dễ sợ hây đến nỗi vào chung kết luôn.Hikisa:Ai biết,ông biết trước khi thi cháu phải cải trang thế nào để hợp hình tượng không ạ,mệt muốn chết.Hiệu trưởng:Nhưng cháu chắc chắn sẽ đánh bại được vị giác khó ăn của con gái ta chứ.Hikisa:Điều này sao cũng đơn giản thôi,nhưng vị giác tùy vào người thưởng thức.Hiệu trưởng:Ồ vậy là cháu có kế hoạch rồi à.Hikisa:Vâng,nhưng khi thi phải thư giãn chứ căng thẳng làm gì?Hiệu trưởng;NHưng năm trước có trục trặc gì mà phải rời đến năm nay.Hikisa:Ai biết nghe nói dì bị gì đó không muốn xem chắc là do cháu nhỏ tuổi dì tưởng chưa đủ trình chẳng hạn.Hiệu trưởng:Cũng có lý thôi không nói nữa cháu về chuẩn bị cho lễ hội vui chơi đi.Tối nay có tiệc nhỏ để vui chơi đấy.Hikisa:Ai làm vậy ạ?Hiệu trưởng:Ai nữa nhị tọa đáng yêu của cháu đấy.Hikisa:Chị Rindou san sao.Hiệu trưởng:Đúng vậy mà nhớ lấy cúp về đấy thiên tài.Hikisa:Vâng thưa ông nếu thi xong có việc gì ông cứ gọi cháu.Bye ông nội.Hiệu trưởng:Tạm biệt cháu.Bước ra khỏi phòng thì đến bên bàn làm việc ngồi trên ghế nhìn vị trí của từng gian hàng mà muốn thưởng thức quá đi à~.Làm việc thôi tối đi chơi.Làm việc đến % giờ chiều cô ra khỏi ghế và về nhà tắm rửa, còn đi chơi tiện thể đi qua chị họ thân yêu luôn.Bước đi trong vui vẻ thì góc dẫn đến phòng Nhất tạo có một cô gái tóc tím đang nở nụ cười thật tươi ôm ấp trông vòng tay anh Eishi thì long cô đầy cảm giác rối bời ,cô mở to mắt nhìn người con gái ấy thì ra là em họ cùng cha khác mẹ của cô bạn thân cô bị chết đây mà mình phải tới hỏi cho rõ.Khi hai người vào trong phong làm việc của Nhất tọa cô định gõ của thì tiếng nói của cô em tóc tím vang lên:Eishi kun~,anh khi nào mới nói rõ chuyện chúng ta với mọi người vậy hả,nghe nói trong Thập Kì nhân đồn rằng Anh thích Cô gái rên Hikisa phải không/Eishi:Ai nói em vậy hả,đều là giả đấy người anh yêu đang ở trước mặt anh đây mà.em còn đẹp hơn cả cô ta và bạn taahn RIndou cảu anh nữa sao lại không trân quý được hả.Tó tím:Hikisa đó quan hệ thế nào?Eishi:Thì lừa mỹ nhân chơi ấy mà nhưng anh nghĩ cô bé ấy quá ngây thơ mà đem lòng yêu anh thật ngộc không biết em là vị hôn thê của anh thì sao nhỉ chắc lúc đó cô bé ấy sẽ khóc nhưng cô bé đó mạnh mẽ lắm.Tóc tím:Vậy anh hãy nói với mọi người em là người yêu cảu anh tối nay nhé!Eishi:Tùy em thôi,vị hôn thê của anh.Nghe xong đoạn hội thoại ấy mà cô đã khóc cảm thấy trong lòng giận dữ muốn xoong vào mà nói mà đánh nhưng tâm can cô không đủ.Đi đến phong người chị họ thân yêu với đôi mắt vô hồn,cái bóng thiếu nữ tồi tàn ấy đã bị vỡ ra từng mảnh trong tình yêuvội vàng mà không biết trong tình yêu đó có rất nhiều sự hiểm độc.Còn tiếp. Hoàn thành 13/11
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store