chương 6: Nami bệnh rồi (1)
Khi thuyền chúng tôi vừa ra khỏi đảo thì từ dưới mặt nước trồi lên một con thủy quái khổng lồ, thôi rồi, đợt này là tôi không sống nổi nữa rồi"Hãy quay bánh lái! Nếu không nó sẽ nuốt chúng ta mất, Alida cậu mau hỗ trợ cho thuyền quay đầu!" Nami lập tức chỉ thị, dù trong hoàn cảnh sắp chết đến nơi nhưng đầu óc của cô ấy vẫn tỉnh táo, thật khiến người khác ngưỡng mộ"Usopp, nhanh lên!""Không được! Chúng ta phải tiến về phía trước, phải không Luffy!?"Usopp nói trông rất hùng hổ nhưng mồ hôi con mồ hôi mẹ thi nhau ứa ra không ngừng, Luffy khuôn mặt vẫn bình tĩnh cười đáp"Ừ, đương nhiên rồi""Đừng nói chuyện ngu ngốc nữa, lần này khác với ở Laboon""cậu đừng om sòm nữa cái bánh quy cuối cùng tôi sẽ cho cậu""không sao đâu Nami, cậu chỉ cần biết mình không cô đơn" tôi hai hàng nước mắt chảy ròng ròng ôm Nami tỏ vẻ đồng cảmNami cay đắng ngồi gặm bánh quy trong tuyệt vọng rồi cũng ôm lấy tôi trong đồng cảm, không biết những người khổng lồ có giúp bọn tôi không nhỉ? Biển cả nói với tôi rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi, nước cũng có khả năng tiên đoán đấy nhéCon thuyền chạy thẳng vào trong miệng của con quái vật "ăn đảo" ấy, nhưng một lực gió đã mạnh mẽ đẩy con thuyền tiến về phía trước đồng thời cũng xé toàn con quái vật ấy ra. Chúng tôi thuận lợi vượt qua cửa ải tử thầnCon thuyền bình yên trên biển tiếp tục tiến về phía trước, Usopp và Luffy thì đang nhảy điệu ăn mừng chiến thắng trên cán thuyền. Còn tôi thì tiếp tục nhìn ngắm cảnh biển đầy tự do nàyCó lẽ đi theo cậu thuyền trưởng ngốc này không phải là một điều tồi tệ, sự gan dạ và quý trọng đồng đội cho dù đó có là người mới quen khiến tôi nể phục"Mọi người ơi có chuyện rồi!!""Có chuyện gì vậy Vivi?"Tôi từ trong bếp đi ra với mấy món ăn trên tay mà Sanji làm cho, thắc mắc nhìn Vivi đang cố đỡ Nami ngồi dậy. Cả người Nami như đỏ lên trông giống như bị sốt rất nặng"Nami bị sốt nặng lắm, mau giúp tôi với!"Tôi lật đật chạy lại bên người Nami, cả người cô ấy nóng bừng như lửa đốt đến độ tay tôi chạm vào cũng cảm thấy muốn bỏng. Đưa Nami vào phòng để nghỉ ngơi cùng với Vivi rồi tôi lại phải chạy tất bật đi kiếm đồ chườm mát cho cô ấyVừa nãy không phải cô ấy vẫn rất khỏe sao? Rõ ràng là rất khỏe mà lại ngã bệnh, không hiểu sao tôi nhớ tới người mẹ quá cố của mình quá, bà ấy cũng đột ngột ngã bệnh rồi chết điTôi thật sự sợ, nếu Nami cũng giống như mẹ của tôi thì sao?
.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store