ZingTruyen.Store

[ĐN Harry Potter] Trăng Dưới Nước

34. Lời nguyền Hắc Huyết

heina81026

Ánh dương ban mai rạng rỡ chiếu rọi những tia nắng vàng óng ả xuống sân trường Hogwarts rộng lớn, làm bừng sáng những thảm cỏ xanh mướt và những hàng cây cổ thụ rợp bóng.

Không khí trong lành và tinh khiết mang theo hương thơm dịu nhẹ của cỏ cây mới cắt và những đóa hoa dại đang nở rộ. Tiếng cười đùa trong trẻo và những lời trò chuyện rôm rả của đám học sinh vang vọng khắp không gian, tạo nên một khung cảnh thanh bình và yên ả, tưởng chừng như một ngày học tập bình thường như bao ngày khác tại ngôi trường phép thuật cổ kính.

Cho đến khi một tiếng thét kinh hoàng, xé toạc sự yên tĩnh ấy, vang vọng khắp sân trường, khiến mọi hoạt động đang diễn ra đều đột ngột ngừng lại.

"Cậu ấy... cậu ấy làm sao vậy?!"

Một nhóm học sinh Slytherin năm hai, đang tụ tập trò chuyện gần khu vực bãi đá lát, vây quanh cậu bé Damien Flint - một thành viên có vẻ ngoài nhút nhát và ít nổi bật thuộc về một gia tộc phù thủy nhỏ bé, không mấy tiếng tăm trong giới.

Damien đang nằm bất động trên nền đá lạnh lẽo, đôi mắt trợn trắng dại, toàn thân co giật nhẹ nhàng trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, chỉ còn những cơn run rẩy yếu ớt thoáng qua trên cơ thể.

"Tránh ra! Tất cả tránh ra! Để tôi xem cậu bé!" Madam Evelyn đang đi ngang qua đó đã nhanh chóng xuyên qua đám đông học sinh đang hoảng loạn, khuôn mặt đanh lại với vẻ lo lắng và bực dọc.

Bà quỳ xuống bên cạnh Damien, bàn tay gầy guộc và nhanh nhẹn đặt lên vầng trán lạnh toát của cậu bé, miệng lẩm bẩm những lời chẩn đoán ban đầu.

"Lại một trường hợp thức khuya học bài quá sức, không biết giữ gìn sức khỏe nữa phải không?"

Bà vung cây đũa phép, cất giọng đều đều và chuyên nghiệp.

"Diagnosticum Totalum!"

Một luồng ánh sáng vàng nhạt bao quanh cơ thể bất động của Damien, quét qua từ đầu đến chân cậu bé. Nhưng thay vì hiện lên những chỉ số sức khỏe bình thường và ổn định, luồng sáng kỳ lạ ấy đột ngột chuyển sang màu đỏ sẫm đáng ngại rồi dần dần biến thành một màu đen kịt ghê rợn, như mực đặc lan tỏa trong không khí. Bà Evelyn tái mét mặt mày, đôi mắt mở to đầy kinh hãi và khó tin.

"Merlin... chuyện gì... làm sao có thể..." Giọng bà đứt quãng, nghẹn lại khi nhìn thấy những đường vân đen kỳ lạ đang từ từ lan rộng như những nhánh cây chết khô từ những đầu ngón tay, ngón chân của cậu học sinh, bò lan khắp cơ thể cậu như một thứ tà thuật đáng sợ.

Không chần chừ thêm một giây phút nào, bà Evelyn đứng phắt dậy, khuôn mặt nghiêm trọng chưa từng thấy, hét lớn về phía đám học sinh đang nhốn nháo.

"Tất cả tránh xa cậu bé ra! Lập tức chạy đi gọi Hiệu trưởng Dipper ngay lập tức! Và gọi tất cả các giáo sư khác, bao gồm cả giáo sư Evans đang dạy lớp Độc Dược ở tầng hầm!"

Harry đang giảng bài về cách pha chế một loại thuốc giải độc phức tạp cho nọc độc Baneberry, một loại cây độc nguy hiểm thường được sử dụng trong những loại độc dược mạnh, thì cánh cửa lớp học dưới tầng hầm ẩm thấp đột ngột bật mở một cách thô bạo.

Một học sinh năm ba nhà Ravenclaw, với khuôn mặt tái mét và hơi thở hổn hển, hốt hoảng chạy vào lớp, cắt ngang lời giảng của Harry.

"Giáo sư Evans! Y sĩ Carrow yêu cầu thầy đến bệnh xá ngay lập tức! Có một trường hợp khẩn cấp! Một học sinh... một học sinh bị..." Cậu học sinh lắp bắp, dường như vẫn còn quá sốc để diễn tả rõ ràng tình hình.

Cả lớp học ồ lên kinh ngạc và lo lắng. Harry không hỏi thêm bất kỳ điều gì, chỉ khẽ gật đầu với cậu học sinh Ravenclaw đang run rẩy và ra lệnh nhanh chóng.

"Tất cả ở lại lớp, tự nghiên cứu trang 215 về các loại thuốc giải độc nâng cao. Thầy sẽ quay lại ngay sau khi biết chuyện gì xảy ra."

Khi bước nhanh vào phòng bệnh xá sáng trưng, Harry lập tức cảm nhận được một bầu không khí ngột ngạt và căng thẳng bao trùm căn phòng.

Hiệu trưởng Dipper đã có mặt ở đó, khuôn mặt nghiêm nghị và lo lắng chưa từng thấy. Cạnh ông là giáo sư Dumbledore, giáo sư Merrythought, giáo sư Kettleburn và một vài giáo sư khác đang xì xào bàn tán với vẻ mặt hoang mang và lo sợ.

Bà Evelyn đang cố gắng hết sức để ổn định tình trạng của Damien bằng một loạt các câu thần chú phức tạp và những lọ thuốc giải độc đủ màu sắc, nhưng dường như mọi nỗ lực của bà đều không mang lại kết quả.

"Albus, tôi chưa từng thấy thứ gì như thế này trong suốt sự nghiệp y sĩ của mình." Bà Evelyn nói, giọng run rẩy và đầy lo lắng.

"Nó không phải là một loại bệnh thông thường... mà là một lời nguyền cổ xưa. Rất mạnh và tàn độc. Tôi không thể xác định được nguồn gốc của nó."

Dumbledore quay sang Harry, đôi mắt xanh biếc sau cặp kính hình bán nguyệt ánh lên vẻ lo ngại sâu sắc.

"Harry, thầy đã từng có kinh nghiệm đối phó với nhiều loại lời nguyền hắc ám. Thầy có thể nhận ra đây là loại ma thuật gì không?"

Harry nhanh chóng tiến lại gần chiếc giường bệnh, nơi Damien vẫn đang nằm bất động với những đường vân đen kỳ lạ lan rộng trên làn da tái nhợt.

Ngay lập tức, tim Harry đập thình thịch trong lồng ngực khi nhận ra những dấu hiệu quen thuộc đến đáng sợ. Những đường vân đen ngoằn ngoèo như rễ cây chết, cách chúng lan tỏa theo các mạch máu dưới da, sắc mặt xám xịt và lạnh lẽo của nạn nhân...

Lời nguyền Hắc Huyết.

Một trong những lời nguyền tàn khốc và nguy

hiểm nhất mà Harry từng biết đến trong tương lai, một loại ma thuật hắc ám thường được các Tử Thần Thực Tử cấp cao sử dụng để gây ra những đau đớn tột cùng và cái chết từ từ cho nạn nhân.

Nhưng thời điểm này... Tom vẫn còn là một học sinh, chưa đủ mạnh mẽ và tàn độc để có thể thi triển một lời nguyền mạnh mẽ như vậy. Vậy thì ai đứng sau chuyện này?

"Tôi biết lời nguyền này." Harry nói, giọng trầm xuống và đầy lo ngại. "Nó là Lời nguyền Hắc Huyết. Nhưng đây không phải là thứ mà một học sinh có thể tự nhiên dính phải. Nó đòi hỏi một trình độ ma thuật hắc ám rất cao."

Dumbledore nhìn Harry chằm chằm, đôi mắt xanh thẳm như có thể nhìn thấu tận đáy tâm can cậu.

"Ý em là...?"

"Có ai đó đã cố ý tấn công cậu bé này." Harry khẳng định, bàn tay nắm chặt cây đũa phép trong túi áo choàng, một sự quyết tâm lạnh lùng ánh lên trong đôi mắt xanh lục bảo.

"Và kẻ đó... rất nguy hiểm. Hắn ta có thể đang ở ngay trong trường."

Bà Evelyn thở dài một tiếng nặng nề, vẻ mặt đầy bất lực.

"Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? Tôi đã thử mọi cách thức giải độc thông thường, mọi loại thuốc giải mà tôi biết, nhưng dường như không có tác dụng."

Harry lập tức hành động. Cậu giơ cao cây đũa phép, bắt đầu đọc một chuỗi các câu thần chú phức tạp bằng một thứ ngôn ngữ cổ xưa và huyền bí mà chỉ những người nghiên cứu sâu về Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới có thể hiểu được.

Một luồng ánh sáng bạc thuần khiết phát ra từ đầu cây đũa, bao quanh cơ thể bất động của Damien như một lớp màng bảo vệ trong suốt.

"Tôi chỉ có thể tạm thời ngăn chặn lời nguyền lan rộng thêm." Harry nói, trán đã lấm tấm mồ hôi vì sự tập trung cao độ và nguồn ma thuật lớn đang được sử dụng.

"Nhưng để giải hoàn toàn lời nguyền này, chúng ta cần phải biết chính xác loại biến thể của Lời nguyền Hắc Huyết này và cách thức nó được thi triển. Có lẽ có một nghi thức đặc biệt nào đó đã được sử dụng."

Một sự im lặng đáng sợ bao trùm căn phòng bệnh xá. Dumbledore nhìn quanh những gương mặt lo lắng của các giáo sư, giọng ông nặng trĩu và đầy suy tư.

"Chúng ta cần phải điều tra ngay lập tức. Phải tìm hiểu xem Damien đã ở đâu, đã gặp ai trước khi chuyện này xảy ra. Và..." Ông ngừng lại một lát, ánh mắt trở nên sắc lạnh và đầy cảnh giác.

"Phải cảnh báo toàn trường về mối nguy hiểm tiềm ẩn này. Nếu có một kẻ có khả năng sử dụng loại ma thuật hắc ám mạnh mẽ như vậy đang lẩn trốn trong trường, thì không ai trong số học sinh chúng ta là an toàn."

Harry khẽ gật đầu đồng ý với Dumbledore, nhưng trong lòng cậu lại trào dâng vô vàn những nghi vấn và lo lắng. Ai có thể đứng sau vụ tấn công tàn độc này? Liệu đó có phải là Grindelwald và những thuộc hạ trung thành của hắn, đang cố gắng gieo rắc nỗi kinh hoàng và bất ổn trong thế giới phù thủy?

Hay là một thế lực hắc ám nào khác, một kẻ mà họ chưa từng biết đến, đang âm thầm lẩn khuất trong bóng tối của Hogwarts?

Và quan trọng hơn cả - tại sao nạn nhân lại là Damien, một cậu bé vô danh và không có vẻ gì là một mối đe dọa đối với bất kỳ ai?

Liệu đây có phải là một vụ tấn công ngẫu nhiên, hay là một phần của một âm mưu đen tối và phức tạp hơn nhiều?

Khi các giáo sư tản đi để thực hiện những nhiệm vụ được phân công bởi Dumbledore, Harry vẫn ở lại bên giường bệnh, tiếp tục duy trì lớp phòng hộ phép thuật quanh cơ thể Damien, cố gắng hết sức để ổn định tình trạng nguy kịch của cậu bé. Trong đầu cậu, một suy nghĩ lạnh lẽo và đáng sợ dần hình thành, khiến tim cậu đập loạn nhịp vì lo lắng.

Nếu kẻ này có thể dễ dàng đột nhập vào Hogwarts, một trong những nơi được bảo vệ nghiêm ngặt nhất trên thế giới, và tấn công một học sinh một cách tàn nhẫn như vậy... thì không ai trong ngôi trường này thực sự an toàn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store