ZingTruyen.Store

[ĐN Conan] |EDIT| Sau khi cả hai phe đen đỏ nhìn thấy làn bình luận

Chương 51 - 52

vanniee12

Chương 51

Bước chân của Conan khựng lại, cậu ngơ ngác nhìn về phía chàng thanh niên tóc bạch kim đang đi tới.

Asuka Ritsu chú ý tới sự tạm dừng và thần thái bất thường của Conan, nhướn mày một cái, cười hỏi một cách tưởng như lơ đãng: "Sao vậy Conan? Đã nói khu vực thư phòng bên này không cần lại gần... Cháu làm vậy khiến tôi rất khó xử đó nha."

"Nếu không phải cháu đôi khi đích xác có thể phát hiện ra một số thứ, trung sĩ Takagi bọn họ cũng sẽ không cho cháu vào? Bây giờ sao vậy, bị dọa sợ rồi sao?"

Asuka Ritsu đi dạo một vòng quanh thi thể, sờ cằm: "Ừm, thật sự là thủ pháp rất tàn nhẫn đó."

Ánh mắt Conan dao động, vẫn chưa thể hoàn toàn hoàn hồn trở lại, đến mức cậu không thể đáp lại những lời nói rõ ràng là trêu đùa của Asuka Ritsu.

Bảng bình luận thật ra rất ít khi xuất hiện trước mắt Conan.

Nhưng mà... qua suy đoán của cậu và sự chứng thực điều tra sau đó của chính mình, nội dung của bảng bình luận hẳn là đều là sự thật.

Ví dụ như vụ án nổ bom ở thương trường khi bảng bình luận lần đầu tiên xuất hiện.

— Lúc ấy bảng bình luận nói, tất cả chuyện này đều là do một kẻ chủ mưu giấu mặt âm thầm thao túng.

Conan lúc ấy đã chạy đi chạy lại rất nhiều lần, muốn đi tìm kiếm một số dấu vết của kẻ chủ mưu giấu mặt, nhưng trước sau không tìm được.

Ngay lúc cậu bắt đầu dao động, nghĩ rằng bảng bình luận này chẳng qua chỉ là một số trò đùa dai không đáng tin thì, Kudo Yusaku— người chú ý tới con trai mình chạy đi chạy lại— sờ cằm, hỏi: "Conan, gần đây con đang bận rộn chuyện gì?"

Conan đối với ông bố của mình đương nhiên sẽ không giấu giếm... Cũng không hoàn toàn, dù sao chuyện về bảng bình luận, cậu vẫn không muốn để bố biết, hiếm khi không nói với bất kỳ ai.

Cho nên Conan chỉ buồn bã không vui nói về phỏng đoán của mình về việc vụ án kia có kẻ chủ mưu giấu mặt.

Kudo Yusaku sau khi nghe xong, rất có hứng thú.

Ông tin tưởng vào trực giác thám tử của con trai mình.

Nhưng Shinichi lại nói, cậu không tìm thấy bất kỳ manh mối nào có thể chứng minh đích xác còn tồn tại một bàn tay đứng sau vụ án.

Cho nên Kudo Yusaku lúc ấy chỉ sờ sờ đầu Conan, cười tủm tỉm nói: "Nếu ngay cả con cũng không tìm ra được, thì quả thực thú vị đây."

Conan bĩu môi, có chút không phục, nhưng lại không nói nên lời phản bác nào.

Kudo Yusaku hiếm khi thấy Shinichi chịu thiệt, vô cùng vui vẻ quyết định tự mình đi xem vụ án đó.

Ban đầu Kudo Yusaku chỉ tính thư giãn một chút, tiện thể làm một số tư liệu tham khảo cho cuốn sách tiếp theo của mình.

Nhưng sau khi tiến hành điều tra,

Kudo Yusaku trầm ngâm một chút, vẫn quyết định nói cho Shinichi kết quả mình chứng thực được.

"Shinichi, con có thể nói cho bố biết vì sao con lại cảm thấy nơi này có kẻ chủ mưu giấu mặt không?"

Conan lúc ấy cười xấu hổ, ánh mắt có chút trôi đi.

Dù sao kỹ thuật diễn của cậu miễn cưỡng có thể lừa được người ngoài, nhưng đối với bố mẹ mình, thì hoàn toàn không có cách nào che giấu được.

"Chỉ là... Trực giác thám tử?" Conan quyết định giãy giụa thêm một chút.

Kudo Yusaku cười tủm tỉm nhìn màn biểu diễn vụng về của con trai mình: "Shinichi?"

Conan không chịu nổi nữa, có chút uể oải: "Con..."

Kudo Yusaku ngữ khí ôn hòa: "Không sao đâu Shinichi, con không muốn nói cũng có thể không nói. Bố chỉ là muốn xác nhận một chút con có tình huống ngoài ý muốn nào không."

Conan do dự rồi, vẫn nói nhỏ ghé vào tai bố mình về chuyện cậu nhìn thấy bảng bình luận.

Kudo Yusaku nghe xong, như có điều suy nghĩ, không đưa ra thái độ ngay lập tức.

Khi Conan có chút căng thẳng, Kudo Yusaku mới chậm rãi mở miệng: "Cái bảng bình luận đó nói là sự thật."

"Mặc dù người đó đích xác rất thông minh, cũng rất ẩn nấp, thậm chí thủ đoạn có thể nói là không thể tưởng tượng... Nhưng chỉ cần làm thì sẽ để lại dấu vết."

"Đằng sau sự kiện đó, đích xác có một đôi bàn tay."

Nhìn thấy Shinichi thở phào một hơi, Kudo Yusaku hơi bật cười: "Không sao đâu, không cần lo lắng."

Đối phương là người có mục đích, thủ đoạn tàn nhẫn và lãnh khốc, nhiều người như vậy, không một ai sống sót.

... Nhưng những người đó đều chết ngay tức khắc, có thể thấy người đứng sau mặc dù rất hận những người đó... hay nói đúng hơn là rất hận người đàn ông cầm đầu kia, nhưng lại không dùng một số phương pháp cố ý tra tấn người để làm hắn chết đi.

Kudo Yusaku thu hồi suy nghĩ, nhìn Conan đang căng thẳng và đáng thương vô cùng nhìn mình, hơi mỉm cười: "Shinichi, bố sẽ không ngăn cản con theo đuổi chân tướng, giống như con hiện tại đang tìm kiếm tổ chức kia... Nhưng dù thế nào đi nữa, hãy nhớ kỹ một điều."

Kudo Yusaku sắc mặt nghiêm túc hẳn lên: "Nhất định phải đặt sự an toàn của bản thân lên trước hết."

Dù sao ông biết với tính cách của Shinichi, việc mạnh mẽ bắt cậu không đi điều tra một vụ án thì giống như muốn mạng cậu vậy. Shinichi nhiều nhất cũng thành thật kiềm chế được hai ngày, rồi lại bắt đầu kế hoạch cùng các bạn nhỏ của cậu lén lút điều tra vụ án.

Cho nên, thà đừng ngăn cấm.

Thà rằng trước hết để cậu nhóc này tiến hành điều tra nhất định dưới tiền đề chú ý an toàn... Chính mình cũng biết đối phương đang làm gì, chú ý nhiều hơn một chút, ngược lại nguy hiểm sẽ không cao đến vậy.

Cho nên đây cũng là lý do vì sao, Kudo Yusaku ở nhà hàng ngày đó nhìn thấy Asuka Ritsu, hơn nữa từ miệng con trai mình hiểu biết một số thông tin liên quan về "Cảnh sát Asuka của Sở Cảnh sát Đô thị", ngay lập tức trong lòng liền ẩn ẩn hiện lên một số phỏng đoán.

Đương nhiên cũng chỉ là phỏng đoán, cho nên Kudo Yusaku hiện tại cũng chỉ đang ở giai đoạn âm thầm quan sát.

Ông cũng không nói với Shinichi về bất kỳ điểm đáng nghi ngờ nào của Asuka Ritsu, điều này cũng dẫn tới việc Conan— người bị sự tin tưởng sâu sắc vào đôi mắt của chính mình và khả năng nhìn người không sai của bố mình che đậy— hoàn toàn kinh ngạc khi hôm nay đột nhiên nhìn thấy nội dung của bảng bình luận nói về Asuka Ritsu.

Conan há miệng, lời nói đã đến bên miệng lại khẩn cấp rẽ ngoặt, chỉ dám rụt rè hỏi một câu: "Cảnh sát Asuka đã tìm ra hung thủ sao?"

Asuka Ritsu nhướn mày, ung dung nhìn thám tử nhí trước mặt: "Ừm? Chưa có a. Nhiệm vụ của tôi là nhìn các cháu tìm ra hung thủ."

Conan: "..."

"Vậy, vậy tại sao các chú cảnh sát khác đều đang tìm manh mối, dò hỏi nghi phạm, mà Anh Asuka chỉ cần đứng bên cạnh xem thôi?"

Nhóc thám tử giãy giụa hỏi.

Asuka Ritsu làm ra vẻ trầm tư: "Có thể là bởi vì... Tôi đẹp trai?"

Ánh mắt vô tình liếc đến Sato Miwako bên cạnh, chàng thanh niên tóc bạch kim ho nhẹ một tiếng: "Đương nhiên là bởi vì tôi đẹp trai nhưng lại không có năng lực gì lạp ~ Cho nên đứng ở một bên không làm phiền các cảnh sát khác phá án, mới là lựa chọn sáng suốt nhất nga ~"

Vẻ mặt hợp tình hợp lý đó khiến Conan bị nghẹn một chút.

Conan đầu tiên là lén lút véo mình một cái, để tránh vì quá mức kinh ngạc mà lộ ra một số cảm xúc không nên có.

Nhóc thám tử hỗn loạn trong chốc lát, cảm thấy mình không biết nên đối đãi như thế nào với Cảnh sát Asuka vẫn đang cười nói ngâm ngâm trước mặt.

Nếu thật sự giống như bảng bình luận nói, thì năng lực thám tử, năng lực điều tra và năng lực thu thập thông tin v.v. của cậu ấy, đều có thể so sánh với bố cậu rồi...

Hiện tại hồi tưởng lại.

Dưới tiền đề biết kết luận mà đẩy ngược về trước, thật ra có thể phát hiện không ít thứ đã bị bỏ qua trước đây.

Bài thơ niệm ra sau khi say rượu ở tiệm thịt nướng.

Cái gọi là linh vật của Sở Cảnh sát Đô thị, có cậu ấy tại thì án kiện luôn có thể giải quyết dễ dàng.

Sự coi trọng của chú Akai đối với vị hàng xóm mới chuyển đến này...

Phải biết Akai Shuichi khi nào sẽ thật sự tiêu phí thời gian, ở cùng hàng xóm thảo luận làm thế nào để nấu thịt bò hầm khoai tây trên người?

Liệt kê từng điều xuống, Conan rên rỉ một tiếng đau khổ trong lòng.

Trước đây cậu thật ngây thơ.

Sao lại không phát hiện ra chút nào đâu...!

Quan trọng là.

Conan ngồi xổm xuống, vào giờ phút này sắm vai một thám tử nhí vì không thể kịp thời tìm ra manh mối mà lén lút tự kỷ một lát.

Nếu nghĩ lại thì, dường như mỗi lần bảng bình luận này xuất hiện.

Đều có liên quan đến vị Cảnh sát Asuka này.

Conan cảm thấy mình toát ra một thân mồ hôi lạnh.

Duy nhất là lần đầu tiên bảng bình luận xuất hiện.

Bảng bình luận nói— 【 Đó là ám thị tâm lý 】

【 Đã gieo mầm từ mấy năm trước 】

【 Ranh giới giữa ánh sáng và bóng tối 】

【 Sự tính toán 】

Conan điên cuồng hồi ức nội dung đã ghi nhớ lúc ấy.

Hình như còn nói...

【 Cung cấp bom 】

Conan cắn cắn môi, miễn cưỡng thoát thân khỏi cảm giác vô lý của sự tương phản hai cực to lớn.

Vậy thì, Asuka Ritsu.

Sẽ là kẻ chủ mưu giấu mặt đó sao?

Conan vẫn còn nhớ rõ ý tưởng đầu tiên của mình sau khi nhìn thấy bảng bình luận lúc ấy.

Nếu, thật sự có cái kẻ chủ mưu giấu mặt kia, cái kẻ chủ mưu giấu mặt đó...

Sẽ là một tên tội phạm đáng sợ đến mức nào.

Khác với Conan đang lo lắng đề phòng tiến hành bão tố trong đầu, Asuka Ritsu đang rất có hứng thú chuẩn bị tiếp tục trêu đùa tiểu thám tử.

Dù sao hung thủ rất rõ ràng chính là người phụ nữ vừa nãy dẫn họ đến đây, cái người thư ký xã trưởng kia mà.

Không hề có tính thách thức, mặc dù đây là một vụ án mạng trao đổi.

Nhìn Conan đang ngồi xổm xuống, trở thành một cây nấm nhỏ, Asuka Ritsu vô duyên vô cớ hắt xì một cái.

Kỳ lạ.

Asuka Ritsu— người vẫn chưa biết chiếc áo khoác nhỏ của mình đã nguy cơ chồng chất— kéo chặt thêm chiếc áo khoác vest trên người.

Cậu cẩn thận hồi tưởng lại xem mình có bỏ sót thứ gì không.

Asuka Ritsu bừng tỉnh đại ngộ.

Đúng rồi.

Tin nhắn vừa nãy với Vermouth, cậu vẫn chưa xem đâu.

Dù sao hiện tại có thể liên lạc với cậu... Bên phía Tổ chức, hẳn là trước mắt chỉ có Vermouth, Hine và Gin.

Tin nhắn bắn tỉa gửi đến lúc nãy, chỉ có thể là Vermouth.

Chàng thanh niên tóc bạch kim xoa xoa mũi, không hề để ý nghĩ trong lòng.

Kệ đi.

Dù sao cũng không phải là việc gấp.

---

Cùng lúc đó, tại quán cà phê Poirot.

Nụ cười muốn xem kịch vui của Vermouth cứng đờ, yên lặng lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua.

Vẫn chưa có hồi âm.

Vermouth— lúc này vẫn đang giả thành một nữ sinh viên— căng trán, cảm thấy một tia đau đầu trước sự ngưng đọng lúng túng và im lặng đang bao trùm cái không gian nhỏ bé của quán cà phê Poirot lúc này.

Vermouth vuốt tóc như lơ đãng, dùng khẩu hình nói: "Nơi này không phải là nơi tốt để nói chuyện."

"— Chúng ta đổi chỗ khác đi."

Vermouth suy nghĩ một chút về hành động tiếp theo của Asuka Ritsu, như có điều suy tư.

"Đến nhà Penhaligon, thế nào? Coi như là—"

"— Một bất ngờ."

Cana đã nói, Akai Shuichi đang ở ngay bên cạnh hắn mà.

Vừa vặn, FBI cũng nên bước chân vào rồi.

Đương nhiên, nếu tên Akai Shuichi kia không biết cố gắng, không có ở nhà, bỏ lỡ thông tin lần này.

Đưa người đến nhà thật ra đã là Plan C, Vermouth lãnh khốc nghĩ.

Vậy thì trách cái tên FBI đó tự mình không có phúc khí.

-------------------------------------------------------------

Chương 52

"Cảnh sát Asuka, chú cứ nói cho cháu biết chú cho rằng hung thủ là ai đi." Conan không chịu bỏ qua, kéo kéo gấu áo của Asuka Ritsu.

Chú ý thấy mình vừa nãy vì tra xét manh mối mà tay dính bụi bẩn làm dơ áo khoác vest màu trắng của Asuka Ritsu, Conan cười ngượng ngùng một chút, rồi tiếp tục bán manh: "Mọi người đều nói Cảnh sát Asuka nói gì thì vận khí sẽ tốt, Cảnh sát Asuka nói không chừng có thể đoán trúng hung thủ là ai đấy!!"

【 Cười chết thám tử nhí (trìu mến), Asuka nhà người ta còn cần phải đoán sao. 】

【 Tôi mỗi lần nhìn thấy Asuka-chan vì để cảnh sát nhanh chóng phá án, làm hắn tan tầm về nhà, mà hao tâm tổn sức nhắc nhở cái này nhắc nhở cái kia... Cũng may Sato và Matsuda bọn họ đều rất tranh đau, cơ bản chỉ một điểm là thông, nếu là giống Mori Kogoro thì Asuka-chan sợ không bị tức đến ngất xỉu quá hhhhh 】

【 Conan: ? Tầng trên đang nói ai đó (tiều tụy) (Sau đó chuẩn bị phóng kim gây tê) (Tự mình ra tay) 】

【 Thương bác Mori hhhhh, bị kim gây tê của bạn trai con gái mình bắn trúng mấy trăm lần (vui vẻ) 】

Động tác trên tay Conan lại khựng lại một lần.

... Tính chân thật của bảng bình luận này lại tiến thêm một bước được xác nhận.

Cậu chột dạ trong một thoáng.

Bác Mori!! Cháu xin lỗi nha!!!

Asuka Ritsu liếc mắt một cái đầy ẩn ý về phía tiểu thám tử đang túm lấy gấu áo mình, ngữ khí thong thả, nhưng quả thực không hề chậm lại: "Muốn tôi nói, tôi cho rằng..."

Cậu cúi lưng, giọng nói mang theo ý cười vang lên nhẹ nhàng bên tai Conan, đảm bảo trong phạm vi khoảng cách này, chỉ có hai người họ có thể nghe được âm lượng: "Vị tiểu thư vừa mới dẫn chúng ta tới thư phòng, chính là hung thủ."

Đồng tử Conan co rút lại, theo bản năng nhìn về phía cô tiểu thư dẫn đường vừa nãy.

... Cậu vừa nãy thật ra không hề hoài nghi người phụ nữ này, dù sao ngay cả cô ta vừa mới nói, cô ta chỉ là một người bình thường, làm công cho Xã trưởng Fukuzumi quét tước phòng ốc mà thôi.

Không có liên kết xã hội quá lớn, hung thủ giết hại Xã trưởng Fukuzumi mà người bình thường nghĩ đến, trước tiên đều sẽ nghĩ đến đối thủ thương trường, hoặc là người có thù oán với ông ta.

Huống chi, vết thương chí mạng ở ngực Xã trưởng Fukuzumi... Không giống như là thứ một người phụ nữ có thể làm được, điều đó đòi hỏi sức lực và thủ pháp vô cùng tinh diệu, khi cậu quan sát, cơ bắp hiển hiện trên người người phụ nữ kia không đủ để chống đỡ điểm này, cho nên Conan đã loại trừ người này ngay từ đầu.

Thám tử nhí trầm tư suy nghĩ, tự hỏi tại sao Asuka Ritsu lại nói người phụ nữ kia mới là hung thủ chân chính.

Nhìn thấy Conan nghiêm túc tự hỏi, đến mức vô thức buông tay đang nắm gấu áo Asuka Ritsu ra, trong ánh mắt vàng kim của Asuka Ritsu xẹt qua một vệt suy tư rất nông.

... Conan, tin tưởng phán đoán của cậu đến vậy sao?

Điều này không đúng nha.

Mặc dù người phụ nữ kia thật sự là hung thủ đứng sau chân chính, nhưng việc nhóc thám tử vừa nãy tìm không ra người nghi phạm thích hợp nhất thật ra là hết sức bình thường.

Bởi vì đây là một vụ án mạng trao đổi hoàn toàn không có logic, hai bên giúp đỡ đối phương giết người và đối tượng mục tiêu có thể nói là không hề liên hệ, căn bản không thể tra ra.

... Sở dĩ cậu có thể nhanh như vậy biết ai là hung phạm, vẫn là vì cậu có nhiều thông tin hơn tất cả mọi người ở đây một chút.

Người giúp đỡ giết Xã trưởng Fukuzumi này, là một thành viên cấp dưới của Tổ chức Áo đen.

... Phỏng chừng đã sớm bị Tổ chức thanh trừng rồi, dù sao nhân viên cấp dưới kia vốn dĩ chính là vì bành trướng của chính mình, có ý đồ hai lòng với Tổ chức, cho nên Tổ chức vô cùng lãnh khốc sau khi lợi dụng xong chút giá trị thặng dư cuối cùng của người này, liền xử lý người đi.

Xã trưởng Fukuzumi* vốn dĩ vẫn luôn cũng cung cấp tài chính và một số đường đi xanh (thông quan) ở cửa kiểm soát quyền lực cho Tổ chức Áo đen, nhưng xã trưởng này bản thân cũng là người được Tổ chức nâng đỡ đi lên, lại không biết bị bên nào mê hoặc, lại cũng có dị tâm với Tổ chức...*

Ngay lúc Tổ chức mở một con mắt nhắm một con mắt, ông ta lại cố ý gây ra bại lộ lớn trong hành động lần trước, nếu không phải Tổ chức đã sớm phái người nhìn chằm chằm hắn, thì tình báo kia phỏng chừng thật sự đã bị tiết lộ.

Cho nên Tổ chức tự nhiên là muốn diệt trừ người này.

"Ê, hai người các cậu ở đó lầm bầm to nhỏ cái gì đó?" Matsuda Jinpei đi tới, kéo hai người ra.

"À, không có gì, chỉ là đang truyền thụ một số bài học kinh nghiệm." Asuka Ritsu mặt không đổi sắc, cười tủm tỉm mở miệng.

"... Bài học kinh nghiệm?" Vẻ nghi ngờ trên mặt Matsuda Jinpei quả thực muốn tràn ra ngoài.

"Ừm hừ, về chuyện vì sao vận may của tôi lại tốt đến vậy, từ đó trợ giúp phá án." Asuka Ritsu hợp tình hợp lý mở miệng nói.

"A ha ha, đúng vậy, Cảnh sát Matsuda!" Conan gãi gãi đầu, làm mặt quỷ một chút với Matsuda, "Cảnh sát Asuka vừa rồi nói chị gái kia chính là hung thủ đó!"

【 Conan: Xem tôi không kéo chú xuống nước này (đẩy kính)

【 Conan ơi Conan, kỹ thuật diễn của cậu thật nên tăng lên một chút đi, cậu không nhìn xem Asuka và Matsuda còn không nhịn được muốn cười to kìa!! 】

Matsuda Jinpei và Conan đều theo bản năng quay đầu lại, nhìn vào khóe môi của Asuka Ritsu.

... Dường như đích xác, thật lòng thật dạ cười một chút?

Không đợi Conan nói thêm gì để đóng đinh Asuka Ritsu ở hiện trường này, chàng thanh niên tóc bạch kim lấy điện thoại di động ra, dừng lại một chút sau khi không biết nhìn thấy tin tức gì, rồi ngẩng đầu, vẻ mặt vô cùng thành khẩn khiến người khác không đành lòng từ chối: "Matsuda, tôi có thể về nhà trước một chuyến được không?"

Matsuda: ? Bây giờ??

Ngươi thậm chí không muốn ở hiện trường giả vờ thêm một chút sao...?!

【 Cười chết tôi, Biểu cảm của Matsuda belike: Hận sắt không thành thép nhìn thằng con lớn của ta.jpg 】

【 Asuka: Tôi muốn đi thì đi, ai có thể ngăn được tôi!! (Phành phạch cánh) 】

【 Thám tử nhí: Là một thám tử, tôi vô pháp làm ngơ trước cảnh tượng trước mắt này, thậm chí dùng vẻ ngoài học sinh tiểu học của tôi hiệp trợ phá án... Khoan đã chú cảnh sát bên cạnh, chú muốn đi đâu??

Asuka Ritsu trầm ngâm một thoáng, như thể đang suy nghĩ làm thế nào để mở miệng.

Một lát sau, cậu đau đớn và chậm rãi nói: "Tôi cũng không muốn, nhưng mà."

Chàng thanh niên tóc bạch kim lộ ra một vẻ mặt hơi đau răng.

"Vừa mới nhận được tin tức— Trong nhà, có kẻ trộm đột nhập."

"... Mà còn không chỉ một người."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store