[ĐN Conan] |EDIT| Sau khi cả hai phe đen đỏ nhìn thấy làn bình luận
Chương 27
"Chào nhóc Conan."
Thấy Conan, Asuka Ritsu ngược lại mở cửa rộng hẳn ra, nửa khoanh tay, đầu nhẹ nhàng nghiêng đi: "Thật là trùng hợp đấy."
"Ha ha, quả thật rất trùng hợp." Conan cười ngượng nghịng, chớp mắt, cố gắng làm Akai tiếp nhận được ám chỉ khe khẽ của cậu.
Thực ra, Conan thoạt nhìn còn chưa kịp nhận ra người trước mặt.
Dù sao những lần trước thấy Cảnh sát Asuka tại hiện trường vụ án, anh ta luôn mặc một bộ vest tuy kín đáo nhưng cực kỳ đắt tiền, đeo kính gọng bạc, lặng lẽ đi sau thanh tra Megure.
Mỗi lần anh ta chỉ lười nhác lướt mắt qua hiện trường vụ án rồi hờ hững dời đi tầm mắt, toàn bộ quá trình đứng nhàn nhã ở ghế bên, như thể đang xem kịch, hạ thấp sự tồn tại của mình, tràn đầy vẻ không thèm bận tâm.
Nếu bạn đến bắt chuyện với anh ta, anh ta sẽ cười tủm tỉm kéo chủ đề sang những nơi kỳ quái, miệng đầy lời mê sảng.
Ví dụ như trong vụ án giết người vì tình lần trước nữa: Conan không nhịn được kéo nhẹ ống tay áo Asuka Ritsu, lắp bắp bán manh: "Cảnh sát Asuka, anh đã nhìn ra điều gì chưa ạ?"
Thanh niên tóc bạch kim chỉ thản nhiên kéo khuôn mặt cậu, chậm rãi nói: "Cảnh sát Asuka chẳng nhìn ra gì cả."
"Chỉ nhìn ra chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng, nếu không có bản lĩnh quản lý tốt ao cá của mình, thì tốt nhất nên an phận thủ thường một chút....... Đương nhiên, nếu cháu có bản lĩnh không bị lật xe, thì đó cũng là năng lực của cháu."
Conan lúc đó: "............"
Quan niệm nào đó của vị Cảnh sát Asuka này cũng không giống người bình thường cho lắm.
Cho nên Conan vẫn luôn không hiểu nổi vì sao Điều tra Khoa I lại tuyển một người như vậy vào.
Cho dù là có quan hệ gì đó, thì việc câu giờ quang minh chính đại như vậy sau khi vào hệ thống Sở Cảnh sát Đô thị cũng quá đáng đi.
Hơn nữa....... Về cơ bản ngày nào cũng đến hiện trường, ngày nào cũng không làm việc.
Conan, người đã bị bắt phải nhìn thấy vị Cảnh sát Asuka này, quả thực đã quá đủ rồi.
Đặc biệt khi biết Asuka Ritsu trên thực tế lại khá được yêu thích trong Sở Cảnh sát Đô thị, cảm xúc vi diệu lại càng tăng lên.
Nhưng vừa rồi.
Lúc Conan đạp ván trượt về, vừa hay thấy Okiya Subaru đang bưng một xoong khoai tây hầm thịt bò, có vẻ đang nói chuyện gì đó.
Nhóc thám tử nhí với thị lực cực tốt tự nhiên thấy được bên trong cánh cửa: thanh niên tóc bạch kim mặc quần áo ở nhà mềm mại, thoải mái, không đeo kính mà không hề che giấu vẻ ngoài kinh người đang tỏa sáng, cùng độ cong hơi lạnh trên môi.
Trong khoảnh khắc đó, Conan nhạy bén nhận ra giữa hai người này có một bầu không khí rất vi diệu, như thể đối thủ ngang tài ngang sức đang bất động thanh sắc thăm dò lẫn nhau.
Lúc đó cậu không nghĩ nhiều, liền quyết định xông lên gặp mặt trước.
—— Dù sao bên kia là chú Akai, thì ít nhất cũng không có nguy hiểm về mặt an toàn.
Nhưng nghĩ lại, cũng rất kỳ lạ.
Trên người vị Cảnh sát Asuka này có thứ gì, mà đáng giá để chú Akai tự mình thử thăm dò?
Ánh mắt nhóc thám tử không thể tránh khỏi hiện lên một tia xem xét và trầm tư, nhưng lại thoáng qua trong giây lát.
Akai Shuichi thấy được hành động khe khẽ của nhóc thám tử, cực kỳ bình tĩnh giả vờ như không thấy.
Vị Cảnh sát Asuka này tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản. Khi chưa làm rõ tình hình chi tiết, vẫn là không nên hành động thiếu suy nghĩ.
Ừm, tạm thời cũng không thể để thằng nhóc Conan này biết.
Hắn chưa bao giờ xem nhẹ lòng hiếu kỳ và năng lực của một thám tử.
Cố gắng giảm bớt nguy hiểm cho đứa trẻ này.
Asuka Ritsu và Akai Shuichi liếc mắt nhìn nhau, chiến tuyến nhanh chóng đạt được thống nhất.
—— Nói dối nhóc thám tử.
Asuka Ritsu ở giai đoạn hiện tại thuộc về mức độ hoàn toàn không muốn dính dáng bất kỳ mối quan hệ bề ngoài nào với Conan.
Tốt quá đi, chưa nói đến Hào quang nhân vật chính, đoàn nhân vật chính từng đợt, từng đợt bên cạnh thằng nhóc này quả thực có thể làm mù mắt người ta.
Kịch trần trí tuệ Kudo Yusaku, điều tra viên át chủ bài của FBI Akai Shuichi, nhà khoa học thiên tài bị thu nhỏ Sherry, Vermouth phản bội ngay khi gặp Conan, cảnh sát ngầm Furuya Rei, Tiến sĩ Agasa mà thế giới còn thiếu một giải Nobel....... Oa.
Càng không cần nói, Conan còn thường xuyên đánh bậy đánh bạ phát hiện ra manh mối, cùng với năng lực thám tử xuất sắc bẩm sinh và một trái tim chính nghĩa chân thành. Đối với cậu, đây quả thực là loại người đau đầu nhất.
Thám tử tuy đã phá rất nhiều vụ án, nhưng chung quy còn quá trẻ và quá trong sáng. Trong mắt cậu ta, thế giới này hoặc đen hoặc trắng.
Nhưng còn có một mảnh đất xám rộng lớn, vật lộn trong bóng tối và lầy lội.
Thanh niên tóc bạch kim giờ phút này trông như một người hàng xóm nhiệt tình, tốt bụng, vẻ mặt anh em thân thiết mời Okiya Subaru vào nhà: "Anh Okiya tới thật là khéo, tôi vừa hay đang muốn cùng anh thảo luận về tinh túy của món khoai tây hầm thịt bò này."
Khóe mắt Akai Shuichi giật giật, cảm thấy trong phút chốc hoảng hốt như thể mình quay lại buổi chiều ở ngân hàng hôm đó, bị buộc phải diễn kịch với cảm giác áp bức.
"A, đúng vậy." Okiya Subaru mặt không đổi sắc tiếp lời: "Chúng tôi đang cùng nhau nghiên cứu cách làm chính tông và ngon nhất của món khoai tây hầm thịt bò."
Conan: "?"
"Cháu cũng muốn biết sao, nhóc Conan?" Asuka Ritsu cười tủm tỉm mở miệng, tiện tay lấy ra hai đôi dép lê dùng một lần đặt xuống sàn: "Cháu có thể học về sau làm cho chị Ran của cháu ăn."
Conan: ".........."
Mặc dù trông như không hề có sơ hở, nhưng nhóc thám tử tin chắc mình không bị hoa mắt vừa nãy vẫn kiên nghị gật đầu, thậm chí còn không để ý đến lời trêu chọc của Asuka Ritsu.
—— Rồi sau đó, cậu bé thật sự bị bắt phải nghe họ thảo luận hơn một tiếng đồng hồ về 【Khoai tây hầm thịt bò】 mà hoàn toàn không có hồi kết.
Conan, người luôn muốn phân tích ra điều gì đó từ lời nói của hai người, theo bản năng liệt kê một danh sách trong lòng.
【 Về đại thảo luận Khoai tây hầm thịt bò 】
Giá trị dinh dưỡng của khoai tây hầm thịt bò
Dùng bộ phận nào của bò để làm
Làm thế nào để chế biến món này một cách đơn giản dễ làm
Làm thế nào để tạo ra hương vị chính tông nhất
Dùng nồi nào để hầm
Làm thế nào để thịt bò hầm vừa mềm vừa ngon
Nên mang tâm trạng như thế nào khi làm món này (?)
..........
Conan không hiểu, nhưng Conan rất chấn động.jpg
Thám tử luôn tin tưởng vào phán đoán của mình lúc này hiếm hoi rơi vào hoảng hốt, bị hai người lớn tâm cơ kín đáo diễn đến mức nghi ngờ chính mình.
....... Lẽ nào bầu không khí căng thẳng (giương cung bạt kiếm) mà cậu thấy vừa nãy, là vì họ có sự khác biệt trong cách làm khoai tây hầm thịt bò?
Cậu thậm chí cảm thấy sau này mỗi khi nghe thấy "Khoai tây hầm thịt bò" đều sẽ nảy sinh phản ứng ứng kích.
【 Phụt ha ha ha ha, Conan: Tôi là ai, tôi ở đâu, tôi đang làm gì (mơ hồ) 】
【 Đỏ đỏ hồng hồng hoảng hoảng hốt hốt 】
【 Những người lớn bẩn thỉu nga (Dumbledore lắc đầu). Xem ra nhóc thám tử bị lừa gạt đến què quặt hết rồi. 】
Dòng bình luận với bầu không khí vui vẻ hiện lên trong mắt Conan.
Conan nghênh đón cú sốc thứ hai của mình trong ngày hôm nay.
Cái thứ này thực ra đã từng ngắn ngủi xuất hiện sau vụ án ở trung tâm thương mại lần đó.
Nhưng dù sao đó cũng chỉ là lần đầu tiên sớm nở tối tàn. Nhóc thám tử tin tưởng vào khoa học tuy lúc đó giá trị quan ngắn ngủi bị sụp đổ một chút, nhưng vẫn rất kiên cường. Sau khi thu hoạch được thông tin không biết thật giả từ dòng bình luận, cậu đã xếp dòng bình luận này vào mục 【Đầu sỏ đứng sau】 và để trong lòng, rồi không quan tâm đến nó nữa.
Tiến sĩ Agasa đã kiểm tra cho cậu, xác định không có vật thể kỳ lạ nào trong cơ thể cậu, sau đó có chút hoang mang nói với Conan lúc đó: "Shinichi, có khi nào đó là thứ hiện lên trên mắt kính, nhưng cháu lại tưởng là hiện lên trong mắt không? Dù sao mắt kính có kết nối mạng, có thể bị xâm nhập."
Tiến sĩ còn đưa ra một giả thiết khác: "Lại nói không chừng là vì Shinichi cháu ngầm cảm thấy có vấn đề ở đâu đó, nên bộ não của cháu tự bịa đặt ra cái dòng bình luận này để nói cho cháu biết đâu?"
Conan lúc đó suy nghĩ một lúc.
....... Bất kể là trường hợp nào, nghe cũng không ổn lắm.
Nếu là loại thứ nhất, vậy ai đã xâm nhập mắt kính? Mục đích là gì?
Nếu là loại thứ hai....... Chẳng lẽ cậu đã thiếu tự tin đến mức cần bộ não của mình ảo tưởng ra thứ này để nói cho chính mình ư??!
Cho nên Conan quyết định đợi thêm một chút, xem liệu dòng bình luận kia có thể xuất hiện lần thứ hai không.
Kết quả là vẫn luôn không đợi được.
...... Nhưng hôm nay, dưới tình huống khoai tây hầm thịt bò, cậu lại thật sự thấy được?!!
Lại còn là loại hướng vui vẻ châm chọc này.
Conan trong sự khó tin lại bao hàm một tia cực kỳ đau đớn.
Sẽ không thật sự là nguyên nhân loại thứ hai mà Tiến sĩ Agasa suy đoán chứ?
Vì chính mình bị tẩy não bởi khoai tây hầm thịt bò quá nhiều lần, nên bộ não của mình không nhịn được phải tự giúp mình giảm áp lực ư??
Nếu Asuka Ritsu biết chuyện này cùng với phỏng đoán của Conan, nhất định là đã xem quá đủ rồi.
Đứa trẻ ngốc nghếch mà khoa học này.
Và giờ phút này, ánh mắt của thanh niên tóc bạch kim dường như vô tình rơi xuống người Conan đang lặng lẽ hóa đá ở một bên, hơi nhíu mày.
Dù sao dòng bình luận là một tác động ngoại lai, nên Asuka Ritsu suy nghĩ sâu xa một chút, quả quyết đẩy toàn bộ trách nhiệm lên người Okiya Subaru bên cạnh.
Đều tại hắn ngày nào cũng chỉ làm khoai tây hầm thịt bò, làm cho nhóc thám tử nhà người ta ăn đến ám ảnh tâm lý!!!
Chậc.
Akai Shuichi, người nhận được ánh mắt trách móc của đối phương: "..........."
Ok Fine.
Dù sao hôm nay cũng không hỏi ra được gì, cứ coi như là xúc tiến giao lưu thân thiện giữa hàng xóm. Nụ cười trên mặt Okiya Subaru vững vàng ổn định: "Hôm nay giao lưu với anh Asuka rất vui vẻ, làm tôi học hỏi được rất nhiều. Vậy thì, tôi xin phép về nhà cải tiến phương án một chút, xin cáo từ."
"Không thành vấn đề, anh Okiya."
Hai người tung hứng y như những người hàng xóm plastic. Asuka Ritsu còn đợi để tiếp tục trò chuyện với Hine: "Conan đi cùng anh Okiya sao? Có thể về cùng nhau đấy."
"Hẹn gặp lại, anh Asuka." Nghiên cứu sinh tóc hồng cười tủm tỉm gật đầu, tiện tay xách Conan đang lâm vào suy tư của chính mình lên: "Xin tạm biệt."
"Vâng....... Là tôi, thanh tra Megure."
Một cuộc điện thoại đột nhiên gọi đến. Asuka Ritsu nhìn thấy tên người gọi, nhướng mày, trực tiếp bắt máy: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Ở đầu dây bên kia, tại Sở Cảnh sát Đô thị, thanh tra Megure thần sắc ngưng trọng đối diện với chiếc thùng giấy nhỏ đang bày trên bàn. Mùi máu tươi nồng nặc bên trong khiến người ta theo bản năng khó chịu.
Bên cạnh, người mẹ và cậu bé Kitagawa lúc nãy đến tặng cờ thưởng đang ngồi yên tĩnh.
Giọng Cảnh sát Megure hơi trầm:
"Cảnh sát Asuka, nếu tiện, xin lập tức đến Sở Cảnh sát Đô thị một chuyến."
"Sở Cảnh sát Đô thị đã nhận được một vật phẩm dính máu."
"Trên đó ghi rõ ba chữ 'Asuka Ritsu'."
Và khi nghe thấy thanh niên tóc bạch kim bắt máy và nói bốn chữ "Thanh tra Megure", Okiya Subaru và Edogawa Conan, một lớn một nhỏ, ăn ý dừng bước. Họ thấy độ cong trên môi của người vốn đang cười bị xóa đi từng chút một.
"Được." Cậu đáp, dường như hoàn toàn quên lý do mình xin nghỉ hôm nay là vì ốm nặng. Giọng nói thanh nhuận và bình tĩnh: "Tôi sẽ đến ngay."
Trong đầu Conan lạc hậu hiện lên một ý niệm, trùng khớp một cách kỳ tích với Morofushi Hiromitsu không lâu trước đó.
—— Đúng rồi, hôm nay là giờ làm việc, Cảnh sát Asuka sao lại không đi làm?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store