Dn Bh Gia Thien My Nhan
Cô cũng đã chuẩn bị sẵn sàng đi theo con đường đánh bại mọi phương chỉ bằng vào một vũ khí, nhưng mà "Chuông" "Đỉnh" "Tháp" không khảo lượng đến. Nói đến một chút bên trong tam bộ khúc thần bí nhất, vũ khí nguyên thủy nhất thì không phải là ba cái này mà phải là "Quan tài", Tam Thế Đồng Quan xuyên qua toàn bộ thời đại, từ Đại Đế biến hóa đến cổ quan Tiên Đế Thần Linh, Cửu Trọng Quan Tài của hai vị Chí Tôn Thần Linh, quan tài cổ trà thụ cổ ngộ đạo của Bất Tử Thiên Hoàng, tu luyện cuối cùng là quan tài. Trực tiếp bắt đâu đúc quan tài đó thật sự là một bước đi đúng đắn, nếu có đủ thần kim cô đúng là rất muốn thử một lần, có thể dùng làm đường đi có thể làm pháo đài chiến tranh còn có thể ở bên trong. Thật là đáng tiếc, khí mà cô muốn đúc dựa trên không gian nguyên bản, không gian nguyên bản sẽ mở rộng khi thể chất và cảnh giới của cô không ngừng được cải thiện, khi cô tu luyện Đạo Kinh có sinh ra một tia biến hóa huyền diệu, tựa như có thứ gì đó đang bào thai. Không gian nguyên bản của cô đã được khảo thú cách đây một đoạn thời gian, nó có thể chứa bật sống có đủ thức ăn và không khí, còn có thể cấp cho một số con thỏ sống sót bên trong và sinh sản, cô đặc biệt tạo ra khu vực trong không gian nguyên bản để cấp vật sống sinh tồn. Một hệ sinh thái đơn giản đã được thành lập, không có ánh nắng mặt trời trong không gian nguyên bản để cấp cho thực vật sinh sống, chúng chỉ có thể dựa vào việc cô cấy ghép liên tục để duy trì. Nếu coi Đế binh như một cái thế giới, các nguyên lý đan xen trong Đế binh chính là ấn ký của Thiên Tâm của thế giới này, nếu thật sự có một thế giới chứa trong binh khí, sau khi binh khí đan xen giữa Đạo và Lý thì sẽ ra sao đây?. Cái nghèo đã khiến cho cô sinh ra quá nhiều ý tưởng, bây giờ cảnh giới của cô còn thấp cô thể thử nghiệm cách này mà không ngừng cố gắng. Nếu không thể thành công chỉ có thể miễn cưỡng đi tìm thần lô Ly Hỏa, sử dụng chuẩn Đế binh để chiến đấu sau này có nguyên liệu thì đúc lại nữa.Có một thiên địa riêng trong không gian bản nguyên, ẩn giấu trong cơ thể cô, như tồn tại trong từng thớ thịt, từng tấc kinh mạch, là một phàm nhân không cảm nhận được hình ảnh của không gian nguyên bản, sau khi tu luyện cô vận chuyển tinh khí trong toàn thân.Nhục thân không được tẩm bổ bởi sinh mệnh tinh khí, dần dần nhận ra sự tồn tại của không gian bản nguyên, cô đem ra không gian bản nguyên trong cơ thể đặt nó lên Khổ Hải, không gian bản nguyên mờ mịt như khói có hình dáng như mặt trời mọc Tử Hà.Tâm trí khẽ động hình ảnh bên ngoài của không gian bản nguyên được thay đổi thành hình cầu, cô đã đem ra không gian bản nguyên, không gian bản nguyên vẫn y nguyên lớn mạnh lên theo cô.Sự vướng víu bản nguyên này sẽ không bị ảnh hưởng bởi những biến hóa về hình thái và vị trí, không gian bản nguyên được sinh ra bởi cô, thần bí phi phàm giống như là các cơ quan trong cơ thể cô.Hoàn toàn dưới sự khống chế của cô việc tế luyện tùy tâm sở dục không khó chút nào, thời gian dần dần trôi cô tế luyện hơn hai mươi đạo Thần văn trở thành một quả bóng, khó mà để rèn đúc và tạo hình tạo thành một quả bóng to bằng hạt đậu.Điều này phải đòi hỏi tế luyện cả nhày lẫn đêm ở Khổ Hải dể chậm rãi lộ ra hình dạng rồi cô mới đem hòa nhập vào trong không gian bản nguyên, hình dạng bản nguyên được tế luyện trở nên xấu xí hớn tựa như một cục đất sợi hình dài.Tốc độ đúc khí rất nhanh vượt xa trải nghiệm tu hành mà cô nghe được từ Phượng nãi nãi, đối với tu sĩ đúc khí luyện Thần văn thường là bước đơn giản nhất, phần lớn thời gian đều hao phí cho việc dung hợp các vật liệu tìm được với Thần văn.Thần trân dị bảo thường ẩn chứa bên trong đan xen huyền diệu và Lý, tu sĩ đem Thần văn dung nhập vào như là hóa thành đạo tặc đột nhập vào nhà không những ăn cướp mà còn mang tất cả đồ vật trong phòng cuỗn đi hết. Cho nên thần trân dị bảo sức phản kháng mãnh liệt việc đúc khí sẽ mất rất nhiều thời gian, trong quá trình này thường phải nhờ đến sự hỗ trợ từ bên ngoài để đẩy nhanh quá trình đúc khí.Rất nhiều người đến Hỏa Vực để đúc khí, nhưng không gian bản nguyên của cô vốn là hình dạng của cô không hề có chuyện xâm chiếm nhà rồi ăn cướp, Thần văn dung nhập vào đó thì là người một nhà.Bất quá Thần văn mới ra đời chưa lâu nên cần hảo hảo rèn luyện, một ngày một đêm trôi qua đây là lần đầu tiên sau khi thành hôn cô không ngủ cùng với Khương Song Lam.Sau một thời gian dài tế luyện khí của cô dần dần có hình dạng là một hình cầu, Thần văn từ từ hòa thành một thể với không gian bản nguyên, tuy không mịn màng lắm còn cần thời gian dài tế luyện, nhưng hình dạng cũng đã dần hình thành.Chỉ là khí mà cô tế luyện ra không có gì lạ thường, không có dị tượng nào cả, bình thường như là phàm thể của cô, nhưng cô không hề nản chí mà rất hài lòng với khí mình đúc thành, đặt tên là "Bản nguyên châu". Những vật hóa thành khí bên ngoài, bên trong chứa đầy đạo vận của chính vật liệu đó, chưa hẳn là đạo phù hợp với chủ nhân sở hữu khí đó.Tuy uy lực cường đại nhưng nó chỉ là một thứ mượn mà thôi, sẽ mất rất nhiều thời gian để rèn luyện là làm chủ nó hoàn toàn, về phần cô lấy thân đúc thành khí, cô hiện tại cảnh giới thấp không thể mượn nhờ lực lượng.Nhưng tiềm lực là vô tận tương lai nếu cô lĩnh ngộ được đạo pháp khác, nhất định có thể dung nhập vào bản nguyên châu sau khi diễn hóa đạo vận cũng có thể sáng tạo ra thế giới.Nếu như diễn hóa thiên địa đan dệt ra Đạo và Lý, cô cảm thấy đây có thể là đại đạo thông thiên trong tương lai, cô đem bản nguyên châu từ trong Khổ Hải dẫn ra, trong lòng hiện lên một cảm giác giao hòa giữa thân và tâm.Tâm trí vừa động bản nguyên châu như tia chớp vẽ ra một cầu vòng hoàng kim lao về phía cự thạch xanh cao hơn năm mét ngoài viện, nháy mắt trong sơn cốc vang lên tiếng ầm ầm đá xanh gần như biến thành bột phấn, uy lực chưa cạn mà còn tạo ra một cái hố to trên mặt đất. Cô cao hứng thí nghiệm quên cả trời đất, bước ra khỏi ngoài viện, nửa ngày sau trong sơn cốc không còn nhìn thấy một hòn đá nào hoàn chỉnh, cô càng thuận buồm xuôi gió điều khiển bản nguyên châu, như thể đó là một phần ý chí mở rộng của cô.Bản nguyên châu hóa thành một đạo thần hồng bắn về phía một cây đại thụ, vòng quanh thân cây lớn được bao phủ bởi quang mang thần hoàn phát ra, thần dị khó lường.Khi thần hoàn dần tan thu nhỏ lại nó đã phá hủy cây cối, lá cây và mảnh gỗ vụn bay loạn đầy trời. Dưới sự điều khiển của cô bản nguyên châu bay vụt qua, cành lá khắp nơi hóa thành hư vô tất cả đều được cô thu vào bên trong không gian.Giết người đoạt bảo không cần động thủ, bản nguyên châu sẽ thay cô làm hết thảy mọi thứ, sau một phen khảo thí cô nhận thấy thao tác của mình với bản nguyên châu đã rất linh hoạt, không giống như tu sĩ bình thường ngự khí tương đối thô sơ.Hiện tại chỉ ở trong phạm vi một trăm mét, ngoài bán kính một trăm mét liền chả thuận buồn xuôi gió nữa, chỉ có thể đi thẳng và khó điều khiển ra những thứ phức tạp.Cô thử nghiệm xong xuôi khống chế thần lực của mình, sóng lớn ở Khổ Hải ngập trời vân hà cuồn cuộn, một cỗ thần quang hừng hực lao ra khỏi cơ thể quấn lấy cô, đưa cô cách mặt đất ba thước hướng về phía tiểu viện bay đi.Tiếc là Mệnh Tuyền vẫn chưa đạt tới thần lực cũng không thể vô tận, 'bụp' một tiếng rơi xuống đất, tư thế hạ cánh tuy có chút khó coi nhưng mà phi hành gần một trăm mét gió mất.Chợt có một tiếng cười êm tai như chuông bạc vang lên.Cô đứng lên nhìn về phía trước đã thấy Khương Song Lam đang đứng ở cửa nhìn bộ dáng chật vật của cô, nếu như bây giờ trên mặt đất có khe hở, cô nhất định sẽ chui vào luôn, mất mặt quá.Cô đứng dậy toàn thân lóe lên ánh sáng, thần quang bắn ra xóa đi bộ dáng chật vật trên người, điềm nhiên đi về phía tiểu viện như chưa có chuyện gì xảy ra, chỉ cần cô không ngại thì người khác sẽ ngại."Vừa rồi ảnh hưởng đến nàng sao Lam nhi?." Cô ôn nhu nói với Khương Song Lam."Tiếng vang ầm ầm truyền đến không ngừng, ta còn tưởng rằng là có người đánh đến cửa rồi a." Khương Song Lam thu hồi nụ cười, liếc mắt ưu nhã."Việc đúc khí có phần đã thành công nên ta muốn thử một phen, không ngờ lại hù dọa nàng." Cô cười cười xấu hổ vươn tay ôm Khương Song Lam vào lòng.Khương Song Lam ở trong ngực cô thần sắc có chút đê mê, không có nói gì mà chỉ ôm chặt lấy cô.Cô chỉ nghĩ là nàng có chút sợ hãi, cũng không có nghĩ nhiều."Đây là Ngọc Đỉnh Động Thiên sao có thể có người xông vào nơi này được? Lão tổ vẫn còn tọa ở đó a." Cô nhẹ giọng an ủi Khương Song Lam vuốt mái tóc dài mượt như tơ như lụa của nàng."Ừm, ta không có sợ hãi, chỉ là thanh âm quá lớn ta còn tưởng là xảy ra chuyện gì." Khương Song Lam thì thầm nói.Sau một hồi an ủi Khương Song Lam ở trong viện, cô liền đi về phía đan phòng, tu sĩ vẫn nên là ở một mình thì tốt hơn sẽ không bị quấy rầy và phân tâm, sau khi đúc khí thành công cô cao hứng mà thử nghiệm nửa ngày, đến khi trời tối cô không muốn nghỉ ngơi Mệnh Tuyền cảnh giới đang ở trước mắt, cô hi vọng một lần liền đột phá.Cô trở về đan phòng khoanh chân ngồi xuống, mở bảng ra. 【 Bảng 】【 Cảnh giới: Khổ Hải tu sĩ 】【 Thể chất: Phàm thể (Thánh thể 1,93%, Thần thể 11,43%) 】【 Huyết mạch: Hằng Vũ huyết mạch (1%) 】【 Công pháp: Đạo Kinh, Thái Dương Chân Kinh, Giả Tự Bí 】【 Giá trị phản ánh: 0 】【 Không gian bản nguyên: 45m²45m²45m² 】【 Đạo lữ: Khương Song Lam (Hằng Vũ huyết mạch 3,25%, Thần thể 7,59%) độ hảo cảm 89 】【 Ấn ký: 0 】【 Con cháu đời sau: Tạm thời chưa có 】Việc tăng lên độ hảo cảm ngày cành khó lấy hơn, cô cũng không nóng vội tình cảm phu thê đòi hỏi sự lâu dài, 624 điểm ấn ký là thành quả khổ cực của cô trong suốt nửa tháng qua, sau khi thu hoạch được cô đem toàn bộ cộng vào Thần thể.Cô cảm thấy tốc độ tu hành của mình gần đây ngày càng nhanh, so với tốc độ tu hành trước khi thu hoạch được Thần thể tăng lên gần 50%, nếu không lấy được thánh quả ở Hoang Cổ cấm địa, tốc độ tu hành ban đầu của cô không nhanh bằng Khương Song Lam.Gác lại suy nghĩ cô lấy ra thạch nguyên uống một ngụm lớn thần tuyền dịch, vận chuyển huyền pháp Đạo Kinh xung kích đến Mệnh Tuyền cảnh giới.Vốn cách Mệnh Tuyền cảnh giới không xa nhờ thêm sự phụ trợ của thần tuyền dịch và hòa nguyên song, những sóng lớn trong Khổ Hải màu xanh sẫm của cô nhấp nhô dữ dội, kịch liệt, bên tai tiếng sấm sét vang dội không ngừng, gần như là ảnh hưởng đến thế giới bên ngoài.__________
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store