[ĐM/ ON- GOING] Tôi xuyên thành bé con ở Vương Quốc Tinh Linh _ Thanh Tôn
Chương 92: Quan sát tinh linh hắc ám
Tuy nhiên, trước khi chuyển quả, cần phải làm rõ một vài điều.[Onomisis, cần trước mấy ngày? Hay là tối nay chúng ta hành động luôn? Mức độ thanh lọc của quả con thế nào? Có thích hợp để cấy ghép không? Sau khi cấy ghép vào thân cây chính, liệu quả có bị di chứng gì không? Ngoài ra, nếu chúng ta chuyển quả đi rồi, tinh linh hắc ám kia có nâng cao cảnh giác không? Có gây trở ngại cho việc con thanh lọc và chuyển quả tiếp theo cho ngài không?]Cậu liên tục hỏi nhiều vấn đề, hỏi đến mức Cây Mẹ im lặng một lúc lâu."... Nhóc con... Con băn khoăn rất đúng, chúng ta quả thật nên suy nghĩ kỹ càng.""Trước đây con là Ma Pháp Sư trung cấp, thanh lọc quả cần nửa tháng. Bây giờ con là Ma Pháp Sư cao cấp, bốn ngày là có thể thanh lọc thành công.""Quá trình cấy ghép rất đơn giản. Con sẽ thông qua rễ cây trực tiếp chuyển quả đi, sẽ không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào. Điều duy nhất cần chú ý là, quả con nhất định phải được thanh lọc sạch sẽ, nếu không sinh ra vẫn là bé con tinh linh hắc ám.""Về việc có gây ra cảnh giác cho Erfit hay không? Ta nghĩ... Điều này không thể tránh khỏi..."Thư Lê giật giật tai, nhíu chặt mày.[Ý con là... Nếu tăng thêm rủi ro, thì đó chẳng khác nào là làm một vụ buôn bán một lần?]Ăn trộm một quả, gây ra cảnh giác cho tinh linh hắc ám, sau này hắn muốn dùng lại chiêu cũ sẽ khó khăn rồi.Tinh linh hắc ám tên Erfit là kẻ cực kỳ nghiêm cẩn. Hắn làm việc cẩn trọng, ánh mắt sắc bén đến mức có thể phát hiện cả những quả ẩn sâu trong góc khuất.Suốt năm năm trời, cậu và Cây Mẹ mới có thể giấu được một quả nhỏ. Vậy mà chỉ sau một trận mưa bão hôm qua, mọi công sức đều đổ sông đổ biển.Thật khiến người ta không cam lòng!Hơn nữa, mục tiêu của họ không chỉ là một quả này, mà là tất cả.Có lẽ, vì từng tận mắt chứng kiến sự tàn nhẫn và vô tình của tinh linh hắc ám, Thư Lê không thể chấp nhận việc những tinh linh bé nhỏ vừa sinh ra đã bị đẩy vào con đường cực đoan.Lẽ ra họ nên được sinh ra ở Vương Quốc Tinh Linh, hưởng thụ tình yêu và sự che chở của những người lớn tuổi, tự do vui vẻ trưởng thành, chứ không phải ở trong môi trường khắc nghiệt đầy sức mạnh bóng tối Wanaku, đau khổ giãy giụa.Để thanh lọc cho Cây Mẹ, Thư Lê trốn ở chỗ cao, thỉnh thoảng nhìn thấy những tinh linh hắc ám đi qua dưới gốc cây.Những tinh linh hắc ám kia tỏa ra sát khí dày đặc, hòa lẫn mùi máu tanh nồng nặc, giống hệt cảnh tượng Roald từng dẫn theo hải tặc và pháp sư vong linh xâm chiếm Rừng Rậm Yêu Tinh thuở ban đầu. Chỉ cần nhìn qua cũng biết, bọn chúng tuyệt đối không phải hạng người lương thiện.Erfit lại khác biệt.Hắn mang trong mình một khí tức ôn hòa, không hề toát ra sát khí hay mùi máu tanh. Nếu thay đổi ngoại hình, e rằng chẳng ai có thể phân biệt hắn với một tinh linh ánh sáng.Tất nhiên, đó chỉ là những gì Thư Lê nhìn thấy. Tính cách thực sự của Erfit ra sao, không ai có thể biết được.Bởi lẽ, ngụy trang vốn là sở trường của tinh linh hắc ám."Sperion... Chúng ta cẩn thận một chút, sẽ không có chuyện gì đâu. Quả cây chết non trong quá trình ấp là chuyện bình thường. Tinh linh hắc ám sẽ không quan tâm đến việc nhiều hơn hay ít đi một quả."[Không, Onomisis, con muốn giảm rủi ro xuống mức thấp nhất.]Trong lòng Thư Lê nảy ra một ý nghĩ, nhưng nhanh chóng phủ định.[Chúng ta quan sát vài ngày trước, sau đó tìm cơ hội hành động.]Quả con mà cậu đã dày công thanh lọc, nhất định phải giành được. Tuyệt đối không thể để nó rơi vào tay tinh linh hắc ám!Cậu muốn xem thử, liệu Erfit chỉ là hôm nay không báo cáo, hay từ nay về sau cũng sẽ không báo cáo?Nếu là vế sau, thì đó sẽ là một cơ hội thuận lợi cho kế hoạch "trộm quả" của bọn họ."Cũng được."Không phí thêm thời gian, Thư Lê vội vã rời đi. Ngay cả đèn đá ma thuật trong phòng cũng không kịp tắt, cậu đã nhanh chóng bay ra khỏi cửa sổ, lao thẳng về phía thân Cây Mẹ.Trong căn phòng đối diện Cây Mẹ, Tinh Linh Vương đứng trước cửa sổ, hơi nhíu mày.Thư Lê xuất hiện trên ngọn cành cây phân nhánh của Cây Mẹ, ngay lập tức tìm lá cây che chắn.Hôm nay ở Wanaku là một ngày nắng đẹp.Nhưng "nắng đẹp" ở đây đồng nghĩa với ánh mặt trời gay gắt, thiêu đốt da thịt.Dù trốn dưới bóng râm của lá cây, Thư Lê vẫn cảm thấy oi bức khó chịu. Cậu vội lấy pháp trượng ra, nhanh chóng thi triển phép thanh lọc lên thân cây.Liên tục thanh lọc năm sáu lần, cậu men theo cành cây, bay lên trên, tìm thấy quả nhỏ được lá cây bao bọc.Sau năm, sáu lần thanh lọc liên tiếp, cậu men theo cành cây bay lên cao hơn, tìm đến quả nhỏ được lớp lá bao bọc cẩn thận."Bé con, cậu phải cố gắng trụ vững đấy."Sắp rồi, chỉ còn bốn ngày nữa thôi, nó sẽ được chuyển đi.Trong tình hình hiện tại, trộm được một quả là quý giá biết bao.Thư Lê dồn thêm sức mạnh, tiếp tục thanh lọc cho quả nhỏ. Quả nhỏ trở nên căng tròn bóng loáng hơn, tươi ngon mọng nước.Nếu đây không phải là quả thai bé con tinh linh, Thư Lê đã không nhịn được mà muốn cắn hai miếng rồi.Tiểu yêu tinh không có sức kháng cự nào với trái cây cả.Thanh lọc kết thúc, Thư Lê sờ sờ quả nhỏ. Cậu không giống như trước kia, kết thúc công việc là về ngay, mà là trốn sang một cành cây khác, cẩn thận giấu mình sau lá cây.Cậu đang đợi Erfit.Thời tiết nóng bức, cậu nằm sấp một lúc, đã mồ hôi đầm đìa, khô cả cổ họng, hoàn toàn không thể tưởng tượng được tinh linh hắc ám làm sao có thể chịu đựng được môi trường tồi tệ như vậy.Ann . Olage, kẻ phản bội Vương Quốc Tinh Linh vạn năm trước, có phải đầu óc có vấn đề không, lại chọn nơi này để an cư lạc nghiệp.Cho dù là chó săn của thần Bóng Tối, cũng phải mưu lợi cho tộc nhân của mình chứ?Còn có bé con tinh linh hắc ám nữa.Ngại số lượng nhiều, không chăm sóc bồi dưỡng cẩn thận, còn cho tinh linh ánh sáng nữa chứ!Tài nguyên của Vương Quốc Tinh Linh phong phú, lãnh thổ rộng lớn. Trưởng bối quý trọng và yêu thương bé con tinh linh, dù nhiều đến đâu cũng không chê!Mỗi khi bé con yêu tinh đến Vương Quốc Tinh Linh, các tinh linh đều cực kỳ yêu quý, hận không thể vuốt trụi lông mỗi bé con.Nếu như có một ngày, Cây Mẹ sinh ra bé con tinh linh mới, không biết sẽ được sủng ái đến mức nào.Trong lúc bất bình, tinh linh hắc ám chờ đợi xuất hiện.Thư Lê lập tức thu hồi suy nghĩ lan man, tập trung tinh thần, chăm chú quan sát tinh linh hắc ám dưới gốc cây.Có lẽ vì làn da màu xám xanh dễ hấp thụ năng lượng nhiệt từ mặt trời, tinh linh hắc ám đều thích mặc áo choàng có mũ trùm đầu, bọc kín mít bản thân, chỉ để lộ ra đôi mắt màu đỏ thẫm.Erfit có dáng người cao, thân hình thanh mảnh. Áo choàng của hắn có mũ trùm đầu chất lượng bình thường, ước chừng đã mặc lâu rồi, phần đáy bị mòn nghiêm trọng.Hắn ngẩng đầu, tận tụy đếm số quả, đếm xong, lấy sổ ra ghi chép, đánh dấu thời gian sinh trưởng của mỗi quả.Ghi chép xong, hắn cất sổ và bút, không ngoảnh đầu lại mà rời đi.Thư Lê nhìn bóng lưng của hắn, vẻ mặt mơ hồ.[Onomisis, hắn đã ghi lại bao nhiêu quả?]"Một trăm hai mươi mốt quả. Hắn không ghi lại quả nhỏ của chúng ta."Giọng của Cây Mẹ có chút vui mừng.Thư Lê trầm ngâm suy nghĩ.Với tính cách tỉ mỉ, cẩn thận của Erfit, làm sao có chuyện hắn cố ý bỏ qua quả nhỏ bị bọn họ giấu đi được chứ?Nếu như cậu và Cây Mẹ không chuyển quả nhỏ đi, sớm muộn gì quả nhỏ cũng sẽ biến thành quả lớn. Thể tích quả lớn lên, sẽ bị lộ ra hết.Hắn báo cáo số lượng sai lệch, chẳng lẽ không lo lắng bị cấp trên gây phiền phức sao?Nghiêm trọng hơn, có khi sẽ mất luôn công việc này.Thư Lê không muốn đổi một tinh linh hắc ám khác đến đếm quả chút nào.Erfit tuy một mực tuân thủ quy tắc, nhưng giờ làm việc cố định, thuận tiện cho cậu canh đúng giờ để thanh lọc Cây Mẹ.Nếu đổi thành tinh linh hắc ám khác, lại phải mò mẫm quy luật xuất hiện của họ, rất phiền phức.Đợi Erfit đi xa rồi, Thư Lê bảo Cây Mẹ tiếp tục giám sát nhất cử nhất động của hắn. Sau đó cậu chui vào thân cây, men theo đường hầm thời không của rễ cây, trở về đình viện của tiểu tinh linh.Cậu đến muộn hơn bình thường nửa tiếng, ngáp liên tục, dụi dụi mắt. Cậu vẫy tay với Cây Mẹ, loạng choạng bay về phòng mình, tùy tiện rửa mặt qua loa, rồi lên giường đi ngủ.Tinh Linh Vương đứng trước cửa sổ phòng khác, thấy tiểu yêu tinh bình an trở về, mới thả lỏng hàng mày đang nhíu chặt.Khi ánh đèn phòng đối diện tắt, y tĩnh lặng đứng một lúc, mới xoay người rời đi.Thư Lê tưởng rằng mình lo lắng cho quả nhỏ nên sẽ mất ngủ, không ngờ vừa chạm giường, đã ngủ đến sáng.Cậu khôi phục sức mạnh bản nguyên, biến đổi kích thước cơ thể, tuần tự bắt đầu một ngày học tập.Ba ngày tiếp theo, ban ngày cậu chăm chỉ học tập, buổi tối cậu đi đến địa bàn tinh linh hắc ám thanh lọc cành Cây Mẹ và quả nhỏ, sau đó lặng lẽ quan sát Erfit.Kết hợp với phản hồi nhận được từ Cây Mẹ, Erfit liên tục năm ngày không tính quả nhỏ vào. Sau khi hoàn thành công việc đếm số, hắn liền trốn vào phòng mình, vùi đầu vào thí nghiệm dược tễ.Hắn là một thầy bào chế thuốc có thiên phú cực cao.Dược tễ điều chế được rất được ưa chuộng trong tộc tinh linh hắc ám.Đặc biệt là một loại dược tễ ngụy trang ngoại hình, sau khi uống vào sẽ thay đổi màu da của tinh linh hắc ám, thuận tiện cho họ ra ngoài làm việc.Tinh linh hắc ám ở đại lục không phải là một chủng tộc được chào đón.Người ta sùng bái tinh linh ánh sáng bao nhiêu, thì khinh bỉ tinh linh hắc ám bấy nhiêu.Khi tinh linh hắc ám du ngoạn đại lục, không muốn bị phân biệt đối xử, phải thông qua ngụy trang để thay đổi ngoại hình của mình.Dược tễ của Erfit mang đến cho họ sự tiện lợi.Sau khi nghe thông tin truyền đến từ Cây Mẹ, Thư Lê bừng tỉnh ngộ ra. Chẳng trách lệ khí và mùi máu tanh trên người Erfit không nồng. Bởi vì hắn không cần tranh đoạt tài nguyên với tinh linh hắc ám khác, hắn dựa vào đầu óc và thiên phú của mình, kiếm được tài sản phong phú cho bản thân.Có thể thấy, bất kể ở đâu, tri thức đều là sức mạnh và tài sản.Ngoại trừ nghiên cứu dược tễ, Erfit thỉnh thoảng sẽ làm giáo viên hướng dẫn cho bé con tinh linh hắc ám, cố gắng cung cấp điều kiện học tập tốt cho bé con tinh linh hắc ám.Mặc dù hắn thường bị các tinh linh hắc ám khác chế giễu, nhưng hắn cũng không thay đổi hành vi của mình.Thư Lê càng nhìn càng cảm thấy hắn không giống tinh linh hắc ám, ý nghĩ trong lòng, càng trở nên mãnh liệt hơn.Cậu do dự không quyết, có nên đi thực hiện ý tưởng không thực tế kia hay không.Tại sao nói là không thực tế?Bởi vì rủi ro quá lớn, không khéo bản thân sẽ rơi vào nguy cơ, không thể trở về Vương Quốc Tinh Linh được nữa.Nhưng, nếu thành công, vậy sau này trộm quả sẽ không gì cản trở được nữa."Đang nghĩ gì vậy?"Đột nhiên, giọng nói ôn hòa của Tinh Linh Vương vang lên bên tai. Thư Lê giật mình hoàn hồn, kinh ngạc phát hiện mình vậy mà lại lơ đãng trong giờ học."Dạ... Thật xin lỗi!" Cậu đứng dậy cúi đầu nhận lỗi với Tinh Linh Vương.Tinh Linh Vương đặt sách xuống, xoa đầu cậu: "Em gặp khó khăn gì sao?""Không ạ..." Thư Lê lập tức phủ nhận. Nhưng khi ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt xanh lục thấu suốt mọi thứ của Tinh Linh Vương, cậu do dự một lát, thành thật trả lời: "Có, gần đây em gặp một vấn đề lớn.""Ồ, nói thử nghe xem, có lẽ ta có thể đưa ra lời khuyên tốt cho em." Tinh Linh Vương hiền từ nói.Thư Lê ngồi lại ghế, rối rắm nhíu mày: "Chính là... Nếu mạo hiểm một chút, có thể hoàn thành một việc lớn có lợi cho quốc gia và dân tộc, ngài có làm không?"Tinh Linh Vương hỏi: "Cái gọi là một chút rủi ro đó có nguy hiểm đến tính mạng không?"Thư Lê lắc đầu: "Có thể có, có thể không."Chỉ cần cậu đủ nhanh, chui vào đường hầm không gian của Cây Mẹ, là có thể thoát khỏi kiếp nạn. Nhưng sau này hành động, e rằng sẽ khó khăn hơn gấp bội.Tinh Linh Vương lại hỏi: "Việc lớn có lợi cho quốc gia và dân tộc, cụ thể là gì?"Thư Lê mím môi, nói: "Duy trì giống loài!"Tinh Linh Vương nhìn biểu cảm nghiêm túc trên khuôn mặt đứa trẻ mười tuổi, đưa ra câu trả lời khẳng định: "Nếu là ta, dù phải trả giá lớn đến đâu, ta cũng sẽ làm."Thư Lê hơi mở to mắt: "Cho dù phải trả giá bằng sinh mệnh?""Đúng vậy, cho dù phải trả giá bằng sinh mệnh." Tinh Linh Vương thì thầm: "Ta là Vương, gánh trên vai trách nhiệm nặng nề về sự hưng thịnh của chủng tộc. Chỉ cần có một tia hy vọng, đều sẽ dốc toàn lực."Thư Lê không khỏi nắm chặt nắm đấm. "Vậy em cũng..."Tinh Linh Vương đưa tay điểm vào ấn đường của cậu: "Em còn nhỏ, không nên gánh vác trách nhiệm nặng nề như vậy.""Nhưng mà..." Thư Lê há miệng, không nói ra lời.Cậu nhận được quá nhiều sự giúp đỡ từ Tinh Linh Vương, muốn chia sẻ gánh nặng và nỗi lo cho y. Bản thân mình không có gì hơn người, việc có thể làm thực sự rất hạn chế.Huống chi, bây giờ cậu đã là Ma Pháp Sư cao cấp, không còn là đứa bé nhỏ bất lực trước tinh linh hắc ám như trước đây nữa.Thấy đứa bé nhỏ bướng bỉnh nhìn mình, Tinh Linh Vương khẽ thở dài. Ngón tay thon dài điểm nhẹ vào chiếc vương miện hoa nhỏ biến thành kẹp tóc trên đầu cậu.Thư Lê khó hiểu đưa tay sờ vương miện hoa, như hiểu mà cũng như không hiểu.Hành động này của Vương có ý gì?Buổi tối, cậu nằm sấp trên giường đọc sách, tâm trí vẫn còn dừng lại ở ban ngày. Cậu thỉnh thoảng sờ sờ chiếc kẹp tóc trên đầu.Đột nhiên, cậu nhảy dựng lên, phấn khích vỗ tay.Đúng rồi!Vòng hoa nhỏ có chức năng đặc biệt triệu hồi Vương.Ngón tay của Vương chấm chấm vào vòng hoa nhỏ, chính là đang ám chỉ cậu, gặp khó khăn có thể nhờ y giúp đỡ.Nói cách khác, y ủng hộ mình làm những việc muốn làm.Thư Lê cất sách vở, không ngừng nghỉ rời khỏi phòng, tìm Cây Mẹ."Onomisis, con muốn đàm phán với Erfit!""???"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store