[ĐM/ ON- GOING] Tôi xuyên thành bé con ở Vương Quốc Tinh Linh _ Thanh Tôn
Chương 148: Thần Lửa Alfama
Thư Lê đứng trên lưng con Hỏa Long Địa Tích khổng lồ, nhìn xuống cung điện bên dưới.Nói là cung điện, chi bằng nói nó là một thành phố sa mạc có thể chứa hơn mười vạn người.Kiến trúc ở giữa cao lớn hùng vĩ, hình dáng đẹp mắt, tinh xảo phức tạp, cực kỳ xa hoa. Các kiến trúc xung quanh tuy kém hơn một chút nhưng cũng đậm chất nghệ thuật, được khảm nhiều loại đá tinh khoáng và đá quý, phô bày hết tất cả sự xa xỉ.Ngoài những kiến trúc này, toàn bộ thành phố còn trồng đầy cỏ cây xanh tươi và hoa tươi rực rỡ, ngoài ra còn có một hồ nước xinh đẹp chiếm một phần ba diện tích.Ở sa mạc khan hiếm tài nguyên, sở hữu những điều kiện phong phú như vậy, quả là một sự xa xỉ tột bậc.Tuy nhiên, điều khiến Thư Lê cảm thấy kỳ lạ là, một đô thành sa mạc xinh đẹp như vậy, bên trong lại không một bóng người.Bởi vì nơi này vốn không có ai ở, hay do chiến tranh nổ ra, nên mọi người mới tạm thời di dời đi nơi khác?Hỏa Long Địa Tích xoay tròn hai vòng trên không trung, rồi nhanh chóng hạ xuống. Móng vuốt to khỏe đáp xuống quảng trường, ma sát với mặt đất, tóe ra vô số tia lửa.Mặt đất quảng trường không biết được lát bằng loại đá chất liệu gì, độ cứng siêu mạnh, hoàn toàn không bị tổn hại.Thần Lửa quay đầu nhìn khuôn mặt tiểu yêu tinh tràn đầy vẻ ngạc nhiên, nhếch khóe miệng cười nói: "Nhóc con, nên tỉnh lại thôi.""Ực..." Thư Lê chớp mắt, nhìn về phía thần Lửa Alfama tóc đỏ."Chào mừng ngươi đến thần điện Adas." Thần Lửa dang hai cánh tay, ra vẻ muốn nhiệt tình ôm cậu.Thư Lê mím môi, lùi lại hai bước, giơ hai tay lên đan chéo trước ngực, bày tỏ nghi lễ cao nhất với thần linh."Kính chào thần Lửa đại nhân tôn quý, tôi là Sperion đến từ Rừng Rậm Yêu Tinh, là tín đồ trung thành của ngài, rất vui được gặp ngài tại đây."Trong giây phút này, lễ nghi tao nhã mà cậu học được từ các tinh linh và yêu tinh, đã được thể hiện một cách nhuần nhuyễn.Mặc dù sau khi gặp được thần Lửa thật sự, hình tượng của ngài trong lòng cậu đã bị đảo lộn hoàn toàn, nhưng ngài là thần cai quản lửa, là tín ngưỡng của tất cả các chủng tộc có trí tuệ trên đại lục Austin, dù thế nào, cậu cũng phải giữ sự tôn trọng đối với ngài.Thần Lửa buông hai tay xuống, nhướng mày quan sát tiểu yêu tinh đang hành lễ, thở dài: "Một nhóc con yêu tinh chưa trưởng thành như ngươi thì đừng có mà học theo mấy trò cổ hủ của Ferris."Ferris?Là chỉ Tinh Linh Vương ư?Thư Lê có hơi ngạc nhiên ngẩng đầu lên.Tinh Linh Vương cao nhã thanh khiết đến thế, trong miệng thần Lửa vậy mà lại thành ra cổ hủ?Không được, cậu phải minh oan cho Vương."Vương không hề cổ hủ chút nào, ngài ấy là tinh linh dịu dàng và mạnh mẽ nhất." Thư Lê nghiêm túc bảo vệ Tinh Linh Vương.Một thiếu niên yêu tinh mười lăm tuổi, trên mặt còn chưa hết nét bầu bĩnh trẻ con, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, không khỏi khiến người ta buồn cười.Thế là, thần Lửa bật cười."Ha ha ha ha..."Thư Lê ngơ ngác nhìn thần Lửa đang cười lớn, không biết mình đã nói sai câu nào.Sau khi cười xong, Thần Lửa cũng không giải thích với cậu, ngài vẫy tay với tiểu yêu tinh, động tác tiêu sái nhảy xuống lưng Hỏa Long Địa Tích. Mái tóc như ngọn lửa của ngài và chiếc áo choàng tinh xảo bay phấp phới.Thư Lê do dự một chút, cũng vỗ đôi cánh sau lưng, nhẹ nhàng bay xuống mặt đất."Vù vù vù..." Hỏa Long Địa Tích vặn cái đầu dữ tợn lại, phun ra hai luồng khí từ lỗ mũi, chào hỏi tiểu yêu tinh.Thư Lê trợn tròn đôi mắt màu xanh lục non, nhìn con Hỏa Long Địa Tích ở ngay trước mắt, nhất thời không thể liên hệ nó với tiểu ma thú bé như cục thịt kia."Chào... Chào cậu, Falm."Mặc dù thần Lửa gọi nó là Sarah, nhưng cậu vẫn quen gọi nó là Falm."Chào cậu, Sperion của Rừng Rậm Yêu Tinh."Đáp lại cậu là một giọng nam trung trầm ấm, rất dễ nghe. Nếu không nhìn cơ thể oai vệ của nó, chỉ nghe giọng nói, sẽ tưởng rằng đây là một thanh niên tuấn tú.Tiểu ma thú nói chuyện bằng giọng sữa, tính cách nóng nảy, so với ma thú trước mắt này quả thực khác nhau một trời một vực.Sự khác biệt quá lớn, thật không thể tin được.Thần Lửa vung áo choàng, bước về phía cổng thần điện hùng vĩ nguy nga. Thư Lê bất giác đi theo, ngước đầu lên tò mò quan sát.Đây chính là thần điện Adas nguyên trạng ư?Sau khi cuộc chiến giữa các vị thần kết thúc, thần điện Adas chìm xuống lòng đất, biến mất vạn năm, sự huy hoàng trước đây cũng không còn nữa."Nhóc con, tại sao một tiểu yêu tinh chưa thành niên như ngươi lại một thân một mình đến sa mạc Ergoga? Vương của các ngươi không nói cho ngươi biết, thần Bóng Tối đang tập hợp quân đoàn hắc ám của lão, bao vây thần điện của ta ư?"Thần Lửa đi phía trước hỏi một cách như vô tình.Thư Lê đi theo phía sau, nhìn bóng lưng thẳng tắp của thần Lửa, do dự một chút, quyết định nói thật.Cậu không thể xác định tất cả những gì trước mắt có phải là ảo cảnh hay không.Tình huống lần này hoàn toàn khác trước đây, cậu từ một người đứng xem đã trở thành một người tham gia."Thần Lửa đại nhân tôn kính, xin hỏi hiện giờ là cuộc chiến giữa các vị thần ư?"Thần Lửa đột ngột dừng bước, xoay người đối diện với đôi mắt sáng ngời của tiểu yêu tinh: "Cuộc chiến giữa các vị thần? Cách hỏi thật kỳ lạ. Nếu ngươi muốn hỏi có phải thần Bóng Tối đã khơi mào chiến tranh hay không, thì đúng vậy. Lão và những thứ ô uế không thể chấp nhận được của lão bò ra từ địa ngục, khiến toàn bộ đại lục Austin rơi vào biển lửa chiến tranh. Còn ta và các thần linh khác đang kêu gọi các tín đồ ánh sáng, ngăn chặn hành vi ngu xuẩn của lão."Nghe lời thần Lửa nói, Thư Lê đại khái đã đoán được cuộc chiến giữa các vị thần trong ảo cảnh này vừa mới bắt đầu, còn chưa đi vào giai đoạn ác liệt, cho nên thần Lửa không đặt những quân đoàn hắc ám bên ngoài thần điện vào mắt."Ngài hỏi tại sao tôi lại một mình đến sa mạc Ergoga ư, tôi cũng là bất đắc dĩ." Thư Lê giơ tay phải lên đặt trước ngực, hành lễ với thần Lửa lần nữa. Sau khi hành lễ xong, cậu buông tay xuống, ánh mắt trong trẻo nhìn thẳng vào khuôn mặt tuấn mỹ của thần Lửa, thẳng thắn nói: "Tôi không thể phán đoán tất cả những gì trước mắt là thật hay giả, bởi vì từ nhỏ đến lớn tôi luôn không thể kiểm soát được bản thân tiến vào những ảo cảnh kỳ diệu, nhìn thấy những nhân vật hư ảo.""Ồ?" Thần Lửa nhướng mày, cảm thấy lời của tiểu yêu tinh cực kỳ thú vị, cậu vậy mà lại coi một vị thần Lửa đường đường chính chính là nhân vật hư ảo.Thư Lê trang trọng nói: "Nếu bây giờ là thời đại cuộc chiến giữa các vị thần, vậy thì tôi là yêu tinh đến từ vạn năm sau."Thần Lửa hơi ngạc nhiên: "Vạn năm sau?""Đúng vậy." Thư Lê gật đầu: "Cuộc chiến giữa các vị thần kết thúc, thần điện Adas chìm xuống lòng đất, biến mất vạn năm. Để tìm kiếm tinh linh Lửa, tôi đã cùng với Cây Mẹ Tinh Linh, đến sa mạc Ergoga, tìm thấy nơi tập trung của loài Hỏa Long Địa Tích..."Cậu kể lại mục đích đến sa mạc của mình và những chuyện xảy ra sau khi tìm thấy cung điện dưới lòng đất một cách chi tiết, không bỏ sót điều gì với thần Lửa.Thần Lửa càng nghe càng ngạc nhiên, ngài sờ chiếc cằm nhẵn nhụi, quan sát thiếu niên yêu tinh lần nữa, xem xét cậu từ đầu đến cuối. Ánh mắt ngài di chuyển qua lại giữa chiếc kẹp tóc và bộ hộ giáp đá Obsidian của cậu.Khi nghe Thư Lê kể xong, ngài trầm ngâm gật đầu."Ý ngươi là, ngươi đến sa mạc Ergoga là để tìm tinh linh Lửa?" Thần Lửa hỏi."Vâng." Thư Lê đáp."Ngươi đã thu thập Tinh Hoa Mặt Trời ngưng kết từ máu của ta?""Vâng.""Ta lại chảy máu rồi ư? Ha ha..." Thần Lửa cười một tiếng, lại hỏi: "Ngươi đã gặp Sarah bị phong ấn biến thành con non?""Vâng, tôi gọi nó là Falm. Nó nói mình chỉ biến thành con non vào ngày Hỏa Diệu Nhật." Thư Lê nói.Thần Lửa ngước mắt, nhìn con thú khổng lồ đang nằm lim dim ngủ trên quảng trường, trong đôi mắt vàng óng ánh lên ánh sáng kỳ dị."Ngươi và Sarah vừa bước vào trận pháp Mayocate liền bị truyền tống đến đây?""Không sai." Thư Lê đầy nghi ngờ hỏi: "Falm nói với tôi, trong trận truyền tống, chỉ cần trong lòng niệm thầm nơi muốn đến là có thể trở về cung điện dưới lòng đất. Rõ ràng tôi đã niệm thầm ba lần thần điện Adas, tại sao lại mở ra ảo cảnh, đến nơi này?"Thần Lửa giơ ngón tay khẽ chạm vào trán Thư Lê, cười nói: "Nhóc con, ta không phải nhân vật do ngươi tưởng tượng ra đâu."Thư Lê ngẩn người.Trên trán truyền đến xúc cảm rõ ràng, từ nhiệt độ cho tới hơi ấm, đều cho thấy người đàn ông trước mắt chính là thần Lửa hàng thật giá thật.Không phải... Ảo cảnh ư?Ngón tay của thần Lửa di chuyển đến chiếc kẹp tóc của cậu. Trong nháy mắt, chiếc kẹp tóc màu bạc biến trở lại thành vương miện hoa nhỏ được khảm ngọc lục bảo xanh biếc."Trên này có hơi thở của Ferris." Thần Lửa rụt tay lại, ngắm nghía vương miện hoa nhỏ: "Nhóc con, Ferris rất coi trọng ngươi."Y vậy mà lại phong ấn sức mạnh linh hồn của mình vào trong vương miện hoa nhỏ, trói buộc với linh hồn của tiểu yêu tinh.Thư Lê sờ chiếc vương miện hoa ngọc lục bảo trên đầu, giải thích: "Tôi vừa sinh ra đã nhận được lời chúc phúc của Vương.""Ồ, là lời chúc phúc của Tinh Linh Vương ư?" Thần Lửa lộ vẻ bừng tỉnh, đôi mắt vàng lấp lánh.Ferris cổ hủ vậy mà lại học được cách lừa trẻ con."Vâng, vương miện hoa nhỏ là biểu tượng cho lời chúc phúc của Tinh Linh Vương." Thư Lê nghiêm túc đáp.Thực ra cậu đã hỏi Elliott, tại sao chỉ riêng cậu có vương miện hoa nhỏ. Elliott nói với cậu rằng, mỗi đối tượng được Vương chúc phúc, sức mạnh nhận được sẽ khác nhau. Những người khác không có vương miện hoa nhỏ, cũng không có gì lạ.Nhận được câu trả lời này, cậu liền không còn băn khoăn nữa.Vương miện hoa nhỏ không chỉ giúp cậu học ma pháp hiệu quả hơn gấp bội, mà còn có chức năng mạnh mẽ là triệu hồi Tinh Linh Vương. Kể từ khi vương miện hoa nhỏ có thể biến đổi hình dạng, Thư Lê đã không còn ghét nó nữa.Thần Lửa hỏi: "Tại sao ngươi lại cho rằng tất cả những gì mình thấy đều là ảo cảnh?"Thư Lê không giấu giếm nói: "Trước đây đã từng xảy ra tình huống tương tự."Cậu lần lượt kể lại những cảnh tượng mấy lần tiến vào ảo cảnh của mình cho đối phương nghe.Thần Lửa xoay người, bước chân đi về phía bên trong cung điện. Thư Lê vội vàng theo sau, hai mắt bận rộn đảo nhìn xung quanh.Đi một đường dài, vậy mà cậu không hề nhìn thấy người nào khác, cả tòa thần điện đều trống trải đến đáng sợ.Chẳng lẽ đây là một tòa thành trống?Xuyên qua hành lang dài dằng dặc, tiến vào điện đường trang hoàng lộng lẫy, thần Lửa duỗi lưng một cái, ngồi xuống chiếc vương tọa vàng chói, vẫy tay, bảo tiểu yêu tinh cứ thoải mái.Thư Lê tìm một chiếc ghế gần ngai vàng, rụt rè ngồi xuống. Hai tay cậu đặt trên đùi, ngồi thẳng lưng ngoan ngoãn.Tư thế ngồi của thần Lửa ngông cuồng, không chút hình tượng. Ngài dựa người vào tay vịn, co chân phải lên đặt trên mép bảo tọa, ngài búng tay một cái, chiếc bàn bên cạnh ngai vàng và bàn trước mặt Thư Lê lập tức xuất hiện đồ ăn thức uống phong phú và rượu ngon.Trong lòng Thư Lê âm thầm ngạc nhiên.Thần linh quả nhiên là thần linh, thần lực vô biên.Thần Lửa khẽ chạm ngón tay vào tay vịn. Bình rượu trên bàn tự động nhấc lên, rót vào chén vàng, rót đầy tám phần thì tự động rơi xuống bàn. Chén vàng vững vàng bay đến trước mặt thần Lửa. Thần Lửa tao nhã cầm lấy, uống một ngụm, đôi mắt vàng thẳm nhìn tiểu yêu tinh đang rụt rè."Nhóc con, là ai nói với ngươi những thứ đó đều là ảo cảnh?"Ánh mắt Thư Lê dán chặt vào đĩa trái cây tươi trước mặt, bỗng nhiên nghe thấy câu hỏi của thần Lửa, cậu theo bản năng trả lời: "Là do tôi tự suy đoán."Mấy lần trước đều liên quan đến thơ ca tinh linh, ngoài việc dùng ảo cảnh để giải thích ra, cậu không biết định nghĩa những chuyện này như thế nào nữa.Mà hai lần tìm kiếm tinh linh Cỏ và cầu nguyện trong thần điện, ảo cảnh càng thêm chân thực. Tinh Linh Vương không chỉ phát hiện ra cậu, mà còn nói với cậu vài lời.Lần này càng khó tin hơn, bản thân cậu lại ngồi trước mặt thần Lửa, trò chuyện với ngài.Thần Lửa uống rượu xong, bèn ném chiếc cốc vàng đi, chiếc cốc tự động rơi về mặt bàn."Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghĩ đến khả năng mình đã xuyên qua thời không?"Thư Lê khựng lại: "Bởi vì..."Bởi vì cậu đã hỏi Tinh Linh Vương, Tinh Linh Vương nói mình không có bất kỳ ký ức nào liên quan đến cậu.Thần Lửa cầm một quả nho trong tay, khóe miệng cong lên: "Ferris nói không có, ngươi liền tin?"Thư Lê nhíu mày: "Vương sẽ không lừa tôi!"Tinh linh và yêu tinh khinh thường nói dối, xưa nay bọn họ vẫn luôn thành thật, có gì nói nấy, không bao giờ quanh co.Thần Lửa nhét nho vào miệng, lấy một chiếc khăn tay tinh xảo ra, chậm rãi lau các ngón tay. Sau khi nuốt nho xong, ngài buông chân phải đang co lại, thay đổi tư thế ngồi uể oải, thẳng người dậy, đầy vẻ bá khí."Nhóc con, rất tiếc phải nói cho ngươi biết, Vương của ngươi - Ferris Estelle, Tinh Linh Vương của vạn năm sau, rõ ràng đã lừa dối ngươi."Dưới ánh mắt ngạc nhiên của tiểu yêu tinh, thần Lửa tàn nhẫn nói ra sự thật."Tất cả những gì ngươi thấy đều không phải ảo cảnh, mà là sự thật đã từng tồn tại và xảy ra. Và ta có thể khẳng định rằng, Vương của ngươi sở hữu toàn bộ ký ức đó. Vì một mục đích nào đó, y đã nói dối ngươi. Về việc tại sao y lại nói dối, sau khi trở về, ngươi có thể hỏi thẳng y."Thư Lê ngạc nhiên đứng dậy, theo bản năng phản bác: "Vương không có lý do gì để lừa dối tôi! Tôi chỉ là một tiểu yêu tinh bé nhỏ...""Đúng vậy, ngươi chỉ là một tiểu yêu tinh bé nhỏ. Vậy tại sao y lại trói buộc linh hồn của mình với linh hồn của ngươi?"Thần Lửa cân nhắc một lát rồi hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store