ZingTruyen.Store

Dm Np Sau Khi Song Lai Ke Ai Mo Cua Ke Thu Cu Dinh Lay Toi Phai Lam Sao Day

Trước khi tận thế chính thức bắt đầu, tin tức đưa tin mấy lần có người đột nhiên phát điên tấn công người qua đường, nhưng dường như không ai để ý, mãi đến khi tận thế thật sự đến.

Yến Nhìn zombie hai mắt trắng bệch sắc mặt xanh mét ở trước cửa siêu thị kia, ngay lập tức cậu có cảm giác thật chân thật, tận thế thật sự sắp tới rồi, hết thảy mọi thứ cậu trải qua ở đời trước hoàn toàn không phải là mơ.

Người đàn ông biến thành zombie động tác cứng đờ, đột nhiên nắm lấy tay một người phụ nữ cắn xuống! Theo tiếng hét hoảng loạn của người phụ nữ, máu đỏ tươi lập tức chảy ra, tí tách tí tách chảy đầy đất, chói mắt đến mức dường như có thể ngửi được hơi thở buồn nôn khiến người ta muốn chết kia.

"Xảy ra chuyện gì?!"

"Có phải có người phát điên không?"

"Ah ... có người cắn người! Mau cứu tôi!"

"Hu hu ... mẹ ơi... đáng sợ quá hu hu hu."

Cửa siêu thị lập tức trở nên hỗn loạn, một người bảo vệ ở đây lập tức tiến đến ngăn người đàn ông kia lại, nhưng sức lực lại không đánh lại người đàn ông nhìn trông nhỏ gầy này.

Yến Ly nhìn một cô bé bị người vây xem đâm cho té ngã, vốn dĩ muốn bước chân rời đi, ôm cô bé kia rời ra zombie kia một chút, lại bị mẹ của cô bé kia thấy thế, vội vàng chạy ra từ trong đám người, đi đến trước mặt Yến Ly.

"Bé không sao chứ?" Nhìn em bé khóc lóc gật đầu, người phụ nữ mới yên tâm, vẻ mặt cảm kích cảm ơn Yến Ly: "Cậu trai trẻ, cảm ơn cậu ..."

"Không cảm ơn, vừa lúc nhìn thấy thôi." Yến Ly hơi cúi đầu, nhỏ giọng nói, cho dù đã sống lại một kiếp, cậu vẫn không quá rành lời cảm ơn của người khác.

"Mẹ ơi, cái chú kia đáng sợ quá ..." bé gái chỉ vào zombie cách đó không xa sợ hãi nói.

"Chú kia bị bệnh, bé con đừng nhìn chú ấy." Người phụ nữ nhẹ nhàng dỗ dành, những rõ ràng chính mình cũng không dám nhìn vào hành động cứng đờ quỷ dị của zombie kia.

"Người kia trông rất giống như zombie mà tôi đã xem trong phim trước kia." Yến Ly thấp giọng nói, người chung quanh cũng dựng tai lên nghe, cũng có những người cũng từng xem qua phim zombie rồi khủng hoảng gật đầu phụ hoạ.

"Hành động của zombie tương đối thong thả, nhưng mà chúng nó rất nhạy cảm với máu và âm thanh, sức lực cũng lớn, một khi bị zombie cắn, con người cũng sẽ biến thành zombie, mọi người đánh vào đầu nó là được, nhược điểm của chúng nó là đầu." Yến Ly nói ra đặc tính của zombie, cho dù chỉ có một người tin, có thể thông qua cách của cậu để sống sót cũng được.

Nghe xong những lời Yến Ly nói, có người như suy tư gì đó, có người lại bởi vì hoảng sợ mà hoàn toàn nghe không vào, mà nhiều người chỉ xem đó là nói giỡn, Yến Ly cũng không để bụng, sờ đầu bé gái, chuẩn bị rời đi.

Đột nhiên, người xung quanh kinh hoàng nhìn phía sau Yến Ly rồi lùi về sau, Yến Ly vội vàng quay đầu, lập tức nhìn thấy zombie kia không biết trốn thoát khỏi bảo vệ từ lúc nào, đi đến phía cậu!

Sắc mặt xanh tím nhìn như người chết vậy, răng nanh bén nhọn còn dính máu tươi của người phụ nữ lúc nãy, zombie gầm lên lao tới, khoảng cách chỉ còn vài met ngắn ngủi, dường như chỉ trong vài giây zombie đã lao đến trước mắt!

Cô bé và người phụ nữ hoảng sợ nhìn zombie, thân thể hai người vì sợ hãi mà không động đậy nổi, Yến Ly nắm chặt tay cô bé bảo vệ phía sau, lúc đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào zombie đang lao tới chuẩn bị ngăn lại ...

"Rầm!!!" Bên cạnh có một người đàn ông xuất hiện, một chân đá bay zombie ra ngoài!

Bảo vệ đuổi theo lập tức trói chặt zombie lại, cậu có chút mơ màng nhìn bảo vệ mang zombie đi, nội tâm dâng lên nổi lo lắng, cứ tiếp tục như vậy không được, cậu phải nhanh chóng làm quen với thân thể hiện tại, sau đó cố gắng trở nên mạnh hơn mới được!

"Cậu không sao chứ?" Người đàn ông trầm giọng vang lên một bên.

Yến Ly quay đầu nhìn về phía người đàn ông đã cứu cậu, trong nháy mắt khi nhìn thấy bộ dạng của người đang ông này, cập lập tức khiếp sợ sững tại chỗ.

Quý, Quý Sâm?!

Quý Sâm, một trong tứ đại thủ lĩnh của căn cứ trong tương lai, đồng thời cũng là người bảo vệ duy nhất của Liễu Tinh trong tương lai.

Hai trong mắt sâu thẳm của Quý Sâm nhìn chằm chằm thanh niên mảnh khảnh trước mặt, ngũ quanh của đối phương thanh tú, gương mặt mềm mại vãn còn mang theo một chút trẻ con rất đáng yêu, nhưng mà hắn để ý tới, đôi mắt phức tạp không phù hợp với lứa tuổi của đối phương, hơn nữa khi đối phương nhìn thấy bộ dạng của hắn, rất rõ ràng hiện lên một sự sợ hãi.

Thanh niên này biết hắn sao? Quý Sâm có chút nghi ngờ.

"Chào cậu, những chuyện cậu vừa mới nói về zombie, có thể nói rõ hơn một chút cho tôi không?" Quý Sâm trầm giọng hỏi.

Yến Ly hồi phục tinh thần, nhịn không được lùi bước nhỏ về sau, cậu hơi cúi đầu, âm thanh mang theo chút run rẩy: "Xin, xin lỗi, tôi còn có việc, cảm ơn lúc nãy anh đã cứu tôi..."

Nhỏ giọng nói xong, Yến Ly liền vội vội vàng vàng rời đi, chỉ để lại Quý Sâm vẫn đang suy tư ở đó.

Yến Ly bình ổn tâm tình, thấy xe tải đã chất đủ đồ cậu mua, dường như nhét đầy nguyên một thùng xe lớn, Yến Ly thừa dịp không ai chú ý, mang những vật tư có trong xe toàn bộ đều thu hết vào trong không gian của mình, sau đó cậu liền lái xe đến một chợ lớn bán đồ ăn gần cậu nhất.

Trong phạm vi chợ bán đồ ăn, những loại hình sản phẩm giống nhau đều tập trung tại một khu, này cũng đỡ tốn thời gian của Yến Ly.

Yến Ly đi đến cửa hàng bán gạo và lương thực, bắt đầu mua điên cuồng ở gian thứ nhất.

"Chào ông chủ, trong tiệm ông giờ có bao nhiêu gạo và bột mì, tôi muốn mua tồn kho khoảng một nửa ..." Yến Ly mua ở hàng thứ nhất xong liền đi đến hàng thứ hai mua, rất nhanh, các chủ tiệm ở chợ thức ăn đều biết có một khách hàng lớn tới mua lương thực.

"Ông chủ nhỏ, cậu muốn mua nhiều gạo và mì thế để làm ăn gì sao?" Một chủ tiệm nào đó tò mò hỏi.

"Tôi mua giúp người khác." Yến Ly từ chối sự thăm hỏi của người khác.

"Vậy cậu có muốn mua một ít thịt không? Mua nhiều thì chúng tôi có thể giảm giá!" Chủ tiệm thịt nhìn Yến Ly xa hoa như vậy, không nhịn được nói.

"Cũng được, mọi người chờ một lát, tôi mua gạo và mì xong sẽ qua chỗ mọi người." Yến Ly gật đầu, nếu không phải tiền trong thẻ có hạn, cậu hận không thể bỏ cả chờ đồ ăn vào trong không gian!

Lương thực gạo và mì linh tinh mua của từng người khoảng chừng 500 túi, tiêu gần 5 vạn, Yến Ly đi vào tiệm gạo cuối cùng, cửa hàng này bày ở cửa chính bảng bán giá rẻ, Yến Ly vừa đi vào, một người đàn ông trung niên tươi cười ra tiếp đón.

"Ông chủ chào cậu, cậu muốn mua gạo đúng không, chỗ tôi chất lượng tốt nhất chính là gạo! 50kg gạo chỉ cần 300 tệ, ông chủ cậu muốn bao nhiêu kg tôi chuẩn bị cho cậu!" Người trẻ tuổi như vậy, không bào một chút sao được?

Yến Ly khẽ nhíu mày, cậu mua ở siêu thị một túi gạo 50kg giá trung bình khoảng mới 140 tệ, mua gạo ở mấy cửa hàng phía trước đều bán theo giá sỉ, lại càng rẻ hơn, người này sao lại bán đắt như thế?

Yến Ly nhìn thoáng qua bao gạo bên cạnh: "Trên bao ghi gạo Thanh Hương không phải 2 tệ 1 kg sao?"

"Đây, đây là biển giá cũ, bây giờ loại gạo này đã đổi giá, giá niêm yết chưa kịp đổi mà thôi ..." chủ tiệm khom lưng cười theo.

Yến Ly nhìn thoáng qua chủ tiệm rõ ràng đang nói dối, nhàn nhạt nói: "Vậy thôi, đắt quá, tôi không mua." Nói xong Yến Ly liền đi ra ngoài, gạo và mì trong không gian của cậu đã nhiều, không thiếu một chút này.

"Chờ, chờ một chút!" Chủ tiệm vội vàng giữ lại, cửa hàng này của ông ta lỗ đã lâu rồi, muốn bán xong mớ đồ tồn kho kia sớm chút, kết quả việc làm ăn vẫn không tốt, bây giờ hợp đồng cửa hàng cũng sắp đến hạn rồi, nếu còn không bán xong, chẳng phải càng mất càng nhiều công sao!

"Vầy đi, dù sao tôi cũng muốn bánh nhanh gạo Thanh Hương, 3 tệ 1kg, giá thị trường, ông chủ cậu cảm thấy thế nào?" Người đàn ông trung niên cẩn thận nhìn Yến Ly: "Gạo của tôi nấu cơm rất ngon, vốn dĩ giá cũng không thấp, bỏ lỡ là mua không được đâu..."

Yến Ly quay đầu rời đi, cậu không có thời gian để lãng phí mặc cả cùng đối phương.

"Ông chủ cậu đừng đi! 2 tệ 1kg 2 tệ 1kg! Thấp nhất rồi! Giá này đã được chưa!" Người đàn ông trung niên bất đắc dĩ kêu.

Những ông chủ khác đứng ở cửa tiệm xem náo nhiệt không nhịn được vui sướng khi người khác gặp hoạ, ông chủ cửa hàng này luôn cố ý nâng giá, cho nên mới rơi vào kết cục sắp đóng cử, đến gạo Thanh Hương cũng chẳng ai đến tiệm ông ta mua, đã vậy còn xấu tính không bỏ tính hố cậu! Kết quả ông chủ cậu một chút mệt cũng không chịu.

"Tôi chỉ cần một nửa." Yến Ly nói, một nửa còn dư lại cậu tính để lại cho ông chủ, dù sao bắt đầu từ đêm nay, lương thực chính là điều kiện sống sót cơ bản nhất.

"Đừng mà ông chủ, cậu mua hết đi mà, tôi mà không bán hết sẽ chết mất! 12 giờ tối nay cửa hàng này sẽ đến hạn hợp đồng, gạo còn dư lại tôi cũng chỉ tính tặng người khác, cậu giúp đi mà, đều mua hết đi." Người đàn ông trung niên đán thương nói, ai muốn dữ lại chỗ gạo này cơ chứ? Ông ta còn đang muốn chờ cầm được số tiền này trong tay đêm nay sẽ đi tìn đang bà sảng khoái một phen.

Yến Ly tự hỏi một chút, nhìn bộ dạng cầu xin của người đàn ông trung niên nói: "Tôi để lại mấy túi để ông mang về nhà ăn, cong lại tôi lấy hết."

Người đàn ông trung niên còn muốn thuyết phục Yến Ly, nhưng Yến Ly rất kiên quyết, ông ta đành phải giữ lại cho chính kình hai túi gạo, còn lại thì bán hết cho Yến Ly.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store