Dm He Thong Phan Mem Sua Chua Thuong Thuc
Phù Nguyệt Tông tuy nhỏ nhưng sau hậu sơn lại có một mảnh cấm địa, dù cho Tô Dần Vũ có là tông chủ đi nữa cũng chưa từng vào qua lần nào, nhưng càng là nơi nào có biển cấm thì càng khiến người ta tò mò muốn biết.Vì thế, vào một ngày nào đó, Tô Dần Vũ tự mình đi vào cấm địa.Rừng cây lớp lớp trùng điệp lên nhau khiến cấm địa thoạt nhìn chỉ là một rừng cây thông thường, nhưng lạ là nơi đấy lại không có âm thanh của động vật, ngoại trừ tiếng bước chân giẫm lên lá khô của Tô Dần Vũ, thì chỉ còn lại tiếng gió khẽ sượt qua. Cậu đi cũng đã lâu, nhưng chưa phát hiện được bất cứ vật nào trông khác thường cả, thế nhưng chẳng lẽ một rừng cây nhỏ bình thường như này lại được những tông chủ các đời của Phù Nguyệt Tông nhận định là cấm địa?Lúc Tô Dần Vũ tìm mãi không có kết quả đã chuẩn bị bỏ cuộc trở về, thì đột nhiên cảm giác được trên đất truyền đến một trận rung chấn kịch liệt, hình như có vật gì đó phá đất chui ra.Tô Dần Vũ đại kinh thất sắc, vừa chuẩn bị bay lên chạy trốn thì lại bị mấy sợi dây leo quấn chặt tay chân, cả người bị buộc trói ở giữa không trung tạo thành hình chữ "大", cổ tay và chân dường như bị siết đến tê dại mất cảm giác, làm cậu không thể thi triển bất cứ thuật pháp nào cả, chỉ có thể vùng vẫy uốn éo cơ thể, kết quả đương nhiên là không giải quyết được gì.Mấy sợi dây leo mảnh dài linh hoạt giống như mấy cánh tay người, không ngừng xoắn lấy thắt lưng Tô Dần Vũ, vốn đã không mặc áo quần rầy rà gì nhiều nên trong phút chốc đã bị cởi sang hai bên, lộ ra làn da trắng ngần xinh xắn, quần cũng bị hai sợi dây leo dùng cách thô bạo cho chúng nó yên nghỉ, âm thanh vải vóc bị tàn phá trong một không gian tĩnh lặng hiện lên đặc biệt rõ ràng và vang xa.Thân thể cậu cứ thế mà lồ lộ trong không trung, làn gió thổi qua cuốn lên từng lớp da gà của cậu, cậu khẽ run rẩy.Có một sợi dây leo linh hoạt tựa một con rắn đang du động khắp người Tô Dần Vũ, mỗi lần trượt qua một tấc da nào đó đều có thể làm cho nơi ấy trở nên tê dại, một cảm giác tinh mịn nhưng đâm thẳng vào xương tủy. Có lẽ cậu không phải đang bị đám dây leo này chơi đùa, mà là bị một bàn tay to thô ráp vuốt ve, Tô Dần Vũ kìm không đặng âm thanh rên rỉ của mình: "Ưm ha... Ngứa quá..."Da eo tuyết trắng bị sờ đến lòng dạ rối bời, tựa như vốn muốn thoát khỏi sự khống chế của dây leo nhưng cũng lại thuận theo sự vuốt ve sờ soạng từ dây leo, nói chung, tiêu chuẩn làm ra động tác của dây leo dưới sự vặn vẹo của Tô Dần Vũ ngày càng lớn.Hai sợi dây leo quấn quanh vòng hông và khớp gối Tô Dần Vũ, để hai chân được tách rộng ra huyền phù ở giữa không trung, phong cảnh giữa chân cậu trong nháy mắt đã được bao quát nhìn rõ trong một ánh nhìn, một sợi dây leo tương đối mảnh nhỏ trườn lên trói chặt dương vật và hai hòn bi cậu, hệt như đang có một bàn tay to nào đó nắm chặt gậy thịt ngẩng đầu lên của cậu, dịch thể do dây leo tiết ra dần thấm ướt gậy thịt vốn khô ráo.Tô Dần Vũ nửa khó chịu nửa vừa thoải mái vừa sướng mà thốt lên mấy tiếng nức nở, dịch thể do dây leo tiết ra không biết có phải kèm theo hiệu quả thúc tình hay không nữa, nó làm cho hậu huyệt của cậu ngứa ngáy khó nhịn, chỉ muốn được một vật to lớn cứng cáp nóng hổi fuck cậu một trận thật ra trò.Dây leo quấn quanh người cậu như biết được tâm tư sâu thẳm của cậu, một sợi dây leo tương đối thô to trườn đến chặn trước cửa lỗ thịt Tô Dần Vũ, ở ngay cửa khẩu thông quan ấy không ngừng nghiền mài, dùng dịch thể được tiết ra đó lởn vởn quay vòng xung quanh lỗ thịt liên tục."Uh ha... Vào... Đút vào... Ah..."Dây leo lập tức thỏa nỗi niềm Tô Dần Vũ, dần chen chui vào hậu huyệt cậu, mô phỏng lại hành động giao hợp của loài người bắt đầu không ngừng cắm rút, dịch thể của dây leo hòa trộn với dâm dịch do tràng ruột tiết ra, như gia tăng thêm hiệu quả kích tình, chẳng qua theo sự cắm rút tùy ý của dây leo, Tô Dần Vũ lại bộc lộ ra dáng vẻ dâm đãng chìm đắm vào biển dục, đôi môi khẽ mở, đầu lưỡi lơ lửng, nước bọt óng ánh theo đó chảy xuống, từng tiếng thở dốc được nức lên thật bùi tai, dâm đĩ đến tận cùng.Lỗ thịt vừa khít vừa ấm nóng bắt đầu tự giác nuốt vào nhả ra sợi dây leo đang cắm bên trong hậu huyệt, nhìn bên ngoài thì trông dây leo như được một tầng lông tơ mảnh nhỏ bao phủ, mỗi lần dây leo đâm vào tràng ruột, những lớp lông tơ đó như có như không khẽ cào khẽ vuốt vào tường thịt mềm mịn, huống hồ dây leo lại vừa dài vừa thô, không những có thể lấp đầy hậu huyệt, còn có thể nhấp sâu đến tim huyệt, Tô Dần Vũ đang đắm chìm vào trong cảm giác đê mê ấy vốn không nguyện ý thoát ra."Ưm ah... Lại đâm đến điểm G rồi... Ah ah... Sướng quá... Ưm ah... Dây leo dài... Ah... Chịu không nổi nữa..." Âm thanh rên rỉ hòa với tiếng nước nhọp nhẹp, trong cơn cắm rút điên cuồng ngày càng nhanh của dây leo, cả người Tô Dần Vũ run rẩy kịch liệt, lỗ thịt lập tức phun trào từng đợt dâm dịch, dọc theo dây leo rơi tí tách xuống đất, còn có vài tia đang rũ xuống ở giữa không trung chưa chịu rơi xuống.Tuy bản thân Tô Dần Vũ đã được dây leo đụ đến cao trào, nhưng động tác của nó lại không có dấu hiệu ngừng lại, đột ngột có thêm một dây leo thô to trườn lên, cưỡng chế nhét vào trong miệng cậu, không ngừng đi vào sâu vào sâu, thậm chí còn chạm đến nơi mềm trong cổ họng, cảm giác nghẹt thở lập tức ập đến, nếu cậu lại tiếp tục mặc kệ nó nữa, chỉ sợ bản thân sẽ bị tên yêu quái này đang sống sờ sờ xỏ xuyên đến chết.Nhưng Tô Dần Vũ không xác định được dây leo đột nhiên xuất hiện này vốn có linh tính hay không, nếu như không có linh tính thì, dù cho cậu có tiến hành sửa chữa thường thức của nó cũng không thành công.Linh lực thì không cách nào vận chuyển, Tô Dần Vũ chỉ có thể đặt hết toàn bộ hi vọng vào máy sửa chữa thường thức, ngay lúc cậu chuẩn bị triệu hoán Tiểu Thức, bảng dữ liệu đột ngột nhiều thêm một dòng nhắc nhở: "Kiểm tra đo lường phát hiện thấy linh vật đặc thù, nên khế ước với linh vật đặc thù này vì nó có thể cải biến trị số cơ thể của người chơi."Are you thực sự nghiêm túc? Tô Dần Vũ vô cùng hiếu kì nhìn máy sửa chữa tiến hành sửa chữa thường thức dây leo, dụ dỗ dây leo chủ động kí kết khế ước với mình, trở thành khế ước thú của mình.Sau khi nghi lễ kí khế ước dài đằng đẵng kết thúc, Tô Dần Vũ điều khiển dây leo thả mình xuống, khôi phục lại được chút linh lực, giờ cậu mới hiểu rõ trị số cơ thể của bản thân rốt cuộc đã được cải biến thế nào.Dây leo này tuy nói là linh thực, nhưng cũng được xem là một gốc cây thuộc họ Dâm, dây leo đủ khả năng làm tê người bị nó quấn, dịch thể do nó tiết ra có hiệu quả thúc tình, sau khi cậu cùng nó kí khế ước, thì có thể tùy ý sử dụng dây leo, quan trọng hơn nữa là, do có sự ảnh hưởng của dây leo, thể chất cậu có chút tương tự với lô đỉnh trong giới tu tiên, điều khác biệt là Tô Dần Vũ sẽ thông qua song tu có thể đồng thời đề thăng tu vi của cả hai, mà không phải như những lô đỉnh thông thường, song tu với bản thân lô đỉnh mà nói cũng không mang lại nhiều lợi ích to lớn gì.Đây chắc hẳn là phúc lợi ẩn tàng rồi, dù sao bối cảnh thế giới này cũng là tu tiên giới, khó tránh khỏi nguy hiểm hơn nhiều khi so với thế giới hiện đại.Tô Dần Vũ ngước nhìn xung quanh, đây là một địa điểm tốt để thử nghiệm dây leo này, vừa hay y phục mình vốn đã bị dây leo làm cho rách nát cả rồi, vì thế có thể truyền tin cho Dục Phùng, mượn cớ nhờ hắn mang y phục đến cấm địa.Khi Dục Phùng bước chân vào cấm địa, nhìn thấy cảnh tượng cả người Tô Dần Vũ khoả thân nằm trên dây leo to lớn bện thành một cái giường, chỉ là trơ mắt nhìn thôi, đã làm cho dục hỏa vốn khó nhịn của hắn trực tiếp phun trào.Hắn không hỏi Tô Dần Vũ vì sao lại trần truồng trong cấm địa, chỉ là ánh mắt sáng rực ghim chặt vào Tô Dần Vũ, túm chặt bộ y phục đang được bê trên tay.Tô Dần Vũ cười với Dục Phùng, hỏi: "Dục Phùng, tu vi gần đây có tiến triển gì không?"Dục Phùng sững người, lắp bắp trả lời: "Con... Con vẫn đang nỗ lực tu luyện." Nhưng tu vi há chỉ cần nửa ngày nửa tháng là lên được đâu."Vi sư hôm nay sẽ giúp con tu luyện, đến đây nào." Tô Dần Vũ vỗ lên lớp da dây leo, tỏ vẻ hắn mau đến đây. Dục Phùng ngoan ngoãn đi lên trước, Tô Dần Vũ bèn ưỡn nửa người lên, ngón tay vuốt nhẹ hầu kết Dục Phùng, hệt như một con hải yêu động lòng người, giọng nói tựa tiếng hát có thể làm tàu thuyền mất phương hướng: "Vi sư cùng con song tu, làm lô đỉnh... của con, con thấy thế nào?"Trong giới tu tiên, lô đỉnh thông thường đều là nữ tử, với lại địa vị vốn vô cùng thấp kém, Dục Phùng không biết sư tôn phải chăng đã có được cơ duyên trong cấm địa hay như thế nào, nhưng nếu sư tôn đã nói thế chắc chắn không thể là giả được.Ngoài ra, sư tôn không gọi đại sư huynh hay nhị sư huynh, có phải điều này nói rõ sư tôn thích mình hơn không!Sự vui sướng của Dục Phùng khó bộc lộ hết được, hắn đè y phục mình lại, ôm Tô Dần Vũ vào trong lòng mình, khẽ ngửi lấy mùi hương của Tô Dần Vũ: "Sư tôn, con sẽ không làm người thất vọng."Nói xong, Dục Phùng bắt đầu hôn từng tấc da thịt Tô Dần Vũ, từ mi mắt đến dương vật, rồi tiếp tục lướt xuống, thậm chí còn ngậm lấy ngón chân trắng nõn mượt mà của cậu, Tô Dần Vũ được hôn sướng đến thở dốc từng cơn, cả người khó chịu uốn éo dưới thân Dục Phùng."Mau đụ ta... Ưm ha..."Dục Phùng sờ khe mông cậu, quả nhiên chạm phải lượng lớn dâm dịch, Dục Phùng cũng không chịu được nữa, nâng chân phải Tô Dần Vũ lên, lấy tư thế xâm nhập từ bên cạnh đâm cặc thẳng vào sâu lỗ thịt cậu, sau đó bắt đầu quá trình nhấp nắc đụ chịch fuck vào sâu ra nông.Càng đụ càng cảm thấy tinh thần dồi dào tràn đầy, dường như đang tĩnh tọa hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, mà âm thanh rên rỉ của Tô Dần Vũ cũng tiếng sau cao hơn tiếng trước: "Ưm ah... Dùng lực mạnh hơn nữa... Sướng quá... Thật giỏi... Ah ah... Dục Phùng... Con chịch sướng quá đã quá..."Nghe thấy tiếng thở đĩ dâm dục của Tô Dần Vũ, Dục Phùng chịch đến đỏ mắt, hận không thể nhét cả túi trứng vào trong lỗ cậu.Nửa canh giờ trôi qua, Dục Phùng một chút cũng chưa thấy mệt mỏi, ngược lại tinh thần ngày càng sung sức, Tô Dần Vũ cũng rất thoải mái hưởng thụ những cú thúc tới tấp của Dục Phùng, dây leo bị thấm ướt ẩm nhẹp, âm thanh va chạm của xác thịt ngày càng vang vọng, có lúc đến cả tiếng rên cũng không cách nào che đậy được.Lỗ thịt bị chịch đến lật ra ngoài, đã lâu đến vậy rồi vẫn chưa thấy nó khô ráp, ngược lại tựa một viên ngọc đẹp được mài sát đến ngày càng sáng bóng, để người đi vào càng muốn ngừng mà không được.Dục Phùng bắn vào trong người Tô Dần Vũ hai lần, lần cuối cùng là bắn lên gương mặt cậu, tinh dịch trắng đục vương lại trên lông mi cậu, Dục Phùng nhìn mà hưng phấn không thôi, sư tôn hắn, toàn bộ trên dưới đều có vết tích của hắn để lại.Mà linh lực sôi sùng sục trong người hình như đang muốn phá mở gông cùm xiềng xích nào đó, Dục Phùng quá đỗi vui mừng, bản thân vậy mà thật sự đột phá rồi! Tô Dần Vũ liếc mắt sang, mắt thấy Dục Phùng trực tiếp liên tục tấn thăng 3 cấp, xem ra sức mạnh của dây leo thực sự không tầm thường chút nào.Đợi Dục Phùng điều chỉnh lại linh lực chính mình xong, Tô Dần Vũ đã nằm ngủ ở một bên.Trong lòng Dục Phùng tung tăng vui mừng, nếu như cùng sư tôn song tu thêm vài lần nữa, đại sư huynh cùng nhị sư huynh há chẳng phải sẽ xếp sau hắn khi đi thỉnh an sư tôn ư?Hắn cúi đầu hôn lên vầng trán cậu, giúp cậu sửa sang lại dung nhan, rồi thay cho cậu bộ y phục mình mang đến, cõng Tô Dần Vũ rời cấm địa, tận lực tránh né người khác, cứ như vậy đưa Tô Dần Vũ về lại phòng cậu, ôm Tô Dần Vũ ngủ một giấc thật thỏa mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store