ZingTruyen.Store

[ĐM|EDIT] Tinh tế nuôi nhóc con mỗi ngày

Chương 27

onirique-vk

Là một fan trung thành của phòng livestream Đô Đô, Đại Kim Mao có niềm đam mê không thể cưỡng lại với mỹ thực, livestream vừa kết thúc không lâu, Đại Kim Mao đã không thể chờ đợi món quà mỹ thực sắp tới.

"Hú hú hú, hôm nay món gà gói đất trông thật sự là quá mê người, thịt gà tươi mới kia, cơm bát bảo phong phú kia, mùi thơm tuyệt đỉnh tấn công khứu giác, không chỗ nào không làm cho Đại Kim Mao thèm thuồng."

Thật muốn ăn... Hu hu hu... Sao chuyển phát nhanh vẫn chưa đến? Nếu không đến ngay, anh ta sẽ phải đi cướp chuyển phát nhanh tinh tế Vũ Yến để tự mình lấy cơm đó!

Đại Kim Mao vô cùng lo lắng chờ đợi, nhìn thời gian trôi qua từng giây từng phút, cảm giác như sống một ngày bằng một năm. Cuối cùng, tiếng chuông cửa vang lên, Đại Kim Mao gần như ngay lập tức lao tới cửa với tốc độ nhanh nhất, mở toang cánh cửa nhà mình.

Mà vừa mới mở cửa, quả nhiên, đó chính là chuyển phát nhanh tinh tế Vũ Yến!

"Xin hỏi, anh có phải là tiên sinh Đại Kim Mao không? Ở đây có chuyển phát nhanh của anh, xin vui lòng ký nhận."

"Là tôi là tôi!"

"Được, xin hãy ký xác nhận."

Đại Kim Mao nhanh chóng ký tên của mình lên danh sách, sau đó cầm lấy chuyển phát nhanh, vui vẻ chuẩn bị thưởng thức!

Vì khoảnh khắc này, Đại Kim Mao thậm chí không thèm ăn cả dịch dinh dưỡng sáng nay, chỉ để dành bụng để ăn mỹ thực, bây giờ mỹ thực đã đến, làm sao anh ta không vui cho được?

Chỉ là Đại Kim Mao vừa mới vui vẻ đặt chuyển phát nhanh xuống, chuẩn bị mở hộp đồ ăn, chợt nghe thấy tiếng khóa cửa vang lên.

Đại Kim Mao: "???"

Là một con sư tử vừa mới trưởng thành, bây giờ Đại Kim Mao vẫn sống ở nhà chưa ra ở riêng, mà chìa khóa trong nhà có chỉ có anh ta, anh trai Kim Sơn, và hai người cha đã nghỉ hưu đang đi du lịch tinh tế. Nếu hai cha về thì nhất định sẽ gọi điện cho Đại Kim Mao để bảo anh ta ra ngoài chuyển đồ, cho nên hiện tại...... Là anh trai trở về?

Mà vừa quay đầu, quả nhiên, chính là Kim Sơn!

Anh trai ở quân khu, không có việc gì thì sẽ không trở về, mà lần này lại không báo trước gì mà đã trở về, chẳng lẽ là... muốn ký tên cho anh ta?

Mắt Đại Kim Mao sáng rực lên, ánh mắt nhìn về phía anh trai nhà mình quả thực vô cùng nóng rực, kia không chỉ là ký tên, mà là mỗi ngày đều có mỹ thực a!

Chỉ cần nghĩ đến việc mỗi ngày mình có thể ăn được mỹ thực của Nhiên Nhiên, lúc này Đại Kim Mao quả thực có động lực vô cùng.

Cho nên Kim Sơn mới vừa vào cửa, anh nhìn thấy em trai nhà mình vô cùng ân cần giúp anh tháo mũ, cởi găng tay, nếu như không phải đã chứng kiến nguyên hình của Đại Kim Mao không biết bao nhiêu lần, cũng từng đánh nhau không biết bao nhiêu lần, Kim Sơn suýt chút nữa cho là em trai nhà mình là nhặt được, mà thân phận thật sự lại là một sinh vật thuộc loài chó ngu ngốc thích vẫy đuôi!

Nhưng mục đích Kim Sơn trở về lần này không phải là vì em trai, nên đối với bộ dạng ngốc nghếch của em trai, anh chỉ mắt nhắm mắt mở, cái chuyện đánh em trai có thể để sau, nhưng mỹ thực thì không thể trì hoãn được.

Vì thế Đại Kim Mao vừa cất quần áo xong thì đã nghe anh trai hỏi: "Đây là chuyển phát nhanh vừa mới giao đến à?"

Lúc này Đại Kim Mao hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác nguy cơ nào, hồn nhiên trả lời: "Đúng vậy, vừa đưa tới, là chuyển phát nhanh tinh tế Vũ Yến giao, nhanh lắm!"

Cho nên mới có thể trong thời gian ngắn như vậy đã giao mỹ thực tới!

Kim Sơn nghe vậy nhướng mày, xem ra chính là nó rồi, vì thế không đợi Đại Kim Mao kịp phản ứng, Kim Sơn lập tức bước nhanh tới bên cạnh chuyển phát nhanh, cầm lấy hộp chuyển phát nhanh rồi rời đi, vừa đi vừa nói: "A, như vậy à, anh mượn chuyển phát nhanh một chút, lát nữa trả lại cho em."

Đại Kim Mao chớp mắt mấy cái, anh trai mượn chuyển phát nhanh làm gì?

Chỉ là cái đầu ngốc nghếch của Đại Kim Mao không theo kịp hành động, đợi đến khi anh ta cuối cùng cũng phản ứng lại anh trai đã lấy đi cái gì, thì Kim Sơn đã ngồi lên phi thuyền rồi.

"Chờ một chút! Anh! Quay lại! Đó là chuyển phát nhanh của em! Không cho mượn! Mau trả lại cho em!"

Đáng tiếc, thứ chào đón anh ta chỉ là cửa sổ máy bay lạnh lẽo, anh trai trong khoang lái thậm chí ngay cả một chữ "Hừ" cũng không thèm chia cho anh ta.

Lúc này Kim Sơn thật sự không có tâm trạng quan tâm đến em trai ngốc nghếch của mình, vừa mới mở hộp chuyển phát nhanh ra, mùi thơm mê người kia đã hoàn toàn chiếm lĩnh khứu giác của anh.

Ban đầu Kim Sơn còn tưởng rằng có thể là streamer nhỏ trong livestream đã sử dụng thiết bị tăng vị gì đó mới tạo thành hiệu quả khứu giác như vậy, nếu trong thực tế có thể đạt được một phần ba mùi thơm ấy cũng đã đủ rồi, thế nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, thức ăn dinh dưỡng trong hiện thực lại còn hấp dẫn hơn cả trong livestream?

Đặc biệt là trong không gian kín của phi thuyền, mùi thơm không thể thoát ra, khiến cho không khí bên trong càng ngập tràn hương vị, làm cho người ta thèm thuồng hơn.

Mà khi mổ bụng gà ra, màu sắc từng hạt cơm bát bảo óng ánh tỏa ra, càng làm cho Kim Sơn chịu không nổi, gần như ngay lập tức, anh đã cầm lấy đũa gắp một miếng bỏ vào trong miệng.

Đó là một loại hương vị tuyệt vời thế nào?

Đầu tiên là vị thanh ngọt mềm mại của thịt gà, sau đó là mềm dẻo của cơm nếp, hòa quyện với vị mặn ngọt của chân giò hun khói và sò điệp, cùng với vị ngọt thanh của măng và bắp. Tất cả kết hợp lại tạo thành một hương vị tuyệt đỉnh, mỗi miếng cắn vào, hương vị lan tỏa từng lớp từng lớp, đậm đà hay nhẹ nhàng, ngọt hay mặn đều nhảy múa trên đầu lưỡi, khiến người ta muốn ngừng mà không được, chỉ có thể ăn hết miếng này đến miếng khác.

Mà đợi đến khi Kim Sơn cuối cùng cũng lấy lại được lý trí, chuyển phát nhanh trước mặt chỉ còn lại một chiếc hộp rỗng.

Còn những gì bên trong hộp?

Ngay cả một giọt nước sốt cũng không còn một miếng.

Kim Sơn ý vẫn chưa hết nhìn cái hộp, lý trí trở về, mới nhớ tới cần phải giải thích với em trai nhà mình.

Nhìn hộp rỗng, có chút chột dạ, nhưng nghĩ đến số lần bị em trai hãm hại từ nhỏ đến lớn, Kim Sơn lại đúng lý hợp tình, vì thế đợi đến khi Đại Kim Mao cào cửa sổ mãi, cuối cùng mới lôi anh trai nhà mình ra ngoài, nhìn thấy chính là sắc mặt bình tĩnh của Kim Sơn.

Trong lòng Đại Kim Mao có chút hy vọng mong manh, anh trai bình tĩnh như vậy, xem ra chỉ là kiểm tra chuyển phát nhanh một chút? Thức ăn dinh dưỡng bảo bối của mình chắc không sao đâu... Anh trai không phải là người không đáng tin như vậy nha, từ nhỏ đến lớn chỉ có mình cướp đồ của anh trai, anh trai chưa bao giờ cướp đồ của mình mà.

Nhưng ngay khi hộp chuyển phát nhanh bị anh trai đưa tới, Đại Kim Mao tuyệt vọng, bởi vì bên trong hộp vậy mà chẳng còn gì cả!

Chẳng còn gì... cả...

Hơn nữa từ trong phi thuyền truyền đến hương thơm tuyệt vời, Đại Kim Mao còn gì mà không hiểu nữa?

Không từ ngữ nào có thể miêu tả tâm trạng của Đại Kim Mao lúc này, ngay cả bộ lông vàng vốn sáng lấp lánh lúc này cũng ảm đạm không ánh sáng, anh ta lên án nhìn anh trai, đôi mắt to rưng rưng nước mắt, chỉ chờ một giây sau là rơi xuống, làm cho anh trai chân tay luống cuống vừa thẹn vừa hận không thôi.

Lúc này cuối cùng Kim Sơn cũng luống cuống, mặc dù đã sớm dự liệu được em trai nhà mình sẽ khóc, nếu không cũng sẽ không cố ý chọn một nơi cách âm tốt mà em trai không vào được, nhưng khi nhìn thấy em trai thực sự khóc, Kim Sơn vẫn sợ.

"Đừng khóc, đừng khóc, ca ca không phải cố ý, ngày mai ca ca sẽ tìm một người làm bữa ăn dinh dưỡng cho em, chúng ta sẽ bữa ăn dinh dưỡng mỗi ngày được không?"

"Không được!" Đại Kim Mao cực kỳ tức giận: "Em muốn Nhiên Nhiên làm, chỉ có Nhiên Nhiên làm mới ăn ngon nhất! Mấy người khác làm không ngon bằng Nhiên Nhiên!"

Lúc này Kim Sơn mới nhớ đến chuyện ký tên mà em trai đã nhắc trước đó, vốn là anh định đi thăm dò xem ai muốn lợi dụng em trai để hãm hại anh, nhưng không ngờ chỉ vì một bữa ăn mà anh quên mất chính sự.

Nhưng, khụ khụ, lúc này vẫn không muộn.

"Vậy chỉ có món của Nhiên Nhiên, không phải chỉ cần ký tên thôi sao? Anh sẽ lên mạng tìm địa chỉ của cậu ấy, gửi chữ ký cho cậu ấy, sau đó mỗi ngày em sẽ được ăn món Nhiên Nhiên làm, được không?"

Đại Kim Mao mở to hai mắt, không tin tưởng nhìn anh trai nhà mình: "Thật chứ?"

Kim Sơn chắc như đinh đóng cột: "Đương nhiên là thật!"

Chỉ là cung cấp bữa ăn dinh dưỡng hàng ngày thôi mà, nếu đã làm phát sóng trực tiếp, chắc chắn là cũng đang thiếu tiền, khác với em trai đến giờ vẫn chưa sống độc lập, Kim Sơn có công việc ổn định mà tiền lương còn rất cao, chỉ cần tiền lương thôi đã đủ để sống xa hoa rồi, chưa kể đến những khoản đầu tư của Kim Sơn trong mấy năm qua, tài sản đứng tên anh dư dả vô cùng.

Chữ ký thì không thể cho, nhưng chỉ cần điểm tín dụng đủ nhiều, cho dù streamer nhỏ có khó đến đâu, anh cũng có thể mua hai phần bữa ăn dinh dưỡng cho mình và em trai.

Đại Kim Mao miễn cưỡng nghe theo, tự ép mình tin tưởng người anh không đáng tin này thêm một lần nữa, giọng điệu trịnh trọng nhấn mạnh nói: "Chữ ký nhất định phải đưa cho quản lý phòng nhé, ngoài chữ ký ra, còn phải thêm một câu, phải viết là 'Hy vọng Nguyên soái Minh Lạc và Tướng quân Kim Sơn mãi mãi hai mươi tuổi', đây là nguyện vọng của fan nhỏ đấy!"

Vẻ mặt Đại Kim Mao cực kỳ nghiêm túc, ngay cả trí nhớ vốn dĩ không tốt lắm nhưng lần này cũng phát huy vượt xa người thường, nhớ không sai một chữ những gì quản lý phòng nhỏ đã nói, không còn cách nào khác, điều này liên quan đến bữa ăn dinh dưỡng tương lai của anh ta! Nhất định phải nghiêm túc đối đãi mới được.

Mà Kim Sơn nghe được lời của em trai lại sợ ngây người.

Hy vọng Nguyên soái Minh Lạc và Tướng quân Kim Sơn mãi mãi hai mươi tuổi?

Sao người này lại nói thế?

Nguyên soái và anh lúc hai mươi tuổi quả thật có một chuyện đặc biệt khó quên, đó là bí mật nghiêm túc nhất giữa hai người bọn họ, đến cả người thân thiết nhất cũng không biết, chỉ có hai người bọn họ biết mà thôi.

Cho nên trong một số trường hợp bí mật, Nguyên soái thường dùng câu "mãi mãi hai mươi tuổi" để xác nhận danh tính.

Mà trước mắt, quản lý phòng nhỏ này thực sự biết tin tức của Nguyên soái, hay chỉ là sự trùng hợp?

Mặc kệ như thế nào cũng phải hỏi cho rõ ràng, Kim Sơn nghĩ tới đây, nhất thời ngồi không yên, nhưng ngay khi anh vội vã đăng nhập vào Thiên Võng thì phát hiện phòng phát sóng của heo con đang tối đen, streamer không có mặt, mà cũng không có fan nào.

Nhìn thoáng qua ID của phòng phát sóng trực tiếp, tìm đến quản lý phòng "Nhiên Nhiên yêu nhất", Kim Sơn bắt đầu có chút nghi ngờ người này có liên quan gì đến Nguyên soái hay không.

Nguyên soái là một người uy nghiêm biết bao! Sao lại có ID vừa nhìn đã vẽ không đúng này?

Nhưng mà dù trong lòng có nghi ngờ đến đâu, Kim Sơn cũng không dễ dàng bỏ qua manh mối có vẻ như gần gũi với Nguyên soái nhất ở thời điểm hiện tại, cho nên vào ngày hôm sau, ngay khi buổi phát sóng vừa mới bắt đầu, mèo con đã nhận được một tin nhắn riêng.

Kim Mao vô địch: Hy vọng Nguyên soái Minh Lạc và Tướng quân Kim Sơn mãi mãi hai mươi tuổi.

Mắt mèo con lập tức sáng lên, nhìn ID Kim Mao vô địch, cẩn thận trả lời một câu: "Sinh nhật?"

Kim Sơn nhìn thấy tin nhắn trả lời của mèo con thì vô cùng kích động, người này thật sự biết Nguyên soái, thật sự biết!

Vì thế cũng kích động trả lời: "Bánh ngọt!"

Mật mã hoàn toàn khớp, Kim Sơn lập tức gửi một cuộc gọi ba chiều cho "Nhiên Nhiên yêu nhất", muốn nói chuyện trực tiếp, anh rất muốn biết tình hình hiện tại của Nguyên soái thế nào, có an toàn hay không, đang ở đâu, anh cần phải đưa Nguyên soái trở về tinh cầu thủ đô ngay lập tức.

Chỉ là khi cuộc gọi ba chiều vừa kết nối, tướng quân Kim Sơn ngây ngẩn cả người.

Con mèo nhỏ trước mặt này... hình như có vẻ quen quen?

Sao lại trông giống Nguyên soái khi còn bé vậy!

Mà khi mèo con vừa mở miệng, tướng quân Kim Sơncàng là kinh ngạc, không chỉ lớn lên giống, mà cả giọng nói cũng giống.

"Cậu cũng thật giống Minh Lạc nha, trách không được hắn để cho cậu liên lạc với tôi..." Tướng quân Kim Sơn cảm thán nói.

Nếu không phải anh biết rõ, anh cũng sắp cho rằng mèo con trước mắt này chính là con riêng hàng thật giá thật của nguyên soái rồi.

Mèo con tức đến nỗi đuôi cũng cong lên, nhìn con sư tử ngốc trước mặt — tuy không ngốc rõ ràng như em trai hắn, nhưng cũng đủ ngốc — tức giận nói: "Tôi chính là Minh Lạc!"

Tướng quân Kim Sơn trừng to mắt: "???"

Mặc dù đã lâu không gặp Nguyên soái, nhưng đừng đùa anh chứ, con mèo mập lông màu sáng trông đầy thịt trước mắt này, chính là Nguyên soái của anh á?!

Không, anh không tin!

Nguyên soái nhà anh mới không phải là quả quýt béo! Không phải!

Hãy trả lại Nguyên soái từ nhỏ đã anh tuấn vô cùng, toàn thân thon gọn của anh đây!
______________________

2719 từ

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store