[ĐM/edit] Mỹ Nhân Có Chút Mạnh , Nhưng không Quá Đáng Chứ?
Chương 114: Nhà Phù Thủy (41)
Ủng hộ mình bằng ⭐️,cmt nhé ,iu mọi người (*^3^)/~☆●●●●●●●●
Chương 114: Nhà Phù Thủy (41)
---------------Tại sao lại chọn cậu làm Thánh cha?Rõ ràng cậu không phải người tốt."Tôi không phải người tốt." Tiêu Hoài lạnh lùng đáp lại.Thiếu niên cười nhẹ: “Ta nhìn thấy ánh sáng trên người cậu.”Lông mi Tiêu Hoài khẽ run, im lặng không nói thêm lời nào."Họ là những cô gái tốt bụng, trung thành và mạnh mẽ, nhưng ám ảnh trong lòng họ quá sâu đậm. Dù cuối cùng ta đã dốc hết sức ngăn cản họ phải mang chịu quả báo thay cho ta, nhưng không thể cứu vãn. Song ta lại tìm ra được cách để giúp họ tự thoát khỏi đó."Khi phù thủy sử dụng cấm thuật, hoàng tử cũng dồn toàn lực để dò tìm điều kiện ẩn của hệ thống trò chơi.Giờ đây, tất cả những gì cậu thấy đều được kể lại nguyên vẹn."Chỉ khi người chơi đạt tới mức xếp hạng vượt mức cao nhất, nhận được đánh giá cấp siêu S, mới có thể được trao quyền thay đổi cấp độ của bản đồ trò chơi."Ánh mắt thiếu niên kiên định: "Nhưng để đạt cấp siêu S, phải hoàn thành nhiệm vụ gần như không thể nào hoàn thành được. Đó cũng chính là lý do ta chọn cậu làm Thánh Cha."Để tăng độ khó.Y thì thầm: "Nơi này mang lời nguyền gọi là Ám Niệm, và cách duy nhất để hóa giải là để họ tự mình bước ra khỏi đó."Tiêu Hoài im lặng, sau một hồi mới mở miệng: "Cậu dựa vào đâu mà nghĩ tôi có thể đạt cấp siêu S? Rồi cậu dựa vào đâu mà nghĩ tôi sẽ có quyền năng đó? Cuối cùng, sao cậu có thể chắc rằng tôi sẽ làm mọi thứ tốt đẹp hơn?"Chính y đã khiến Tiêu Hoài đi qua muôn vàn đau đớn, khiến Tiêu Hoài phải gánh lấy cái gánh nặng Thánh Cha.Giờ lại giao thêm một nhiệm vụ nữa.Chỉ vì y thấy ánh sáng trên người Tiêu Hoài?Chẳng phải quá ngớ ngẩn sao?Thiếu niên im lặng, dù Tiêu Hoài nói ra bằng giọng điềm tĩnh, y vẫn cảm nhận được trong từng câu từng chữ là... một nỗi oán hận thầm kín."Xin lỗi..."thiếu niên cúi đầu, chính y đã vội vàng nhận định.Tiêu Hoài khom người xuống, nhìn thẳng vào y, “Nhưng tôi sẽ giúp cậu."Thiếu niên ngỡ ngàng.Y tưởng Tiêu Hoài sẽ tức giận bỏ đi, vậy mà Tiêu Hoài ngẩng cao cằm: "Không phải vì lý do nào khác, mà vì tôi thấy cậu quá ngây thơ, đến mức chỉ muốn đánh cho cậu tỉnh ra."Tiêu Hoài nói: "Nếu cậu chọn người khác, vận may không đến với cậu như thế này đâu. Lần này cậu may mắn, lần sau đừng ngu ngốc vậy nữa."Thiếu niên ngẩn người vài giây: "Nhưng ta đã không còn cơ hội... ta vốn là dị nhân sắp bị xóa sổ...""Hoàng tử nghĩ tôi sẽ cho cậu làm việc miễn phí sao, Tiểu Quạ?""Tiểu... Tiểu Quạ?"Hoàng tử có vô số danh xưng — Thân Vương, Đại Nhân, Anh Hùng.Nhưng chưa từng nghe ai gọi y là "Tiểu Quạ".Tiêu Hoài chống cằm bằng một tay, chỉ vào bộ lông quạ thoáng ẩn thoáng hiện trên người hoàng tử"Tiểu Quạ, đừng nghĩ có thể kết thúc mọi chuyện đơn giản như vậy."Sự tồn tại của y cũng chính là mấu chốt để hoàn thành nhiệm vụ.Tiêu Hoài không phải Thánh Cha, ít nhất là cậu sẽ không làm việc tốt mà chẳng thu lại gì.Cậu giơ ngón tay chạm lên trán hoàng tử một ánh sáng ấm áp tỏa ra, và trước mắt hiện lên một bản hợp đồng linh hồn."Hãy trở thành đồng minh của tôi, cùng chiến đấu vì tôi."Bạn đồng hành là mối quan hệ hai chiều, cậu sẽ không ngần ngại giúp đỡ bạn đồng hành của mình.Mắt hoàng tử rung động, y lắc đầu mạnh: "Ta làm sao xứng..."Làm sao xứng đáng trở thành bạn đồng hành với cậu?Làm sao xứng đáng được sống chứ?Dân chúng của y đều đã biến mất.Tiêu Hoài nhìn thấy vẻ bất lực trong ánh mắt đó, thở dài nhẹ.Cậu đứng dậy, tay xuất hiện con búp bê chiến binh tóc nâu cũ kỹ.Đây là thứ cậu nhặt được trong căn phòng ngầm dưới lòng đất, giờ đây mới nhận ra búp bê chính là hoàng tử ."Cậu biết vì sao vương quốc Rand có sức mạnh của chim ba chân không? Thần linh không dễ dàng ban sức mạnh cho kẻ phàm tục, nhưng một khi ban, dù phải trả giá đắt, cũng có nghĩa là một điều các người mang trên mình giá trị mà họ không thể quên."Cậu nhìn những con bướm xanh trong phòng, tiếp tục: "cậu mang hy vọng và sức mạnh của toàn bộ vương quốc Rand, miễn là còn cậu vương quốc chưa hoàn toàn diệt vong."Tiêu Hoài giơ búp bê lên, một con bướm xanh đậu nhẹ nhàng trên đầu búp bê.Bướm xanh bay lượn trong đôi mắt đỏ thẫm, ánh sáng bạc rực rỡ như thắp sáng cả một vũ trụ tối tăm.Cậu nhìn hoàng tử, chậm rãi trao búp bê cho y: "Hơn nữa muốn gỡ được nút thắt thì phải nhờ người buộc nó tháo gỡ, phù thủy đang chờ đợi cậu."Lời vừa dứt, trái tim thiếu niên như bị bóp nghẹt rồi buông lỏng, máu trong huyết quản sục sôi, tiếng vọng trong đầu lặp lại lời Tiêu Hoài vừa nói:"Hy vọng và sức mạnh của tất cả mọi người."Tiêu Hoài nhận ra y đang run rẩy, nói: "Cậu là vua của vương quốc Rand, cũng là người sở hữu sức mạnh của chim ba chân, tôi muốn đồng hành cùng một anh hùng như cậu.”Cậu ký tên lên bản hợp đồng linh hồn, ngay lập tức một dòng dây vô hình bao phủ quanh Tiêu Hoài.Cậu tiếp tục: "Vậy nên anh hùng nhỏ giờ cậu đã hiểu vì sao tôi muốn cậu làm đồng minh chưa? Hoàng tử có thể ban cho tôi vinh dự ấy chứ?"Máu trong huyết quản y dâng trào, đôi mắt mở to ánh sáng lóe lên, tay run run đưa lên rồi lại ngừng lại: "Ta thật sự có thể sao...?"Tiêu Hoài gật đầu nhẹ sau một lát: "Không thử sao biết? Nếu cậu hối hận, cứ nói với tôi sau."Nụ cười có phần nghịch ngợm xuất hiện trên mặt cậu, nhưng cũng chính vì vẻ lơ đãng ấy khiến cho mọi thứ bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn.Dòng ấm áp len lỏi vào tim, hoàng tử nghiêm túc gật đầu.Ngay khi ký tên lên bản hợp đồng, một sức mạnh khổng lồ bao phủ toàn thân.Lực lượng vô hình giam giữ y bị phá vỡ, y không còn phải quỳ gối nữa, lúc ký hợp đồng cũng chính là lúc tự do thực sự bắt đầu.【Đinh! Du Lâm đã ký hợp đồng linh hồn, mối liên kết linh hồn thành công】【Dị nhân Du Lâm là một trong nguồn gốc của lời nguyền, sẽ bị xoá bỏ sau 30 phút】【Do NPC là bạn linh hồn của Tiêu Hoài, ưu tiên xử lý đang tính toán...】【Hệ thống không thể trực tiếp trừng bạn linh hồn người chơi, thay đổi vận mệnh dị nhân, sau 30 phút sẽ bị đưa về không gian bạn linh hồn để ngủ yên, chỉ có thể xuất hiện khi dùng năng lực dị thường】Du Lâm cũng nhận được những thông báo này, đồng tử co giật mạnh.Thay đổi vận mệnh."Sao cậu... lại có được..."quyền năng như vậy?Tiêu Hoài thu lại hợp đồng, hơi nghiêng đầu, dù Du Lâm vì quá ngạc nhiên chưa nói hết câu cậu cũng đoán được ý.Cậu thản nhiên đáp: "Ừm ,chỉ là may mắn mà thôi."Khoảnh khắc ấy, cậu bỗng hiểu câu trả lời “may mắn” mà Lục Nguyên Thời từng nói với cậu.Nghìn lời nói chẳng bằng một chữ may mắn.Tiêu Hoài chìa tay về phía Du Lâm "Đi thôi Tiểu Quạ, thời gian không còn nhiều nữa,tôi nghĩ cậu chính là báu vật tôi cần tìm."
Chương 114: Nhà Phù Thủy (41)
---------------Tại sao lại chọn cậu làm Thánh cha?Rõ ràng cậu không phải người tốt."Tôi không phải người tốt." Tiêu Hoài lạnh lùng đáp lại.Thiếu niên cười nhẹ: “Ta nhìn thấy ánh sáng trên người cậu.”Lông mi Tiêu Hoài khẽ run, im lặng không nói thêm lời nào."Họ là những cô gái tốt bụng, trung thành và mạnh mẽ, nhưng ám ảnh trong lòng họ quá sâu đậm. Dù cuối cùng ta đã dốc hết sức ngăn cản họ phải mang chịu quả báo thay cho ta, nhưng không thể cứu vãn. Song ta lại tìm ra được cách để giúp họ tự thoát khỏi đó."Khi phù thủy sử dụng cấm thuật, hoàng tử cũng dồn toàn lực để dò tìm điều kiện ẩn của hệ thống trò chơi.Giờ đây, tất cả những gì cậu thấy đều được kể lại nguyên vẹn."Chỉ khi người chơi đạt tới mức xếp hạng vượt mức cao nhất, nhận được đánh giá cấp siêu S, mới có thể được trao quyền thay đổi cấp độ của bản đồ trò chơi."Ánh mắt thiếu niên kiên định: "Nhưng để đạt cấp siêu S, phải hoàn thành nhiệm vụ gần như không thể nào hoàn thành được. Đó cũng chính là lý do ta chọn cậu làm Thánh Cha."Để tăng độ khó.Y thì thầm: "Nơi này mang lời nguyền gọi là Ám Niệm, và cách duy nhất để hóa giải là để họ tự mình bước ra khỏi đó."Tiêu Hoài im lặng, sau một hồi mới mở miệng: "Cậu dựa vào đâu mà nghĩ tôi có thể đạt cấp siêu S? Rồi cậu dựa vào đâu mà nghĩ tôi sẽ có quyền năng đó? Cuối cùng, sao cậu có thể chắc rằng tôi sẽ làm mọi thứ tốt đẹp hơn?"Chính y đã khiến Tiêu Hoài đi qua muôn vàn đau đớn, khiến Tiêu Hoài phải gánh lấy cái gánh nặng Thánh Cha.Giờ lại giao thêm một nhiệm vụ nữa.Chỉ vì y thấy ánh sáng trên người Tiêu Hoài?Chẳng phải quá ngớ ngẩn sao?Thiếu niên im lặng, dù Tiêu Hoài nói ra bằng giọng điềm tĩnh, y vẫn cảm nhận được trong từng câu từng chữ là... một nỗi oán hận thầm kín."Xin lỗi..."thiếu niên cúi đầu, chính y đã vội vàng nhận định.Tiêu Hoài khom người xuống, nhìn thẳng vào y, “Nhưng tôi sẽ giúp cậu."Thiếu niên ngỡ ngàng.Y tưởng Tiêu Hoài sẽ tức giận bỏ đi, vậy mà Tiêu Hoài ngẩng cao cằm: "Không phải vì lý do nào khác, mà vì tôi thấy cậu quá ngây thơ, đến mức chỉ muốn đánh cho cậu tỉnh ra."Tiêu Hoài nói: "Nếu cậu chọn người khác, vận may không đến với cậu như thế này đâu. Lần này cậu may mắn, lần sau đừng ngu ngốc vậy nữa."Thiếu niên ngẩn người vài giây: "Nhưng ta đã không còn cơ hội... ta vốn là dị nhân sắp bị xóa sổ...""Hoàng tử nghĩ tôi sẽ cho cậu làm việc miễn phí sao, Tiểu Quạ?""Tiểu... Tiểu Quạ?"Hoàng tử có vô số danh xưng — Thân Vương, Đại Nhân, Anh Hùng.Nhưng chưa từng nghe ai gọi y là "Tiểu Quạ".Tiêu Hoài chống cằm bằng một tay, chỉ vào bộ lông quạ thoáng ẩn thoáng hiện trên người hoàng tử"Tiểu Quạ, đừng nghĩ có thể kết thúc mọi chuyện đơn giản như vậy."Sự tồn tại của y cũng chính là mấu chốt để hoàn thành nhiệm vụ.Tiêu Hoài không phải Thánh Cha, ít nhất là cậu sẽ không làm việc tốt mà chẳng thu lại gì.Cậu giơ ngón tay chạm lên trán hoàng tử một ánh sáng ấm áp tỏa ra, và trước mắt hiện lên một bản hợp đồng linh hồn."Hãy trở thành đồng minh của tôi, cùng chiến đấu vì tôi."Bạn đồng hành là mối quan hệ hai chiều, cậu sẽ không ngần ngại giúp đỡ bạn đồng hành của mình.Mắt hoàng tử rung động, y lắc đầu mạnh: "Ta làm sao xứng..."Làm sao xứng đáng trở thành bạn đồng hành với cậu?Làm sao xứng đáng được sống chứ?Dân chúng của y đều đã biến mất.Tiêu Hoài nhìn thấy vẻ bất lực trong ánh mắt đó, thở dài nhẹ.Cậu đứng dậy, tay xuất hiện con búp bê chiến binh tóc nâu cũ kỹ.Đây là thứ cậu nhặt được trong căn phòng ngầm dưới lòng đất, giờ đây mới nhận ra búp bê chính là hoàng tử ."Cậu biết vì sao vương quốc Rand có sức mạnh của chim ba chân không? Thần linh không dễ dàng ban sức mạnh cho kẻ phàm tục, nhưng một khi ban, dù phải trả giá đắt, cũng có nghĩa là một điều các người mang trên mình giá trị mà họ không thể quên."Cậu nhìn những con bướm xanh trong phòng, tiếp tục: "cậu mang hy vọng và sức mạnh của toàn bộ vương quốc Rand, miễn là còn cậu vương quốc chưa hoàn toàn diệt vong."Tiêu Hoài giơ búp bê lên, một con bướm xanh đậu nhẹ nhàng trên đầu búp bê.Bướm xanh bay lượn trong đôi mắt đỏ thẫm, ánh sáng bạc rực rỡ như thắp sáng cả một vũ trụ tối tăm.Cậu nhìn hoàng tử, chậm rãi trao búp bê cho y: "Hơn nữa muốn gỡ được nút thắt thì phải nhờ người buộc nó tháo gỡ, phù thủy đang chờ đợi cậu."Lời vừa dứt, trái tim thiếu niên như bị bóp nghẹt rồi buông lỏng, máu trong huyết quản sục sôi, tiếng vọng trong đầu lặp lại lời Tiêu Hoài vừa nói:"Hy vọng và sức mạnh của tất cả mọi người."Tiêu Hoài nhận ra y đang run rẩy, nói: "Cậu là vua của vương quốc Rand, cũng là người sở hữu sức mạnh của chim ba chân, tôi muốn đồng hành cùng một anh hùng như cậu.”Cậu ký tên lên bản hợp đồng linh hồn, ngay lập tức một dòng dây vô hình bao phủ quanh Tiêu Hoài.Cậu tiếp tục: "Vậy nên anh hùng nhỏ giờ cậu đã hiểu vì sao tôi muốn cậu làm đồng minh chưa? Hoàng tử có thể ban cho tôi vinh dự ấy chứ?"Máu trong huyết quản y dâng trào, đôi mắt mở to ánh sáng lóe lên, tay run run đưa lên rồi lại ngừng lại: "Ta thật sự có thể sao...?"Tiêu Hoài gật đầu nhẹ sau một lát: "Không thử sao biết? Nếu cậu hối hận, cứ nói với tôi sau."Nụ cười có phần nghịch ngợm xuất hiện trên mặt cậu, nhưng cũng chính vì vẻ lơ đãng ấy khiến cho mọi thứ bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn.Dòng ấm áp len lỏi vào tim, hoàng tử nghiêm túc gật đầu.Ngay khi ký tên lên bản hợp đồng, một sức mạnh khổng lồ bao phủ toàn thân.Lực lượng vô hình giam giữ y bị phá vỡ, y không còn phải quỳ gối nữa, lúc ký hợp đồng cũng chính là lúc tự do thực sự bắt đầu.【Đinh! Du Lâm đã ký hợp đồng linh hồn, mối liên kết linh hồn thành công】【Dị nhân Du Lâm là một trong nguồn gốc của lời nguyền, sẽ bị xoá bỏ sau 30 phút】【Do NPC là bạn linh hồn của Tiêu Hoài, ưu tiên xử lý đang tính toán...】【Hệ thống không thể trực tiếp trừng bạn linh hồn người chơi, thay đổi vận mệnh dị nhân, sau 30 phút sẽ bị đưa về không gian bạn linh hồn để ngủ yên, chỉ có thể xuất hiện khi dùng năng lực dị thường】Du Lâm cũng nhận được những thông báo này, đồng tử co giật mạnh.Thay đổi vận mệnh."Sao cậu... lại có được..."quyền năng như vậy?Tiêu Hoài thu lại hợp đồng, hơi nghiêng đầu, dù Du Lâm vì quá ngạc nhiên chưa nói hết câu cậu cũng đoán được ý.Cậu thản nhiên đáp: "Ừm ,chỉ là may mắn mà thôi."Khoảnh khắc ấy, cậu bỗng hiểu câu trả lời “may mắn” mà Lục Nguyên Thời từng nói với cậu.Nghìn lời nói chẳng bằng một chữ may mắn.Tiêu Hoài chìa tay về phía Du Lâm "Đi thôi Tiểu Quạ, thời gian không còn nhiều nữa,tôi nghĩ cậu chính là báu vật tôi cần tìm."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store