[ĐM/EDIT/HOÀN] Tôi Có Thể Làm Sao Bây Giờ, Tôi Còn Không Phải Là Người
Phần kết thúc (1) - Câu chuyện của Sở Thời Từ
Nơi này hẳn là thế giới cao cấp mà hệ thống nhắc đến, nơi con người và hệ thống cùng tồn tại. Cách tấm kính pha lê, Sở Thời Từ nhìn thấy vài người mặc đồ bó sát đi qua bên ngoài, bên người bọn họ đều có một quang cầu nhỏ đi theo. Hệ thống quang cầu có chút khác biệt về ngoại hình. Hình thể hệ thống của Sở Thời Từ lớn hơn của Triết ca một chút, màu sắc càng sặc sỡ hơn, toàn thân màu vàng sáng ngời. Cấp trên hệ thống là màu vàng nhạt, hình thể cũng tương đối nhỏ, giống như một chiếc gối ôm loại nhỏ. Trong ánh mắt của Sở Thời Từ, cấp trên nhảy lên máy móc bấm hai cái. Kính pha lê trước mặt chậm rãi mở ra, Sở Thời Từ thử cất bước đi ra ngoài. Cấp trên ra hiệu cho cậu giang hai tay. Sở Thời Từ làm theo, cấp trên nhảy tại chỗ hai cái, dùng sức nhảy dựng, lao vào trong lòng ngực cậu. Ông chủ lớn này không thích tự mình đi đường. Cấp trên rất mềm mại, xúc cảm tốt hơn so với hệ thống. Sở Thời Từ không nhịn được, trộm vuốt ve nó vài cái. Hệ thống nhảy loạn xạ ở bên cạnh, trên mặt tràn ngập không vui.Cấp trên không thèm phản ứng với hệ thống.Nó phun ra một vòng khói thuốc lãnh đạm nói,【 Đây là căn cứ nghiên cứu tư nhân của tôi, đội trưởng Triết không ở đây, hắn trước đó bị nhốt trong phòng trừng phạt của Bộ Giám Sát. 】 【 Hắn vừa mới thức tỉnh không lâu, hiện tại đang hấp thụ ký ức của mấy thế giới, quá trình này sẽ rất lâu, chúng ta qua tìm hắn trước. 】Cấp trên quá nghiêm túc, Sở Thời Từ ở trước mặt nó có chút câu nệ. Nghĩ đến chuyện cấp trên mang binh khởi nghĩa cứu Triết ca, Sở Thời Từ rất cảm kích. Cậu nói lời cảm ơn, ánh mắt cấp trên nhìn cậu ôn hòa kỳ lạ, giống như là đang nhìn con dâu nhà mình.Nó sờ sờ mu bàn tay Sở Thời Từ,【 Tôi và đội trưởng Triết nhìn cậu lớn lên, tôi rất hài lòng về cậu, giữa chúng ta không cần khách khí như vậy. Chờ xử lý xong công việc ở đây, tôi sẽ làm đăng ký cho linh hồn cậu, để cậu có thể ở lại thế giới này lâu dài. 】Sở Thời Từ sửng sốt: "Ý cậu là, khi tôi mới sinh ra, các cậu đã ở bên cạnh tôi?" Cấp trên ừ một tiếng. Nó đi vào bãi đậu xe của tòa nghiên cứu tư nhân, mang theo Sở Thời Từ ngồi trên xe bay. Sở Thời Từ tò mò quan sát xung quanh, cấp trên bỗng nhiên tiếp nhận một chiếc kính từ thuộc hạ, giơ tay đeo lên mặt cậu.【 Đây là toàn bộ ghi chép về nhiệm vụ ở thế giới của cậu, cậu tự xem trước, có gì không hiểu có thể hỏi tôi. 】Trong nháy mắt đeo kính lên, một vài hình ảnh nhanh chóng hiện lên trước mắt Sở Thời Từ, cuối cùng dừng ở một buổi trưa nắng đẹp. Đây là ghi chép nhiệm vụ của Triết ca, hiện ra dưới góc nhìn thứ nhất của hắn. Sở Thời Từ thông qua góc nhìn của Triết ca thấy mình lúc vừa mới sinh. Người mẹ ôm con nhỏ, nhẹ nhàng chạm vào chóp mũi cậu. Người cha ngồi bên cạnh đọc sách, đọc những việc cần chú ý khi chăm sóc sản phụ và trẻ sơ sinh. Đôi vợ chồng trẻ cuối cùng cũng có một đứa con của mình. Bọn họ đặt tên cho con trai mới chào đời là Sở Thời Từ.----Trong thế giới tiểu thuyết của Sở Thời Từ, tên của nguyên văn rất trực tiếp. Gọi là "Cuộc đời của Tiểu Từ".Mà Sở Thời Từ là nhân vật chính trong đó. Khi Triết ca vừa đến thế giới nhiệm vụ, cấp trên dựa theo quy định cung cấp hồ sơ cốt truyện cho hắn. Khi Sở Thời Từ nhìn vào ghi chép nhiệm vụ, cũng thấy được cốt truyện tiểu thuyết thông qua góc nhìn của Triết ca.Nhân vật chính tên là Sở Thời Từ, mọi người đều gọi cậu là Tiểu Từ. Tiểu Từ sinh ra trong một gia đình bình thường, mẹ là giáo viên dạy múa, ba là nhân viên công ty. Bọn họ rất yêu thương Tiểu Từ, nuông chiều cậu hết mực. Tiểu Từ được nuôi đến mức có chút kiêu căng, cũng may cậu lớn lên đáng yêu, thấy ai cũng cười, khiến cho người ta yêu thích. Cậu hoạt bát hiếu động, nhảy Latin rất giỏi, rất được hoan nghênh ở trường, luôn có rất nhiều bạn bè. Nhưng sau khi mẹ mất vì bệnh, cuộc đời hạnh phúc của Tiểu Từ kết thúc. Vì chữa bệnh cho mẹ, tiền trong nhà đã hết sạch, còn thiếu một đống nợ. Ba cậu vội vàng kiếm tiền, lại phải chăm sóc con, tình yêu dành cho người vợ quá cố càng ngày càng ít, đến cuối cùng dần dần diễn biến thành hận.Nếu không phải vì chữa bệnh cho vợ, ông ta cũng sẽ không nợ nần ngập đầu. Thật vất vả trả xong nợ, tình yêu dành cho con trai cũng cạn. Ông ta nuôi dưỡng Tiểu Từ chỉ vì trách nhiệm. Không lâu sau, ông ta lấy vợ mới, Tiểu Từ có thêm mẹ kế và hai anh trai.Cốt truyện từ đây hoàn toàn thay đổi, Tiểu Từ bước sang một hướng nhân sinh hoàn toàn khác. Cha cậu không có bất luận cảm tình gì với cậu, coi cậu là gánh nặng. Dưới sự xúi giục của mẹ kế, ông ta bạo hành cậu. Không cho bất cứ tiền cơm hay sinh hoạt phí nào, ngay cả bữa cơm bình thường cũng không nấu phần của cậu. Dựa theo hướng đi của nguyên văn, khi Tiểu Từ học cấp hai, cãi nhau với hai anh trai, bị cha mẹ thay phiên đánh đập. Để không bị đánh chết, cậu đêm khuya rời nhà trốn đi, chạy vào công viên ngủ trên ghế dài. Sau đó bị hai người đàn ông kéo vào rừng cây xâm hại, vài giờ sau, hai tên kia rời đi, cậu mới bò ra khỏi rừng cây. Sau khi Tiểu Từ về nhà, không ai báo cảnh sát giúp cậu, cậu bởi vậy mà trở thành nỗi nhục trong miệng cha, bị đánh gãy một chân. Mấy tháng sau, hai anh trai giới thiệu cậu cho một đám ấu dâm. Mỗi lần bán cậu bọn họ có thể nhận 500, lại còn lên mặt làm ơn, chia cho cậu 50 đồng làm thù lao. Tiểu Từ bởi vì thường xuyên chịu đói, hơn nữa tuổi quá nhỏ cái gì cũng không hiểu. Để có thể ăn vài bữa no, cậu đem bán chính mình. Chờ Tiểu Từ lớn lên, cha mẹ lấy danh nghĩa cậu đi vay nặng lãi, để trả nợ cậu không thể không liều mạng làm công. Khi làm ở quán bar hỗn loạn, cậu gặp phải một kẻ cặn bã. Tổn thương thời thơ ấu đã sớm khiến cậu có vấn đề tâm lý. Cậu thiếu tình thương nghiêm trọng, thiếu đến mức bệnh hoạn. Cho dù bị đối xử tệ bạc, luôn bị đánh bị mắng, cậu vẫn ngoan cố, cuối cùng sống thành tiện thụ trong miệng người khác.Kẻ cặn bã ham mê cờ bạc, luôn đòi tiền cậu. Sau khi ép khô tất cả tiền, lập tức bỏ rơi cậu. Không bao lâu sau, Tiểu Từ lại yêu một trai thẳng. Trai thẳng đã có bạn gái, chỉ là chưa thấy qua nam giới nào đẹp như cậu, gã coi cậu như đồ chơi mới mẻ để chơi đùa.Tiểu Từ không biết gã có bạn gái, cậu cho rằng bọn họ là tình yêu đích thực. Chuyện của bọn họ rất nhanh bị bạn gái biết, gã lập tức đổ hết mọi tội lỗi lên người cậu. Bạn gái tung thông tin của cậu lên mạng, mắng cậu bán mông, là tiểu tam cướp người yêu. Cậu bởi vậy bị lăng mạ trên mạng, bị người xung quanh quấy rầy nhục mạ, mất đi công việc phục vụ ở quán cà phê. Sau đó, cậu lại gặp thêm mấy tên cặn bã khác. Trong đó có một người còn có sở thích bạo lực, khi ở cùng người nọ, Tiểu Từ thiếu chút nữa bị đánh chết. Sau nhiều mối tình thất bại, bị lăng mạ trên Internet, vay nặng lãi đòi nợ, mất việc, không không có chỗ ở cố định, lưu lạc đầu đường.Tiểu Từ rốt cuộc không chịu nổi áp lực, tinh thần hoàn toàn sụp đổ. Cậu không thể thực hiện ước mơ khi còn nhỏ, trở thành vũ công Latin. Chỉ hỗn loạn trên giường đàn ông, cuối cùng hoàn toàn lạc lối.Sở Thời Từ nhìn tóm tắt cốt truyện nguyên văn, càng xem càng bực bội. Thực ra khi đi dạo chợ hoa, cậu cũng thích đọc loại tiểu thuyết này. Vứt não ăn thịt, sảng xong thì ném. Nhưng khi nhân vật chính đổi thành mình, cảm giác hoàn toàn bất đồng.Phản ứng lúc ấy của Triết ca cũng giống như cậu. Hắn ném kịch bản sang một bên: "Trước khi nhận nhiệm vụ tôi đã nói rồi, tôi không nhận thế giới do tiểu thuyết hạn chế tạo ra."Lúc đó cấp trên vẫn là hệ thống cộng sự của Triết ca, giải thích với hắn,【 Đây không phải văn khiêu dâm, nguyên văn rất trong sáng. 】"Vậy tóm tắt cốt truyện kia là gì?" 【 Tôi nhờ người điều tra, tiểu thuyết này được viết ra từ lâu, nhưng vẫn luôn không tạo thành thế giới. Thẳng đến khi tổng thống mới nhậm chức, anh bị điều đến bộ phận mới, tiểu thuyết này đột nhiên tạo ra một thế giới nhỏ. 】【 Đây rõ ràng không phù hợp quy luật tạo ra thế giới nhỏ, có người lợi dụng thủ đoạn phi pháp sáng tạo ra, đây là cái bẫy. 】"... Thấp hèn." 【 Đói khát, cô độc, không nhà cửa, bạo lực, ngược đãi, tàn tật, tinh thần sụp đổ. Chậc chậc, người này đúng là tàn nhẫn, đem tất cả phương pháp tra tấn có thể nghĩ ra dùng trên người nhân vật chính. 】【 Nhiệm vụ bắt đầu, thông đạo rời khỏi thế giới nhỏ tạm thời đóng cửa. Anh nhịn qua thế giới này, nhiệm vụ kết thúc, chúng ta mới có thể trở về tìm bọn họ tính sổ. 】Dưới góc nhìn thứ nhất, Sở Thời Từ không thấy được biểu tình của Triết ca. Cậu chỉ có thể nghe được thanh âm bình tĩnh của hệ thống cấp trên,【 Đội trưởng Triết, tôi biết trong lòng anh đang suy nghĩ gì. Đúng là cậu ta bị anh liên lụy, nhưng tôi khuyên anh tốt nhất nên nhẫn nhịn. 】【 Hiện tại đội chiến đấu bị chia thành vô số nhóm nhỏ, trong tay anh đã không còn binh quyền. Chúng ta cho dù muốn đoạt lại quyền chủ động, liên lạc nhân thủ cũng cần thời gian nhất định. 】【 Sau khi trở về khẳng định sẽ có người kiểm tra ghi chép nhiệm vụ của anh, tổng thống mới nhậm chức đã sửa chữa luật pháp, một khi anh giúp cậu ta, anh sẽ bị xử phạt gấp bội trong thế giới trừng phạt. 】Ngữ khí Triết ca rất bình tĩnh, "Trong lòng tôi hiểu rõ."Cấp trên lại liên tục dặn dò hắn rất nhiều lần, mới bắt đầu giao nhiệm vụ cho hắn.Bởi vì sau khi tiểu thuyết tạo thành thế giới, các nhân vật bên trong đều sẽ có cảm xúc và ý thức riêng của mình, bọn họ trở thành những con người thực sự. Điều này sẽ dẫn tới các nhân vật chủ yếu trong tiểu thuyết có khả năng nhất định làm ra những chuyện đi lệch khỏi cốt truyện nguyên văn. Nhiệm vụ của Triết ca là đảm bảo cốt truyện nguyên văn có thể diễn ra suôn sẻ, đảm bảo nhân vật chính Sở Thời Từ đi qua từng thời điểm quan trọng, cuối cùng đạt đến kết cục bi thảm (BE).----Thông qua góc nhìn người khác để nhìn cuộc đời mình, loại cảm giác này thật kỳ diệu. Từ khi Sở Thời Từ ra đời, Triết ca đã ở bên cậu dưới trạng thái linh hồn. Theo góc nhìn của Triết ca, Sở Thời Từ nhìn thấy mình lúc 5, 6 tuổi đuổi theo bắt bướm trong công viên. Lái xe đồ chơi chạy khắp nơi, trộm mang giày cao gót của mẹ, giả vờ đang đi cà kheo. Lần đầu tiên cậu biết khi mình còn nhỏ lại đáng yêu đến vậy. Xem ra Triết ca cũng rất thích trẻ con. Sau khi cậu ngủ, hắn thường biến từ trạng thái linh hồn thành hình dạng thực thể, nhẹ nhàng véo má cậu. Có một lần Sở Thời Từ cãi nhau với bạn, một mình trốn dưới cầu trượt khóc. Triết ca giả làm người qua đường tốt bụng, lén mua một quả bóng bay hình cún con để dỗ cậu vui.Cấp trên rất cảnh giác, nhanh chóng nhận ra chủ mưu phía sau màn cố ý để đội trưởng Triết xuyên đến đây chấp hành nhiệm vụ khi nhân vật chính còn nhỏ. Đội trưởng Triết dù sao cũng là người, người ở cùng mèo chó lâu cũng sẽ sinh ra cảm tình, huống chi là đứa trẻ mình tận mắt nhìn lớn lên. Cấp trên không ngừng cảnh cáo hắn,【 Đây là âm mưu, anh cứ coi cậu ta như NPC trong trò chơi là được. Đừng coi cậu ta là người sống, đừng đầu tư bất cứ tình cảm gì với cậu ta. 】【 Tôi biết trong lòng anh cảm thấy áy náy, nhưng đây không phải lỗi của anh, anh cũng là người bị hại. đội trưởng Triết, anh tốt nhất nên suy nghĩ kỹ, đừng hành động theo cảm tình. 】Những lời cấp trên nói, Triết ca đều nghe vào. Từ đó, hắn không còn can thiệp vào cuộc sống của Sở Thời Từ. Cho dù Sở Thời Từ khóc đến sắp ngất trong tang lễ của mẹ, hắn cũng không có bất luận phản ứng gì. Thẳng đến đến một đêm, hắn tận mắt nhìn thấy Sở Thời Từ lần đầu tiên bị bạo hành. Đứa trẻ mười mấy tuổi, bởi vì không cẩn thận làm mất 5 đồng, bị cha ấn trên mặt đất đánh bằng mắc áo. Đánh gãy hai cái mắc áo, người cha vẫn chưa dừng tay. Triết ca bắt đầu trở nên bực bội, dùng trạng thái linh hồn đi qua đi lại bên người Sở Thời Từ. Cấp trên miễn cưỡng lắm mới ngăn được hắn lại.Không ai quan tâm Sở Thời Từ bị thương có nặng hay không, sau khi phát tiết lửa giận lên cậu xong, mấy người này liền đi ngủ.Để mặc một mình cậu nằm trên sàn nhà, đau đớn run rẩy. Điểm quan trọng đầu tiên "bạo hành gia đình" qua xong, tất cả mọi người rời đi, người đàn ông chậm rãi hiện thân. Hắn giơ tay ấn vào giữa mày cậu bé, để cậu ngủ say. Dùng thuốc từ không gian hệ thống rửa qua vết thương trên người cậu. Thuốc này hiệu quả rất tốt, cậu bé nhanh chóng hết đau, chỉ là vẫn chìm trong sợ hãi vì bị cha mình đánh đập. Cậu gặp ác mộng, sợ tới mức kêu khóc. Người đàn ông ngồi trên sàn nhà, ôm cậu bé vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ lưng cho cậu thả lỏng lại một chút. Đến khi cậu bé ngừng khóc, hắn mới đứng dậy rời đi.Sở Thời Từ được nuông chiều từ bé đến lớn, tính cách rất mạnh mẽ. Lần đầu bị đánh, cậu ngoan ngoãn chịu đòn như vậy, chỉ đơn giản là vì bị dọa sợ. Đến khi cha và mẹ kế lại muốn đánh cậu, Sở Thời Từ phản kháng cực kỳ kịch liệt. Cậu mắng bọn họ không ra gì, chỉ vào vết thương trên người, nói muốn báo cảnh sát bắt tất cả bọn họ đi. Đáng tiếc cậu còn quá nhỏ, phản kháng không chỉ không thành công, còn bị cha và hai anh trai khống chế, lại bị đánh đập dữ dội.Từ ghi chép nhiệm vụ, Triết ca rõ ràng muốn giúp đỡ. Hắn lấy ra một lọ thuốc ngủ dạng nước, chuẩn bị phun những người đó, để bọn họ buồn ngủ mãnh liệt, từ bỏ chuyện đánh đập. Nhưng Sở Thời Từ biểu hiện thật sự là quá hung hăng, tuổi còn nhỏ nhưng rất dữ dằn. Ai đánh cậu, cậu liền đánh lại, đánh không lại thì cắn, cánh tay của cha và hai anh trai đều bị cắn đến chảy máu. Nhân lúc bọn họ bị đau mà buông tay, Sở Thời Từ chạy vào phòng bếp lấy dao, đuổi theo chém bọn họ. Nếu không phải vì vóc dáng cậu quá nhỏ, chạy chậm không đuổi kịp, nói không chừng trong nhà đã phải đi chứng tử vài người.Đội trưởng Triết và hệ thống của hắn đều ngốc luôn. Cấp trên xem lại nguyên văn,【 Nhân vật chính này nhìn qua không giống kiểu người dễ dàng chịu thua thiệt. Như vậy cốt truyện rất dễ đi lệch hướng, khó xử lý. 】 Triết ca không đáp lời cấp trên, lẳng lặng đứng ở một bên xem trận đấu. Trong hình ảnh, Sở Thời Từ thấy Triết ca lấy ra một cuốn sổ tay, viết nhật ký lên trên. 【 Dẻo dai lại có sức bền, sức lực nhỏ nhưng thân thể cũng đủ linh hoạt. Có tiềm năng chiến đấu, nếu huấn luyện thêm, có thể trở thành binh lính không tồi. 】【 Tôi rất nhớ đội chiến đấu của mình, nếu có cơ hội, hy vọng có thể kéo cậu ấy vào. 】Sở Thời Từ: !Wow, boss tuyển dụng trực tiếp!----Từ sau lần đó, người trong nhà ít bạo hành cậu hơn.Sợ ngày nào đó lại chọc điên Sở Thời Từ, cậu nửa đêm cầm dao, chặt bọn họ thành từng mảnh. Sở Thời Từ lại không ngốc, cậu biết giết người là phạm pháp, cũng không có ý định làm gì. Khi đó cậu còn nhỏ, còn ôm ảo tưởng không thực tế.Luôn cảm thấy mình mới là con ruột của cha, chỉ cần mình nghe lời, không mắc lỗi, cha sẽ yêu cậu trở lại. Cho nên khi cậu cùng người trong nhà nảy sinh mâu thuẫn, cậu đều nhẫn nhịn, hy vọng cha sẽ thấy cậu tốt.Cho đến một ngày, mâu thuẫn hoàn toàn bùng nổ. Ngày đó Sở Thời Từ nhảy Latin trong phòng khách, hai anh trai chỉ vào cậu chế giễu, nói nhảy Latin vặn tới vặn lui, nói dễ nghe một chút là nghệ thuật, nói trắng ra là thứ để đàn bà quyến rũ đàn ông.Một nam sinh như cậu nhảy Latin, sau khi lớn lên chắc chắn sẽ đi ra ngoài bán mông. Ước mơ của mình bị người khác cười nhạo như vậy, Sở Thời Từ nháy mắt nổi giận. Cậu một đánh hai, khiêu chiến vượt cấp, thiếu chút nữa đánh hai tên anh trai nhập viện. Khi cha mẹ về nhà phát hiện con trai bảo bối bị đánh, ra tay với Sở Thời Từ rất tàn nhẫn, suýt chút nữa đánh chết cậu. Vì sống sót, cậu chạy trốn vào công viên.Đoạn cốt truyện này giống hệt trong nguyên văn, kế tiếp, cậu sẽ đụng phải hai kẻ biến thái. Cấp trên không ngừng xây dựng tâm lý cho đội trưởng Triết, nói hắn phải nhịn xuống, không được can thiệp. Đội trưởng Triết ừ một tiếng, làm nó yên tâm. Cậu bé bị hai người đàn ông áp chế, giãy giụa như thế nào cũng không thể chạy thoát. Cậu sợ tới mức run rẩy, cuối cùng hoàn toàn không còn sức lực, chỉ có thể khóc lóc gọi mẹ. Đội trưởng Triết ở bên cạnh nhìn một hồi, rốt cuộc vẫn không nhịn được. Hắn rất cứng đầu, cấp trên căn bản không ngăn được.Đội trưởng Triết vi phạm quy định, lấy bộ dáng của mình làm khuôn mẫu, biến thành học sinh trung học mười mấy tuổi. Hắn chạy vào rừng cây, đánh ngất hai tên biến thái, kéo Sở Thời Từ tuổi còn nhỏ chạy đi. Đứa trẻ này đúng là biết khóc, cả đường đi nước mắt đều chưa từng ngừng lại.Áo trước ngực đội trưởng Triết đều ướt đẫm. Sở Thời Từ chưa ăn cơm, ngoài miệng khóc tu tu, bụng lại réo ùng ục.Đội trưởng Triết đưa cậu đến chợ đêm, mua một tô hủ tiếu xào. Cậu bị dọa sợ, một hai phải bắt hắn ôm, sống chết cũng không chịu xuống.Cậu ngồi trên đùi hắn vừa khóc vừa ăn, ăn liền ba tô, còn uống thêm một chai sữa đậu. Ông chủ quay đầu nhìn bọn họ.Đội trưởng Triết đỏ mặt, ngồi thẳng tắp. Cấp trên tức giận mắng hắn,【 Thẩm Liên Triết! Anh coi lời tôi là gió thoảng bên tai hả! Anh đợi đấy, cho dù anh bị hành hạ chơi chết trong thế giới trừng phạt, tôi cũng sẽ không quản anh! 】Thanh âm đội trưởng Triết lãnh đạm như cũ, "Không ai đánh thắng được tôi."【 Anh cứ mạnh miệng đi, anh sớm muộn gì cũng làm tôi tức chết! 】Thẩm Liên Triết im lặng. Nhìn đứa nhỏ ăn ngấu nghiến, cho rằng cậu chưa ăn no, lại gọi thêm một tô cho cậu. Sở Thời Từ hiếm khi được ăn ngon như vậy, sợ ăn hết bữa này sẽ không còn bữa sau. Cậu nhồi nhét đồ ăn vào miệng, ăn đến nỗi nôn ra. Khách xung quanh đều đang nhìn bọn họ. Thẩm Liên Triết da mặt mỏng, kéo Sở Thời Từ rời đi. Đội trưởng đội chiến đấu cả đời này chưa từng xấu hổ như vậy.----Dù sao cũng đã vi phạm quy định một lần, Thẩm Liên Triết trực tiếp ném quy định ra sau đầu. Cốt truyện thay đổi biên độ lớn, sẽ khiến cho Bộ Giám Sát hoài nghi, dẫn đến nguy hiểm.Thẩm Liên Triết liền gian lận sau lưng. Dựa theo nguyên văn, sau khi cốt truyện ở rừng cây nhỏ kết thúc, Sở Thời Từ sẽ bị bạo hành đến trọng thương nằm viện, bởi vậy mà bị gãy chân. Thẩm Liên Triết thêm buff giảm đau cho cậu, để cậu có thêm sức kháng cự. Có hắn ở bên cạnh hỗ trợ, Sở Thời Từ không bị thương nghiêm trọng như trong nguyên văn. Chân cậu cũng không thật sự tàn tật, ở bệnh viện vài ngày đã hồi phục.Cấp trên mỗi ngày đều nhắc nhở bên tai hắn.【 Anh thay đổi vận mệnh của cậu ấy, cậu ấy không tàn tật, anh sẽ tàn tật ở thế giới trừng phạt. 】【 Anh không để cậu ấy bị đánh, anh sẽ bị đánh ở thế giới trừng phạt. 】"Tôi là đội trưởng đội chiến đấu, ở thế giới nhỏ không ai đánh thắng được tôi, tôi có thể ứng phó được." Cấp trên thở dài,【 Nếu vũ lực có thể giải quyết hết thảy vấn đề, vậy mọi người đều đã đi học võ rồi. Anh không thể dùng nắm tay để giải quyết mọi chuyện. Đội trưởng Triết, anh vẫn luôn sống trong chiến trường, thế giới không đơn giản giống như anh tưởng tượng đâu. 】Thẩm Liên Triết vô cùng cứng đầu, hắn sống chết ngoan cố, ai nói cũng không nghe. Sở Thời Từ đói bụng không được ăn cơm, hắn lén để bữa sáng trên xe buýt, đặt thức ăn sạch sẽ trong thùng rác. Gặp phải bắt nạt ở trường, đứa nhỏ đánh không lại, hắn kéo giáo viên đến. Lại giả vờ làm người qua đường, an ủi Sở Thời Từ khóc lóc vì bị đánh. Nhưng dù vậy, tuổi thơ của Sở Thời Từ vẫn không được hạnh phúc. Cậu không nhìn thấy Thẩm Liên Triết, sống rất cô độc, cũng không cảm nhận được thiện ý của thế giới. Thẩm Liên Triết đi theo bên người cậu, nhìn cậu dần dần sa đọa. Từ học sinh xuất sắc trở thành đội sổ lớp, cuối cùng bỏ học trở thành lưu manh.Sau khi Sở Thời Từ 16 tuổi, cậu không về nhà nữa. Cậu ngủ ở quán net chui, làm bartender trong quán bar hỗn loạn. Nhận một lưu manh trong quán bar làm đại ca, cùng bọn họ lang thang. Lại bởi vì không đủ tàn nhẫn, cậu không có không gian phát triển gì, vẫn luôn ở đáy xã hội. Lưu manh khác buôn bán thuốc phiện trong quán bar, quấy rối phụ nữ. Cậu xách theo gậy sắt ngồi xổm ở bên ngoài, đụng phải kẻ có ý đồ xấu với khách uống say, liền kéo cây gậy đập tên đó. Đại ca bảo cậu thu tiền bảo kê, cậu không thu. Bảo cậu đi đòi nợ, chặt ngón tay, cậu cũng không hạ thủ được. Nếu không vì cậu giỏi đánh nhau, lại trung thành không gây chuyện, cậu đã sớm bị đá ra ngoài rồi.Sở Thời Từ đi theo lão đại, xem như tìm được một công việc ổn định. Cậu sống còn tính là khá vui vẻ, ít nhất không ai dám bắt nạt cậu. Để làm mình trông càng giống lưu manh không dễ bắt nạt hơn, cậu nhuộm tóc vàng, xăm rắn hổ mang lên cánh tay. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, không bao lâu sau, Sở Thời Từ phát hiện tay chân lão đại không sạch sẽ. Dùng thủ đoạn lừa tiền lừa tình, ép vài người đến mức cửa nát nhà tan. Có người cùng đường nhảy lầu tự sát, có người trực tiếp bị bức phát điên. Sở Thời Từ bề ngoài làm việc cho đại ca, sau lưng lại trộm thu thập chứng cứ. Cuối cùng đưa đại ca mình vào tù. Bởi vậy cậu chọc phải rắc rối, bị bắt rời khỏi thành phố này. Trong suốt thời gian đó, Thẩm Liên Triết vẫn luôn đi theo cậu, ra tay trợ giúp vào lúc cậu không chống đỡ nổi. Cho dù gặp phải khó khăn gì, Sở Thời Từ đều có thể hữu kinh vô hiểm tránh thoát. Cậu không biết có người giúp mình, ở trong mắt cậu, cuộc sống đã đủ tồi tệ rồi.Sở Thời Từ không có chỗ ở cố định, cậu không có nhà, không có người quan tâm cậu. Ăn bữa nay lo bữa mai, còn luôn phải lo lắng đề phòng. Những người có thù oán không ngừng đe dọa uy hiếp cậu, nói sẽ chặt tay chân, móc mắt, tra tấn cậu từng chút một đến chết. Những người đòi nợ, sau khi thấy cậu đẹp, định bán cậu đến nơi kia, để cậu bán thân trả nợ. Trong đó còn có người theo dõi cậu, muốn ngủ cậu. Hai nhóm người truy đuổi, ép cậu chạy khắp nơi, Sở Thời Từ căn bản không thể an tâm làm việc. Cho dù có Thẩm Liên Triết sau lưng ngăn cản kẻ thù cho cậu, không để cậu thật sự chịu tổn thương, cậu vẫn không chống đỡ nổi, tinh thần ngày càng suy sụp. Thẩm Liên Triết không chịu được, dùng biện pháp mạnh. Hắn xóa một phần ký ức của Sở Thời Từ, muốn giảm bớt đau khổ cho cậu. Hiệu quả rất rõ rệt, Sở Thời Từ quên mất một số phiền não, cả người có tinh thần hơn rất nhiều. Sở Thời Từ không còn giống như xác sống, cả ngày mơ màng hồ đồ nữa.Cậu tựa như sống lại, ở trước mắt Thẩm Liên Triết, dần dần tỏa sáng giống như đã từng. Cậu tìm công việc giao đồ ăn, mỗi ngày đạp xe qua lại, gặp ai cũng cười. Một buổi tối, Sở Thời Từ ăn sinh nhật, cậu dùng số tiền vừa mới kiếm được mua một chiếc bánh kem nhỏ và một phần hủ tiếu xào. Cậu ngồi trong căn phòng thuê chật hẹp, hát chúc mừng sinh nhật mình, vừa khóc vừa ăn giống như hồi nhỏ. Khóc xong cậu lau nước mắt, nhìn hủ tiếu xào khẽ cười một tiếng."Em vẫn chưa tìm được anh để báo ân, ngay cả anh tên là gì cũng không biết. Em sẽ sống thật tốt, ngày tháng nhất định sẽ tốt hơn, nhỡ đâu một ngày nào đó em sẽ thành công, đúng không, anh?""Thật cô đơn, nếu có người nói chuyện cùng thì tốt biết mấy."Khi cậu nói chuyện, Thẩm Liên Triết đúng lúc ngồi đối diện. Cũng chính vào thời khắc đó, Thẩm Liên Triết yêu đối tượng nhiệm vụ của mình. Cho dù người hắn yêu còn không biết hắn tồn tại.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store