ZingTruyen.Store

Dm Cao H Thuc Thoai Hoan

Chương 2: Nghé mới sinh không sợ cọp.

[ Kết ]

Cả căn phòng đều vang vọng âm thanh va chạm dâm mĩ của hai thân thể, còn kèm theo tiếng... la hét của Trần Tiết Thừa.

– Con mẹ mày, mày không muốn sống nữa hả! Thằng nhóc khốn kiếp... sao cả gan dám làm chuyện này với tao hả!

Trần Tiết Thừa vừa nhìn Trần Mặc đang xé bao bì của bao cao su ra, vừa quát mắng lớn tiếng.

Sau khi vừa bắn qua thì dương vật của cậu liền nửa mềm mà rũ xuống, trượt ra khỏi thân thể của anh. Trần Mặc cũng không để ý tới anh, chỉ dùng một bàn tay lập tức bắt lấy đùi của Trần Tiết Thừa, buộc hai chân của Trần Tiết Thừa dang rộng ra choàng lên trên vòng eo của Trần Mặc.

Nửa người trên của anh đều bị kéo đến ưỡn thẳng lên, đến vòng eo cũng có chút ưỡn ẹo theo; mà cây gậy thịt đang mềm nhũn mà rũ xuống, vẫn còn đang không ngừng nhỏ xuống tinh dịch trắng đục; một cẳng chân dài duỗi thẳng trên chiếc ghế sô pha nhỏ hẹp; điểm tựa duy nhất chống đỡ cho cả cơ thể là mũi chân đang chạm đất kia; trên sàn nhà đều rải rác một đống vỏ bao cao su bị quăng bừa bãi, đều được thắt gút lại, bên trong chứa đầy tinh dịch trắng đục.

Trần Mặc – cái tên này đều đã nói lên cách hành sự của chủ nhân nó. Vì thế, cậu chỉ lẳng lặng không nói lời nào mà tự tròng bao cao su lên dương vật đang cương cứng của mình; tiếp theo lại vươn tay đến xoa xoa nơi tư mật của Trần Tiết Thừa đang lô ra giữ hai cánh đùi non do hai chân dang rộng.

Ngay lập tức, đôi mắt của Trần Tiết Thừa trừng to lên, liền dùng đôi tay đang bị trói đấm cậu. Trần Mặc lại không bị hề hấn gì; cậu vẫn dùng tay mình mà mơn trớm miệng lỗ hậu ở giữ hai đùi; ngắm nghía những nếp uốn nơi hoa cúc của đối phương đang không ngừng co rút bởi vì do đụng chạm; tiếp theo lại vươn một ngón tay thọc sâu vào bên trong.

Tức thì, Trần Tiết Thừa tiết ra một tiếng rên rỉ; âm thanh này vừa ngọt ngào, yêu kiều vừa quyến rũ, say mê lại mang theo ẩn nhẫn; kéo theo lỗ nhỏ ở dưới đã bị nở rộng đến hết giới hạn đang không ngừng co rút lại, nhưng lại bị cảm giác nhất thời bị trống rỗng mà có chút mấp máp không yên, ngậm lấy ngón tay xinh đẹp của Trần Mặc.

Trần Mặc nuốt xuống một ngụm nước miếng, rút ngón tay ra liền tự cầm dương vật của mình lên chầm chậm cắm vào miệng lỗ hậu đang bắt đầu rút lại, tức khắc lại lấp đầy bên trong đến căng tràn.

Phần lớn dịch bôi trơn vừa mới nãy còn sót lại ở trong vách trong đều đã bị cơ thể tự hấp thu, cho nên Trần Mặc có chút khó tiến vào. Cậu bắt lấy hai cánh mông no tròn của Trần Tiết Thừa, kéo banh ra hai hướng; tiếp theo, cậu điều khiển thân thể đẩy mạnh một cái về phía trước, đẩy toàn bộ dương vật hoàn toàn cắm sâu vào trong.

Lỗ hậu của Trần Tiết Thừa banh ra cực hạn để cố sức thích ứng với dương vật của cậu trai đang chôn sâu ở trong, khiến cho vách thịt không ướt át mấy lại càng thêm mười phần mẫm cảm; trong khi quy đầu của cậu chàng ma sát qua từng chút ở trong vách nhớp nháp, anh chỉ có thể ngẩng đầu tự buộc cơ thể mình thả lỏng chịu đựng mà nhấm nuốt cái vật quá mức to lớn kia vào nơi phía sau vốn không nên chứa thứ đồ này.

Mà ngay khi dương vật cậu nghiền qua một điểm gồ lên ở sâu bên trong, thì đồ vật phía trước của Trần Tiết Thừa cũng lập tức run rẩy cương cứng lên; lồng ngực của anh không ngừng phập phồng; kéo theo thành ruột bên trong cũng xoắn lại càng lúc càng chặt. Việc này khiến cho Trần Mặc hít sâu vào một hơi, cậu cảm thấy dương vật của mình chân thật bị siết đến chặt chẽ như là đang bị từng vòng thịt dâng lên từ đợt mà không ngừng quấn quýt, xoắn chặt lại; cộng them nhiệt độ nóng bỏng bên trong cơ thể lại càng khiến cho của quý của cậu lại nở to ra thêm một vòng. Cậu lại bắt đầu mất khống chế mà dũng mãnh cứ đâm sâu vào trong nơi khiến lỗ thịt nhỏ đang co chặt của Trần Tiết Thừa, tinh ranh đưa đẩy quy đầu chầm chậm nghiền ép nơi đó; ngay khi vừa rời đi lại lập tức nhanh chóng tiến vào, hung hang mà đâm vào chỗ đó.

Người đàn ông phía dưới không thể kìm nổi mà ngửa đầu lên thở dốc, trong miệng tràn ra tiếng rên rỉ không ngừng, than thể mẫn cảm bị va chạm đến lắc lư trái phải, nửa thân trên gần như là ngã nhào lên sô pha. Trần Mặc nắm chặt lấy vòng eo của người đàn ông này, vừa véo lấy lại vừa vuốt ve, kéo người đàn ông lên trên bàn liền hằn lên hai vệt đỏ sậm màu lên trên làn da. Trần Tiết Thừa chịu không nổi mà năn nỉ Trần Mặc:

-Con mẹ mày, chậm một chút...! Eo tao sắp gãy mất... Aa——

Do Trần Mặc đang vận động kịch liệt nên khiến cho toàn bộ mái tóc đen của cậu gần như đều thấm mướt mồ hôi, ướt nhẹp, đọng lại thàng dòng lay động, rơi rớt theo từng động tác. Hai con ngươi đen nhánh hoàn toàn mất đi lí trí chỉ còn lửa nóng khát khao. Cậu không quan tâm đến số phận của mình qua sáng mai sẽ ra sao, mà cậu chỉ muốn ngay lập tức phát tiết tất cả tình cảm tràn ngập mãnh liệt của mình vào trong thân thể của người đàn ông này, tiếp theo cậu lại tiến hành một vòng lại một vòng chinh phục lại buông thả vĩnh viễn khó mà dằn lại...

Sáng hôm sau, cậu liền bị Trần Tiết Thừa giận dữ đá ra khỏi cửa nhà, đến ngay cả một đôi dép hay quần áo cũng đều không hề cho cậu.

Cậu quỳ gối trước cửa xin tha thứ, ít nhất cũng phải để cho cậu thu dọn đồ đạc rồi mới rời đi đi. Mặc dù trong lòng cậu vẫn không hề có chút áy náy nào cả, thậm chí cậu còn nghĩ, nếu cho thời gian quay ngược lại, thì cậu vẫn sẽ hành động như cũ mà thôi.

Sau khi bị đá ra khỏi cửa nhà, Trần Mặc kéo theo một chiếc vali cũ kĩ, đứng bên đường lớn trong một sáng sớm lạnh lẽo.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store