Dm Cao H Thuc Thoai Hoan
Chú ý đến từ editor: Truyện sẽ có chuỗi tình tiết ngọt ngược đan xen, có yếu tố loạn luân và cưỡng hiếp. Mong mọi người hãy đọc để giải trí và đọc với tâm thái thông cảm rộng lượng. Thế nên:1. Tránh coment mắng thụ - mắng công - mắng truyện và tác giả. CẤM coment mấy cái LỜI NGUYỀN RỦA ba mẹ người khác này nọ, coi chừng tuôi tố cáo acc đó nha.2. Thiết lập nhân vật - logic diễn biến - tình tiết truyện KHÔNG ĐẠI DIỆN cho TAM QUAN Ở HIỆN THỰC của tác giả và EDITOR.3. TỪ CHỐI mọi trường hợp xin CHUYỂN VER - coppy & paste qua web hoặc app đọc khác.4. Gu của tuôi nên tuôi edit ( dù có lậm qt & lỗi chính tả nhiều nhưng mong các cô thông cảm vì chỉ có mỗi tuôi ê & bê à) và up cho các cô hủ cùng gu đọc chung chơi, KHÔNG PHẢI GU MỜI BẤM THOÁT vì tuôi không up để đu sự nổi tiếng.5. Hoặc lỡ va vào mà kì thị thì cũng mời bấm thoát chứ ĐỪNG BẤM TỐ CÁO XÓA TRUYỆN TUÔI Ê, còn non xanh thì hãy cứ tích cực tích đức đi nha, đâu phải tuôi ép mấy bạn coi mà mấy bạn cứ tố cáo gỡ truyện tuôi ê miết. Làm người thì cũng hãy biết điều chừa chút đường lui cho bản thân và người khác với, bạn coi thấy ẹ thì kệ bạn để mấy cô có cùng gu coi ha. Nếu làm thì đừng để tuôi biết, tuôi cũng sẽ tố cáo bay acc bạn đó nha.Cảm mơn, vì đã đọc hết đến đây. Mong các cô đọc vui.
========================================================
Chương 1: Nghé mới sinh không sợ cọp.
[ Mở ]
" Chú, chú yêu thích phụ nữ sao?"" Phải nói là rất rất rất yêu thích nha.""Cho nên, chú sẽ chán ghét con sao?""Sẽ không đâu, sao con lại hỏi như vậy hả?""Bởi vì chú rất yêu thích phái nữ, còn con lại là con trai, nên chắc chắn là chú không thích con rồi."Trần Tiết Thừa tỉnh lại. Anh nhìn chăm chăm lên trần nhà tối tăm. Giờ này, khẳng định là đã hơn nửa đêm. Ngoài cửa sổ, vang lên tiếng chó sủa văng vẳng cùng với tiếng nẹt bô, rít ga, còi xe và tiếng động cơ xe kêu gào không ngừng truyền vào trong tai của anh.Anh mới vừa nhớ tới thằng bé kia. Nếu như quả thật là không có gì bất ngờ xảy ra, thì hiện tại cậu chàng đã đến tuổi học năm ba đại học rồi đi.Đã trôi qua năm, sáu năm không gặp rồi nhỉ ?Năm ấy, anh đã hai mươi sáu tuổi, lại phải mang theo một thằng bé mới từ nước ngoài về. Cả hai cùng sinh sống với nhau đến tận năm năm. Từ một thằng bé con nho nhỏ mà trong phút chốc đã cao lớn thành một cậu chàng đẹp trai, cao ráo.Thật ra cha của thằng bé này là anh trai của anh. Ngay trong năm đầu tiên, thằng bé về nước. Cha nó đang lái xe chở nó thì đã bị tông bay bởi một gã tài xế say xỉn lái xe vượt đèn đỏ gây nên. Thằng bé này cũng đã tận mắt nhìn thấy tình trạng thê thảm 'thi thể vặn vẹo, không nhìn ra nổi hình dạng ban đầu' của cha mình. Hôm đó cũng là ngày đầu tiên bắt đầu kì nghỉ hè, nhưng lại là mùa hè bị nhuộm một màu xám xịt nhất và ăn sâu trong ký ức của thằng bé này.Trước đó rất lâu rồi, mẹ thằng bé đã ly hôn với cha nó; sau đó, cô ta cũng đã biệt tăm biệt tích. Cho nên, cha nó vừa mất đi, quyền nuôi nấng lại rơi vào trên người Trần Tiết Thừa vừa là chú ruột, lại còn đang là người độc thân và có công việc ổn định.Ban đầu, Trần Tiết Thừa vốn rất không vui. Bởi, là một người đàn ông trẻ tuổi chưa vợ lại đang gầy dựng sự nghiệp; bây giờ đột nhiên lại mang theo một đứa con riêng, anh đã vốn không biết gì về phương thức giáo dục hoặc giao tiếp với trẻ con thì thôi, không cần bàn đến đi, nhưng quan trọng nhất là phải chi tiêu thêm một khoản lớn nữa.Mà, nếu thằng bé này không được người thân duy nhất là anh nhận nuôi thì cũng chỉ có thể bị đưa vào viện mồ côi. Nghĩ lại, xem xét theo phần lớn những đứa trẻ có hoàn cảnh mồ côi như vậy, thì được họ hàng nhận nuôi vẫn luôn là lựa chọn tốt nhất. Nhưng ngoại trừ người chú – Trần Tiết Thừa này ra, thì mấy kẻ có vai vế lớn mang tiếng 'dì – cậu' trong họ hàng còn lại kia hoàn toàn không có ý định giúp đỡ liền nhanh nhảu đùn đẩy, ném cho kẻ này quăng cho kẻ kia, đều trốn tránh cả. Trần Tiết Thừa lại càng không thể không biết xấu hổ mà đưa thằng bé này cho ba mẹ già chăm sóc, chỉ đành đồng ý mà tiếp nhận.Kì thật, thằng bé mang tiếng con riêng này rất là ngoan ngoãn, khác hẳn với đám nhóc hư hỏng được chiều hư nhà kẻ khác. Cũng có thể là do tác động từ hoàn cảnh lên quá trình trưởng thành, từ nhỏ thì thằng bé này rất là hướng nội, lại ngoan ngoãn mười phần. Thành tích học hành trong trường cũng luôn dẫn đầu, đúng là một đứa bé thông minh lại vâng lời.Thằng bé này tên là Trần Mặc. Trần Tiết Thừa không hiểu tại sao anh trai quá cố của mình lại đặt cho nó cái tên... trầm mặc như vậy.Nếu là anh thì sẽ đặt tên cho đứa bé là Trần Quang hoặc là Trần Hi, đại khái là cái tên gì đó khác đi, mong cho đứa bé có thể trưởng thành trong hoàn cảnh trong sáng, rực rỡ.Một ngày trước sinh nhật mười tám tuổi, Trần Mặc rời khỏi nhà của Trần Tiết Thừa.Nguyên nhân là do Trần Mặc đã làm ra việc sai trái với anh mà cả đời này anh cũng không thể nào tha thứ được.*
......
Năm năm trước.Do bận phải xã giao nên Trần Tiết Thừa về nhà rất trễ, anh mang theo một thân mùi rượu mà loạng choạng mà đẩy cửa nhà ra. Không nghi ngờ gì khi thấy cửa không khóa mà trong nhà vẫn mở đèn, tiếp theo, cả người lập tức được bao bọc bởi một cái ôm ấp đầy hương vị nam tính thoang thoảng mùi sữa tắm.– Chú, chú uống rượu sao.Giọng nói của cậu trai trẻ đang trong thời kì vỡ giọng giao thoa giữa âm điệu của thiếu niên và đàn ông thành niên vang lên. Do tuổi dậy thì vừa mới bắt đầu, nên giọng nói vẫn chưa hoàn chỉnh, có chút khô khốc, khàn khàn như là cạ qua màng nhĩ, có chút thô ráp.– Ừm.Trần Tiết Thừa lắc lư đẩy cậu ra, nhắm mắt mà mò mẫm đi vào phòng khách. Mỗi bước chân của anh đều chếch choáng như là cả người sắp ngã sấp xuống, nên thiếu niên đi phía sau đều dìu lấy, giữ chặt cánh tay anh, dẫn anh đi đúng hướng.Đầu anh vẫn còn đang lâng lâng, hiệu quả của cồn đang đánh thẳng đến não của anh. Tầm mắt nhìn về phía trước đều biến thành mơ hồ một mảng, khiến cho anh không thấy rõ đường đi. Nếu không phải thiếu niên đang đỡ anh giữ lấy người thì anh đã sớm đụng đầu vào tường mất rồi.Thiếu niên đặt anh ngồi trên sô pha. Trần Tiết Thừa vừa đá rớt đôi giày vốn phải cởi ra đặt ở thềm cửa, vừa bắt đầu lấy tay kéo vớ chân mình xuống. Thiếu niên bắt lấy mắt cá chân anh, giúp anh cởi vớ ra.– Chú, lần sau chú đừng uống nhiều rượu vậy nữa, lái xe rất nguy hiểm, nên bắt taxi về đi.Trần Tiết Thừa mê mang mà nghĩ, anh vốn là tự bắt taxi chở về nhà, xe vẫn còn để lại công ti chứ đâu. Giờ thì hay quá rồi, sáng mai anh phải đi làm bằng gì đây, chả lẽ mới sáng sớm còn phải gọi Hoàng nhỏ sao.Anh vừa buồn bực suy nghĩ, lại tự dưng cảm thấy nóng nảy. Trần Tiết Thừa vừa tự kéo cà vạt mình giật ra, vừa vội tháo nút cổ áo ra; còn muốn cởi bỏ dây nịt nhanh một chút.Trần Mặc giật mình lại lo lắng. Cậu không ngờ rằng: sau khi uống say thì Trần Tiết Thừa lại còn có thói quen thích khỏa thân. Mà hiện tại, may là ở nhà; nhưng nếu về sau đang ở bên ngoài thì thế nào đây? Chẳng phải là đợi đến hôm sau, cậu phải đến đồn công an bảo lãnh anh về đi.Hơn nữa, cậu lại càng không cho phép bất kì kẻ nào khác được nhìn thấy thân hình này của chú cậu cả.Một bên vừa ngăn lại bàn tay của Trần Tiết Thừa, Trần Mặc vừa mở cổ áo của Trần Tiết Thừa ra, lại ném cà vạt lên trên bàn, tiếp theo tháo bỏ dây nịt quần cho Trần Tiết Thừa.Trần Tiết Thừa cảm thấy lại có thêm chút khô nóng mà vặn vẹo thân thể. Kết quả là lại khiến cho Trần Mặc càng bất đắc dĩ cũng chỉ có thể dùng cả hai tay hai chân của mình mà ngăn chặn lại anh. Cho nên, cậu đã bò lên trên người Trần Tiết Thừa; thân thể của anh chen giữa hai chân cậu; đôi tay cậu đang phải ngăn lại đôi tay đang múa may lung của anh. Mà không ngờ, trong một phút không cẩn thận, tay trái cậu lại đè lên trên nơi thắt lưng đang mở rộng của Trần Tiết Thừa.Ngay tức khắc, cả người Trần Mặc đông cứng lại rồi. Cậu cảm nhận được đang có mồ hôi trượt theo đường viền khuôn mặt cậu, tụ lại thành từng giọt dưới cằm, nhiễu xuống áo sơmi của Trần Tiết Thừa, liền thấm xuống loang ra ướt thành một mảng nhỏ. Cộng thêm, dưới ảnh hưởng của men rượu nên Trần Tiết Thừa khiến cho nơi dưới bàn tay trái của cậu đang phấn chấn bừng bừng, mạch máu sôi trào, bắt đầu có chút ngóc đầu lên vốn không thể nào che lấp hết được dưới lớp vải mỏng của quần lót. Mà, xúc cảm này làm cho Trần Mặc đỏ mặt không thôi. Nhưng cậu vẫn muốn nếm thử nên di chuyển bàn tay một cái, không ngờ được được lại nghe thấy Trần Tiết Thừa thở dốc một hơi, phát ra một tiếng rên rỉ, hơi thở có chút rối loạn, lồng ngực bắt đầu phập phồng dồn dập.Trần Mặc đỏ mặt đến như sắp nhỏ máu. Cậu dùng lòng bàn tay bao bọc lấy vật thể dưới tay mình nóng rực đến kinh người, khiến cậu muốn rụt cả tay lại. Nhưng xúc cảm nửa cứng nửa mềm lại làm cho cậu si mê càng nắm thêm chặt, trêu đến Trần Tiết Thừa bốc lên một tia lửa tình mà rên rỉ tràn ra khỏi miệng.Cậu di chuyển một ngón tay, tiếp theo chen vào khe hở giữa viền quần lót bên mép đùi trong mà thăm dò, liền chạm phải vật thể đang được bao bọc bên trong.Bên trong lớp vải đang che giấu đi, hai viên trứng no tròn đều bị mấy ngón tay thon dài lại mảnh khảnh nắm lấy; tiếp theo mới bắt đầu xoa bóp nhẹ nhàng. Kéo theo, dương vật đang nửa cương cũng bắt đầu bị nắm lấy; cậu dùng móng tay khẩy nhẹ lỗ nhỏ mẫn cảm, bị trêu ghẹo đến không ngừng rỉ ra nước nhờn dâm đãng ở giữa đỉnh,Trần Tiết Thừa cảm thấy bản thân mình đang nằm mộng xuân: xuất hiện gái đẹp – tóc vàng – ngực to đang chơi đùa "em trai" anh đến xoay quanh; còn vừa phà hơi thở nóng bỏng ở bên tai khiêu khích anh, lại vừa đang mơn trớn lồng ngực cùng với xương quai xanh của anh.Trần Mặc cũng bị cảm giác 'lén lút làm hành động trái đạo đức' này kích thích đến cương lên. Hơn nữa, trong bầu không khí dâm đãng lại đẹp đẽ này, Trần Tiết Thừa lại phát ra vài tiếng rên rỉ thấp thoáng, lại chẳng khác nào biến thành chất thuốc kích tình mạnh nhất vậy. Mà Trần Mặc vốn là tên thiếu niên cuồng vọng, kiêu ngạo, xem thường mọi thứ; lại đang ở ngay độ tuổi máu nóng dễ xúc động. Cậu vừa mò tay vào quần tự móc ra "thứ đồ chơi" kia của mình, liền xoa vuốt vài cái lập tức cương thẳng lên, cọ lên bên đùi của Trần Tiết Thừa, còn tự tay đẩy thứ này của mình chen vào khe quần lót của Trần Tiết Thừa.Dương vật của Trần Tiết Thừa đã hoàn toàn cương cứng, khiến cho quần lót gồ lên, phần đỉnh đâm vào, thấm ra một lớp chất lỏng trong suốt làm tô đậm thêm màu vải một mảng. Trần Mặc kéo quần lót xuống, ngay lập tức, bật ra dương vật của Trần Tiết Thừa mà trên bề mặt còn dính đầy nước nhờn đánh ra tới, va phải cánh tay dài lại trắng nõn của Trần Mặc bị lây dính theo thứ dịch nhờn dâm đãng lại đẹp đẽ này.Cậu ngắm nhìn thân cây thịt sậm màu này, đến phần đầu nấm tròn trịa no đủ, trên cùng đỉnh đầu là lỗ nhỏ vẫn còn đang không ngừng co rụt tiết chất lỏng trong suốt tràn ra. Cậu lại dùng móng tay đè lên, tức thì lấp kín lỗ sáo đang liên tục rỉ ra chất lỏng, nhưng chỉ trong nửa giây sau, do nó vẫn luôn bị ép chặt đến nỗi chỉ có thể càng chảy ra thêm nhiều dâm thủy.Trần Mặc tự mình chơi đùa đến vô cùng vui vẻ, nhưng khổ cho Trần Tiết Thừa đang tưởng bản thân đang nằm mộng xuân. Anh cau mày, trong miệng phát ra rên rỉ mơ hồ không rõ. Ở trong mộng, anh vẫn còn đang mây mưa với gái đẹp tóc vàng; nhưng trước sau gì thì đến cuối cùng vẫn không thể nào đạt được cao trào, luôn có một lại cảm giác bị tắc nghẽn lại, khiến cho anh không thể nào bắn ra được.Trần Mặc vừa mơn trớn lại vừa tò mò mà liếm thử một cái lên quy đầu no tròn của anh; lại không ngờ rằng khiến cho người ở dưới thân mình run rẩy một trận; kéo theo lỗ nhỏ trên đỉnh đầu lại càng chảy ra thêm nhiều dâm thủy. Cậu phát hiện ra: hình như làm vậy càng có thể khiến cho Trần Tiết Thừa hưởng thụ thêm càng nhiều khoái cảm. Vì thế, cậu liền cúi đầu xuống ngậm lấy vật thể đối diện, bắt đầu liếm mút. Ngay tức thì, Trần Tiết Thừa phát ra một tiếng thở dồn dập nhè nhẹ, hơi ngưỡng cổ lên, lộ ra đường cong duyên dáng. Trần Mặc rướn thân lên phủ lấy Trần Tiết Thừa liền liếm đi mồ hôi trượt dài bên cổ của anh; đôi tay vừa nắm lấy của quý của cả hai người họ liền vuốt lên trượt xuống liên tục; không qua bao lâu, dương vật của Trần Tiết Thừa là cái trước tiên không chịu nổi, mà run rẩy một cái liền phun ra đường tia tinh dịch đậm đặc.Chất lỏng trắng đục này còn lây dính lên cả bụng của Trần Tiết Thừa, từng chấm trắng đục điểm một lớp lốm đốm lên trên cơ bụng săn chắc. Trần Mặc cúi đầu xuống, liếm qua từng tấc bề mặt bụng của anh, lại từ từ di chuyển xuống dưới, liếm lên dương vật của anh đang mềm rũ xuống do vừa mới bắn xong. Dương vật mẫm cảm lại bị đầu lưỡi câu lấy, liếm láp vòng quanh đầy tỉ mỉ; rất nhanh, nó lại phập phồng mà cương lên. Trần Mặc búng nhẹ hai cái lên chỗ rất có tinh thần kia, liền kéo quần lót của anh xuống.Nơi nho nhỏ đầy nếp uốn kia đang ẩn nấp sâu bên trong mà hồi Trần Mặc còn nhỏ đã nhìn thấy thoáng qua rồi. Đó là trong lúc tắm chung hồi nhỏ, nên cậu cũng không cảm thấy gì cả, dù sao thì trên thân thể của cậu cũng có mà. Nhưng ở hiện tại, trong mắt cậu, nơi đó tựa như nụ hoa cúc nhỏ đáng yêu vậy; dưới ảnh hưởng cử động của chủ nhân mà vẫn đang run lên nhè nhẹ, khiến cho cậu hận không thể tư cắm dương vật của mình vào mà thỏa thích rong ruổi một vòng.Cậu vươn một đầu ngón tay đến, nhẹ nhàng ấn lên nơi đó; ngay lập tức, các nếp uốn mấp máy càng thêm dồn dập hơn một ít như là đang bài xích dị vật đang chạm vào nó, mà bên trong khô khốc như vậy rất khó chen vào, cần có thứ gì đó để bôi trơn một chút. Trần Mặc đi vào phòng của Trần Tiết Thừa, đến bên bàn kéo ngăn kéo ra, lấy ra tuýt KY liền cầm theo ra ngoài. Tiếp theo, mở nắp rồi bóp ra một ít để trong tay, liền bôi lên xung quanh lỗ hậu sạch sẽ của Trần Tiết Thừa.Trần Tiết Thừa đã từng yêu đương với mấy cô bạn gái rồi, nên cũng hay dắt bạn gái về nhà để giải quyết nhu cầu sinh lí; do vậy, bao và KY hay bất kì đồ gì linh tinh cũng đều được chuẩn bị đầy đủ trong ngăn kéo dưới bàn ở phòng riêng; thậm chí, Trần Mặc còn tìm được một cái trứng rung tình thú ở trong đấy.Quá trình bôi trơn rất thuận lợi, không biết có phải là vì ăn uống xã giao nên buộc phải uống rượu nhiều hơn ăn cơm nên bên trong cơ thể của Trần Tiết Thừa hoàn toàn rất sạch sẽ. Trần Mặc vừa tròng một cái bao cao su lên vừa dùng ngón tay xoa ấn miệng lỗ hậu lại ra vào liên tục để nới lỏng ra; miệng lỗ nhỏ co dãn thật tốt, co rút liên tiếp khiến cho Trần Mặc chỉ có thể cho thêm nhiều dịch bôi trơn để duy trì độ ẩm ướt cho miệng lỗ hậu.Một tay này thì cậu phát huy kĩ năng mà thành thạo xoa ấn vách thịt trong; còn tay kia thì cậu không ngừng tuốt lên vuốt xuống dương vật của Trần Tiết Thừa. Hưởng thụ cả hai khoái cảm được săn sóc chu đáo này, khiến cho dương vật của Trần Tiết Thừa càng thêm nở to ra, cuối cùng chỉ có thể run nhè nhẹ vài cái, lập tức bắn ra tinh dịch trắng đục.Trần Mặc thấy đã đến lúc rồi, liền tự đỡ lấy dương vật đã sớm cương cứng đến phát đau của mình, đâm một cái chọc thẳng chen vào trong.– A!Ngay lập tức, phát ra một tiếng kêu đau đớn, mà Trần Tiết Thừa cũng vì đó mà tỉnh dậy.Nhất thời, cả hai người mắt to trừng mắt nhỏ, trường hợp này mười phần xấu hổ.Sắc mặt của Trần Tiết Thừa vẫn còn ửng hồng, tiếp theo anh cứng đờ người chầm chậm cúi đầu hướng tầm mắt nhìn tới, thấy cây thịt non nớt của cậu trai đang đâm vào lỗ hậu của mình.Trần Mặc lại mặt không đỏ – tim không đập nhanh mà còn từ tốn tự kéo dương vật của mình lui ra một cái, tiếp theo liền đột ngột lại đẩy tới tiếp tục cắm sâu vào bên trong.Ngay lúc này đây, đã đâm đến điểm "sướng muốn chết" kia, nên eo của Trần Tiết Thừa lập tức mềm nhũn xuống.Do đang say rượu nên thân thể anh cũng mất đi sức lực, cộng thêm đôi tay cũng đã bị chàng trai cột lấy, dùng chính dây nịt của anh trói chặt lạiChàng trai liên tục chọc rút tạo nên từng đợt công kích có quy luật vừa nhanh gọn lại mãnh liệt, tản ra khí thế "nghé con mới sinh không sợ cọp", không ngừng quấy đảo lỗ hậu của anh tạo nên từng đợt nhớp nháp ngày một lầy lội.Trần Tiết Thừa cảm thấy eo của mình rất nhanh sẽ bị gãy mất.Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store