Dla X Tp Present Perfect Continuous
cả diệp anh lẫn thùy trang cùng quay sang nhìn người con trai đang đứng nép sang một bên. anh cao hơn thùy trang một cái đầu, trên gương mặt ưa nhìn đó đang nở một nụ cười ngại ngùng."dạ đúng rồi ạ, anh tìm em có việc gì không ạ" - thùy trang tiền lại gần phía người kia với ánh nhìn thắc mắc.anh vừa gãi gãi đầu vừa rút điện thoại ra. "anh để ý em từ hôm sinh hoạt chuyên đề ấy. nếu có thể..."đoạn anh liếc mắt sang phía người con gái còn lại. diệp anh từ nãy đến giờ vẫn đứng nguyên ở đấy, không một giây rời mắt khỏi thùy trang và anh ta, biểu cảm khó đoán."xin lỗi nha, còn bạn em ở đây, anh sợ không tiện nói""không sao đâu ạ, anh cứ nói luôn ở đây đi ạ" - thùy trang hồn nhiên đáp. "đồng phục thể dục của anh như này chắc cũng lớp 12 rồi. lớp 10 và 12 học khác tòa nhau nên anh sẽ khó gặp được em lần sau lắm đó""nếu em đã nói thế thì" - ánh mắt của chàng trai sáng rực lên. "anh chỉ muốn nói là anh có cảm tình với em từ lần đầu tiên rồi. em có thể cho anh số điện thoại để mình liên lạc được không?"thùy trang đơ ra trước lời thổ lộ bất ngờ của người đàn anh. vì đây là lần đầu tiên nàng được người khác chủ động trước nên không biết phải đáp lại sao cho phải phép. nhìn anh cứ bồn chồn chờ đợi câu trả lời của mình mà trong lòng thùy trang cũng rối bời theo."nếu em không thích thì thôi, anh cũng-""không phải đâu ạ!" - thùy trang hốt hoảng trấn an. "chỉ là em hơi bất ngờ thôi ạ...với cả em cũng không được cầm điện thoại đến trường nên giờ em không lưu được số anh được ạ""vậy em ghi số điện thoại lên tay anh đi. tối nay anh sẽ nhắn lại vào số em được không?"chàng trai mừng rõ chìa tay ra để thùy trang có thể ghi số điện thoại lên, nàng cũng vì phép lịch sự mà nắn nót ghi từng số lên lòng bàn tay to lớn kia. tay anh to thật, có khi có thể nằm gọn được tay nàng vào trong chứ đùa, thùy trang trộm nghĩ.ngắm nhìn dòng số nhỏ xinh trên tay mình, đàn anh buột miệng. "chữ em đẹp thật đấy, y hệt em""ah, cảm ơn anh..."chàng trai nhận ra mình lỡ mồm liền đỏ mặt ngại ngùng, viện cớ phải về có việc, trước khi đi còn hứa chắc chắn sẽ về nhắn tin cho nàng. khi người kia đi rồi, thùy trang mới thở hắt ra, nàng vẫn chưa định thần được sau những gì vừa diễn ra."tui đang nằm mơ hả diệp anh??? trả lời tui đi?""là thật đấy"diệp anh liếc mắt về phía người con trai kia, môi khẽ mấp máy. "hoài phong..."---------------------về đến nhà, thùy trang lập tức cầm điện thoại lên check tin nhắn. nhung thay vì là tin nhắn đầu tiên từ hoài phong, mà là một tin nhắn từ diệp anh.diệp cúnbà thấy người đó như nào
tui thấy anh cũng đẹp trai
tính cách thì chưa tiếp xúc nên không nói được,
nên tui mới cho ổng số để tìm hiểu thêm đấy
diệp cúnlà vậy saocuối cùng hàng tồn kho cũng có người hốt rồi toẹtbà nói ai hàng tồn kho
tui chặn số bà giờ
diệp cúnngon thì chặn đinói cho bà biết, chặn rồi không ai dắt bà đi mấy quán ngon ngon xa xa đâuđồ không có xe máykhỏi, sau có người yêu
người ta chở tui đi
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store