ZingTruyen.Store

Dien Cuong Yeu Nguoi Bao De

"Hoàng thượng, có câu nói này của người, thiếp chết cũng cam lòng. "
Nàng ngã vào lòng Lý Đế, vùi đầu vào ngực người. Nàng thật hạnh phúc, cuối cùng, người cũng đã đáp lại tình cảm của nàng.

Hắn cốc nhẹ lên đầu nàng, mắng
"Ai cho nàng chết? Ta lệnh nàng, trước khi ta chết, tuyệt không được phép chết. "
"Thần thiếp tuân chỉ. " Nàng nhìn hắn, ngây ngốc cười.
"Khổ cho nàng rồi. " Hắn nhìn nàng, lòng đau xót. Nữ nhân muôn phần kiều diễm lúc trước hắn biết giờ xơ xác, đáng thương.
"Không sao, chỉ cần được ở bên cạnh người, có ra sao thiếp cũng mặc. "
"Trẫm xin lỗi, trẫm không thể bảo vệ nàng khỏi Hậu Cung tranh đấu. "
"Nhưng trẫm nhất định sẽ đưa nàng ra khỏi đây. "
"Thiếp tin người. "
Hắn và nàng cùng nhìn nhắm vầng nhật nguyệt trên cao. Đêm nay, trái tim nàng và hắn cùng một nhịp đập.
---------------
Huyền Tường Cung...

Diệp thị đang thư thả đọc sách, thưởng trà. Lòng đinh ninh Thục phi lần này khó sống, độc dược và dược thảo bị lấy cắp đều được tìm thấy tại Vân Tiên Cung, lại thêm Hoa Cẩm làm nhân chứng, e Hoàng Thượng có muốn cũng không thể cứu. Mai phi đã được chẩn đoán là hôn mê bất tỉnh khá lâu, thị cũng thêm phần yên tâm.

"Bẩm nương nương! " Hoà Y, nô tỳ mới mà thị chọn, bước vào bẩm báo. Nô tì này thông minh, lanh lợi hơn Hoa Cẩm bội phần, là một con chốt tốt, thị đang cân nhắc giữ lại lâu dài.
"Nói! "
"Nô tì vừa nghe được. Mai phi đã tỉnh dậy, nhưng... "
"Sao? "
"Nhưng thần trí đã điên loạn, bây giờ đang được thái y chữa trị. "
"HAHAHA!!! Ta đang lo Mai thị tỉnh lại tố cáo, nay thị lại điên loạn. Hảo, hảo ý! Ông trời là đang giúp ta diệt Lãnh thị. Hahaha! " Diệp thị cười trào phúng, lòng thoả mãn vô cùng.
"Cung hỷ! Chúc mừng nương nương. "

Hậu Thanh Cung.

Cung Hậu Thanh thập phần hỗn loạn. Mai Phi thần trí không tỉnh táo, lúc tươi cười, lúc gào khóc. Liên tục đòi con, bảo rằng hài tử bị bắt cóc.

Mai Nhược Đổng tính tình ôn nhu, không tranh giành sủng ái, sân si, đố kị. Cũng chính vì vậy mà nàng được phong hào Hiền, bậc thứ 2 trong tứ phi. Ở Hậu Cung, nàng là người ít bị nghi kị nhất, nay lại vì kẻ khác mà hoá điên, quả thật đáng thương.

Lý Đế nghe Mai phi tỉnh lại vội đến thăm. Đến nơi lại thấy viễn cảnh đau lòng.

Mai phi ôm khư khư lấy gối nhỏ nhẹ nhàng ru ngủ, ánh mắt đảo liên hồi, sợ ai đó bắt mất. Tiếp, lại bỗng nhiên quăng gối ra xa, hét lớn
"Hài nhi của ta! Hài nhi của ta đâu? Trả cho ta!!!!! TRẢ ĐÂY!!! "
"Nương nương, người bình tỉnh, bình tỉnh đi. "
"DIỆP THỊ!!! DIỆP CÁCH UYÊN!!! NGƯƠI TRẢ HÀI NHI CHO TA!!! "

Lý Đế đến gần Mai phi, mặc cho Sinh công công can ngăn. Hắn đến gần, nhìn nữ tử đáng thương kia, từ từ hỏi
"Nhược Đổng! Nàng nói, ai bắt hài nhi của nàng. "

Mai phi nhìn hắn, ánh mắt đẫm lệ, trả lời như một người bình thường, đáy mắt không một chút giao động
"Hoàng thượng, hài nhi của thiếp là Diệp thị hại chết. Người, lấy lại hài nhi cho thiếp. "
"Tại sao lại khẳng định vậy? "
"Rõ là Diệp Cánh Uyên, ả cho người đến đây, bắt mất hài nhi của thiếp, là Hoa Cẩm bắt mất, chính là ả. AAAAA!!! TRẢ HÀI NHI LẠI CHO TA!!!! "

Mai phi lại la hét, mắt lại đảo liên hồi.
Lý Đế bừng bừng phẫn nỗ, phát tay ra lệnh
"Đến Huyền Tường Cung! "

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store