ZingTruyen.Store

Dich Rung Dong Tuyet Doi Truong Nhuoc Du

Tác giả: Trương Nhược Dư | Dịch: Hạ Chí

Chúng tôi vẫn không tiến thêm bước nữa.

Vấn đề nằm ở tôi.

Tôi thừa nhận có thiện cảm với Giang Chất, cũng không kiểm soát được trái tim rung động, nhưng mà... tôi vẫn thấy tiến triển hơi nhanh.

Tôi khao khát được yêu nhưng cũng sợ bị tổn thương.

Có điều, sau chuyến du lịch ba ngày ấy, tôi và Giang Chất đã thân hơn rất nhiều.

Trở lại trường học, ngày nào chúng tôi cũng cùng đi ăn, cùng đến thư viện, anh còn đi làm thêm cùng tôi nữa.

Tôi không còn là người làm gì cũng cô đơn lẻ bóng.

Vả lại, cảm giác mà anh mang đến cho tôi khác với Thời Diên.

Thời Diên cũng tốt với tôi, nhưng tốt theo kiểu không có thật. Tình yêu của anh ta giống như lớp bọt bia, nhìn thì ngon mắt nhưng chỉ khi uống một ngụm mới biết toàn là không khí.

Giang Chất thì khác.

Anh chu đáo mọi mặt, luôn chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cho tôi. Chỉ cần có tôi ở bên, dù tôi có ngoái nhìn anh biết bao nhiêu lần thì ánh mắt của anh luôn hướng về phía tôi.

Lần đầu tiên trong đời tôi cảm nhận rõ ràng được thế nào là cảm giác an toàn.

*

Tối thứ sáu, Giang Chất nói rằng có quán thịt ếch mới mở, muốn đưa tôi đi ăn thử.

Tôi nhẩm lại tiền trong túi, thời gian qua bố mẹ không đả động gì đến tôi nên tôi mới tiết kiệm được tiền để đi chơi ba ngày. Thế nhưng trong ba ngày ấy, Giang Chất trả hầu hết chi tiêu trong chuyến đi. Tôi có chuyển tiền trả thì anh cũng không nhận.

Vừa hay mời anh bữa cơm vậy.

Thế nên tối nay, tôi ăn diện, trang điểm xinh đẹp rồi đến điểm hẹn.

Mới ra khỏi cửa, A Hoa đã trêu tôi là thiếu nữ được tình yêu tưới tiêu khác với các cô nàng độc thân lâu năm như họ.

Tôi ngại đỏ mang tai đi ra ngoài.

Xuống dưới sân đã thấy Giang Chất đang đợi tôi, anh còn cầm một cốc nho dầm sữa mà tôi thích.

Trên đường đi, tôi không dằn nổi lòng cứ lén nhìn trộm Giang Chất.

Tôi nghĩ, nếu như hôm nay mà anh tỏ tình với tôi, tôi sẽ dũng cảm tin tưởng thêm một lần nữa.

Tôi từng trăn trở mới chia tay hai tháng mà đã có người yêu mới liệu có nhanh quá không? Thế nhưng một câu nói của A Hoa đã gõ tỉnh người đi trong sương mù là tôi đây: "Có sao đâu, không yêu đi chẳng lẽ sống thủ cả đời cho thằng bạn trai cũ tệ bạc à?"

Cũng đúng.

Tôi đâu có thẹn với lòng về mối tình cũ ấy.

Tôi không rung động nhất thời, cũng không muốn thử yêu dăm ba bữa với Giang Chất.

Có gì đâu mà không thể.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store