Dich Rung Dong Tuyet Doi Truong Nhuoc Du
Tác giả: Trương Nhược Dư | Dịch: Hạ Chí
Biển rất đẹp.Chúng tôi chơi ở bờ biển một ngày, chơi từ trưa cho đến tận khi hoàng hôn buông xuống.Tôi và Giang Chất đứng cạnh nhau ngắm mặt trời lặn trên biển.Gió biển thổi qua đưa vị mằn mặn, tôi không cầm được lòng nhìn lén Giang Chất.Anh cực kỳ điển trai.Từ hướng nhìn của tôi, vừa hay thấy góc nghiêng của anh. Hoàng hôn soi ráng chiều lên góc mắt chân mày, tạo ra nhiều hình ảnh đẹp đẽ.Tôi chợt nhận ra, quen biết lâu vậy rồi mà tôi chưa từng quan sát kỹ anh.Tôi nhìn anh đến ngây cả người, Giang Chất bỗng ngoảnh sang, tôi bị đánh úp bất ngờ, nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.Anh cười dịu dàng: "Biển có như em tưởng tượng không?"Được hỏi, tôi mới ngoảnh sang nhìn biển, trả lời anh: "Đẹp như em nghĩ."Vài giây sau, giọng nói khe khẽ, đậm ý cười của anh vang lên bên tai: "Ừ, rất đẹp."Tôi không nhìn Giang Chất, còn Giang Chất thì không nhìn biển.
Biển rất đẹp.Chúng tôi chơi ở bờ biển một ngày, chơi từ trưa cho đến tận khi hoàng hôn buông xuống.Tôi và Giang Chất đứng cạnh nhau ngắm mặt trời lặn trên biển.Gió biển thổi qua đưa vị mằn mặn, tôi không cầm được lòng nhìn lén Giang Chất.Anh cực kỳ điển trai.Từ hướng nhìn của tôi, vừa hay thấy góc nghiêng của anh. Hoàng hôn soi ráng chiều lên góc mắt chân mày, tạo ra nhiều hình ảnh đẹp đẽ.Tôi chợt nhận ra, quen biết lâu vậy rồi mà tôi chưa từng quan sát kỹ anh.Tôi nhìn anh đến ngây cả người, Giang Chất bỗng ngoảnh sang, tôi bị đánh úp bất ngờ, nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.Anh cười dịu dàng: "Biển có như em tưởng tượng không?"Được hỏi, tôi mới ngoảnh sang nhìn biển, trả lời anh: "Đẹp như em nghĩ."Vài giây sau, giọng nói khe khẽ, đậm ý cười của anh vang lên bên tai: "Ừ, rất đẹp."Tôi không nhìn Giang Chất, còn Giang Chất thì không nhìn biển.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store