Yêu Chẳng Phân Vân
Yêu Chẳng Phân Vân
***
Thoảng nghe bờ trước uyên ương
Thềm bên giọt nước nhớ thương một người
Lặng nghe lại thấy bồi hồi
Trong dạ tiếng ấy ánh hồng reo vang
Tên người ta gọi ngày đêm
Tường Vi hoa ấy từng thêm hạt buồn
Bên vườn cánh thắm mỏng manh
Vương trong ta đó lệ thành ngọc châu
Ngọc châu là tiếng ta kêu
Là nàng tiên nữ thêm yêu cõi trần
Xóm nhỏ nghe tiếng mưa rơi
Nghe gà gọi sáng, nghe ơi tiếng lòng
Từng tiếng trong trái tim ta
Đang gọi nàng đó ở xa chốn nào
Canh khuya nàng chẳng biết đâu
Ta thì canh ấy đêm thâu nhớ nàng
Nằm nghe từng giọt mưa buồn
Từng cơn gió lạnh đang luồn nhà ai
Mai này nắng đến Xuân thì
Nàng thì sắc thắm có vì ai không
Lầu cao chốn đó đang thơ
Nhớ người xóm nhỏ nằm mơ ban ngày
Yêu thời số phận thế nhân
Thời ta cũng thế phân vân làm gì.
***
Lập Thạch
4:47/16/11/2025
Nguyễn Đức Ninh
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store