ZingTruyen.Store

Dĩ Vãng Trong Câu Thơ

Đêm Trăng Nhớ Tình Xưa

NinhNguyenDuc

Đêm Trăng Nhớ Tình Xưa
***
Song thưa mặc ánh trăng vào
Tình anh, em biết thủa nào còn thương
Xuân xanh mấy độ trong mơ
Tình yêu còn đó nên thơ nhường nào
Bao năm li biệt, biệt ly
Sông sâu hóa cạn, gò hoang hóa nhà
Người nay cũng đã đổi thay
Tình xưa còn lại ánh non trăng mờ
Đêm khuya đâu chợt hững hờ
Từ đâu nhớ lại những lời khi xưa
Dáng thời con gái lưng ong
Thời nay thì thế còn mong nỗi gì
Bao năm xa cách nghìn trùng
Chắc hẳn nhan đó anh hùng chào thua
Chao ôi! Nói thế thì mau
Lòng đau ruột cắt nhớ nhau có thừa
Duyên tình gặp gỡ chẳng xuôi
Muôn đường lạc lối lệ tuôn dòng trào
Song thưa mặc ánh trăng vào
Đêm nay không ngủ trời trao tình này
Lặng người nhìn ánh trăng tan
Chợt đâu nhìn thấy mắt nàng thủa xưa
Miệng cười như đóa hoa tươi
Còn tôi thời đó lệ vương nghìn sầu
Đêm khuya gà gáy tan canh
Giật mình khi đó Xuân xanh qua rồi
Hỡi ơi! Ai đó con người
Tình duyên lỡ dỡ xin thề kiếp sau.
***
Lập Thạch
3:53/17/11/2025
Nguyễn Đức Ninh

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store