ZingTruyen.Store

Day Do Cong Chua Nu No

  Chương 13
Ngồi trên, tự mình phải...
Không đợi Mộ Thiển Thiển kịp phản ứng, Đông Lăng Mặc đã xoay người ngồi dậy, đem Mộ Thiển Thiển đang hoảng đặt trên chân mình. Hắn cúi mắt nhìn khuôn mặt nàng bị dọa – nhưng cơ thể nóng bỏng; đỉnh côn thịt cứng rắn chọt giữa khe mông của nàng, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng: "Nữ nhân, nhớ kỹ, bản hầu không có nhiều nhẫn nại!"
Mộ Thiển Thiển hoảng sợ và hạ mông xuống - vốn chỉ là muốn né tránh côn thịt - nó cứ chỉa thẳng ở đó rất khó chịu. Không ngờ nàng mới động, Đông Lăng Mặc đã nhịn không được mà hừ hừ - rõ ràng cũng không dễ chịu vì nàng lằng nhằng.
"Ngồi lên." Đông Lăng Mặc khàn giọng; dục vọng càng thêm đặc. Và Mộ Thiển Thiển biết, nếu không ngoan ngoãn nghe lời thì nàng chỉ có ăn thêm nhiều đau khổ.
Coi như... Coi như là đang nằm mơ đi. Có lẽ tỉnh mộng rồi sẽ tốt.
Nhưng, hạ thể đến bây giờ vẫn rất đau...
Mộ Thiển Thiển nhắm mắt, quỳ gối trên người Đông Lăng Mặc, cắn môi chậm rãi động mông - làm cho hoa huyệt đi tìm côn thịt. Bỗng, hoa huyệt lại tê dại, Mộ Thiển Thiển mở to mắt - không dám tin cúi đầu nhìn tay Đông Lăng Mặc mò đến hoa huyệt của mình - cái chỗ mà dường như hắn chưa chạm qua...
"Ư... Không, đừng vào... Ahh!" Mộ Thiển Thiển cả kinh mở to mắt nhìn ngón tay Đông Lăng Mặc cắm vào.
"Chưa đủ ướt đã muốn ngồi lên, có phải thấy chưa đủ khổ?" Đông Lăng Mặc bắt đầu luật động cái tay; tiểu huyệt quá nhỏ, ngay cả ngón  tay cơ hồ nuốt không nổi thì sao nuốt nổi côn thịt của hắn?

Đêm qua hắn mất rất nhiều sức mới thuận lợi cắm vào, hiện tại mật dịch còn không nhiều - tuyệt đối vào không được.
Mộ Thiển Thiển đỏ mặt, cảm thụ ngón tay không ngừng quấy trong u kính - thân mình nóng lên - nàng nhịn không được mà ưỡn ngực; cái mông đong đưa theo ngón tay của hắn.
"Ah...ahh!" Mỗi lần ngón tay đâm tới, thân thể nàng không chỉ run lên, mà hoa huyệt cũng sẽ tiết ra nhiều mật dịch - đến cuối cùng, bàn tay Đông Lăng Mặc đều ướt đẫm.
"Thật mẫn cảm." Tâm tình hầu gia cuối cùng cũng vui vẻ bởi vì hạ thể nàng chảy ra mật dịch ngày càng nhiều - ngay cả giọng nói cũng ít lo lắng hơn vừa rồi.
Mộ Thiển Thiển thở phào - không biết tại sao - nàng sợ người này - thật sự rất sợ. Và hắn vui, nàng mới yên tâm được.
"Đến, cho bản hầu nhìn xem tiểu huyệt nàng nào." Đông Lăng Mặc rút tay ra, nhẹ nhàng đẩy một cái - dễ dàng đẩy Mộ Thiển Thiển ngã ở trên chân của mình.
"Mở chân ra." Đông Lăng Mặc ra lệnh nói.
Mộ Thiển Thiển cắn môi - trải qua một phen đấu tranh tư tưởng mới từ từ mở chân.
"Rộng ra nữa!" Đông Lăng Mặc trầm giọng, hô hấp bắt đầu dồn dập.
"Ưm..." Mộ Thiển Thiển bị động tác dâm đãng kích thích tới, hai đùi mở ra hết cỡ, trình hiện hoa huyệt ướt trước mặt Đông Lăng Mặc.
Nghĩ tới ánh mắt nam nhân nóng rực hiện tại dừng ở hạ thể - chỉ mới tưởng tượng như thế thôi - ngay cả chạm còn chưa chạm - hạ thể nàng lại ướt thêm một cách đáng xấu hổ. Mật dịch trào ra, thật sự tẩm ướt hai mép - thậm chí còn chảy dọc theo hoa huyệt xuống cúc huyệt, làm cúc huyệt cũng trở nên ẩm ướt. Đông Lăng Mặc nhìn xem phúc cảnh mà huyết nhiệt sôi trào; côn thịt không ngừng đang sung huyết, trướng lớn, hận không thể lập tức cắm vào tiểu huyệt dâm đãng đấy - hết sức hết sức cắm sâu! Nhưng, hắn còn chưa chơi đủ - lúc này mới bắt đầu mà thôi!
Đông Lăng Mặc thở hổn hển một hơi, hắng giọng ra lệnh nói: "Tay, nàng tự mở cửa mình ra xem nào!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store