Dat Gach Zhihu 006 Ong Xa Toi Do Danh Ba Nam Biet Doc Tam
Editor: Tanya (torryssi)–PHẦN 11.Khi đi qua tấm gương, tôi ngắm nghía lại bản thân. Bộ trang phục với "phong cách thu hút trai thẳng" [1] này thực sự vừa đức hạnh lại vừa nhàm chán, chuẩn style một cô vợ nhỏ hiền lành. Kết hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của nguyên chủ thì nhất định có thể khiến cho kẻ ngoại tình Mục Tân tự tát bản thân vì cảm giác tội lỗi.Tôi thu lại vẻ mặt đắc ý, làm ra vẻ dịu dàng ngoan ngoãn như một con cừu, đẩy cửa đi vào."Ông xã ơi!"Lúc này, Mục Tân cũng không thèm ngẩng đầu mà vẫn xem bảng báo cáo tài chính.Tôi lặng lẽ mon men nhét thứ đã chuẩn bị sẵn từ trước vào túi áo khoác của anh, rồi sà lại gần anh: "Ông xã à, tối nay anh có thể đón giao thừa cùng em được không?"Mục Tân có chút không kiên nhẫn nhướng mày.[Đồ đàn ông chó!][Tôi là vợ của anh đó!][Chỉ có một yêu cầu bé tẹo vậy thôi mà cũng tỏ vẻ bực mình là sao? Bực mình cái khỉ mốc nè!]Bỗng nhiên Mục Tân nhíu mày: "Tiếng gì vậy?"Vẻ mặt tôi tỏ vẻ nghi ngờ, thử nghe ngóng một chút rồi nói: "Đâu có âm thanh gì đâu!"Dưới cặp kính gọng vàng là đôi mắt lạnh lùng của Mục Tân."Tối nay anh không về."Tôi chớp chớp đôi mắt, nước mắt lưng tròng: "Nhưng mà em rất muốn đón năm mới cùng với anh!!" [Thật là một tên đàn ông chó mà!][Ngay cả một cái cớ mà anh ta cũng lười không thèm biện minh!][Mau ngẩng đầu nhìn tôi!][Lúc anh nhìn thì nước mắt của tôi sẽ rơi lã chã cho mà xem!]Mục Tân ngẩng đầu lên thật, nét mặt anh lúc này khá kỳ lạ.Tôi quay mặt đi, ngang bướng không để anh nhìn thấy sự yếu đuối của mình."Ông xã, vậy anh cứ làm việc nhen, nếu anh xong việc sớm thì về nhà nhé. Em... đợi anh."[Tôi biết tỏng là tối nay anh muốn đi gặp mối tình đầu (*) mà!]
(*) Gốc là 白月光 / bạch nguyệt quang / ánh trăng sáng.[Yên tâm đi, tôi cũng chả rảnh rỗi đâu, tôi sẽ đi bar nhảy disco, rồi đi xem pháo hoa, cuộc sống về đêm của tôi chắc chắn sẽ đặc sắc hơn anh nhiều.][Thứ cần thiết tôi đã bỏ sẵn vào túi của anh rồi!][Tối đến khi anh vô tình thấy được thứ này, đảm bảo anh sẽ nhớ đến sự dịu dàng và bao dung của tôi!][Sau đó sẽ cảm thán: Hóa ra...cô ấy đã biết tất cả mọi chuyện.][Biết rõ nhưng lại không nói gì, sao em có thể hiểu chuyện như vậy, làm người khác xót xa như vậy!!][Oe oe oe oe oe!!!!]Tôi cười điên dại trong lòng.
Mục Tân bịt tai lại."Vậy em đi trước nhé!"Tôi đắc ý xoay lưng.[Cút đây!!! Yeah yeah yeah!!! ✌️✌️]2.Tôi xuyên vào cuốn tiểu thuyết nhà giàu máu chó này đã ba năm.Nguyên chủ là một nữ phụ, nữ chính Ôn Nhược Hàn của cuốn sách này vì muốn ra nước ngoài để theo đuổi giấc mơ nên đã chia tay với nam chính Mục Tân.Mà nam chính Mục Tân trong cơn tức giận đã cưới tôi - một nữ phụ xuất thân từ một gia đình sa sút.Nguyên chủ rất yêu Mục Tân, cũng hiểu rất rõ sức nặng của mối tình đầu trong lòng anh. Vì thế cô nàng đã dùng mọi thủ đoạn để có thể ở bên cạnh Mục Tân.Ví dụ như bỏ thuốc Mục Tân để cố gắng có thai, lén vứt bưu phẩm của Ôn Nhược Hàn gửi cho anh, sau khi nữ chính trở về còn gài bẫy và hãm hại cô ta.Cuối cùng, Mục Tân không thể chịu đựng được mà đuổi nguyên chủ ra khỏi nhà.Khôn giống như nguyên chủ, tôi không yêu gì Mục Tân nhưng lại rất yêu tiền của anh.Theo nguyên bản của cuốn sách này, Mục Tân không yêu nguyên chủ, nhưng vẫn cảm thấy áy náy với cô nàng. Vì vậy khi quyết định ly hôn, anh vẫn chia cho cô nàng một nửa tài sản.Tuy nhiên, nguyên chủ đáng ghét đến mức làm cạn kiệt sự kiên nhẫn của Mục Tân, nên cuối cùng chỉ được chia một trăm vạn.Số tiền này đối với tôi mà nói thật sự rất ít ỏi.Bởi vậy, trong ba năm này, tôi rất nghiêm ngặt tuân thủ bổn phận của mình, không gây chuyện, không náo loạn, mà còn nỗ lực thúc đẩy mối quan hệ của nam nữ chính trở nên tốt đẹp hơn.Lúc đấy, Mục Tân sẽ áy náy gấp bội với tôi, nên khi ly hôn tôi cũng sẽ nhận được tiền gấp bội.Tôi về nhà, thay quần áo theo phong cách sexy girl mà bản thân vừa sắm, rồi trang điểm và làm tóc. Mang váy ngắn chỉ che đến hết mông, tất chân đen và mang giày Martin.Cộng thêm trang điểm tone màu đào bling bling [2] và để kiểu tóc uốn sóng lớn. Phong cách này có thể không quyến rũ được đàn ông nhưng chắc chắn nó sẽ thu hút được phái nữ. Đi khoe sắc chơi bời cùng các chị em nào!!Tôi mang theo một cái áo khoác đen và chiếc túi đeo chéo Chanel [3] mới mua, vui vẻ bước ra ngoài.Vừa mở cửa đã thấy một khuôn mặt lạnh lùng.Mục Tân đứng trước cửa, nhìn tôi từ trên xuống dưới, đôi mắt dưới cặp kính gọng vàng lúc này hiện lên vẻ kinh diễm.Anh khẽ nhếch môi: "Em muốn đi đâu?"3.[Tình huống lúc này y như ra ngoài dẫm phải shift (*) vậy, thật là xui xẻo. ]
(*) Thẳng hơn nữa là shit ó.Ngoài cửa gió thổi ào ào làm tim tôi lạnh buốt.Tôi lấy áo khoác che người lại để che bớt cách ăn mặc không phù hợp với hình tượng phụ nữ đoan trang của mình."Không phải anh nói tối nay sẽ không về nhà sao?"Dường như Mục Tân không thèm quan tâm tôi đang ăn mặc ra sao. Anh bước vào nhà, thuận tiện đóng cửa lại.Mục Tân cúi người đổi giày: "Đáng lẽ hôm nay có cuộc hẹn xã giao nhưng anh từ chối rồi. Kết hôn đến nay đã ba năm, đây là lần đầu tiên em đưa yêu cầu với anh, anh không nỡ từ chối."Điện thoại trong tay tôi rung lên liên hồi với những cuộc gọi gấp rút liên hoàn từ các chị em.[Có phải là tôi đã tự cho mình là thông minh phải không ta, đây là tự bê đá đập lên chân mình?]Tôi đang hối hận thì thấy Mục Tân đút tay vào túi áo khoác.[!]Vẻ mặt anh lúc này đang rất nghi ngờ nhìn áo mưa trong tay.Tôi buột miệng: "Không phải em để vào đâu!!"Tôi thực sự muốn cho bản thân một cái bạt tai!Mục Tân khẽ cười: "Chưa đánh mà đã khai rồi à!"Anh ấy từng bước đến gần tôi, còn tôi thì khẽ lùi lại."Là lỗi của anh, ba năm kết hôn cũng chưa thực hiện nghĩa vụ làm chồng."Tôi lùi đến bên cạnh bàn, bất cẩn ngã người ra sau, cặp đùi vô tình mở rộng ra theo. Nhiệt độ trên người Mục Tân đột nhiên tăng cao vì chứng kiến cảnh này.[Tôi hiểu mà, khả năng của anh có hạn thôi.][Với cả anh còn phải giữ mình trong sạch (*) vì Ôn Nhược Hàn, nếu không thì cô ta sẽ không thèm anh nữa đâu!](*) Gốc là 守身如玉 / thủ thân như ngọc.Bỗng nhiên sắc mặt anh tối sầm, bắt đầu cởi quần áo: áo khoác, tây trang... Khi tay anh sờ vào thắt lưng của tôi, tôi hét lên trong lòng: [Ah - - -][Hôm nay anh ta uống nhầm thuốc rồi à???]Bất thình lình, cánh cửa căn hộ mở. Tôi thò đầu nhìn thì thấy Ôn Nhược Hàn đang đứng ngoài cửa.Tôi đã nhìn thấy cô ta khá nhiều lần qua điện thoại của Mục Tân. Thanh nhã trong trẻo như đóa hoa sơn chi.Nhưng lúc này trên người Mục Tân chỉ còn lại chiếc áo sơ mi trắng. Còn tay của anh thì không biết từ lúc nào đã chạm vào bắp đùi của tôi. 4.Mục Tân nhíu mày: "Sao cô lại tới đây?"Anh lùi lại một chút còn tôi nhanh chóng lách sang một bên để xem kịch.Đôi mắt trong trẻo của Ôn Nhược Hàn hiện lên vẻ tổn thương: "Em nhớ anh, muốn gọi điện thoại cho anh nhưng anh không nghe máy nên đến đây để tìm anh...Em cũng không ngờ rằng đã lâu như vậy nhưng mật mã mở khóa vẫn là sinh nhật của em.." Tôi nhìn chằm chằm vào sau gáy của Mục Tân, trên mặt tôi lúc này vô cùng đặc sắc, ba phần giễu cợt, ba phần chế nhạo và bốn phần lạnh lùng.Lời bà editor: vẻ mặt huyền thoại trong teenfic xưa =))[Tên đàn ông chó má.][Mật mã phòng tân hôn vậy mà lại là sinh nhật của bạn gái cũ, anh đúng là đồ cóc ghẻ đội lốt ếch xanh, xấu mà còn bày đặt làm trapboy.]Không ngờ lúc này Mục Tân đột nhiên quay người lại, tôi vô thức nở một nụ cười giả tạo làm cho khuôn xém nữa bị rút gân. Anh che miệng ho khan hai tiếng như thể đang cố nhịn cười."Ồ, vân tay cũng có thể mở khóa, tôi quên đổi mật khẩu. Cám ơn cô đã nhắc nhở, lát nữa tôi sẽ đổi lại."Vẻ mặt Ôn Nhược Hàn ảm đạm, nhưng vẫn cố gượng cười: "Mục Tân, em đã đặt chỗ tại nhà hàng Tây mà anh thích ăn nhất rồi, tối nay chúng ta dùng bữa cùng nhau được không anh?"Cô ta nhìn qua tôi: "Chắc cô sẽ không để bụng Mục Tân cùng một người bạn cũ là tôi gặp mặt ôn chuyện đâu đúng không?"[Ái chà chà, hương trà ập vào mặt tôi rồi đây nè.][May mắn cho cô là tôi không thèm ghim nhé, hihi!]Nhưng diễn kịch phải diễn cho trót, tôi trợn mắt nhìn Mục Tân, khẽ cắn nhẹ môi dưới, làm bộ ấp úng: "Em...""Cô ấy để bụng."Mục Tân ngắt lời tôi, kéo tôi qua và ôm vào lòng.
"Ôn Nhược Hàn, tôi là kẻ quái gở, không có bạn bè cũ, cũng không có chuyện cũ để ôn. Tối nay tôi chỉ muốn đón năm mới cùng vợ tôi mà thôi.""Còn nữa, cô có quốc tịch Mỹ cơ mà, không hiểu việc đột nhập nhà riêng là một chuyện rất nghiêm trọng hả?"Ôn Nhược Hàn vội vàng biện hộ: "Em là người Trung Quốc.""Cô bỏ quốc tịch Mỹ và đổi lại quốc tịch Trung Quốc rồi à?"Ôn Nhược Hàn á khẩu không nói được gì."Cô đi đi."Mục Tân cúi đầu nhìn tôi một cái, ánh mắt đang lạnh lẽo cứng rắn dường như dịu lại một chút. Cảnh tượng này khiến cho Ôn Nhược Hàn thất vọng đau khổ còn hơn cả bị kim đâm. Cô ta yểu điệu xoay người, loạng choạng rời đi.Tôi hoàn toàn mông lung rồi.[Đừng đi mà.][Chuyện xưa không nên kết thúc như này đâu, các người mau mau làm lành sau đó đuổi tôi đi cơ mà.]Mục Tân mặc lại quần áo cho chỉnh chu. Trong mắt tôi dấy lên tia hy vọng, vội vàng đè nén nỗi bi thương: "Ông xã à, hay là anh đuổi theo cô Ôn đi. Trời lạnh như vậy mà cô ấy lại mặc quần áo khá mỏng manh, em sợ cô ấy sẽ bị bệnh mất.""Cô ta lớn như vậy rồi, chả nhẽ trời lạnh còn không biết mặc thêm quần áo? Nếu còn không biết nữa thì bị bệnh cũng là đáng đời."
Anh tiếp tục mặc lại quần áo rồi nhặt chiếc áo khoác rơi trên sàn và khoác lên vai tôi."Đi nào.""Đi đâu?""Mang em đi bar nhảy disco, sau đó thì xem pháo hoa."Một cơn ớn lạnh chạy từ lòng bàn chân xộc lên tới đỉnh đầu.[Chuyện gì đang xảy ra vậy? Anh ấy sao lại đến quán bar?][Quán bar nối tiếng gần nhà nhất là Blue Tears...Ông trời phù hộ, ngàn vạn lần đừng là chỗ này.]Mục Tân nhếch môi cười, lắc lắc chìa khóa xe: "Đi thôi."Chú thích thêm:[1] Gốc là 好嫁风 : Trong đó "好" nghĩa là "dễ dàng", "嫁" nghĩa là "phụ nữ kết hôn" và "风" nghĩa là "phong cách".Thuật ngữ này, có nguồn gốc từ tiếng Nhật (a), đã trở nên phổ biến ở Trung Quốc trong bối cảnh xã hội khi phụ nữ ở các thành phố lớn gặp khó khăn trong việc tìm kiếm một Mr. Right. Cụm từ này bao gồm kiểu ăn mặc và làm tóc để lại ấn tượng dịu dàng, đoan trang và nữ tính. Người phụ nữ sẽ mặc những chiếc váy sáng màu và để mái tóc dài thẳng không nhuộm. Kiểu ngoại hình này được cho là phù hợp với thẩm mỹ của thẳng nam (trai thẳng).Nguồn tham khảo: (Vui lòng đổi lại dấu \\ để truy cập link)(a) Từ gốc tiếng Nhật: https:\\mazii\et/vi-VN/search/word/javi/%E6%8C%81%E3%81%A6%E3%82%8BNghĩa của từ: https:\\www\\eyeshenzhen\\com/content/2019-04/18/content_21636794.htmTham khảo thêm phong cách ăn mặc của cụm từ này:
https:\ews\\sina\\cn/global/szzx/doc-ifyseuvn4620195.d.html[2] Gốc là 蜜桃妆: là một trong các kiểu trang điểm được ưa chuộng hiện nay.Tui không rành các kiểu makeup lắm, search thì thấy nó ra style "Peach Dewy Makeup", các nàng nào muốn tham khảo thì có thể tìm kiếm theo key này nhé.[3] Túi đeo chéo Chanel:
https:\\weidian\\com/item.html?itemID=4404853514HẾT PHẦN 1
(*) Gốc là 白月光 / bạch nguyệt quang / ánh trăng sáng.[Yên tâm đi, tôi cũng chả rảnh rỗi đâu, tôi sẽ đi bar nhảy disco, rồi đi xem pháo hoa, cuộc sống về đêm của tôi chắc chắn sẽ đặc sắc hơn anh nhiều.][Thứ cần thiết tôi đã bỏ sẵn vào túi của anh rồi!][Tối đến khi anh vô tình thấy được thứ này, đảm bảo anh sẽ nhớ đến sự dịu dàng và bao dung của tôi!][Sau đó sẽ cảm thán: Hóa ra...cô ấy đã biết tất cả mọi chuyện.][Biết rõ nhưng lại không nói gì, sao em có thể hiểu chuyện như vậy, làm người khác xót xa như vậy!!][Oe oe oe oe oe!!!!]Tôi cười điên dại trong lòng.
Mục Tân bịt tai lại."Vậy em đi trước nhé!"Tôi đắc ý xoay lưng.[Cút đây!!! Yeah yeah yeah!!! ✌️✌️]2.Tôi xuyên vào cuốn tiểu thuyết nhà giàu máu chó này đã ba năm.Nguyên chủ là một nữ phụ, nữ chính Ôn Nhược Hàn của cuốn sách này vì muốn ra nước ngoài để theo đuổi giấc mơ nên đã chia tay với nam chính Mục Tân.Mà nam chính Mục Tân trong cơn tức giận đã cưới tôi - một nữ phụ xuất thân từ một gia đình sa sút.Nguyên chủ rất yêu Mục Tân, cũng hiểu rất rõ sức nặng của mối tình đầu trong lòng anh. Vì thế cô nàng đã dùng mọi thủ đoạn để có thể ở bên cạnh Mục Tân.Ví dụ như bỏ thuốc Mục Tân để cố gắng có thai, lén vứt bưu phẩm của Ôn Nhược Hàn gửi cho anh, sau khi nữ chính trở về còn gài bẫy và hãm hại cô ta.Cuối cùng, Mục Tân không thể chịu đựng được mà đuổi nguyên chủ ra khỏi nhà.Khôn giống như nguyên chủ, tôi không yêu gì Mục Tân nhưng lại rất yêu tiền của anh.Theo nguyên bản của cuốn sách này, Mục Tân không yêu nguyên chủ, nhưng vẫn cảm thấy áy náy với cô nàng. Vì vậy khi quyết định ly hôn, anh vẫn chia cho cô nàng một nửa tài sản.Tuy nhiên, nguyên chủ đáng ghét đến mức làm cạn kiệt sự kiên nhẫn của Mục Tân, nên cuối cùng chỉ được chia một trăm vạn.Số tiền này đối với tôi mà nói thật sự rất ít ỏi.Bởi vậy, trong ba năm này, tôi rất nghiêm ngặt tuân thủ bổn phận của mình, không gây chuyện, không náo loạn, mà còn nỗ lực thúc đẩy mối quan hệ của nam nữ chính trở nên tốt đẹp hơn.Lúc đấy, Mục Tân sẽ áy náy gấp bội với tôi, nên khi ly hôn tôi cũng sẽ nhận được tiền gấp bội.Tôi về nhà, thay quần áo theo phong cách sexy girl mà bản thân vừa sắm, rồi trang điểm và làm tóc. Mang váy ngắn chỉ che đến hết mông, tất chân đen và mang giày Martin.Cộng thêm trang điểm tone màu đào bling bling [2] và để kiểu tóc uốn sóng lớn. Phong cách này có thể không quyến rũ được đàn ông nhưng chắc chắn nó sẽ thu hút được phái nữ. Đi khoe sắc chơi bời cùng các chị em nào!!Tôi mang theo một cái áo khoác đen và chiếc túi đeo chéo Chanel [3] mới mua, vui vẻ bước ra ngoài.Vừa mở cửa đã thấy một khuôn mặt lạnh lùng.Mục Tân đứng trước cửa, nhìn tôi từ trên xuống dưới, đôi mắt dưới cặp kính gọng vàng lúc này hiện lên vẻ kinh diễm.Anh khẽ nhếch môi: "Em muốn đi đâu?"3.[Tình huống lúc này y như ra ngoài dẫm phải shift (*) vậy, thật là xui xẻo. ]
(*) Thẳng hơn nữa là shit ó.Ngoài cửa gió thổi ào ào làm tim tôi lạnh buốt.Tôi lấy áo khoác che người lại để che bớt cách ăn mặc không phù hợp với hình tượng phụ nữ đoan trang của mình."Không phải anh nói tối nay sẽ không về nhà sao?"Dường như Mục Tân không thèm quan tâm tôi đang ăn mặc ra sao. Anh bước vào nhà, thuận tiện đóng cửa lại.Mục Tân cúi người đổi giày: "Đáng lẽ hôm nay có cuộc hẹn xã giao nhưng anh từ chối rồi. Kết hôn đến nay đã ba năm, đây là lần đầu tiên em đưa yêu cầu với anh, anh không nỡ từ chối."Điện thoại trong tay tôi rung lên liên hồi với những cuộc gọi gấp rút liên hoàn từ các chị em.[Có phải là tôi đã tự cho mình là thông minh phải không ta, đây là tự bê đá đập lên chân mình?]Tôi đang hối hận thì thấy Mục Tân đút tay vào túi áo khoác.[!]Vẻ mặt anh lúc này đang rất nghi ngờ nhìn áo mưa trong tay.Tôi buột miệng: "Không phải em để vào đâu!!"Tôi thực sự muốn cho bản thân một cái bạt tai!Mục Tân khẽ cười: "Chưa đánh mà đã khai rồi à!"Anh ấy từng bước đến gần tôi, còn tôi thì khẽ lùi lại."Là lỗi của anh, ba năm kết hôn cũng chưa thực hiện nghĩa vụ làm chồng."Tôi lùi đến bên cạnh bàn, bất cẩn ngã người ra sau, cặp đùi vô tình mở rộng ra theo. Nhiệt độ trên người Mục Tân đột nhiên tăng cao vì chứng kiến cảnh này.[Tôi hiểu mà, khả năng của anh có hạn thôi.][Với cả anh còn phải giữ mình trong sạch (*) vì Ôn Nhược Hàn, nếu không thì cô ta sẽ không thèm anh nữa đâu!](*) Gốc là 守身如玉 / thủ thân như ngọc.Bỗng nhiên sắc mặt anh tối sầm, bắt đầu cởi quần áo: áo khoác, tây trang... Khi tay anh sờ vào thắt lưng của tôi, tôi hét lên trong lòng: [Ah - - -][Hôm nay anh ta uống nhầm thuốc rồi à???]Bất thình lình, cánh cửa căn hộ mở. Tôi thò đầu nhìn thì thấy Ôn Nhược Hàn đang đứng ngoài cửa.Tôi đã nhìn thấy cô ta khá nhiều lần qua điện thoại của Mục Tân. Thanh nhã trong trẻo như đóa hoa sơn chi.Nhưng lúc này trên người Mục Tân chỉ còn lại chiếc áo sơ mi trắng. Còn tay của anh thì không biết từ lúc nào đã chạm vào bắp đùi của tôi. 4.Mục Tân nhíu mày: "Sao cô lại tới đây?"Anh lùi lại một chút còn tôi nhanh chóng lách sang một bên để xem kịch.Đôi mắt trong trẻo của Ôn Nhược Hàn hiện lên vẻ tổn thương: "Em nhớ anh, muốn gọi điện thoại cho anh nhưng anh không nghe máy nên đến đây để tìm anh...Em cũng không ngờ rằng đã lâu như vậy nhưng mật mã mở khóa vẫn là sinh nhật của em.." Tôi nhìn chằm chằm vào sau gáy của Mục Tân, trên mặt tôi lúc này vô cùng đặc sắc, ba phần giễu cợt, ba phần chế nhạo và bốn phần lạnh lùng.Lời bà editor: vẻ mặt huyền thoại trong teenfic xưa =))[Tên đàn ông chó má.][Mật mã phòng tân hôn vậy mà lại là sinh nhật của bạn gái cũ, anh đúng là đồ cóc ghẻ đội lốt ếch xanh, xấu mà còn bày đặt làm trapboy.]Không ngờ lúc này Mục Tân đột nhiên quay người lại, tôi vô thức nở một nụ cười giả tạo làm cho khuôn xém nữa bị rút gân. Anh che miệng ho khan hai tiếng như thể đang cố nhịn cười."Ồ, vân tay cũng có thể mở khóa, tôi quên đổi mật khẩu. Cám ơn cô đã nhắc nhở, lát nữa tôi sẽ đổi lại."Vẻ mặt Ôn Nhược Hàn ảm đạm, nhưng vẫn cố gượng cười: "Mục Tân, em đã đặt chỗ tại nhà hàng Tây mà anh thích ăn nhất rồi, tối nay chúng ta dùng bữa cùng nhau được không anh?"Cô ta nhìn qua tôi: "Chắc cô sẽ không để bụng Mục Tân cùng một người bạn cũ là tôi gặp mặt ôn chuyện đâu đúng không?"[Ái chà chà, hương trà ập vào mặt tôi rồi đây nè.][May mắn cho cô là tôi không thèm ghim nhé, hihi!]Nhưng diễn kịch phải diễn cho trót, tôi trợn mắt nhìn Mục Tân, khẽ cắn nhẹ môi dưới, làm bộ ấp úng: "Em...""Cô ấy để bụng."Mục Tân ngắt lời tôi, kéo tôi qua và ôm vào lòng.
"Ôn Nhược Hàn, tôi là kẻ quái gở, không có bạn bè cũ, cũng không có chuyện cũ để ôn. Tối nay tôi chỉ muốn đón năm mới cùng vợ tôi mà thôi.""Còn nữa, cô có quốc tịch Mỹ cơ mà, không hiểu việc đột nhập nhà riêng là một chuyện rất nghiêm trọng hả?"Ôn Nhược Hàn vội vàng biện hộ: "Em là người Trung Quốc.""Cô bỏ quốc tịch Mỹ và đổi lại quốc tịch Trung Quốc rồi à?"Ôn Nhược Hàn á khẩu không nói được gì."Cô đi đi."Mục Tân cúi đầu nhìn tôi một cái, ánh mắt đang lạnh lẽo cứng rắn dường như dịu lại một chút. Cảnh tượng này khiến cho Ôn Nhược Hàn thất vọng đau khổ còn hơn cả bị kim đâm. Cô ta yểu điệu xoay người, loạng choạng rời đi.Tôi hoàn toàn mông lung rồi.[Đừng đi mà.][Chuyện xưa không nên kết thúc như này đâu, các người mau mau làm lành sau đó đuổi tôi đi cơ mà.]Mục Tân mặc lại quần áo cho chỉnh chu. Trong mắt tôi dấy lên tia hy vọng, vội vàng đè nén nỗi bi thương: "Ông xã à, hay là anh đuổi theo cô Ôn đi. Trời lạnh như vậy mà cô ấy lại mặc quần áo khá mỏng manh, em sợ cô ấy sẽ bị bệnh mất.""Cô ta lớn như vậy rồi, chả nhẽ trời lạnh còn không biết mặc thêm quần áo? Nếu còn không biết nữa thì bị bệnh cũng là đáng đời."
Anh tiếp tục mặc lại quần áo rồi nhặt chiếc áo khoác rơi trên sàn và khoác lên vai tôi."Đi nào.""Đi đâu?""Mang em đi bar nhảy disco, sau đó thì xem pháo hoa."Một cơn ớn lạnh chạy từ lòng bàn chân xộc lên tới đỉnh đầu.[Chuyện gì đang xảy ra vậy? Anh ấy sao lại đến quán bar?][Quán bar nối tiếng gần nhà nhất là Blue Tears...Ông trời phù hộ, ngàn vạn lần đừng là chỗ này.]Mục Tân nhếch môi cười, lắc lắc chìa khóa xe: "Đi thôi."Chú thích thêm:[1] Gốc là 好嫁风 : Trong đó "好" nghĩa là "dễ dàng", "嫁" nghĩa là "phụ nữ kết hôn" và "风" nghĩa là "phong cách".Thuật ngữ này, có nguồn gốc từ tiếng Nhật (a), đã trở nên phổ biến ở Trung Quốc trong bối cảnh xã hội khi phụ nữ ở các thành phố lớn gặp khó khăn trong việc tìm kiếm một Mr. Right. Cụm từ này bao gồm kiểu ăn mặc và làm tóc để lại ấn tượng dịu dàng, đoan trang và nữ tính. Người phụ nữ sẽ mặc những chiếc váy sáng màu và để mái tóc dài thẳng không nhuộm. Kiểu ngoại hình này được cho là phù hợp với thẩm mỹ của thẳng nam (trai thẳng).Nguồn tham khảo: (Vui lòng đổi lại dấu \\ để truy cập link)(a) Từ gốc tiếng Nhật: https:\\mazii\et/vi-VN/search/word/javi/%E6%8C%81%E3%81%A6%E3%82%8BNghĩa của từ: https:\\www\\eyeshenzhen\\com/content/2019-04/18/content_21636794.htmTham khảo thêm phong cách ăn mặc của cụm từ này:
https:\ews\\sina\\cn/global/szzx/doc-ifyseuvn4620195.d.html[2] Gốc là 蜜桃妆: là một trong các kiểu trang điểm được ưa chuộng hiện nay.Tui không rành các kiểu makeup lắm, search thì thấy nó ra style "Peach Dewy Makeup", các nàng nào muốn tham khảo thì có thể tìm kiếm theo key này nhé.[3] Túi đeo chéo Chanel:
https:\\weidian\\com/item.html?itemID=4404853514HẾT PHẦN 1
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store